Tình Sói Chi Dao

Chương 32


trước sau

Advertisement
" Người, người nói cái gì? Gì mà phu quân? Không phải ngày mai quyết định, sao giờ lại thành phu quân con rồi? "

Khả Trân thật không tin vào mắt mình, cha như thế lại dẫn ngoại nhân vào nhà, mà này người đầu tiên còn hướng chọn phòng cho chỉ cách nàng vách ngăn? Cha thật sự để tâm đến hắn đi?...

" Ân, mai liền sẽ chọn trượng phu cho con. Hắn nhưng là rất tài giỏi, về sau không phải lo con bị bắt nạt ân? "

" Nhưng.. " ( con cũng biết võ mà..)

" Con yên tâm, hắn chỉ nhỏ hơn con 1, điều này không khó phân định, dù sao đứa trẻ đó trông rất đáng yêu đúng không. "

" Ân. Vậy mọi sự đều nghe theo người, con trước về phòng, phụ thân người dùng ngon miệng.. "

Khả Trân nói xong liền ly khai đại sảnh. Khả Hữu ngồi vào bàn nhâm nhi chung rượu trên tay nhìn đến thân ảnh đang dần xa, chỉ biết thở dài một hơi, rồi cũng lui về phòng mình. Trên bàn thức ăn vẫn chưa dùng đến. Cả hai như thế đêù trở về phòng. Số thức ăn tất cả đều đem đi phòng bếp người làm thu dọn.

...

" Bảo bối của ta không biết đã dùng bửa tối hay chưa? Có hay không cũng nhớ mình? Tiểu bảo bối a~~, ta thực nhớ nàng a~"

Ngồi trên thân cây cao to, hướng nhìn phía kia khách điếm các nàng ngự trì, một phen nhớ nhung ùa về nơi Nhiên Kỳ thời điểm, nàng sợ mình ở lâu liền không yên. Nhanh một chút muốn lẻn ra ngoài thăm Duệ Tú thì..

" Là người nào!? Còn không mau ra đây cho ta!! "

Khả Trân thời điểm quay về nghe tiếng cây rung chuyển, nghĩ ₫ến không phải có trộm đi? Một khắc lớn tiếng  hô vang, khiến thuộc hạ bên ngoài lập tức từ xa *lập lập* chạy vào. Nhưng đến liền không thấy ai có mặt, hồi lâu suy nghĩ,  hẳn chỉ là con mèo quan đi qua, tiểu thư vì không muốn mất mặt nên trước đã vào trong? Bọn chúng đơn giản nghĩ thế, xong cũng nhanh chống tản ra..

" Ngươi..ngươi làm gì vậy.. Ngươi là ai!? Mau thả ta..um... "

" Yên lặng, chớ hồ nháo, ta không muốn gặp phải phiền phức đâu! "

Tay bịch lại miệng Khả Trân nàng, không để nàng tiếp tục lớn tiếng. Nghe được bên ngoài bước chân dần xa,  liền từ trong lòng thả nàng ra..

" Ngươi, ngươi là ai!? Đột nhập ta thượng phòng? .. "

Khả Trân từ lúc trong lòng hắn đi ra,  phản phất kia hương vị quen thuộc, liền mơ hồ nhớ đến nhân vì mình mang về thời điểm rời đi, miệng mấp mấy ra lời lại không thể thốt lên...

" Ta tên Nhiên Kỳ, họ Triệu. Ta là phụ thân người lưu lại... "

Nói nhưng mặt không quay phía nàng, thẳng tấp nhìn ra hướng cửa, bóng lưng cao thẳng đối nàng xưng lời...

" Ngươi có phải người hôm trước cứu ta? Ta liền nhận biết ngươi.. "

Nhìn bóng  lưng, nhưng gương mặt không nhìn được, hắn thật ghét nàng đến thế?..

" Tiểu thư người nhận nhầm, ta là từ nơi khác đến, thế nào có thể cứu người thời điểm ân!? "

" Rõ ràng là ngươi, sao không dám thừa nhận? Ngươi thật sự ghét ta đến  thế? "

"... "

Cả hai rơi vào trầm mặc hồi lâu, Tiểu Hoa khi nãy rời đi hiện đã quay lại, nàng nhìn một lượt hai người nhưng tiểu thư? Tiểu thư nàng sao lại khóc đây? Nhất thời không biết tốt xấu nhìn Nhiên Kỳ hắn công kích.

" Ngươi! Ai cho phép ngươi khi dễ tiểu thư của ta!!"

" Tiểu thư, người làm sao vậy!? Có hay không bị hắn khi dễ? " * nói ánh mắt còn không nhanh hơn lướt Nhiên Kỳ  lườm qua, nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người chắc Nhiên Kỳ sớm đã chết dưới ánh mắt tiểu Mai.*

" Không.. " * vừa nói vừa lắc đầu *

" Như vậy sao liền khóc đâu? "

" Ta..chỉ tại bụi bay vào nên đỏ thôi.. "

" Vậy a.. "

Tiểu Hoa như sáng tỏa, xém tí liền trách lầm người, quả lần này kiềm chế được đi.. ( lườm muốn rớt con mắt:)))

" Các ngươi ở, ta có việc đi trước, cáo từ.. "

Nói liền mở cửa bay mất, bên trong hai nàng chỉ biết nhìn theo thân ảnh ngày càng xa dần kia...

...

" Ngủ!? " *thật đã ngủ rồi a.. *

"... "

Nhiên Kỳ nhớ Duệ Tú, liền không lưu lại Khả gia giang phòng, dùng kinh công bay về khách điếm. Nhìn đến bên giường thượng nữ tử ngủ say hình dáng, mềm lòng nhẹ xoa kia vần trán nàng, thì thầm vài câu xong để lại vòng tròn ma pháp, yên tâm rời đi nơi. Nàng dùng lần này là kết giới hộ vệ, giúp nữ nhân của mình có thêm một cổ hình dáng cùng một phần sức mạnh từ nàng, bảo hộ liền bảo hộ không ai xâm nhập vào...điều tuyệt vời là nó vô hình. ( nói cách khác là 1 phân thân, nó ở dạng vô hình đới)

...

Giờ Thìn..

" Hôm nay đại hội diễn ra đã là ngày cuối cùng, chư vị  nhanh một chút thi đấu, không, sau khi kết thúc người cuối cùng ở lại trên sàn sẽ quyết định  làm chủ... "

"... "

Bên dưới dường như đã không còn người muốn tiến lên, thời điểm đại hội giờ Ngọ liền sẽ kết thúc... Nghĩ đến đợi qua liền còn nữa canh giờ sẽ kết thúc, Nhiên Kỳ nhàm chán trên đài đấu chờ đợi cao thủ cùng mình so đấu, nhưng đợi liền mấy giờ nhưng chẳng thấy ai tiến lên đấu cùng, hiện tại gần kết thúc thì...

*Vù* *Bụp*

" Ta có thể chứ!? Thời gian ắc vẫn còn kịp đi? "

...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện