Tinh Giới

Chương 43: Quỷ hút máu tới đánh úp


trước sau

Advertisement

Lâm Thiên hơi gật gật đầu: “Bác, thanh kiếm này hẳn chính là phi kiếm của người tu chân, hơn nữa không phải phi kiếm của người tu chân bình thường, mà là phi kiếm của người tu kiếm vốn được xưng là có lực công kích mạnh nhất. Người tu kiếm, đại đa số độc lai độc vãng, thông thường đều lưu trong phi kiếm công pháp hoàn chỉnh và kiếm ý, cho dù bọn họ vì lý do gì đó mà chết đi cũng không bị mất truyền thừa, chẳng qua, truyền thừa này cũng không dễ như vậy, hẳn phải được thanh kiếm bọn họ lưu lại chấp nhận. Lão tứ bản thân vốn luyện kiếm, hơn nữa còn đấu giá được thanh kiếm này, hẳn là có duyên phận nhất định, tỉ lệ tiếp nhận được kiếm ý truyền thừa, để thanh kiếm này nhận chủ một lần nữa hẳn không nhỏ!”

Cho dù Tả Quốc Cường có trầm ổn tới đâu, nghe lời Lâm Thiên nói cũng không khỏi thay đổi sắc mặt, một thanh cổ kiếm có thể giúp người ta thành người tu kiếm nha, đây tuyệt đối là vạn vàng khó kiếm! “Tiểu Lâm, thanh kiếm này quý giá như vậy sao ngươi…” Tả Quốc Cường hít sâu một hơi hỏi. “Thứ nhất, lão tứ là anh em của cháu, cháu không thể tranh với anh em của mình, thứ hai, cháu tự có công pháp thích hợp với mình!” Lâm Thiên lạnh nhạt nói.

“Lão tam, không cần phải nói nhiều nữa, chúng ta vĩnh viễn là anh em!” Tả Vân Phi thò tay ra nói “Đó là đương nhiên, đừng nói ngươi bây giờ còn chưa thành người tu chân, cho dù tương lai ngươi thành người tu kiếm, nếu ngươi không nhận người anh em ta, ta cũng sẽ đánh ngươi u cục đầy đầu!” Lâm Thiên nắm chặt tay Tả Vân Phi.

“Tiểu Lâm, không biết phải truyền thừa thế nào?” Tả Quốc Cường hỏi.

“Lấy máu làm môi giới, tẩm lên thân kiếm, nếu máu thấm vào thân kiếm, vậy có nghĩa là có duyên, nhưng lúc đó còn chưa hề nhận chủ được, còn phải ôm thanh kiếm này, thể ngộ kiếm ý trong kiếm, trải qua bảy lần bảy 49 ngày, nếu có thể lĩnh ngộ kiếm ý trong kiếm, thì kiếm nhận chủ thành công.” Lâm Thiên nói “Lão tứ, lần này ngươi trước tiên đừng về trường, tìm chỗ yên tĩnh tiếp nhận truyền thừa kiếm ý rồi nói tiếp, nếu thành công, thực lực của ngươi sợ rằng sẽ không thấp hơn Mộ Dung Tuyết rồi.” Lâm Thiên nói.

Tả Vân Phi gật gật đầu, cười hè hè nói: “Khẹc khẹc, lần này ta cũng có hi vọng thành cao thủ rồi, tên tiểu Bạch luôn mạnh hơn ta, nếu ta tiếp nhận truyền thừa kiếm ý thành công tuyệt đối có thể đánh hắn thành đầu heo!” “Xú tiểu tử, đừng đắc ý quá mức, cho dù ngươi tiến bộ, ngươi cho rằng người khác không thể tiến bộ sao!” Tả Quốc Cường trừng mắt với Tả Vân Phi nói.

“Ông chủ, chúng ta bị người theo dõi!” Tài xế mặc đồ đen đó nói. “Đừng quản bọn chúng, về khách sạn trước!” Tả Quốc Cường nói.

Trên đường đi không hề xảy ra xung đột, rất nhanh đã đến khách sạn Bán Đảo.

“Ba, ba thật xa xỉ, bọn con ở chẳng qua chỉ là một nhà trọ nhỏ, không ngờ ba lại ở khách sạn Bán Đảo!” Tả Vân Phi ôm thanh cổ kiếm đó, lắc đầu nói. “Được rồi, đừng oán hận nữa, đặt thêm phòng cho các ngươi ở đây!” Tả Quốc Cường không vui nói “Nói tới xa xỉ, ta không so được với ngươi, không ngờ dùng hợp kim HJK mới nghiên cứu ra để làm cửa, tiền ngươi làm cái cửa đó đủ để ở đây một năm rồi!”

Khách sạn Bán Đảo là một trong những khách sạn tốt nhất Hồng Kông, chỗ như vậy Lâm Thiên thật sư chưa từng ở, chẳng qua với tu vi tâm cảnh của hắn bây giờ, cho dù trong lòng kinh ngạc, trên mặt cũng không biểu hiện ra. “Hì hì, chủ nhân, cái này chỉ là trò trẻ con thôi, trong Tinh Giới, tới pháo đài làm bằng vàng còn có, ngoài ra như những hoàng cung ấy, khách sạn Bán Đảo còn lâu mới so được!” Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên.

Cách khách sạn Bán Đảo không xa “Vokes, thấy mấy con nhỏ vừa rồi không? Đó đều là xử nữ thuần khiết nhất, chỉ có bọn họ mới có thể trở thành thức ăn của Fallon Dracula ta!” Trong một chiếc Rolls Royce màu đen sang trọng, một người đàn ông mặc áo đen nói với giọng lạnh lùng “Bắt bọn họ lại, từ khi tới Hồng Kông, ta đã mấy ngày không được nếm máu tươi ngon lành rồi!”

“Thiếu gia Fallon, cái này…” Người trung niên da trắng lái xe do dự nói “Thiếu gia Fallon, mấy con nhỏ đó hoàn toàn không phải người bình thường, nếu động tới bọn họ sẽ dẫn đến phiền phức, ở đây không phải châu Âu, mà là phương đông thần bí, gia chủ đã từng dặn dò, tất cả đều phải cẩn thận, không thể gây nhiều thị phi!”

Thanh niên áo đen đó nói: “Cho dù bọn chúng không phải người bình thường thì sao? Chẳng lẽ gia tộc Dracula bọn ta còn phải sợ chúng?” “Cái này đương nhiên không phải, chẳng qua chúng ta ở châu Âu cũng có tử địch giáo đình của mình, nếu lại trêu vào thế gia cổ lão ở phương đông, sẽ rất phiền phức!”

“Bọn họ còn chưa đáng để chúng ta sợ, thứ chúng ta chân chính sợ ở phương đông, không phải là những thế gia võ thuật cổ, mà là những người tu chân thần bí kia!” Thanh niên áo đen đó nói “Chẳng qua người tu chân không dễ ra, đây là Hồng Kông, cũng không phải đại lục, không thể xảy ra chuyện lớn gì, bất kể thế nào, ta hi vọng bữa sáng của ta sáng mai là một chén máu đỏ tươi của mấy con nhỏ đó!” Nói tới đây, khóe miệng thanh niên đó lộ ra hai răng nanh nhọn hoắt.

“Thiếu gia, vậy thì chỉ bắt một con trong đó thôi, trong đó có một con bé hoàn toàn không có tu luyện, hơn nữa cũng không giống người có siêu năng lực, địa vị trong gia tộc hẳn là không cao, tìm nó chắc sẽ không dẫn tới phiền phức quá lớn!” Cuối cùng người trung niên da trắng đó bất lực nói.

Thanh niên áo đen đó gật gật đầu “Vokes, ta biết ngươi thích chơi phụ nữ, chẳng qua ta không thích thức ăn của ta bị vấy bẩn, nếu không hậu quả ngươi biết đấy!” “Yên tâm đi, thiếu gia Fallon, thiếu gia Fallon, ngài trở về chờ tin tức tốt của tôi!” Người trung niên da trắng đó bước ra khỏi xe.

“Hừ, nếu không phải ngươi họ Dracula, một tử tước nhỏ bé như ngươi dám nói với bá tước ta như vậy, bá tước ta vặn gãy cổ ngươi!” Người trung niên da trắng nhìn chiếc xe chạy xa căm hận mắng chửi. “Máu tươi xử nữ ngon như vậy, không ngờ chỉ một mình ngươi hưởng, hừ!”

Trong lòng mắng lớn một trận để phát tiết, trong mắt Vokes lóe lên ánh sáng khát máu đi về phía khách sạn Bán Đảo.

Đối với tất cả những chuyện này, Lâm Thiên hết sức rõ ràng, do phát hiện có người theo dõi nên hắn cho Tiểu Linh giám sát. “Hừ, quỷ hút máu đáng chết!” Lâm Thiên mắng thầm một câu trong lòng “Tiểu Linh, thực lực quỷ hút máu đó thế nào?” “Chủ nhân, thực lực quỷ hút máu đó không khác mấy so với Tả Quốc Cường cha Tả Vân Phi, chẳng qua nếu như chủ nhân không hành động, tỉ lệ hắn bắt được Chu Dao mang đi cao tới 99%!”

“Con mẹ nó!” Lâm Thiên đi ra ngoài cửa, hắn ở một phòng đơn, ngoài ra cha con Tả Vân Phi một phòng, bốn người Chu Dao ở một phòng lớn. Phòng của Tả Quốc Cường, Tả Vân Phi và phòng của Lâm Thiên, của bốn cô gái không ở cùng một tầng, Lâm Thiên cau mày, đi thẳng tới phòng bốn người Chu Dao.

“Boong boong boong!” Lâm Thiên gõ cửa theo nhịp, người mở cửa là Nam Cung Uyển Nhi: “Khúc gỗ Lâm Thiên, trễ như vậy ngươi không ngủ mà tới phòng bọn ta làm gì? Có phải có mưu đồ gì không? Ta cảnh báo ngươi, không được có ý đồ lộn xộn, nếu không ngươi sẽ chết rất thảm rất thảm đấy!” Nam Cung Uyển Nhi ngẩng đầu nhìn Lâm Thiên, như một con công nhỏ kiêu ngạo!

Lâm Thiên trợn trắng mắt, có ý đồ không phải hắn, mà là một con quỷ hút máu! “Để ta vào trước đã!” Lâm Thiên trầm giọng nói.

Thấy bộ dạng Lâm Thiên dường như có chuyện gì đó, Nam Cung Uyển Nhi vẫn tránh ra, cũng may lúc này mấy cô gái vừa về phòng, còn chưa mặc đồ ngủ. “Lâm Thiên, xảy ra chuyện gì?” Tần Kha ngồi trên sofa đang coi TV, thấy Lâm Thiên vào phòng vội vàng đứng dậy hỏi.

“Các ngươi gặp nguy hiểm, một con quỷ hút máu tiến vào trong khách sạn, mục tiêu của hắn là các ngươi!” Lâm Thiên nói, hắn không nói là Chu Dao, như vậy sẽ làm cô sợ, ngoài ra, ai dám xác định quỷ hút máu đó sẽ không xử luôn bọn Tần Kha. “Là một thanh niên sao?” Mộ Dung Tuyết hỏi.

Lâm Thiên lắc lắc đầu: “Không phải, thực lực mạnh hơn tên đó nhiều, không thua bác Tả là mấy, chẳng qua lão tứ đang luyện công, bác Tả phải canh giữ không thể rời đi, nhân viên an ninh của khách sạn thực lực hoàn toàn không mạnh, cho nên, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện