Tình Yêu Là Vĩnh Cửu

Trở về Lưu gia


trước sau

Chương 19: Trở về Lưu gia

"Đừng!” Cô gái đột nhiên mở mắt và ngồi dậy khỏi ghế! "Chuyện gì đã xảy ra?" Lưu Gia Hải đặt tạp chí xuống, nhìn cô: "Cô lại gặp ác mộng sao?” Mai Ngọc Hà không nói, chỉ gật đầu. "Tôi luôn gặp ác mộng. Khi nào thì mới chữa khỏi?"

Ở bên cạnh, Lưu Gia Hải đổ lọ dầu gió mà anh mang theo vào giữa các ngón tay và nhẹ nhàng xoa lên thái dương của cô. Sau đó, anh rút khăn giấy lau mồ hôi trên trán cho cô.

"Không nghĩ tới, nghỉ ngơi một chút cô sẽ sớm về nhà" Anh đưa tay ra, ôm lấy cô và để cô nằm trong vòng tay anh. "Ừ" Mai Ngọc Hà tựa đầu lên vai anh và nhắm mắt lại.

Không bao lâu, một chiếc xe bóng loáng, sang trọng lải vào biệt thự nhà họ Lưu và dừng ở sân trước,

"Cậu ba đã trở lại!"

Dị Mây và Trần Hải My đồng thanh reo lên, hiển nhiên là họ đã mong đợi vị thiếu gia thứ ba này rất lâu rồi.

Lưu Gia Hải xuống xe, nhưng lại không lập tức đi về phía Trần Hải My. Thay vào đó, anh quay đầu lại và đưa tay vào xe.

Gì thế? Có một người khác trong xe? Đó là một cô gái?

DL Mây và Trần Hải My nhìn nhau.Cậu ba từ nhỏ chưa bao giờ thích tiếp xúc với phụ nữ. Vậy mà bây giờ cậu ta lại đột ngột mang về nhà một cô gái ? Đây là, đưa bạn gái về nhà để gặp cha mẹ?

Cô gái đó, mặc một chiếc váy trắng nhẹ nhàng. Khi cô đi xuống, mái tóc dài mềm mại Xõa xuống che mất nửa khuôn mặt. Nhưng ngay cả khi chỉ nhìn thấy một nửa khuôn mặt, không khó để nhận ra cô ấy chắc chắn là một cô gái xinh dep!

Cậu ba thật sự đem một cô gái trở về!

Trần Hải My và dì Mây vui mừng khôn xiết, sợ cậu nhóc không nghe lời này cả đời chỉ biết làm bạn với máy tính. Thậm chí còn không muốn làm quen với bất cứ một cô gái nào.

 Lưu Gia Hải nắm tay cô gái và giúp cô bước ra khỏi xe.Gió thổi làm tung bay mái tóc dài của cô.Khi cô quay lại, những người hầu trong sân hoàn toàn chết lặng. Thật là một khung cảnh đẹp!

Trời đất! Làm sao lại có một cô gái xinh đẹp như vậy. Khuôn mặt cô gái trong suốt như pha lê, các đường nét nhỏ nhắn tinh xảo giống như một con búp  bê được Thượng để chạm khắc cẩn thận.Dưới hàng lông mi dài và rậm, một đôi

mặt còn ngây thơ và sáng hơn cả mặt nại.Khi đôi mắt cô ấy chớp nhẹ, cảm thấy như mọi thứ xung quanh sẽ bị bao phủ hoàn toàn bởi ánh mắt rực rỡ của cô ấy.

“Ngọc Hà, đi qua chào mẹ anh nào.” Lưu Gia Hải dẫn cô về phía trước.

Dì Mây chuẩn bị đi qua những bước chân di đột ngột dừng lại ngay lập tức Giống! Làm sao đôi mắt này có thể giống nhau đến vậy? Có vẻ như ... giống như ... Tuy nhiên, cô ấy đã mất cách đầy sáu tháng, làm sao có thể trở về vào lúc này được? Hơn nữa, cô gái trước mặt này thật xinh đẹp,

“Gia Hải, cô gái này là..."

“Cô ấy là bạn gái của con” Lưu Gia Hải nhẹ nhàng ôm cô gái vào lòng và cười nói, “Mai Ngọc Hà.”

Mai Ngọc Hà ...

Trần Hải My sững sờ, nhưng ngay sau đó cũng yên tâm. Bà ta lẩm nhẩm tên của Ngọc Hà một lần nữa!

Cô gái tên là Ngọc Hà, Ngọc Hà trước mặt không biết còn đẹp hơn con nhãi ranh kia biết bao nhiêu lần.Một cái ở trên trời và cái kia ở dưới đất.

"Ngọc Hà, đây là mẹ anh” Lưu Gia Hải giới thiệu, Mai Ngọc Hà nhìn Trần Hải My nhếch miệng cười dịu dàng: "Cô, chào cô."

Nụ cười trong mắt Trần Hải My lập tức khởi sắc.Nếu là Dương Tủ Linh, thì làm sao cô ta có thể tốt với bà ta như vậy?Tiểu mỹ nhân trước mặt không liên quan gì đến Dương Tú Linh.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện