Tình Địch Hắn Vừa Đẹp Lại Vừa Ngọt

Chương 15


trước sau


Editor: Nổ
Đại tổng tài và thú bông nhìn sao cũng thấy thật sự là không hợp nhau.

Trần Kim há hốc mồm, sững sờ một lát mới hồi hồn, Ôn Nhã nói: "Nhà anh Hạ có trẻ con sao? Thứ này rất thích hợp với trẻ con đó."
"Không có." Hạ Tây Châu đáp lời, "Vẫn còn độc thân."
Trần Kim quay đầu lại liếc nhìn Thẩm Tư Phi, anh mở to hai mắt, vẻ mặt vô tội.

Mấy người bọn họ đi siêu thị mua ít đồ dùng hàng ngày, Thẩm Tư trong tay cầm thứ gì đó, vẫn là Hạ Tây Châu lái xe đưa bọn họ về.

Hắn trực tiếp đưa anh tới dưới nhà.

.

Ra chương nhanh nhất tại ( TrumTruye n.NE T )
Thẩm Tư Phi: "Cảm ơn."
Hạ Tây Châu gọi anh lại: "Thú bông ở phía sau."
Một tầng ánh nắng chiều chói lọi lan khắp mặt đất.

Một tia kinh ngạc thoáng qua trên mặt Thẩm Tư Phi, anh nhìn người đàn ông ngồi trong xe một lúc mới hỏi: "Cho tôi?"
Hạ Tây Châu gật đầu.

Thẩm Tư Phi không biết hắn nghĩ cái gì, qua mấy ngày liền, anh cảm thấy tình địch trước kia của mình ngày càng quái đản, cho nên cẩn thận cân nhắc, vẫn là từ chối: "Không có công trạng thì không được khen thưởng, cảm ơn anh đã đưa tôi về.

Đây là đồ Hạ tổng thích, nên giữ lại cho mình.

Tôi lên lầu trước."
Hạ Tây Châu nhìn chằm chằm bóng lưng anh qua gương chiếu hậu.

Giống như một con mèo nhỏ có tính cảnh giác rất mạnh, một thoáng trước vừa bị dụ dỗ liền rục rịch ngóc đầu dậy, nhưng mà mỗi khi con sói lớn xấu xa bên cạnh để lộ móng vuốt, thì nó nhanh chóng lùi về ổ của mình.

Thẩm Tư Phi sắp xếp lại những thứ đã mua, dọn dẹp nhà cửa một chút.


Hôm nay Hạ Tây Châu thật khó hiểu.

Hắn là một con sói khát máu, tàn bạo.

Bình thường không bị kích thích, vẫn sẽ luôn lạnh lùng, khí tràng cường hãn, là kiểu: người sống chớ lại gần.

Hồi đó Trần Kim có thể chơi cùng với hắn, Thẩm Tư Phi cho là y thật ngu ngốc.

Thẩm Tư Phi sợ rằng con sói kia sẽ cướp mất Trần Kim và gia đình y, đó là lý do tại sao anh luôn phòng bị và cảnh giác như vậy.

Kết quả là Trần Kim ngây thơ, ngốc nghếch ấy thế mà đã rất nhanh tìm được bạn gái và đính hôn, tự mình nhanh chân chạy trốn.

Thẩm Tư Phi cẩn thận canh giữ nhiều năm như vậy, chỉ sợ Hạ Tây Châu sẽ làm ra chuyện lớn gì đó, thế nhưng đối phương lại không có động tĩnh gì.

Thật ra Hạ Tây Châu đã chuẩn bị tốt hoa hồng và nhẫn, hành động của hắn đường đột, Trần Kim chưa kịp hiểu gì, cho là đối phương đang đùa giỡn.

Thẩm Tư Phi cố gắng thay đổi số phận Omega của mình, tiếp nhận bản tính trời sinh và bản năng, luôn tỉnh táo và lý trí đối với tình yêu.

Chỉ là cuối cùng thứ đánh bại anh, là đối phương không thích và không có cảm giác.

Mãi đến hôm nay Trần Kim đính hôn, Thẩm Tư Phi cũng phát hiện, bản thân mình cũng không còn cảm giác.

Tình bạn vẫn còn, nhưng không còn cảm giác động lòng.

Anh từng nghĩ rằng mình và Trần Kim đã quá hiểu rõ nhau, giống như là người thân trong gia đình, vì vậy lúc ở chung hòa thuận như anh em, chưa bao giờ có nhịp đập của tình yêu.

Mà có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, anh thật ra không phải yêu thích, đó chỉ là sự ỷ lại mà thôi.

Thẩm Tư Phi tự tay làm hai món, mùi vị cũng không tệ lắm.

Ngày thường anh không có nhiều hoạt động giải trí nào, kết thúc công việc thì xem phim hoặc là chơi game.


Buổi tối, Thẩm Tư Phi tắm xong, sấy tóc, vừa mở điện thoại liền thấy vài cuộc gọi nhỡ của Thẩm Lương Bình.

Thẩm Tư Phi đắn đo một chút, vẫn quyết định gọi lại.

...!
Ban đầu Thẩm gia cũng là một nhà giàu mới nổi.

Người vợ đã mất của Thẩm Lương Bình, Thường Mân, xuất thân từ Thường gia, là một gia đình có truyền thống khoa bảng, Thẩm Lương Bình cũng từ đó tạo được không ít mối quan hệ, bắt đầu kinh doanh sau đó thành nhà giàu mới nổi, bước vào giới nhà giàu quyền thế.

Thẩm gia hiển nhiên không phải nhà giàu chính thống.

Xã hội thượng lưu thật ra rất khép kín, muốn đi vào, không chỉ có tiền.

Những người trong xã hội thượng lưu có vòng tròn quan hệ riêng, người ngoài, đặc biệt là Thẩm gia có nguồn gốc nông dân, khá bị xem thường.

Thẩm Lương Bình cố gắng cả đời, chỉ muốn bước chân vào xã hội thượng lưu, trở thành một người giàu có khiến cho ai ai cũng phải ngước nhìn.

Vài ngày trước, một dự án nhỏ của công ty bị thất bại, một số cổ đông kì cựu rút lui, chuỗi vốn của công ty đột ngột bị đứt đoạn.

Thẩm Lương Bình rất sốt ruột, vốn lưu động hiện có của công ty không đủ, các quỹ đầu tư dài hạn cố định không thể đụng vào, không có cách nào tiến hành các hậu kỳ của dự án.

Bận rộn sứt đầu mẻ trán, chỉ mới mấy ngày mà sắc mặt của ông đã trở nên tiều tụy, trên đầu tóc bạc cũng nhiều hơn.

Thẩm Lương Bình đặt bản hợp đồng xuống, ngồi ở sảnh lớn của biệt thự, thở dài: "Cứ đà này nếu tiếp tục không huy động được tiền, tình hình công ty có thể càng tệ hơn."
Lý Thiến ngồi ở một bên tuy rằng không hiểu, nhưng bà ta cũng phỏng đoán được những gì Thẩm Lương Bình nói, thảm nhất chính là công ty phá sản.

Lúc trước bà ta dùng tất cả thủ đoạn để được gả vào Thẩm gia, là vì vừa ý với năng lực của Thẩm Lương Bình.

Giá trị con người của ông tăng lên, bà ta cũng trở thành một phu nhân giàu có, trong mắt đám chị em, cũng rất có mặt mũi.


Bà ta hoàn toàn không nghĩ đến việc Thẩm gia sẽ gặp chuyện không may.

Lý Thiến nói một cách uyển chuyển: "Lương Bình, ông còn nhớ Dư gia không? Dư Minh Viễn nhà bọn họ tuổi tác không còn nhỏ, đang có ý định kết hôn.

Dư gia yêu cầu rất cao, muốn tìm một Omega."
Thẩm Lương Bình nói: "Dư gia là ai chứ, tin tức vừa truyền ra, có rất nhiều Omega sẽ tới cửa."
Lý Thiến cũng là nghe nói lúc cùng với bà Dư uống trà chiều, nghe vậy thì nở nụ cười, Thẩm Lương Bình lập tức hiểu ý bà ta.

...!
Hôm sau Thẩm Tư Phi về nhà, Thẩm Lương Bình đang dùng bữa sáng, thấy anh đến, nói: "Ngồi xuống trước đi, ăn sáng chưa? Chưa ăn thì ngồi xuống ăn."
Thẩm Tư Phi từ khi thay đổi nguyện vọng của mình, không chọn chuyên ngành quản trị kinh doanh, Thẩm Lương Bình luôn không hài lòng về anh, chưa bao giờ nói chuyện với anh bằng giọng điệu ôn hòa, tử tế như vậy.

Lúc sau, Thẩm Lương Bình đến công ty họp, trong nhà không có ai, Thẩm

Tư Phi muốn ra ngoài đi dạo một chút, lại bị quản gia ngăn lại, nói: "Thẩm tiên sinh nói sẽ về sớm, đại thiếu gia ở nhà kiễn nhẫn chờ một chút."
Thẩm Tư Phi mới biết việc chuỗi vốn kinh doanh của Thẩm gia đang gặp vấn đề.

Từ khi anh quyết định trở thành giáo viên, đã không còn muốn liên quan đến các công ty trực thuộc Thẩm gia, anh không có khả năng cũng không muốn quản.

Thẩm Tư Phi đứng dậy muốn rời đi.

Kết quả là bị vệ sĩ Thẩm Lương Bình sắp xếp ở cửa chặn lại.

Thẩm Tư Phi cau mày, môi mím chặt, ánh mắt hung ác, lạnh lùng, khác hẳn với dáng vẻ lạnh lùng, cao ngạo của Hạ Tây Châu, mà là một loại lạnh lẽo truyền từ dưới chân lên toàn thân như rắn độc.

Sự quyết tuyệt và những biểu hiện máu lạnh trong tính tình của anh được bộc lộ từ khi mẹ anh tự sát, sáu tháng sau cha anh tái hôn, những vết sẹo do vô số nỗi tuyệt vọng để lại.

Vệ sĩ nhìn thấy có chút sợ hãi, dù sao đối phương cũng là con trai trưởng của Thẩm Lương Bình, nói thế nào cũng là đại thiếu gia Thẩm gia.

Thẩm Lương Bình lúc này đã trở về, cau mày: "Đứng ở cửa phát điên cái gì, tránh ra cho tôi vào."
Thẩm Lương Bình lấy từ trong cặp ra mấy báo cáo cuộc họp rồi sắp xếp lại, vô tình hỏi, "Tư Phi à, con cũng trưởng thành rồi, ta đã tìm cho con một mối hôn sự, con thấy Dư gia thế nào? Nhà bọn họ làm ngành công nghiệp giải trí, có một đứa con trai là Alpha, tên là Dư Minh Viễn."
Thẩm Tư Phi ngồi trên sô pha, sắc mặt vẫn lạnh lẽo, mang theo vẻ châm chọc nói: "Tôi sẽ không kết hôn với người mình không thích."
Thẩm Lương Bình vẻ mặt ôn hòa: "Tình cảm, cái này cần sao?"
Thẩm Tư Phi nhìn Thẩm Lương Bình, phát hiện vẻ mặt của ông không được như trước, tóc có thêm nhiều sợi bạc, hẳn là do gần đây làm việc vất vả, anh nói: "Tôi cũng không muốn nói nhiều lời, ba muốn tôi kết hôn?
Thẩm Lương Bình nhìn anh chằm chằm: "Làm sao, anh không nghe lời ta?"
Thẩm Tư Phi cười lạnh: "Tôi có lúc nào nghe lời ba?
Mặt mày của anh tuy ưa nhìn, nhưng vì quá mức sắc bén, khiến người ta cảm thấy chói mắt, anh ngước nhìn Thẩm Lương Bình, khóe miệng còn mang một nụ cười khinh thường.

Thẩm Lương Bình lập tức nổi giận, "Anh...từ trước đến nay đều không nghe lời, ta thực sự là nuôi không anh!"

Thẩm Lương Bình đột nhiên đứng bật dậy lao tới, Thẩm Tư Phi lông mày cau lại, lập tức né tránh, đụng vỡ cốc trà thủy tinh trên bàn.

Động tĩnh lớn, làm Lý Thiến và Thẩm Hoa Hạo vừa về đã vội vã chạy lên lầu, tách hai người ra.

Thẩm Lương Bình tức giận đến mức thở dốc.

"Đây không phải là vấn đề nghe lời hay không nghe lời."
Thẩm Tư Phi vẻ mặt tàn khốc, anh gằn từng chữ nói: "Đừng nghĩ dùng tôi đưa cho người khác để lót đường kinh doanh, tôi không đồng ý.

Kể cả tôi có phá bỏ tuyến thể và khoang sinh sản cũng sẽ không kết hôn với một Alpha xa lạ."
Tầm quan trọng của tuyến thể đối với Omega không cần nói cũng biết, bỏ đi tuyến thể đồng nghĩa với việc mất đi tin tức tố và kỳ phát tình, nhưng đồng thời nó cũng làm cơ thể nhanh chóng suy nhược, thậm chí là chết.

Anh đã sớm nghĩ xong, nếu như Thẩm Lương Bình thật sự bắt anh đi đổi bất cứ lợi ích gì, anh sẽ quyết tuyệt đến cùng.

...!
Thẩm Khiết thực tập tại chi nhánh của Hạ thị ở thành phố S, công ty lớn không hề bởi vì cô xuất thân giàu có mà nhân nhượng.

Bởi vậy suốt một tuần, Thẩm Khiết cùng với mấy thực tập sinh khác, bận rộn sứt đầu mẻ trán, bị mắng nhiếc đến hoài nghi nhân sinh.

Thẩm Khiết đêm nào cũng thức khuya để hoàn thành công việc, sáng sớm đến đây đã bị sếp nhét cho một chồng tài liệu.

Thẩm Khiết ôm tài liệu chạy xuống lầu, bị người ta chặn lại ở sảnh lớn: "Ông chủ lớn đến rồi, đừng chạy lung tung!"
Hạ Tây Châu mỗi tuần đều đến chi nhánh để tham gia cuộc họp cổ đông, quần áo chỉnh tề, tóc tai cũng được chải vuốt tỉ mỉ, để lộ cái trán cao, đầy đặn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, anh tuấn và có tính xâm lượt mạnh mẽ, sống mũi cao thẳng, vành môi lạnh lẽo cứng rắn.

Hắn mặc âu phục càng tôn lên đôi chân dài và khí chất mạnh mẽ.

Sáng sớm Thẩm Khiết đi quá vội, trang điểm tương đối nhạt, thậm chí còn không tô son, tóc chỉ buộc lại phía sau, áo sơ mi có nhiều nếp nhăn do tối qua không cẩn thận đè lên.

Cô ngước lên khỏi đám đông, cảm thấy mình như một cô bé Lọ Lem.

Người đàn ông bên kia đẹp trai như một hoàng tử, mạnh mẽ và quyến rũ.

Cho đến khi Hạ Tây Châu bước vào thang máy, nhân viên công tác ở sảnh lớn bắt đầu bận túi bụi, Thẩm Khiết vội vàng hỏi cô nàng ở quầy lễ tân: "Ông chủ lớn vừa nãy, là ai vậy?"
Cô nàng lễ tân nói: "Là Hạ tổng từ trụ sở chính, anh ấy mới từ nước ngoài về để thị sát cách đây không lâu, có thể cô chưa biết, hiện giờ anh ấy đang nắm quyền điều hành Hạ gia."
_______________________.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện