Tiểu Thủy Nhi

Chương : 14


trước sau

Advertisement
An ủi cho Ngạn Tổ xong, Trần Mộng Tiếu liền lấy ra mấy lá bùa mình chuẩn bị từ trước. Cầm bùa chú trong tay, dựng thẳng lên, vừa niệm chú ngữ vừa ném về phía đối phương. Bùa chú vừa rời khỏi tay cô thì trực tiếp cố trịnh trong không trung thành một vòng tròn xung quanh Ngạn Tổ.

Cảnh tượng huyền huyễn khiến những người khác không nhịn được hít một hơi thật sâu. Theo chú ngữ của cô, mấy ls bùa từ từ tạo thành một trận pháp xung quanh Ngạn Tổ, sau đó từ từ co rút vòng tròn lại, rồi chui vào trong người hắn.

Loại tiểu quỷ thể bày thực lực vô cùng kém, thế nhưng cũng rất khó giải quyết. Chúng thường kí sinh trong hồn phách của người sống, vậy nên chỉ cần không cẩn thận là có thể sẽ làm tổn thương tới vật chủ.

Bùa chú vào bay vào người Ngạn Tổ không lâu thì lại bay ra ngoài, thế nhưng bên trong cái lồng do mấy lá bùa tạo ra lại nhốt một con cá trạch xám đen loang lổ vô cùng ghê tởm. Những người khác cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho xanh mặt.

Mà người cảm nhận rõ ràng nhất chính là Ngạn Tổ vừa được cứu giúp thì đôi mắt trợn trắng, xuýt chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ. Cũng phải thôi, ai mà có thể bình thường sau khi biết cơ thể mình bị thứ như vậy kí sinh chứ.

Trần Mộng Tiếu cũng không ngờ bản thân sẽ bắt được thứ này. Cô vốn dĩ cho rằng Ngạn Tổ bị như vậy là do vô tình sở hữu đồ bồi táng của người khác, bị âm khí và oán khí bám trên đó làm tổn thương.

Thế nhưng không nghĩ tới, bên trong thứ đó còn có một con trạch tinh đã chết ám vào, hơn nữa còn di chuyển đến trong người Ngạn Tổ. Lúc trước mới nhìn thấy đối phương, cô chỉ thấy được âm khí dày đặc đến không nhìn được mặt người đối diện.

Vậy nên đã bỏ qua rất nhiều chi tiết đáng ngờ. Lúc này nghĩ lại mà vẫn còn kinh, cũng may cô chuẩn bị cẩn thận, mới có thể bắt được thứ đó ra, nếu không thì hậu quả khôn lường.

Trần Mộng Tiếu đánh giá con trạch này một lúc rồi lấy ra một cái bầu hồ lô nhỏ như đồ chơi trẻ em, to khoảng hai ngón tay chụm lại, nhét con trạch vào đấy. Con trạch bị bùa chú bó chặt, biết bản thân không thể phản kháng được liền trực tiếp giả chết nằm đó.

Có điều, con trạch này.... có phải hơi bị nhỏ không??

Trần Mộng Tiếu lúc này mới nghiêm túc đánh giá Ngạn Tổ. Sau đó cô phát hiện, hình như người bạn này của anh trai, rất giàu có đó!!!

Ngạn Tổ thấy Trần Mộng Tiếu không ngừng quét mắt đánh giá bản thân từ trên xuống dưới với vẻ vô cùng nghiêm túc thì rất căng thẳng. Giống như đi bệnh viện khám tổng quát mà lại bị bác sĩ giữ lại nói :"Thời gian còn lại, hãy sống thật có ý nghĩa" vậy.

Cả người Ngạn Tổ đều run lên bần bật, run giọng hỏi:

- Em gái nhỏ... Không, không. Đại sư à, đại sư, tôi có vấn đề gì nữa sao?

Trần Mộng Tiếu ý vị thâm trường hỏi:

- Anh Ngạn Tổ không cần phải khách khí như vậy. Chẳng qua, em muốn hỏi, nhà anh, rất có tiền sao?

Ngạn Tổ vừa nghe vậy thì hơi ngây người một chút, sau đó vội vàng gật đầu:

- Có, có! Nhà anh là nhà giàu nổi tiếng mấy thành phố xung quanh đây. Hơn nữa, bác cả còn làm chính trị, chú út thì lăn lộn trong quân đội, rất có tiếng nói.

Trần Mộng Tiếu nghe vậy, liền hiểu rõ trong lòng, âm thầm thở ra một hơi, cười nói:

- Thế thì tốt rồi, ít nhất thì tiền công của em sẽ không bị cắt xén đúng chứ.

Trần Từ Phong vốn dĩ làm người tinh tế, Trần Mộng Tiếu vừa nói như vậy, hắn liền rất nhanh phát hiện ra có vận đề, khẽ cau mày hỏi em gái:

- Chuyện đó.... Vấn đề của Ngạn Tổ vẫn chưa giải quyết xong sao?

Trần Mộng Tiếu không sao cả trả lời:

- Cái này cũng không phải trạch tinh bình thường, nó là trạch con, mới sinh không lâu. Vậy nên chắc chắn còn có trạch mẹ. Lại nhìn xem đỉnh đầu anh Ngô Tổ mây đen áp đỉnh, gần nhất trong nhà sẽ gặp biến cố lớn, không tốt nói, còn có thể có tang sự. Kết hợp với gia thế của anh Ngô Tổ cùng nhiều yêu tố khác nữa, không phải rất đáng giá suy ngẫm sao?

Trần Mộng Tiếu đánh giá xong tình trạng của Ngạn Tổ, thì liền lấy một ít nước khoáng đổ ra ly thủy tinh cô chuẩn bị sẵn. Sau đó đốt một lá bùa tinh lọc khí bẩn, cùng bổ sung dương khí cho vào trong ly nước, đẩy qua cho người đối diện.

Ngạn Tổ có chút ngần ngại nhìn ly nước đầy cặn đen ngòm, trong lòng xoắn suýt khó tả. Thế nhưng vì mạng sống, hắn vẫn là thành thật uống sạch ly nước đó. Thế nhưng lúc uống vào miệng, Ngạn Tổ liền cảm thấy vô cùng thoải mái, cả người ấm áp không còn lạnh lẽo như lúc trước nữa. Mặc dù sau đó cơ thể lại bắt đầu lạnh đi, thế nhưng đỡ hơn so với lúc trước rất nhiều.

Mấy người xung quanh cũng há hốc chứng kiến những việc vừa mới xảy ra. Tam quan của bọn họ vừa mới bị đập cho nát nhừ, một chốc là không thể bình tĩnh lại được, cần có thời gian để tiêu hóa lượng thông tin vụ mới tiếp nhận.

Ngạn Tổ uống xong ly nước bùa kia, cuối cùng mới nhớ tới Trần Mộng Tiếu vừa mới nói gì. Đột nhiên phản ứng lại đây, nếu như dựa theo những manh mối mà bọn họ có được, vậy nhà hắn bị người ta tính kế rồi. Sắc mặt của Ngạn Tổ trở nên khó coi vô cùng.

Truyện convert hay : Chiến Thần Vô Song Cửu Trọng Thiên Trần Cuồng

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện