Toàn Cầu Hung Thú Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Bị Bài Xích? Bị Cô Lập? Rõ Ràng Là Ta...


trước sau

Advertisement
- Đa tạ đã nhắc nhở, ta biết rồi!

Tô Dương trả lời đúng mực.

Trong mắt đám đệ tử năm ba, Tô Dương làm thế này không phải tự tin, mà là ngông cuồng!

Dù là đệ tử lớp một năm ba, cũng không dám một mình liệp sát yêu thú trong khu vực này!

- Ngươi...

Trần Đông sa sầm mặt xuống, nói với Từ Viễn Hùng lão sư:

- Lão sư, ta có thể phân cao thấp một trận với thằng nhóc đáng ghét này không?

Từ Viễn Hùng nhìn về phía Tô Dương:

- Chuyện này cần Tô Dương đồng ý mới được!

- Ta đồng ý!

Tô Dương gật đầu đồng ý ngay không chút do dự.

Hắn đã nhìn ra được, ở lớp một năm ba hắn cũng không được ưa thích chút nào. Hình như hắn vẫn cô lập và bài xích như trước!

Có lẽ là vì hắn nhảy lớp, cũng có lẽ là vì hắn xuất thân bình dân...

Nhưng mà, đối với chuyện này Tô Dương không thèm để ý chút nào.

Trong mắt hắn, không phải hắn bị các bạn học còn lại cô lập và bài xích!

Mà là một mình hắn cô lập và bài xích... tất cả những người khác trong lớp học!

Từ Viễn Hùng không ngờ, vậy mà Tô Dương lại đồng ý thi đấu dứt khoát như vậy, nhưng mà nếu Tô Dương đã đồng ý, vậy thì phải tiến hành tỷ đấu.

- Vậy thì để ta làm chủ trì cuộc tỷ đấu.

Từ Viễn Hùng trầm giọng nói:

- Quy tắc tỷ đấu rất đơn giản, hai bên cùng phái sủng thú ra tỷ đấu, khi một bên mất năng lực chiến đấu, hoặc là đầu hàng mới thôi, còn vấn đề gì nữa không?

Tô Dương:

- Không có!

Trần Đông:

- Không có!

Từ Viễn Hùng:

- Hai bên triệu hồi sủng thú!

Đệ tử lớp một năm ba vây lại quanh sân đấu, bọn họ có chút hả hê nhìn Tô Dương, đã nghĩ đến cảnh tượng Tô Dương bị Trần Đông đánh răng rơi đầy đất thế nào.

- Mặc dù thực lực của Trần Đông trong lớp một chúng ta chỉ là trung hạ đẳng, nhưng để hắn trong đám bình dân năm ba, cũng là số một số hai, Truy Phong Báo của hắn hiện giờ ít nhất... Cũng có thực lực Hắc Thiết thượng phẩm rồi nhỉ?

- Ừ, Truy Phong báo của Trần Đông đúng là có thực lực Hắc Thiết thượng phẩm rồi, Tô Dương chắc chắn sẽ thua.

- Thật không thể hiểu nổi, sao đám người trong trường học lại để Tô Dương nhảy lớp đến lớp một chúng ta, đến lớp hai, lớp ba không được sao?

- Người mới đúng là nên dạy dỗ, nếu không hắn sẽ vểnh đuôi lên tận trời!

- Một kẻ bình dân mà thôi!

- Đáng đời, thật ra ta đã không vừa mắt Tô Dương từ lâu rồi, hắn ta quá kiêu ngạo!

- Không phải ngươi vì chuyện của Tô Uyển chứ?

- Ngươi câm miệng!

"..."

Trần Đông khẽ vẫy tay, một con Đại Miêu màu vàng lốm đốm xuất hiện trước mặt hắn.

Con Đại Miêu này dài ba mét, cao một mét, bắp thịt trên người rắn chắc như hình giọt nước, nhìn qua đúng là loại hình vận động đẹp mắt.

Tô Dương nhìn qua tin tức về con Đại Miêu đó.

Truy Phong báo!

Phong hệ, thực lực Hắc Thiết thượng phẩm, tiềm lực Bạch Ngân cấp!

Thực lực đúng là vượt qua tân sinh năm nhất!

Có đệ tử lớp một lớn tiếng hô:

- Trần Đông, ngươi ra tay nhẹ chút nhé, đừng làm bị thương tiểu học đệ!

Lại có người khác hô:

- Đúng đấy! Kiềm chế chút! Đừng đánh cho tiểu học đệ khóc nhè!

- Chúng ta không dỗ nổi đâu!

"..."

Tô Dương nghe thấy những lời này, trong lòng có chút tức giận.

Đúng lúc ấy, hắn lại nghe thấy âm thanh thông báo của hệ thống:

“Đinh! Thông báo nhiệm vụ: Xuất thân bình dân, trêu chọc Tô Uyển, nhảy lớp đến lớp một năm ba, rước lấy sự bài xích và bất mãn của phần lớn thành viên trong lớp, để trở thành người nổi bật, ngươi phải dùng thực lực của bản thân, khiến bọn họ tâm phục khẩu phục!

- Ban thưởng nhiệm vụ: Dựa vào trình độ hoàn thành nhiệm vụ của kí chủ để đánh giá, ban thưởng!

- Đánh giá hoàn thành nhiệm vụ: Thất bại, đạt tiêu chuẩn, hài lòng, ưu tú, hoàn mỹ!”

Trông thấy nhiệm vụ hệ thống vừa ban bố, Tô Dương nhìn về phía Trần Đông, và những đệ tử lớp một năm ba khác, đấu chí trong lòng dâng trào!

Rất ít khi hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, nhưng mỗi lần tuyên bố nhiệm vụ, phần thưởng đều cực kỳ phong phú!

Tô Dương không muốn bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.

- Bạo Phong Chi Ưng, ra ngoài!

- Lệ!!!

Bạo Phong Chi Ưng trực tiếp bay lên bầu trời.

Đệ tử lớp một năm ba trông thấy cảnh này, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đây là sủng thú gì?

Đúng là quá lớn!

Bạo Phong Chi Ưng bay lượn trên bầu trời, sải cánh dài đến mười mét, nhìn qua cực kỳ áp lực!

- Con sủng thú này lớn quá, cho dù Ma Hóa chim sẻ Hắc Thiết cực phẩm cũng không lớn như vậy!

- Sủng thú cỡ lớn Phi hành hệ, lần này Trần Đông bị động rồi!

- Bất ngờ nha, người mới này cũng có chút tài năng đấy!

"..."

Trần Đông nhìn Bạo Phong Chi Ưng trên bầu trời, sắc mặt cũng khó coi.

Trước đây muội họ Trần Hạo chưa từng nói cho hắn biết, sủng thú của Tô Dương lại là loại này!

Nhưng cũng không có cách nào khác, ai bảo Trần Đông chỉ gặp qua Trần Hạo đúng một lần ở lễ khai giảng?

Lúc đó Trần Hạo cũng không biết sủng thú Tô Dương của là gì!

- Bạo Phong Chi Ưng! Cấp Tốc lược sát, bắt lấy con Truy Phong báo kia!

Bạo Phong Chi Ưng lập tức lao xuống, vươn móng vuốt màu vàng của mình ra, nhằm thẳng vào Truy Phong báo!

Trần Đông lớn tiếng hô:

- Mau chóng né tránh, Truy Phong báo!

Truy Phong báo nhận ra được nguy hiểm, bắt đầu vội vàng chạy trốn, nhưng nó căn bản không trốn nổi Bạo Phong Chi Ưng!

Ngoại trừ thiên phú "Phong Bạo Chi Tử" Thần thoại cấp ra, Bạo Phong Chi Ưng còn có một thiên phú chiến đấu khác chính là "Tật tốc"!

- Ngao...

Truy Phong báo hét thảm một tiếng, bị hai móng của Bạo Phong Chi Ưng bắt được!

- Truy Phong báo, tóm nó!

- Bạo Phong Chi Ưng, Kim Vũ hộ thể!

Trong nháy mắt thân thể Bạo Phong Chi Ưng đã hóa thành kim sắc, móng vuốt Truy Phong báo chạm vào lông vũ của Bạo Phong Chi Ưng, vẽ ra từng đóa hoa lửa!

Bạo Phong Chi Ưng vẫy cánh, trong chốc lát đã kéo Truy Phong báo lên cao ngàn mét!

Truy Phong báo hoàn toàn chìm trong sợ hãi...

Trần Đông nhìn thấy Truy Phong báo giãy giụa dưới móng vuốt sắc nhọn của Bạo Phong Chi Ưng, cuối cùng cũng tuyệt vọng.

- Ta đầu hàng, mau để Truy Phong báo xuống!

Truyện convert hay : Trọng Sinh Tám Vạn Năm

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện