Tình Yêu Là Vĩnh Cửu

Chương 5 - Đổi trắng thay đen


trước sau

Chương 5 - Đổi trắng thay đen

Dương Hạ Lan không những không chết trong vụ tai nạn.Sau một năm không xuất hiện, cô ấy thậm chí còn trở nên xinh đẹp và dịu dàng nhã nhặn hơn. nhiều.

Vào lúc này, khi hai cô gái đồng thời xuất hiện, vẻ tao nhã của Dương Hạ Lan và vẻ lếch thếch đáng xấu hổ của Dương Tú Linh tạo thành một sự tương phản rõ rệt.

Lưu Gia Thành nhìn chằm chằm thân thể hỗn độn của Dương Tú Linh và hơi nheo mắt lại. Ánh mắt lạnh lùng đó của anh thực sự là Tủ Linh chưa từng thấy trước đây. Một luồng khí vô cùng lạnh lẽo bao quanh có thể anh ta, lan ra khắp phòng gần như làm máu cổ đông cứng lại.

Câu nói của Gia Thành cũng khiến Tú Linh chìm vào bất lực và tuyệt vọng: "Thực ra cô là ai?"

Trong lòng nhất thời cảm thấy bất bình, Dương Tú Linh liền nắm chặt lấy lớp quần áo sắp rơi xuống.

"Lưu Gia Thành, tôi .... là vợ anh!"

Quả thực là họ đã kết hôn được một năm và đã quan hệ gần gũi nhất không biết bao nhiêu lần.Cho dù cô có phải là Dương Hạ Lan thực sự hay không, cô cũng vẫn là chính thê của anh, là người phụ nữ của anh.

Giờ đây, cô suýt nữa đã bị hủy hoại, nhưng sau khi nhìn thấy hoàn cảnh bị đát của cô, anh ta chỉ nói: "Vợ sao?"

Nghe câu nói này, Dương Tú Linh như lập tức xuống địa ngục! "Anh Lưu..." "Dương Hạ Lan, con nhỏ khốn kiếp, có còn muốn lừa gạt con trai ta sao?"

Biết người con dâu hư hỏng đã trốn đi, Trần Hải My liền dẫn người đuối  theo.Nhưng bà không ngờ lại trông thấy... hại Dương Hà Lan đang đứng trong phòng làm việc của con trai mình.

Một người xinh đẹp và tinh tươm, mang vẻ trang nhã như nắng chiều xuân. Một người thì trang điểm đậm, trên mặt bê bết máu và cộp một lớp phấn son lòe loẹt, áo quần tả tơi.... Ai mới là con dâu nhà họ Lưu?

“Chuyện này... chuyện này là sao vậy?” Trần Hải My hoàn toàn ngây người.  Lúc này, Dương Hạ Lan mới từ sau lưng Lưu Gia Thành bước ra, đến bên cạnh Trần Hải My.Cô cư xử nhẹ nhàng và dễ chịu, bước đi khoan thai dịu dàng, bất kỳ người lớn tuổi nào cũng sẽ thích vẻ thục nữ đó.

"Mẹ, con mới là Hạ Lan thật, còn người này..."

Nói đến đây, cô bỗng quay đầu lại nhìn Dương Tú Linh, Bắt gặp ánh mắt của Tú Linh, cô ta dường như có chút sợ hãi.

 "Cô ấy.... đã đẩy con ngã xuống biển một năm trước. Sau đó đóng giả làm tôi và ở lại nhà họ Dương"

“Chị nói nhảm gì vậy!” Dương Tú Linh thốt lên, nhất thời cho rằng lúc này cô chị kia đã nhầm lẫn đúng sai.

Cô bóp mạnh mở quần áo xộc xệch, tức giận nói: "Chính là chị ngay trước ngày cưới đã gặp riêng đàn ông bên ngoài, rồi trượt chân ngã xuống biển. Cả nhà họ Dương đều biết chuyện này, vì vậy họ mới bắt tôi thay chị gả vào nhà họ Lưu!"

“Nói vậy, cô thừa nhận mình không phải Dương Hạ Lan?"

Lưu Gia

Thành chợt lên tiếng và nhìn Tú Linh chằm chằm, ánh mắt lạnh lẽo như băng. Trước sự thờ ơ lạnh lùng của anh ta, Dương Tú Linh buộc phải rút lui.Cô biết rằng Lưu Gia Thành vốn đã không ưa gì cô, dĩ nhiên là anh ta cũng sẽ không thể dung thứ cho sự lừa dối.

"Anh Lưu, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu, tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ..."

"Cô còn biện minh nữa sao?" Trần Hải My có ấn tượng tốt đối với Dương Hạ Lan ôn nhu, dễ chịu kia.  Bà hiển nhiên sẽ càng ghét kẻ giả mạo này hơn nữa!

"Chuyện bất đắc dĩ của cô là vị tiền chứ gì? Mỗi lần hầu hạ Gia Thành xong cô đều đòi tiền con trai tôi. Cô cho rằng tôi ngu ngốc không biết gì sao?"

Cái gì? Cô chủ thực sự đã đòi tiền cậu chủ sau mỗi lần xong chuyện với anh ấy?Chuyện này thực sự quá khó tin, khiến cả đám người hầu đều bị sốc.Nghe bà Trần nói, Dương Tú Linh chỉ biết cắn môi. Chuyện này là sự thật, cô không thể bác bỏ nó.Cô chỉ có thể trồng cây nơi Lưu Gia Thành, lúc này anh là hy vọng duy nhất của cô.

"Anh Lưu, tôi không định nói dối anh..."truyện ngôn tình

“Vậy thì cô giải thích thế nào về những bức ảnh này?" Trần Hải My cáu gắt và ném một chồng ảnh trước mặt Lưu Gia Thành.

Thấy vậy, Tú Linh vội vã nói: "Không phải! Người trong ảnh không phải con, chính là chị ta, Dương Hạ Lan!"

Lúc này, Dương Hà Lan cũng đang cắn môi, sau khi nhìn thấy những bức ảnh, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của cô ta chợt tái đi.Cô run run môi mỏng, khóe mắt ngấn lệ, trông có vẻ rất đáng thương.

"Mẹ... Con thực sự vô tội. Nếu mẹ không tin, anh Gia Thành có thể đưa con đến bệnh viện kiểm tra.

Vừa nói, Dương Hà Lan vừa nhìn Gia Thành bằng đôi mắt đâm nước, như thể mình vừa bị oan ức đến mức muốn khóc.

"Khi đó, con đang ở trong bệnh viện hồi phục, bác sĩ nói sự hồi phục này thực sự là một kỳ tích."

"Còn cô ấy..." Những ngón tay nhợt nhạt và run rẩy của cô ta bỗng chỉ vào khuôn mặt dính đầy máu và mỹ phẩm của Dương Tú Linh.

"Khi đó, cô ấy đã thay thế thân phận của con, người phụ nữ trong bức ảnh chính là cô ấy!"

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện