Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Cả Thế Giới


trước sau

sau khi chữa thương cho nhóc con xong , nó nhìn cậu chằm chằm , đấy mắt mang theo đề phòng thả lỏng đôi phần nhưng cơ thể vẫn cương cứng , môi mím thành một đường , mắt nhìn cậu một lúc như muốn hỏi vì cái gì giúp nó . Lâm Y Thần ngón tay giật giật khẽ nâng lên vuốt má nhóc con , nó theo phản ứng lặp tức nhắm mắt rụt lui thân mình .cảm giác trêm mặt một mảnh mát lạnh nhu hòa lại không thiếu sự ấm áp , nó kinh ngạc mở to mắt nhìn cậu .

Lâm Y Thần tưởng trấn an nhóc con nhiwng nhìn phản ứng của nó thì đâu đó trong lòng có một cỗ sót xa từ từ lan tràn . Nhóc con hẳn là bị khi dễ bị bắt nạt bị đánh rất nhiều lần nên mới hình thành phản ứng như vậy , nét mặt cậu cũng trở nên càng thêm nhu hoà , cậu mền giọng hỏi nó

" nhóc con , ngươi tên gì ?"

Đứa bé ngẩn ra môi khẽ mấp máy khép mở một lúc nó mới co quắp nói

" Nghiệt ..."

" hả ?" Lâm Y Thần tưởng rằng bản thân nghe lầm nên có chút mơ hồ

Đứa bé càng thêm co quắp bất an , tay bé nhỏ nắm chặt góc áo bẩn thỉu rách nát " ta tên là Nghiệt ...Mạc Nghiệt ..."

Lâm Y Thần sững sờ , cậu là nghe lầm đi ? Như thế nào lại có cha mẹ đặt cho con cái tên như vậy ? Nghiệt trong nghiệt chủng ? Nhưng nhìn xuống răng nanh cắng chặt miệng cơ hồ muốn xuất huyết Lâm Y Thần không thể không thừa nhận cậu có bảy phần là đoán đúng . Vội nhẹ nhàng tách mở răng nanh của nhóc con , kiểm tra khoé môi có chút đỏ lên mà không có chảy máu cậu thở nhẹ một hơi .

" ngươi không phải ..." Trong lòng cậu thực sự không biết nên an ủi đứa bé này như thế nào chỉ có thể sáp sáp một câu như vậy . Nhưng chính bản thân Lâm Y Thần cũng không biết rằng một câu này của cậu liền đánh vào phòng tuyến mỏng manh của đứa bé , nó lăng lăng ngốc ngốc trong chóc lát nước mắt liền tường viên từng viên lăng dài trên gương mặt nhỏ nhắn bẩn hề hề của nó , Lâm Y Thần nhìn đến từng giọt nước mắt vô thanh đó trái tim dường như bị cái gì đó thít lại chua sót không thôi , vươn tay lâu ủng thân hình bé nhỏ gầy yếu vòng trong lòng vỗ nhẹ lưng nó ôn thanh nói

" khốc đi ...khóc đi , ngươi không phải , không phải ..."

=========

Toàn bộ hình ảnh được chiếu lại trong qua cực đại thấu kính ,nam nhân lười biến nằm trên nhuyễn tháp ánh mắt nhìn vào bóng trắng mơ hồ nọ thì càng phát ra một loại nồng đậm hứng thú .

========

Trấn an tinh thần yếu ớt của nhóc con xong Lâm Y Thần hỏi nơi ở của nó sau đó cẩn thận né tránh thủ vệ đưa nó trở về , theo chỉ dẫn của nhóc con hai người càng đi đến địa phương càng vắng vẻ, cuối cùng đến một tiểu viện nằm trong một góc nhỏ của hoàng cung . Bên trong tiểu viện lụp sụp chịu không nổi nhưng lại sạch sẽ vô cùng , xung quanh cỏ cao đến cả thắt lưng , Lâm Y Thần thuỳ hạ khoé mắt lúc nãy khi cứu nhóc con cậu nghe bọ nhỏ nói chuyện thì cũng đoán ra ít nhìu thân phận của nhóc con . Nhưng cho dù vậy thì cậu cũng không tin được kẻ làm cha kia lại lạnh lùng đối với con ruột của mình như thế , cho dù mẹ nhóc có là thị tỳ thì đã làm sao ? Nếu đax sinh nó ra thì phải có trách nhiệm với nó ! Nhếch miệng câu lên nụ cười tự giễu , so ra , cậu may mắn hơn nhóc con nhiều lắm . Nếu có cha có mẹ mà bị đối sử tàn nhẫn như vậy ...chi bằng không có .

Tay áo khẽ căng , Lâm Y Thần nhìn đến nhóc con kéo kéo áo cậu " vào nhà ngồi " giọng nói khô cằng lại có chút run run biểu thị nội tâm không được tự nhiên ẩn ẩn có tia mong chờ , cậu nhu hoà hoà mỉm cười gật đầu đi theo nhóc con vào bên trong . Nhóc con lặp tức ôm một cái ghế lại chỗ cậu , suy nghĩ chóc lát chạy vào buồng trong lôi ra một mảnh vải sạch lâu lâu ghế sau đó đẩy ra trước mặt Lâm Y Thần , cậu cười cười nói tiếng cám ơn , nhóc con gương mặt oanh một cái liền hồng thấu , Lâm Y Thần không nghĩ nhiều đơn giản cho đó là nhóc con rất ngượng ngùng , ngoắc ngoắc tay ý bảo bó lại gần , một phát ôm nó ngồi lên đùi thân thể nhóc con nháy mắt cương cứng ( cầm : ha hả tiểu công nhu nhược ngồi lên đùo tiểu thụ cái gì tuyệt đối chính là hắc lịch sử ! / ở nơi nào đó mạc tiểu công mài đao soành soạch mắt lãnh sát ý )

Đào đào trong không gian hệ thống ra một cái bồn nhỏ cùng một cái khăn , ngưng tụ một cái thuỷ cầu vào bồn , nhúng ướt khăn bắt đầu cẩn thận tỉ mỉ giúp nhóc con chà lâu gương mặt bẩn loạn , ánh mắt cậu chuyên chú làm trái tim của bạn nhỏ nào đó đập bang bang kinh hoàng có loại hưng phấn khó hiểu , lược đạo ôn nhu trên mặt khiến nó dễ chịu híp híp mắt hưởng thụ . Cọ rửa đi lớp bùn đất diện mạo nhóc con dần dần hiện ra , là một oa nhi phấn điêu ngọc mài chỉ có điều rất gầy yếu đến độ khiến người khác nhịn không được đau lòng . Chợt nghe tiếng gì đó rột rột tay cậu hơi dừng lại , nhóc con xấu hổ cúi đầu Lâm Y Thần hiểu ra khinh cười thành tiếng , nhóc con nghe tiếng cười thanh thuý thì cũng ngốc ngốc cười theo , cuối cùng là cậu hoa hết năm mươi kim tệ mua một bàn mỹ thược cho nhóc con , nó tròn tròn tròn mắt ngạc nhiên từ đâu ra đến đồ ăn đôi mắt càng thêm lấp lánh " ta có thể ăn sao ? " nó nhược nhược hỏi

" đưng nhiên a , nhóc con muốn ăn bao nhiêu cũng được "

" thật ...thật sao ?" Nó vui mừng hỏi lại

" ân "

Nhóc con vui vẻ lang thôn hổ yết , Lâm Y Thần bên cạnh âm thầm lo lắng nó bị nghẹn không thôi , nhóc con đuôi mắt có chút đỏ mũi có chút sáp ...người này thật tốt , từ khi mẹ nó mất thì không còn ai đối sử với nó tốt như vậy , không có ai ôn nhu voi nó như vậy chẳng sợ sự ôn nhu ấm áp này chỉ là mộng ảo như vậy nó thà rằng cả đời cũng không tỉnh lại . Bất tri bất giác trong một buổi sáng chư đầy mấy canh giờ Lâm Y Thần không hề hay biết bản trân đã trở thành cả thế giới của một người ...

=========================

Tiểu kịch trường

Thiên tiểu Tà " uy tác giả ta làm sao chỏ xuất hiện có mười ngày ????"

Cầm : ngoáy mũi không để ý " ta thích !"

Dạ tiểu lê " còn ta nha ! Là sao đến một câu thoại cũng chưa nói !!!!"

Xích tiểu viêm " đậu moẹ có ai nghẹn khuất hơn ta ! Thốt ra miệng là cứ mẫu thân ! "

" chúng ta yêu cầu nồi thường ! "

Cần " nha vậy ta cho các ngươi 3p thấy thế nào ?"

" ngươi dám !!!!" ( x3)

Cầm " thế cách ngươi muốn sao ?"

" ta muốn là chính quy công !!!" ( x3)

Cầm " nha , cái này có thể suy nghĩ

Quần công chưa lên sàn yên lặng mài đao

Cầm QAQ " các ngươi muốn ta sống sao a ~~"

Lâm tiểu thụ " mẫu thân , ta có cách vẹn cả đôi đường " mỉm cười tà ác

Cầm " ???"

Lâm tiểu thụ hùng hổ một chân oai vệ dẫm lên ghế " cho ta làm tổng công !!!"

Cầm "..."

Quần lang yên lặng đồng loạt tha lâm tiểu thụ vào phòng ba ba ba.

Cầm " thắp nến ... hãu sớm siêu thoát ...mô phật ...."

Lâm tiểu thụ " anh anh anh QAQ ta ... Ta sai rồi mà ... ân ~ a~ cầu... Cầu... 1x1 ...."

Quần lang trầm mặc trong chóc lát , ăn ý tiếp tục đè lâm tiểu thụ ra ba ba ba.

=======================

Cầm : tự nhận tiến độ chậm trễ hơn hai tuần nên chap này có tiểu kịch trường bù đắp tổn thất tonh thần cho các tình yêu u ~~~

Truyện convert hay : Kiếm Vực Thần Vương

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện