Tiên Võ Truyền Kỳ

Đống Sắt Vụn


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Rầm!  
Trên diễn võ đài vang lên âm thanh vang vọng khắp Ngọc Nữ Phong, một chưởng của Diệp Thành khiến hình nộm kia lảo đảo lùi về sau.

Đòn phản công của hình nộm Phong Ảnh được tung ra, có điều, đòn tất công này so với trước đó thật sự còn kém xa.

Tất cả đều là vì linh phù phong ấn linh lực bên trong cơ thể nó đã bị Diệp Thành huỷ đi, còn chiêu này của nó mặc dù là huyền thuật không hề yếu nhưng lại không có linh lực chống đỡ, nên có cũng như không.

“Tới lượt ta rồi”, Diệp Thành hắng giọng, lao lên như đạn pháo.

Hám sơn!  
Không đợi Phong Ảnh đứng vững, hắn đã tung luôn ra một chưởng Hám Sơn đầy bá đạo.

Một chưởng đánh ra như đánh vào tấm thép, bề mặt cơ thể của hình nộm Phong Ảnh phát ra những đốm lửa, nhưng hình nộm Phong Ảnh không có linh lực bảo vệ cơ thể, cơ thể lập tức bị một chưởng của Diệp Thành đánh lõm vào trong, một đạo chưởng ấn nhìn rõ mồn một.

Bôn lôi!  
Diệp Thành lại lần nữa ra tay, đẩy chân khí vào bàn tay, đánh ra một chưởng và để lại chưởng ấn trên người hình nộm Phong Ảnh.


Hàng long!  
Mật thuật Hàng Long mạnh mẽ lại được sử dụng, hình nộm Phong Ảnh liên tiếp lùi về sau, trong lúc đó nó cũng phản công lại mấy lần nhưng sau khi linh phù trong cơ thể bị huỷ bỏ, không biết có phải do sức mạnh giảm sút không mà đến cả tốc độ cũng giảm đi rất nhiều, nó đương nhiên đã không thể theo kịp Diệp Thành nữa.

“Chết tiệt, ông đây cuối cùng cũng ngẩng mặt lên được rồi”, Diệp Thành rít lên đầy khí thế.

Hắn chỉ mất hai, ba bước đã sát phạt tới trước hình nộm Phong Ảnh, hai tay cầm chắc thanh Thiên Khuyết, đẩy chân khí vào trong kiếm, với tư thế sẻ núi san rừng, chém một đòn thật lực vào vai Phong Ảnh.

Keng!  
Lại là tiếng kim loại va vào nhau vang lên, một nhát kiếm Thiên Khuyết suýt chút nữa khiến cánh tay Phong Ảnh rơi xuống.

“Cho mày chừa này, cho mày chừa này”, Diệp Thành hét lên tiên tiếp, hắn vung thanh Thiên Khuyết, mỗi lần ra tay đều để lại vết kiếm hằn sâu trên người hình nộm Phong Ảnh.

Nếu không phải cơ thể Phong Ảnh rắn rỏi thì đã bị hắn chém làm đôi rồi.

Hình nộm Phong Ảnh dù phản công lại vài lần nhưng đều bị áp chế.

Phá!  
Sau tiếng hô, một chưởng của Diệp Thành phá tan cơ thể Phong Ảnh, sau đó trong cơ thể Phong Ảnh có đạo linh phù thứ hai bị lấy ra, trong đạo linh phù này phong ấn mật pháp và huyền thuật, hắn muốn lấy linh phù này đưa vào người hình nộm Tử Huyên.

Lúc này, linh phù trong cơ thể Phong Ảnh bị phá, nó không còn cơ hội trở mình.

“Tao đánh cho mày tàn tạ”, Diệp Thành cắm thanh Thiên Khuyết trên võ đài, sau đó tay không vồ tới phía Phong Ảnh.

Keng!                Bụp!  
Tiếp sau đó, trên võ đài vang lên từng âm thanh khác thường.

Mỗi lần Diệp Thành ra tay đều để lại một đạo chưởng ấn trên người Phong Ảnh.


“Đứng dậy cho ta”, cuối cùng, cơ thể Phong Ảnh bị Diệp Thành lôi dậy.

Rầm!  
Diệp Thành túm lấy một chân của Phong Ảnh, hắn nện hình nộm xuống dưới chiến đài, võ đài cứng chắc sau đó in hằn vết lún hình người.

“Ai cho mày đánh tao”, lại lần nữa lôi Phong Ảnh lên, Diệp Thành tiếp tục dập hắn xuống chiến đài.

“Ai bảo mày đánh tao này”, lần thứ ba liên tiếp.

“Mày đánh tao này”, hình nộm Phong Ảnh cứ thế bị Diệp Thành dập liên tục.

Bịch!  
Rầm!  
Diệp Thành hung hãn hết lần này tới lần khác ra tay vả lại mỗi lần ra tay đều hét lên như sói hoang, mọi uất ức trước đó dồn nén lại như được giải toả trong lần giao đấu này.

Không biết từ bao giờ trên chiến đài không còn vang lên tiếng vang dữ dội nữa.

Lúc này, ở giữa chiến đài là một cái hố lớn do Diệp Thành tạo ra, còn Phong Ảnh lúc này đang nằm gọn lỏn trong đó, trông nó không còn ra hình người nữa, nếu ai đó không biết còn tưởng đó là đống sắt vụn đổ nát.

Lúc này, Diệp Thành đang đứng cạnh hình nộm Phong Ảnh mải mê kiểm tra.


“Biết thế thì ra tay nhẹ hơn chút rồi”, vừa kiểm tra cơ thể Phong Ảnh, Diệp Thành vừa lẩm bẩm.

Hình nộm ở Hằng Nhạc Tông phân thành bốn loại Thiên, Địa, Huyền, Nhân, hắn kiểm tra hình nộm Phong Ảnh vì muốn nghiên cứu nó có điểm gì khác với hình nộm Nhân cấp, tiện cho việc sau này thăng cấp cho Tử Huyên.

“Hình nộm huyền cấp mạnh hơn hình nộm Nhân cấp rất nhiều”, Diệp Thành xoa xoa cằm trầm ngâm.

“Bên trong hình nộm huyền cấp có hai đạo phù, một đạo phong ấn huyền thuật mật pháp, một đạo phong ấn linh lực”.

“Con không biết”, Diệp Thành lắc đầu quầy quậy.

“Không biết mà ngươi lại đánh nó ra thế này, ngươi đúng là có bản lĩnh đấy”, Sở Huyên tức tối nhìn Diệp Thành.

“Là người bảo con đánh mà”, Diệp Thành vội nói: “Vả lại, là nó đánh con trước, với cả, đánh nó hỏng rồi thì sau sửa lại thôi”.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện