Tinh Tế Linh Trù Phát Sóng Trực Tiếp Hằng Ngày

Kén Ăn Sẽ Không Lớn Nha~~


trước sau

Edit: Zentaa.

Chương 12: kén ăn sẽ không lớn nha~~

Mùi hương phát ra thơm như này, món ăn kia khẳng định là mỹ vị, tuyệt đối không phải là phương pháp nấu ăn hắc ám!

Một đám người xem ồn ào bình luận "Tệ, tệ, tệ", trăm triệu làn không nghĩ tới sẽ bị vả mặt nhanh như vậy, còn là trong tình huống bọn họ không ngờ tới!

Nhưng bọn họ vẫn vô cùng ngoan cường, tiếp tục bình luận chê bai, soi mói: "Thực phẩm chiên qua dầu rất không khỏe mạnh!"

"Nói không chừng là dùng tinh dầu mùi đồ ăn thôi, chỉ thơm thôi chứ ăn chắc chắn chẳng ra gì!"

" Cái loại mùi hương kì quái này là nguyên liệu nấu ăn gì vậy? Có độc không? Chủ bá dạo này vì muốn nổi danh chuyện gì cũng dám làm."

"Phát sóng trực tiếp mà ngay cả mặt cũng không dám lộ, chắc chắn là một tên xấu xí!"

Cũng có một số ít tỏ vẻ ngửi mùi rất muốn ăn, một số bình luận tương đối trung lập, nhưng tất cả đều bị chôn vùi trong các bình luận chỉ trích.

Đối với một sự vật, sự việc mình không biết rõ, con người luôn mang trong mình một thái độ nghi ngờ, hà khắc, đặc biệt là cá khô nhỏ xào cay của Tư Nặc, nó hoàn toàn đi ngược lại với văn hóa ẩm thực của nhân dân tinh tế trong một thời gian dài vốn thanh đạm.

Cũng may, Tư Nặc khi nấu ăn thường rất chăm chú, sớm đã ẩn đi cửa sổ bình luận, căn bản là không chú ý đến bình luận của người coi, không hề chịu một chút ảnh hưởng.

Một nồi cá nhỏ xào cay xốp giòn rất nhanh đã ra lò, đĩa cá được bày đến trước mặt của tiểu hắc miêu, tiểu hắc miêu một bên chịu đựng mùi hương dụ hoặc, một bên nghĩ muốn đợi Tư Nặc cùng ăn, khuôn mặt vô cùng rối rắm, hai luồng suy nghĩ "Thật muốn ăn nha" và "Ta phải cố gắng khống chế chính mình" tranh đấu với nhau, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu.

Tư Nặc xem đến buồn cười, trong lòng lại có chút ấm áp, khẽ cười nói: "Bảo bối nhi, em thử giùm caca xem hương vị thế nào, em xem, cá nhỏ còn rất nhiều, lát nữa chúng ta cùng nhau ăn."

"Miêu ngao ngao~" tiểu hắc miêu tức khắc kìm nén không được, đúng rồi, hắn chỉ là ăn thử xem hương vị thế nào thôi!

Cho một con cá khô vào miệng, thơm nồng, tê cay, giòn gòn, nhai nhai vài cái rồi nuốt xuống, trong miệng vẫn còn dư hương lưu lại! Còn có một dòng nước ấm nhỏ vô cùng thoải mái, chảy khắp cơ thể.

Cảm giác còn chưa phân biệt được mùi vị, tiểu hắc miêu quyết định lại ăn thêm một cái...

Trong chốc lát, sau khi cúi đầu thấy cái đĩa trơn bóng, tức khắc tiểu hắc miêu mặt mộng bức – – Đ*t mịa, cá của bố đâu???

Trí nhớ bỗng nhiên hồi phục, tiểu hắc miêu dại ra – – hình như... đều bị hắn ăn hết rồi...!

Cái đĩa không lớn, trong đĩa cũng chỉ có tầm mười con cá khô nhỏ, so với sức ăn cua tiểu hắc miêu, phân lượng quả thực không nhiều!

Tư Nặc đang vớt mẻ cá thứ hai ra đĩa lớn, lại thấy ánh mắt trông mong của tiểu hắc miêu, tức khắc hỏi: "Em muốn ăn thêm không?"

Tư Nặc chuẩn bị rất nhiều cá khô nhỏ, tính toán để lại một phần làm quà chiều cho tiểu hắc miêu.

Tiểu hắc miêu khe khẽ cắn môi, gian nan mà cự tuyệt dụ hoặc.

Tiểu giống cái nói là theo chủ nghĩa độc thân, lại sủng nịnh, dung túng hắn như vậy... sau này kêu bổn thái tử về sau làm sao rời bỏ hắn (Tư Nặc) được?

Làm xong cá khô nhỏ xào cay, tiếp sau đó là một món cũng yêu cầu phải chiên qua dầu – Thịt tẩm bột chiên giòn hương tỏi.

Đồng thời đem chân giò đã được nấu tốt cho vào tủ cấp đông, rồi quay sang băm nhỏ gừng.

Kế tiếp là xào rau, xào ruột già, làm thịt xào ớt xanh, cà tím xào thịt, rau xào tóp mỡ...

Cuối cùng đem chân giò đã được làm đông cắt lát mỏng, làm nóng chảo, phi thơm tỏi, gừng thái sợi, ớt, gia vị, nước sốt Giò heo trộn gia vị vậy là đã xong.

Bởi vì nguyên liệu đã được xử lý trước, lại có thêm sự trợ giúp của người máy, chỉ hơn nửa giờ các món ăn đều đã hoàn thành.

Tiếp đó là canh sườn, cơm khoai sọ thơm nức cũng được ra nồi!

Mỗi món ăn Tư Nặc đều phân ra một phần bỏ riêng vào họp để Hoắc Vân Phàm đưa về cho Hoắc lão nhấm nháp và nghiên cứu số liệu.

Lúc này, tác dụng của thời gian nửa giờ đứng đầu trang chủ đã qua đi, nhưng bởi vì Tư Nặc là người mới, lượng người xem tăng nhanh liên tục, người rời đi cũng rất ít, đài phát song trực tiếp tự động đẩy lên đầu bảng người mời nhân khí cao, nhờ đó có luôn người mới tiến vào xem, người xem phòng phát sóng đã lên đến năm vạn.

Lúc này người xem phòng phát sóng đột nhiên mất trí nhớ, đột nhiên quên mất vài phút trước chính mình luôn miệng chê bai, bây giờ lại hận mình không phải là tiểu hắc miêu kia!

" Xong rồi, tui bị chủ bá chơi ngải rồi, nếu như chủ bá có bỏ độc vào cá khô nhỏ, tui cũng tinh nguyện ăn!"

" Nhìn thực không healthy, thành phần dinh dưỡng khẳng định bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng tui không khống chế được chính mình a~, nước miếng tự động phân bố, muốn ăn ngao ngao ngao!"

" Đây là phương thức quảng cáo cho nhà hàng kiểu mới sao? Tui cho phép chủ bá nói ra tên của nhà hàng!"

" Chủ bá, cầu mở nhà hàng giả thiết Tinh Võng thực tế ảo!"

" Xét theo nhân tướng học, chủ bá hẳn là một giống cái trẻ tuổi! Cầu kết giao!"

" Tư Nặc đại đại, anh muốn nhận đồ đệ hông? Tiền bạc không phải là vấn đề!"

" Đột nhiên cảm thấy cơm trưa của chính mình thật vô vị! Tui tại sao lại có quyết định ngu ngốc như là tiến vào phòng phát song trực tiếp này để ăn cơm chứ. Càng đáng sợ hơn là tui không muốn rời khỏi đây, còn yên lặng theo giõi chủ bá!"

" Lầu trên, cậu không cô đơn đâu!"

" 10008666!"

" Cùng thêm ID chủ bá nào!"

" Cảm tạ vị thổ hào đưa Tư Nặc đại đại lên trang đầu trang phát sóng tinh võng! Một thế giới mới mở ra trước mắt tôi! Hóa ra đồ ăn còn có thể chế biến như vậy!"

" Chẳng lẽ chỉ có mình tui chú ý, ai là người may mắn có thể ăn bàn đồ ăn thịnh soạn như vậy? Hẳn là không phải chỉ có chủ bá và con mều đen kia đâu!"

" Chủ bá cố ý để riêng ra một phần kìa, không phải là cố ý lưu lại cho tui đó chứ! Đưa chủ bá lên Top 1 trending yêm đưa không nổi, nhưng tặng hoa thì vẫn nằm trong khả năng! [hoa hồng]x100"

Người xem theo chân Tư Nặc đi vào rửa tay sạch sẽ, ôm tiểu hắc miêu đi vào nhà ăn, ngườ xem rất mau đã thấy trong phòng ăn có hai thực khách, đồng dạng được làm mờ khuôn mặt, từ than hình có thể loáng thoáng đoán được có một giống cái và một giống đực.

Hách Lê và Hoắc Vân Phàm xuất thân bất phàm, cũng đã đi qua vô số nhà hàng cao cấp của Đế Đô Tinh, trải nghiệm qua vô số món ăn, nhưng lại chưa từng nếm thử qua món ăn nào sắc hương vị như này.

Cái gọi là nhà hàng mỹ thực chẳng qua là dựa vào vị ngon vốn có của món ăn, tuy rằng nhiều thêm một ít gia vị và xử lý phức tạp một chút, nhưng vẫn tuân theo quy tắc nấu ăn thanh đạm, lành mạnh như cũ.

Tư Nặc lại xử dụng các phương pháp nấu ăn " khẩu vị nặng" như chiên, xào, lẩu,.. chưa từng xuất hiện qua trước đây.

Hách Lê và Hoắc Vân Phàm nhất nhất nhìn về phía Tư Nặc: "Tiểu Nặc / Tư Nặc, chúng ta bắt đầu ăn được chưa?"

Tư Nặc cười to: " Đương nhiên có thể!"

Tiểu hắc miêu đã sớm đói bụng, vội kêu lên một tiếng: " Miêu ngao ngao ô~~" Tức phụ nhi, ta cũng muốn ăn!

Đang ở trong hình thái ấu tể, tiểu hắc miêu quả thật khó khăn trong phương diện gắp đồ ăn, không có khách nhân nhìn hắn muốn ăn kiểu nào cũng được, đứng trên bàn cơm dựa vào gần mâm ăn tiểu giống cái cũng không ghét bỏ hắn, đều là người nhà cả mà. Nhưng hiện tại đang có khách nhân, tiểu hắc miêu đương nhiên phải ăn uống đàng hoàng rồi.

Tư Nặc vốn định tự mình gắp đồ ăn cho tiểu hắc miêu, nhưng nghĩ đến tốc độ và sức ăn của tiểu gia hỏa, đừng nói đến nó ăn no, chính mình có thể no hay không cậu còn chưa biết.

Bởi vậy, Tư Nặc sắp xếp cho người máy Tiểu Tạp hỗ trợ gắp đồ ăn cho tiểu hắc miêu, cậu đôi khi cũng sẽ gắp vài miếng cho nó.

Đối với an bài này của Tư Nặc, tiểu hắc miêu tuy rằng có thể lý giải, nhưng hắn vẫn rất khó chịu với hai con người mặt dày không một miếng liên sỉ đang cọ cơm kia, trong lòng hắn lại càng mong muốn có thể biến thành hình người... Bằng không đồ ăn sẽ bị đoạt hết!

Canh sườn nước dùng trong suốt, hương vị ngọt thanh; ruột già xào béo ngậy, dư vị vô cùng; thịt tẩm bột chiên giòn thơm mùi tỏi, ngoài giòn, trong mềm; cá khô nhỏ xào cay thơm nồng, xốp giòn; thịt xào ớt xanh cay mà không gắt; cà tím xào thịt hương thơm nồng đậm; món ăn nguội - chân giò trộn gia vị thanh mát tươi mới; rau xào tóp mỡ tươi mát dai giòn...

Ngay cả món cơm khoai sọ cũng đặc biệt thơm ngon...

Còn ẩn chứa một cỗ năng lượng vô cùng thuần tịnh thoải mái, làm người ăn không chỉ cảm thấy thỏa mãn nơi đầu lưỡi, mà tận sâu trong tâm hồn cũng vô cùng thoải mái, mỗi nơi trong cơ thể đều được dịu dàng trấn an.

Đối với Tư Nặc mà nói, đây chẳng qua chỉ là một đống nguyên liệu nấu ăn có chất lượng tốt hơn mọi ngày mà thôi, nhưng đối với Hách Lê và Hoắc Vân Phàm mà nói, mỗi món ăn ở đây đều làm họ muốn dừng mà không dừng được, bọn họ ăn ngon miệng đến nỗi không nói nổi câu gì chỉ kịp thốt ra một câu chân thành mà chấn động "Ăn quá ngon!" sau đó lại vùi đầu vào ăn, căn bản là không rảnh phát biểu cảm nghĩ.

Tiểu hắc miêu chân cũng rất linh hoạt chỉ đạo Tiểu Tạp gắp đồ ăn cho nó.

Tiểu gia hỏa như cũ không quá thích ăn rau xanh, đặc biệt yêu thích các món thịt và cá khô nhỏ, đối với ớt xanh và cà rốt cũng không yêu thích, thập phần ghét bỏ mà đẩy đẩy ra mép đĩa.

Tư Nặc duỗi tay vuốt loạn lông mao của tiểu hắc miêu, ôn nhu nói: " Bé ngoan, cà rốt, ớt xanh, rau xanh dinh dưỡng đều rất phong phú, kén ăn sẽ không lớn nha!"

Vừa nói, Tư Nặc vừa dung đũa gắp rau xanh cho tiểu gia hỏa.

Tiểu hắc miêu mặt đầy khinh thường và ghét bỏ, nghĩ thầm, em cho ta là ấu tể ba tuổi à? Ấu tể Dực Hổ muốn hóa hình chủ yếu là dựa vào năng lượng đầy đủ và thuần tịch có được không?

Nhưng mà vì không muốn để tiểu giống cái thất vọng, tiểu hắc miêu vẫn thò đầu lại gần, đem rau xanh, ớt xanh, cà rốt đều ăn hết.

Bảy mặn một canh, mỗi món phân lượng đều rất nhiều, còn có một nồi cơm to, Tư Nặc còn đang lo lắng không biết có ăn hết hay không?

Nhưng mà sự thật đã chứng minh, đồ Tư Nặc làm căn bản là không đủ ăn, không chỉ hết toàn bộ thức ăn mà ngay cả nước canh cũng không còn một giọt.

Tư Nặc có chút bất đắc dĩ...

Sau đó chợt nhớ là mình còn đang phát sóng trực tiếp, 'u như kỹ' là sau khi cơm nước xong xuôi, lại xem phòng phát sóng một chút.

Quang não cá nhân vừa phóng ra màn hình ảo thì vô số bình luận đã xuất hiện, Tư Nặc quả thực là xem đến hoa mắt, chỉ có thể đọc mấy bình luận được in đậm, to hơn những cái còn lại bị đẩy ra trước.

" Mãnh liệt phản đối hành vi bạo hành tinh thần chỉ cho nhìn không cho ăn của chủ bá!"

" Nghe nói chủ bá không có tiền mua khoang mô phỏng? Tích cực tặng hoa lên anh em ơi!"

" Tôi có điều muốn nói với hai con người may mắn được thưởng thức tay nghề của chủ bá, có thể hay không chừa lại cho tôi chút nước canh với!"

" Tư Nặc đại đại, cầu mở phát sóng trực tiếp thực tế ảo, cầu mở nhà hàng giả thiết! Cầu đồ ăn ngao ngao ngao!!!" ( Cầu người beta huhuhu!)

Sau đó một lượng lớn người xem tặng hoa tươi và lễ vật, cũng có không ít người ghen ăn tức ở, không được ăn đò ăn mà ném gạch và trứng thúi.

Lúc này nhân số trong phòng phát sóng trực tiếp đã là trên tám vạn người, người theo dõi Tư Nặc cũng đạt tới hơn năm vạn.

Tư Nặc kinh hỉ đến hoảng rồi, nhưng rồi nghĩ đến mục tiêu nhân khí đạt tới ngàn tỷ fans kia, tâm tình thực mau đã trấn định xuống.

Cậu hiện tại hẳn cũng được coi là có chút danh tiếng? Thật là phải cảm ơn vị anti-fan thổ hào kia, đáng tiếc vị Ta Khốc Huyễn Nhất hiện tại đang offline.

Có cơ hội nhất định phải mời cậu ta bữa cơm để cảm tạ mới được, Tư Nặc nghĩ thế. Nhưng cậu trăm triệu lần không nghĩ tới, cơ hội này rất nhanh sẽ đến...

Tư Nặc đầu tiên cảm ơn mười người tặng quà nhiều nhất, sau đó nói: "Cảm ơn mọi người yêu thích, tối nay 8 giờ phát sóng trực tiếp thực tế ảo, không gặp không về!"

Đối với lời đề nghị này, người xem nhiệt liệt hoan nghênh: "Ngao ngao ngao, quá tuyệt vời, không gặp không về!"

~~~End chương 12~~~

Xin lỗi mọi người dạo này mình đang lu bu nhiều việc quá nên sẽ không ra chương thường xuyên được mn thông cảm nha

Truyện convert hay : Trọng Sinh Chi Đô Thị Tiên Đế

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện