Tình Yêu Khác Thường Xuất Hiện Rồi

Chương 23: (1). Cho tôi đi tắm đi mà, Hứa Gia Lạc


trước sau

Buổi sáng trước khi ra khỏi nhà Hứa Gia Lạc còn chưa gấp chăn, Phó Tiểu Vũ hiện tại đang nằm trong chăn của Alpha, vào lúc chờ đợi cậu đã lặng lẽ kéo tấm chăn kia lên che hết mặt, bọc cả người mình lại. Cho dù chỉ còn sót lại chút hương bạc hà lành lạnh, nhưng dường như cũng đủ để khiến cho nỗi khát khao trong lòng cậu được vỗ về một chút.
Hứa Gia Lạc còn chưa quay lại, nhưng cậu đã chờ đến sốt ruột, không nhịn được bèn ló đầu ra.
Hóa ra chẳng biết từ lúc nào Alpha đã ngồi bên cạnh giường, đang ngẩn ngơ nhìn vào cậu.
Có lẽ vì không ngờ được rằng Phó Tiểu Vũ sẽ đột nhiên ngó đầu ra như thế này, cho nên Hứa Gia Lạc vẫn đang đắm chìm trong thế giới của bản thân, ánh mắt thâm trầm thả trôi, rơi vào một điểm nào đó trên gương mặt của Omega.
Nhưng cái kiểu thả trôi đó chỉ tồn tại trong chốc lát ngắn ngủi.
Hứa Gia Lạc ngay sau đó lại vươn tay ra, khẽ vuốt ve gò má của Phó Tiểu Vũ, anh hỏi: "Lần đầu tiên của cậu, đúng không?"
Anh hỏi rất bình tĩnh cũng rất thẳng thắn, không cho người khác cơ hội tránh né nào.
Phó Tiểu Vũ hé miệng ra, chợt cảm thấy hơi căng thẳng: "Phải."
Ngón tay của Hứa Gia Lạc có hơi lạnh, anh ngừng lại trong thoáng chốc rồi mới nói tiếp: "Phó Tiểu Vũ, lần này, chúng ta đều biết đó là chuyện ngoài ý muốn. Nhưng nếu như đã vậy, tôi vẫn sẽ cố hết sức khiến cậu được vui vẻ. Nhưng sau khi kết thúc, mối quan hệ của chúng ta vẫn sẽ như trước đây, sẽ không có bất kỳ một sự thay đổi nào—— những điều này, cậu đã nghĩ kỹ chưa?"
Những lời tuyên bố miễn trách nhiệm trước khi lên giường này, phũ phàng nhưng lại cần thiết.
Cuộc sống của anh nhìn thì có vẻ lười biếng vô kỷ luật, nhưng trên thực tế từ đầu đến cuối đều duy trì sự cân bằng bên trong, ly hôn hay không thì thế giới tình cảm của Hứa Gia Lạc thật ra đều hoàn toàn chưa từng mất đi kiểm soát.
Hiện tại không, sau này cũng sẽ không.
Cảnh đêm xuyên qua khung cửa sổ sát đất hắt vào giữa hai người họ.
Phó Tiểu Vũ nhìn Hứa Gia Lạc, lập tức có rất nhiều những ý nghĩ đã kề sát bên miệng nhưng cuối cùng chỉ khẽ hóa thành một tiếng đầy khẳng định: "Tôi nghĩ kỹ rồi."
"Được."
Giọng nói của Hứa Giac Lạc bỗng nhiên hơi khàn khàn.
Phó Tiểu Vũ muốn anh, ý chí lại kiên định là thế.
Anh rốt cuộc cũng không còn cách nào bình tĩnh được nữa, cúi người xuống ra sức hôn Omega đang nằm trên giường của mình——
...
Đây là lần đầu tiên Phó Tiểu Vũ cảm nhận được sự kích động mạnh mẽ từ trong bản năng của Alpha.
Tin tức tố mùi bạc hà trong căn phòng ngược xuôi ngang dọc, Hứa Gia Lạc đè hai tay cậu vào đầu giường hôn Phó Tiểu Vũ mà giống như muốn ăn tươi nuốt sống cậu luôn vậy.
Omega ngay cả bị động tiếp nhận như thế này cũng tỏ ra vụng về, trong nỗi hoang mang cùng sợ hãi đột nhiên lại cắn Hứa Gia Lạc một miếng.
"Shhh..." Alpha bị cắn vào đầu lưỡi rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên.
Anh vừa thử mò xem đầu lưỡi mình có bị chảy máu hay không, vừa híp mắt lại chăm chú nhìn vào Phó Tiểu Vũ.
Trong căn phòng tối mờ, ánh mắt người này càng trở nên sâu lắng, hệt như một loài động vật đeo mắt kính thuộc loại ăn thịt, cùng một sự hung hãn đến quái dị.
Ngay giây kế tiếp Hứa Gia Lạc đã vén thẳng chăn lên, rồi cưỡi trên người Omega đồng thời bắt đầu cởi quần áo của Phó Tiểu Vũ.
Bên ngoài chiếc áo sơ mi của Omega còn có một chiếc gilet, kiểu quần áo như thế này thoạt nhìn phẳng phiu đẹp đẽ đến thế nào, thì tới lúc này lại càng khiến người tức giận đến thế đó.
Áo sơ mi bằng tơ lụa bên dưới lớp áo gilet kia sớm đã nhàu nhĩ, chiếc áo đó vừa nhìn đã biết là giá cả không hề rẻ, Hứa Gia Lạc tuy rằng không để vào trong mắt lắm, nhưng vẫn thường cảm thấy Phó Tiểu Vũ chắc là rất thích mặc chiếc áo sơ mi này, cho nên dù có không nhịn được nữa nhưng anh vẫn cởi từng chiếc cúc từng chiếc cúc một.
Omega một mực làm ra vẻ bình tĩnh, tuy rằng nằm yên ở đó rất ngoan nhưng lại thở gấp chết đi được.
Mà cho đến tận khi Hứa Gia Lạc bắt đầu cởi quần dài của cậu, Phó Tiểu Vũ mới đột nhiên lộ ra vẻ kháng cự, đẩy anh ra nói: "Khoan, khoan đã!"
"Tại sao?"
"Tôi..." Toàn bộ dây thần kinh khắp người Phó Tiểu Vũ đều căng cứng.
"Hôm nay tôi còn chưa tắm."
Khi nói ra câu này, nỗi xấu hổ mãnh liệt cùng bất an dường như muốn nhấn chìm cậu.
Không những là bởi sáng nay cậu ra khỏi nhà từ rất sớm, mà quả thật rất hiếm khi Phó Tiểu Vũ vì cảm thấy không khỏe mà lười đi tắm như thế này, hơn nữa còn có một lý do càng khó có thể mở miệng ra được—— đó là vì lúc nãy trong nhà vệ sinh sau khi bị kích thích, phản ứng sinh lý của cậu xảy đến rất kịch liệt, nếu như không tắm thì sẽ bị Alpha nhìn thấy hết mất.
Thật ra điều này rất vô lý, ngay cả chuyện làm tình cũng đã hạ quyết tâm nhưng lại vì chuyện nhỏ nhặt thế này mà lo lắng, thậm chí còn nảy sinh suy nghĩ đánh trống bỏ dùi (1).
(1)= ví thái độ làm việc không đến nơi đến chốn, xướng ra và hăng hái huy động mọi người làm, nhưng đến giữa chừng thì chính mình lại bỏ dở.
Cậu vùng vẫy muốn xuống giường nhưng bị Hứa Gia Lạc ôm lại.
Phó Tiểu Vũ nghiêng đầu qua ngóng trông vào Alpha——
Cho tôi đi tắm đi mà, Hứa Gia Lạc.
Xấu hổ quá, cậu thật sự không nói ra lời được.
Người kia lại ghé vào bên tai cậu, khẽ thầm thì: "Phó Tiểu Vũ, cậu sợ tôi ngửi cái mông của mình à?"
"..." Phó Tiểu Vũ trợn to hai mắt lên, có một giây như thế, cậu cảm thấy bản thân thậm chí có thể nổ tung vì nỗi xấu hổ này rồi bay lên mặt trăng mất thôi.
"Chuyện này cậu cũng chẳng thoát được." Hứa Gia Lạc nở nụ cười gian: "Đừng nghĩ nữa, tôi không thể nào để cậu đi tắm được đâu."
Hứa Gia Lạc một lần nữa kéo cậu ngược trở về trên giường.
Chỉ vì mấy chữ "ngửi cái mông" lộ liễu trắng trợn này, phản ứng của Omega liền hệt như một chú mèo đang mắc chứng căng thẳng, chỉ dùng một đôi mắt to tròn nhìn vào anh, ngay cả chóp mũi cũng đã rịn một tầng mồ hôi.
...
Khi kéo khóa quần của Phó Tiểu Vũ xuống một lần nữa, anh cũng không gặp phải sự kháng cự mạnh mẽ nào khác.
Sau khi chiếc quần dài kia được trút bỏ, từng tấc từng tấc của đôi chân dài trắng như tuyết của Phó Tiểu Vũ bèn lộ ra, bên trong cậu mặc một chiếc quần tam giác trắng tinh.
Sắc màu ấy, khiến cho lớp vải vóc của chiếc quần trong bị thấm ướt không thể nào che giấu được.
Đó đương nhiên là lý do vì sao ban nãy Phó Tiểu Vũ muốn đi tắm.
Hứa Gia Lạc bỗng nhiên mất khống chế, ném Omega trong lòng lên giường, sau đó lại thô bạo lột xuống chiếc quần đáng ghét kia.
"Cậu nhỏ" đã cương cứng của Phó Tiểu Vũ nhất thời bật ra.
Ngay cả nơi đó của Omega cũng rất ưa nhìn, không hề dữ tợn chẳng qua chỉ là xinh đẹp mà thôi.
Kích thước nổi trội hơn so với các Omega khác, màu sắc đáng yêu, đỉnh chóp đầy đặn phía dưới còn có hai viên tròn tròn nho nhỏ với lớp da mượt mà.
Cậu quả là một chú mèo đực xinh đẹp.
Hứa Gia Lạc đương nhiên không chỉ muốn nhìn mỗi nơi này.
Anh tách rộng đôi chân thon dài của Omega ra, dùng lòng bàn tay nắm hai viên tròn tròn màu hồng nhạt kia lại cùng nhau, sau đó là dùng lực hất ngược lên trên.
Chính tại hai cái viên bé nhỏ đáng ghét này, chắn mất tầm mắt của anh.
Hứa Gia Lạc cuối cùng cũng nhìn thấy được, cảnh tượng mê mẩn nhất đối với một Alpha mà nói.
Cửa động của Phó Tiểu Vũ ngượng ngùng khép chặt, nhưng đồng thời cũng chính từ nơi ấy chất nhờn phóng đãng chậm rãi chảy ra.
Omega cấp A khi phát tình, hệt như một đầm lầy ẩm ướt.
Phó Tiểu Vũ đã ướt đến mức nhớp nháp lắm rồi, không phải chỉ vì đang phát tình mà còn vì lúc nãy trong phòng vệ sinh đã trải qua một lần đạt được cao trào ngắn ngủi nhưng cũng đầy mãnh liệt.
Đôi con ngươi của Hứa Gia Lạc tối dần, anh nóng nảy giơ tay lên tháo chiếc kính của mình ra rồi vứt lên tủ đầu giường, sau đó là vùi sâu đầu mình xuống dưới.
Giây phút ấy, Omega đang nằm trên giường bỗng nhiên lại phát ra một tiếng hét gấp gáp, cậu đã hoàn toàn nói không ra lời, đầu ngón tay bấu chặt vào chăn, ngửa đầu lên mờ mịt nhìn vào chiếc đèn chùm trên trần nhà.
Hứa Gia Lạc đang khẩu giao cho cậu.
Ý nghĩ này khiến cậu khiếp sợ.
Phó Tiểu Vũ chưa từng nghĩ rằng, giữa con người với con người có thể hoàn toàn mất đi khoảng cách và giới hạn như thế này.
Đầu lưỡi của Alpha đang liếm vào mông cậu, thậm chí còn thỉnh thoảng đưa lưỡi vào bên trong cửa động đầy bí ẩn kia.
Cảm giác xấu hổ mãnh liệt khiến Omega muốn lập tức trốn chạy, thế nhưng khoái cảm——
Khoái cảm điên cuồng trào dâng khiến cậu kêu không ra tiếng, chẳng qua là toàn thân từ trên xuống dưới chỉ biết luống cuống giãy dụa trên giường, cậu giống như một bụi thực vật phải qua đêm trong mùa mưa để đến khi sáng sớm đã đọng đầy giọt nước.
Hứa Gia Lạc gác hai chân của Phó Tiểu Vũ lên vai mình, vừa liếm láp, vừa xoa nắn cái mông của Omega.
Trước khi chưa cởi hết quần áo, anh rất khó tưởng tượng ra được với vóc người mảnh khảnh như người mẫu này của Phó Tiểu Vũ, còn có được một cái mông tuyệt vời đến thế, nhỏ nhắn xinh xắn nhưng lại rất cong, khiến người không nhịn được cứ muốn ra sức nắn bóp, để cảm nhận được cảm giác núng nính đầy đặn ở nơi đó.
Dịch nhờn của Phó Tiểu Vũ làm ướt chóp mũi và bờ môi của anh, mùi vị của chỗ ấy thật ra không phải là hương thơm của Tử la lan, có rất nhiều Alpha trẻ tuổi đều có ảo tưởng không thực tế lắm, bọn họ cảm thấy cái mông của Omega đều thơm thơm mùi tin tức tố.
Thực ra không phải vậy, nơi đó vừa mặn vừa tanh, nếu chỉ thuần túy nói về mùi vị thôi thì chẳng sung sướng chút nào. Nhưng nó lại đến từ nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể Omega, là mùi vị chảy ra từ khoảng sinh sản.
Omega là giới tính Hứa Gia Lạc yêu thích nhất, vì vậy anh cũng thích được khẩu giao cho họ.
Đôi chân thon dài của Phó Tiểu Vũ vẫn gác trên bả vai của Hứa Gia Lạc, chiếc quần lót màu trắng cũng vẫn vắt vẻo trên đầu gối chân phải đang gập lại, mu bàn chân trắng như tuyết của cậu bởi vì khoái cảm quá mạnh mẽ nên căng hết cả lên, trên da thịt mỏng manh nổi lên những đường gân xanh rất nhỏ.
Hứa Gia Lạc dành cho cậu những vuốt ve dài dặc cùng tỉ mỉ, đầu lưỡi thành thạo ra vào giữa hai bắp đùi, vừa dùng tay bao quanh cậu nhỏ của Phó Tiểu Vũ đồng thời động tác cũng lên xuống đều đều, vừa thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên ngậm lấy rồi mút mát hai quả bóng no tròn kia.
Cơ thể của Phó Tiểu Vũ không ngừng co giật, dịch nhờn phía dưới chảy ra mỗi lúc một nhiều, cậu cắn chặt vào môi không chịu kêu lên một tiếng nào.
Khoái cảm dồn dập trào dâng tựa như từng đợt từng đợt sóng biển, cảm giác kích thích ngày một mạnh mẽ hơn, thế nhưng vào lúc Phó Tiểu Vũ gần như sắp lên đỉnh thì Hứa Gia Lạc lại buông cậu ra——
Trạng thái trống rỗng xảy đến khá bất ngờ, khiến cậu có cảm giác hoa mắt chóng mặt mất đi trọng lượng.
Phó Tiểu Vũ nằm trên giường quay đầu qua, thở hổn hà hổn hển, theo bản năng lại càng khát khao nhiều hơn những vuốt ve của Alpha.
"Phó Tiểu Vũ," Hứa Gia Lạc bò lên đè xuống cơ thể của cậu, người này có bờ môi mỏng nhưng đỉnh môi rõ nét, lúc này đây phía trên đó lại dính một chút dịch nhờn ướt át nhìn qua vô cùng phóng túng, anh quay mặt Omega lại, giọng khàn đi hỏi: "Cậu không thích rên rỉ trên giường, có đúng không?"
"Tôi..."
Tôi không biết.
Trong nháy mắt ấy, Phó Tiểu Vũ bỗng nhiên cảm thấy hơi sợ. Cậu lờ mờ nhận ra rằng, sự yên lặng của mình vừa rồi đại khái đã khiến Alpha cảm thấy mất hứng.
Cậu không muốn khiến anh mất hứng, vì thế có hơi bối rối đáp lại rằng, "Hứa Gia Lạc, tôi cũng khẩu giao cho anh một lát nhé."
Thế nhưng người này lại chỉ cười một cái, bình thản từ chối cậu: "Không cần đâu."
Phó Tiểu Vũ đang từ trên đám mây nhẹ bẫng lại đột nhiên rơi xuống.
Cậu không biết nên giải thích thế nào về sự vụng về của mình, cho dù có là khi khoái cảm cực hạn chuẩn bị xuất hiện, trong cơ thể cậu dường như vẫn tồn tại hai ý thức tách biệt.
Một bản thân lén lút ngưỡng mộ nhưng cũng đầy xấu hổ bởi khi còn nhỏ đã bất ngờ tận mắt thấy được hình ảnh Phó Cảnh uyển chuyển rên rỉ dưới thân mẹ kế,  còn lại một bản thân nghiêm túc khác bởi từ khi còn bé lúc nào cũng quy quy củ củ nghe theo từng lời yêu cầu của Phó Cảnh, vì thế tuyệt đối không thể nào trở thành một "Omega lẳng lơ" được.
-----------------------------
02h18 am, tôi đau đầu quá tôi đi ngủ nha, mai tính tiếp T T


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện