Tình Yêu Độc Dị

Thêm một sự lựa chọn


trước sau

Chương 6: Thêm một sự lựa chọn

Đàn ông chẳng phải thứ tốt đẹp gì! Trước đây Dương Thụy thèm muốn bản thiết kế của tôi, còn bây giờ Trang Dật Dương lại hoàn toàn thèm muốn đứa bé trong bụng tôi.

"Tổng giám đốc Trang! Xin hãy tự trọng! Cái bụng này không có chút liên quan gì đến anh, nhân tiện anh không cần phải phái người đến bảo vệ tôi nữa, tôi không dùng đến!" Một người đàn ông đi theo sau tôi, tôi làm sao để về Lâm Thành?

Cũng không biết anh ta đào tạo nhân viên như thế nào, đi theo một ngày chỉ nói đúng một câu!

Vốn muốn thoát khỏi hắn ta, nhưng lại ma mị như bóng với hình.

Trang Dật Dương túm lấy cảm tôi, “Nếu cô dám bỏ đứa bé này đi, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết!"

Tôi vùng không ra, “Đứa bé này không liên quan đến anh, hiện giờ bố tôi đang nằm trên giường phẫu thuật chờ tôi đến cứu, anh có hiểu không? Anh không hiểu, không biết gì hết!"

Nỗi uất ức mấy ngày hôm nay khiến tôi không quan tâm mình đang đứng giữa đường mà nhào lên hét vào mặt Trang  Dật Dương.

Lau nước mắt, đứa bé này chẳng lẽ tôi không thương nó sao?

Cả đêm hôm qua tôi không chợp mắt, chính là suy nghĩ nên bỏ hay giữ đứa bé này lại!

Chỉ có thể từ bỏ, cứu bố của tôi.

Tôi chuẩn bị bỏ nó, còn có thể quan tâm bố của nó nữa sao?

Tôi hiện giờ đã sống không bằng chết rồi, tôi còn sợ gì?

Tôi không hề sợ hãi nhìn chắm chắm vào mắt Trang Dật dương, người tình trong mộng của biết bao phụ nữ ở Dương Thành, có thể thiếu người sinh con cho anh ta sao?

Cuối cùng anh ta chịu thua trước ánh mắt của tôi, lôi tôi lên xe, đổi địa điểm nói chuyện.

"Giữ lại đứa bé này, chuyện của bố cô, tôi giải quyết, chuyện hôn nhân của cô, tôi cùng giải quyết!" Trang Dật Dương tựa vào ghế số pha, xoa bóp thái dương, có vẻ mệt mỏi và phiền não, khiến tôi bất giác mềm lòng đi một chút.

Anh ta coi trọng đứa bé này, vứt xuống tấm chi phiếu, khiến lòng tôi có chút thoải mái.

Nhưng chuyện của nhà tôi không liên quan đến anh ta, hơn nữa sau này đứa bé này sinh ra rồi để anh ta bế đi mất, tôi làm  sao sống nổi?

"Cảm ơn, nhưng tôi không bán con!" Tôi từ chối cuộc dịch kiểu này, để đứa bé này gọi người khác là mę, tôi không làm được.

Trang Dật Dương chỉ vào cửa bảo tôi rời khỏi đây, không muốn nói tiếp.

Khu nhà biệt thự, vốn không bắt được xe, tôi không muốn quay lại, cuối cùng đi bộ hơn một tiếng đồng hồ mới bắt được xe, tôi kiệt sức.

Mẹ tôi lại gọi điện thoại tới, giục tôi quay lại, bác sĩ đang đợi để sắp xếp phẫu thuật.

20 vạn giống như một cọng rơm đang đè bẹp tôi, bây giờ mới chỉ là bắt đầu, cả quá trình điều trị cần 50 vạn.

Số tiền này rốt cuộc tôi phải lấy ở đâu ra?

Chỉ có thể quay lại trước, thương lượng với bác sĩ lùi phẫu thuật lại, để tôi nghĩ cách gom tiền.

Trở lại bệnh viện, nhìn thấy mẹ, nhìn thấy vẻ mặt sốt ruột của bà ấy, cứ như thế tôi cùng không biết phải làm sao mới có thể nói ra.

Ai ngờ, mẹ tôi đã nắm thóp được tôi, "Văn Văn, bác sĩ nói kết quả không phù hợp, phải đợi đờm trong cổ họng con tiêu đi  mới phẫu thuật được, con bị cảm sao?"

Kết quả không phù hợp?

Cổ họng có đờm?

Cổ họng tôi có đờm sao? Chuyện này ảnh hưởng đến phẫu thuật sao?

Hoãn lại cũng tốt!

Trong khoảng khắc tôi vẫn chưa kịp phản ứng lại, như một kẻ ngủ gật lại có người mang gối tới.

"Có điều số tiền này sao lại không phải là Dương Thụy gửi tới, ngược lại là của một người họ Trang. Lần trước có với Dương Thụy cãi nhau trong điện thoại đòi li hôn, rốt cuộc là có chuyện gì?" Mẹ tôi đã nhận được tiền, bắt đầu thẩm vấn tôi về chuyện lúc đó.

Cho đến lúc này, tôi vẫn chưa dám nói thật với mẹ, khiến mẹ tôi hiểu nhầm rằng tôi và Dương Thụy cãi nhau vì tiền.

Trang Dật Dương vẫn nhúng tay vào chuyện này, xem ra những lời bác sĩ nói cùng là do anh ta sắp xếp!

Tôi trấn an mẹ, rồi trực tiếp gọi điện chất vấn anh ta, tại sao lại quyết định thay tôi?

Đây là đang uy hiếp tôi, nếu tôi không đồng ý giữ đứa bé lại thì bố tôi không được phẫu thuật sao?

 Nhưng vốn dĩ không có cách nào vẹn cả đôi đường, chỉ có thế chọn một trong hai, tôi chọn bố tôi!

Trang Dật Dương lại cho tôi thêm một sự lựa chọn, nếu trong 10 ngày anh ta không tìm được mẫu gan phù hợp với bố tôi, vậy sẽ không ngăn cản tôi hiến gan cứu bố.

Số tiền phẫu thuật kia coi như tiền đền bù thiệt hại của tôi.

Nếu như tìm được gan, vậy tôi bắt buộc phải tuân theo hợp đồng sinh đứa bé ra, đồng thời giao cho anh ra nuôi dưỡng.

Nếu tôi đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể ký hợp đồng.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện