Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Lọt Vào Tầm Ngắm Của Đại Ma Vương


trước sau

nhìn người người vui mừng cầm thẻ ngọc suýt soa cái gì mà " a~ không biết khi nào ta mới có thể gặp vương nha , hỏ mong chờ a ~~~" rồi cái gì mà " nghe nói vương là đệ nhất mỹ nam nhân của ma tộc , mùi vị đàn ông mười phần nga ~ quá kích thích !" Nghe xong câu đó bạn nhỏ Lâm Y Thần trốn trong góc hung hăng giật giật khoé miệng , xin đính chính với các vị đọc giả , hàng trên là phát ngôn của một thằng đực rựa vai u thịt bắp thân cao tám thước ! Mịa nó ! Mi nói ra câu ẻo lã tay tạo dáng lan hoa chỉ thế kia không sợ thiên hạ nó ói vào trong mặt à ! Phun tào thêm vài câu sau đó bạn nhỏ Lam Y Thần niệm một cái trung cấp ma pháp ẩn thân thuật , nhanh nhẹn tránh né thủ vệ chuồng êm ra khỏi đại viện . Cái gì ? Ngươi hỏi ta ra ngoài để làm chi ? Còn làm chi nữa đương nhiên là thám thính tình hình , dò đường vân vân ... Rồi , không thì làm nhiệm vụ cọng lông á ! Đi lòng vòng một lát thì cậu ra đến hậu hoa viên , mọi người đừng trông chờ vào một con bệnh mù đường vào việc thám

Thính địa hình chi cho mệt , trong vòng bán kính hai mươi mét không đi lạc đx là cảm tạ trời đất rồi !

Đang rất tự hào về khả năng đi đường của bản thân thì chợt cậu nghe thấy tiếng động cách đó không xa , cẩn thận nấp vào một bụi hoa gần đó .

" nghiệt chủng ! Mày có tư cách gì mà ra đây , đồ xúc vật quay về chỗ của mày đi !"

" đúng , cút đi ! Mày cho mỳ là ai chứ ? Hừ chỏ là con của một con thị tỳ hèn mọn dám bà lên giường câu dẫn phụ vương mà thôi !"

Hai ba đứa bé phục sức hoa mỹ đang vây quanh một đứa bé nhỏ gầy đen đen , toàn thân quần áo cũ kĩ thô ráp , mình mẩy toàn là vết thương , tóc tai bù xù che kín gần hết cả khuôn mặt nhỏ nhắn , bé nghe ba đứa còn lại mămgs mẹ mình thì hung hăng đẩy nó một cái , ngay lặp tức liền bị bọn nhỏ kia nhào vào đánh tả tơi

" cẩu tạp chủng ! Mày dám đẩy tao ? Mẹ mày chán sống rồi hả ! Đánh ! Đánh nó cho tao !"

" cho mày chết thằng cẩu tạp chủng ! "

Đứa bé nhỏ gầy bị đánh tới tấp ,hai tay bé cố gắng ôm đầu cuộn người lại , nhìn đến đây đầu mi Lâm Y Thần nhíu chặt lại , sắc mặt tối tăm , hai tròng mắt càng thêm đen đặc lại , cậu bước ra , sẵng tiện bẻ một nhánh cây đi đến gần chỗ tụi nhỏ đang ẩu đảm, cầm nhánh cây quất vào mông từng đứa , vì chung không nhìn thấy cậu cho nên hết sức sợ
hãi , chúng nhìn nhau , sau đó một đứa run run mở miệng

" ai ? Ai dám đánh bổn điện hạ ? Có giổ thì ra đây !"

Lâm Y Thần cười mỉa một cái tiếp tục đánh chúng nó , vừa đánh vừa lạnh lùng nói

" ta là ma ngạc , hôm nay nhìn các ngươi chướng mắt ta giáo huấn sau đó ăn luôn các ngươi ! "

" ma...ma ngạc ? Không ...khoing đừng ăn chúng ta ! Ăn...ăn nó ! Ăn nó đi ! " một đứa run rẩy nói , chỉ tay vào đứa nhỏ đng cuộn mình trên mặt đất sau đó lặp tức kéo hai đứa còn lại bỏ chạy . Lâm Y Thần nhìn theo thở dài một hơi , con nít đúng là dễ dụ trong ma cung cấm địa thì làm méo gì có ma ngạc chứ ! Giải ẩn thân thuật Lâm Y Thần lại gần bé con nhỏ gầy , nghe thấy tiếng bước chân thân mình nó càng thêm run đến lợi hại , đứa bé run giọng van xin " đừng ăn tôi mà ... Xin ngài ...hức ..."

Lâm Y Thần ngồi xổm xuống kéo nó vào lòng vỗ về " không ăn ngươi "

Đứa bé nghe thấy thanh âm xa lạ nhưng vô cùng dễ nghe thì có hơi ngạc nhiên , bé cẩn thận ngẩn đầu liền trợn tròn mắt ... Đó là người mỹ lệ nhất mà nó từng thấy , cho dù có là phi tử của người cha trên danh nghĩa của nó thì cũng không ai có thể so sánh với người này , mỹ đến không chân thật cứ như chóc lát liền tan biến , mắt hạnh màu xanh lục mở to vương bàn tay bé nhỏ bẩn hề hề sờ mặt người nọ , mấp mấy môi " ... thực ...đẹp..."

Lâm Y Thần ôn nhu an ủi bé con , thật ra cậu có thể không cần quan tâm đến chuyện này nhưng cậu không thể làm thế , vì đứa bé này và cậu rất giống nhau , nó làm cho Lâm Y Thần nhìn thấy hình ảnh cảu bản thân trong quá khứ , chính vì thế mà cậu không thể vô tình bỏ mặc , bản chất của cậu không hề thánh mẫu , thạm chí rất lãnh tình . Nhưng không hiểu sao khi cậu nhòn thấy nó bị đối sử như vậy thì cảm thấy có chút phẫn nộ , nhiều hơn là thương tiếc , có lẽ trái tim Lâm Y Thần cậu đang dần dần có trở nên mềm mại ...

" không sao chứ ? Ta trị liệu cho ngươi " nói rồi nâng tay triệu hồi quang thuật chưa thương cho đứa bé , nó chớp mắt nhìn cái người diệu dàng đang chữa thương cho nó , hai tay người nọ thật ấm áp nó...có chút quyến luyến cảm giác này ...

=====

Ở trông ám ma điện nguy nga tráng lệ , một nam nhân biến nhác nằm dài trên tháp thượng , một tay chóng đầu ,mtay còn lại mân mê ly rượu , ánh mât tràn đầu hứng thú nhìn hình ảnh trong cốt ma kính . Một bóng người bạch y hắc phát mờ ảo không rõ đang ôn nhu ôm một dua bé nghèo túng rách nát . Nam nhân híp mắt kẻ có thể làm cho cốt ma kính chiếu không ra hình dạng ắt hẳng không tầm thường a ~

" ha hả thú vị " tiếng nói khàn khàn trầm thấp mang đầy mùi nguy hiêm của nam nhân vang lên

Truyện convert hay : Chí Tôn Con Rể

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện