Tiên Ma Chi Giới

Triệu Thiếu Kiệt: Ngươi hung ta!!


trước sau

Advertisement

Nghe những lời này, Liễu Như Mộng âm thầm gật đầu, trong lòng tán thưởng một câu:'Thế mà còn biết dùng tên giả, có năm đó ta phong phạm a~'

Triệu Thiếu Kiệt thì trợn mặt nói:"Thế ngươi là Trương Hàn hay Lý Thiên Tàn?"

Trương Hàn vừa chạy vừa nói:"Trương Hàn, là Trương Hàn! Thế nên ngươi đừng đuổi nữa!"

Triệu Thiếu Kiệt:"Tốt cho một cái Trương Hàn! Từ xưa tới giờ có ai dám gạt ta cái này Triệu Thiếu Kiệt! Kẻ lừa gạt, nằm xuống chịu chết đi!"

Trương Hàn:"Lừa gạt ngươi muội! Ngươi cũng không phải dùng tên giả? Thế ta dùng tên giả có gì sai!"

Trong lòng hắn tràn ngập câu MMP, ngươi dùng tên giả được, ta thì không được dùng, đây là cái gì đạo lí? Thầy Huấn còn không dạy như thế a!

Mặc dù nghe Trương Hàn nói có chút đạo lí, nhưng Triệu Thiếu Kiệt hai mắt vẫn tràn đầy nộ ý, cười lạnh nói:"Phụ thân ta từng nói đừng bao giờ tin lời nam nhân, nam nhân miệng chỉ biết ba hoa lừa dối thôi!"

Trương Hàn trợn mặt nói:"Ngươi phụ thân là nam nhân, vậy ngươi lại tin lời hắn? Với lại ta không phải nam nhân!"

Trong lòng bồi thêm một câu: Ngươi chẳng lẽ không phải nam? Thế mà lại tự chửi chính mình là dối trá, Triệu Thiếu Kiệt ta thực sự nghi ngờ chỉ số IQ của ngươi có phải số âm hay không!

Triệu Thiếu Kiệt nghe câu đầu thì dừng lại, não bắt đầu loading~

Nhưng nghe câu sau thì tỉnh lại, dùng ánh mắt khác thường nhìn Trương Hàn.

Liễu Như Mộng cũng như vậy bắt đầu đánh giá từ trên xuống dưới Trương Hàn.

Cảm giác đến những ánh mắt quái dị này, Trương Hàn liền biết những này người hiểu sai ý! Hắn nói:"Ta là nam hài, chưa phải nam nhân! Các ngươi đừng dùng loại ánh mắt đó nhìn ta....Còn ngươi thì bỏ xuống khối đá trên tay xuống cho ta!"

Đang nói thì bỗng dưng Trương Hàn chỉ vào Liễu Như Mộng nói.

Liễu Như Mộng nhìn trên tay mình Ký Ức Thạch, cười gượng nói:"Haha, quen tay, quen tay~"

Trương Hàn đương nhiên biết trên tay nàng là thứ gì. Vật đó gọi là Ký Ức Thạch, giống như máy quay phim ở địa cầu vậy.

Ký Ức Thạch xem như một loại đặc biệt thạch đầu cùng trận pháp kết hợp lại mà tạo thành, đối với Tu Luyện Giả thì vật này đi đâu cũng có thể mua được.

Trương Hàn cảm giác được bầu không khí có chút hòa hoãn lại, thế là hắn nói:"Ta xem như nói tên thật của mình cho ngươi, ngươi cũng nên thể hiện một chút niềm tin người với người đi."

Triệu Thiếu Kiệt ánh mắt xoay một vòng, nghi hoặc nói:"Tên thật? Triệu Thiếu Kiệt là ta tên thật a! Ta nào có dùng tên giả hồi nào chứ."

Trương Hàn bĩu môi một cái, cũng không hỏi tiếp.

Nhưng nhìn thấy khuôn mặt lành lặn như cũ của Trương Hàn thì hắn không thể không kinh ngạc nói:"Ngươi...Ngươi vết thương lành!"

Trương Hàn nhún vai nói:"Có gì bất ngờ chứ, ta Ma Hồn có thần thông chữa trị mà."

Triệu Thiếu Kiệt lắc đầu nói:"Ngươi không hiểu, lúc đánh ngươi ta có động một ít tay chân vào, vốn dĩ ta biết ngươi vết thương rất nhanh lành nên thêm một ít....Thủ đoạn."

Sau đó hăn lột da bàn tay của mình ra....Không! Phải nói là bao tay thì đúng hơn.

Lạch cạch!

Tiếng kim loại nặng rơi xuống đất ngay sau đó vang lên, Triệu Thiếu Kiệt nhặt lên rồi tiếp tục nói:"Cái này là Huyết Xạ Kim, tác dụng là khi dùng đánh người nó sẽ phát ra một loại lực lượng làm cho đối phương cảm giác đau đớn tăng lên và vết thương càng khó lành."

Huyết Xạ Kim nhìn qua như một khối gạch màu đỏ, đặc biệt thích hợp để đánh vào đầu loại kia.

Triệu Thiếu Kiệt nói một cách tràn đầy hứng thú, không hề để ý Trương Hàn lúc này đều đen sắp thành than biểu tình.

Trương Hàn biểu thị: Ngươi ngưu! Nhưng cũng không cần như thế nhục nhã người khác a! (` Д ´ *)

Nhưng hắn cũng không có động thủ, dù sao thì lúc đầu là tại hắn và cái Husky Quỷ gây ra cho người ta lớn như vậy vết thương tâm hồn. Bị đánh xong rồi, hắn cũng không thể đánh lại a! Như vậy sẽ chuyện nhỏ xé ra to, thậm chí trở mặt thành thù khả năng, với lại hắn còn bị Khế Ước trói buộc, trở mặt rồi giết không được hắn mà còn chôn một cái tai họa ngầm cho bản thân!

Thế nên bây giờ chỉ có nhịn, nhịn và nhịn!

Ô ô ô! Ta nhịn! Ta không muốn đánh vào mặt hắn, ta thực sự không muốn!

Trương Hàn nắm chặt hai tay, gân xanh trên tay và trán đều nổi lên, như đang chịu đựng thứ gì đó.

Triệu Thiếu Kiệt thì không hay biết bên cạnh cái này đồng bạn trong người 'hồng hoang lực lượng' đều sắp bùng nổ, nói:"Đúng rồi Trương Hàn, ngươi áo đâu?"

Chưa đợi Trương Hàn trả lời, hắn ánh mắt quái dị nói tiếp:"Các ngươi ở bên trong một ngày này đã làm gì? Từ từ....Không có áo, quần có chút dơ với mùi hôi, thời gian một ngày đủ để làm nhiều việc...Chẳng lẽ?"

Triệu Thiếu Kiệt kinh nghi bất định cùng sợ hãi nhìn về phía Trương Hàn và Liễu Như Mộng. ⊙︿⊙

Trương Hàn nghe những lời này thì trực tiếp bùng nổ, nhảy một cái đè lên người Triệu Thiếu Kiệt, hắn nhãn thần có chút đáng sợ kề sát mặt Triệu Thiếu Kiệt nói:"Chẳng lẽ như thế nào hả? Ta nhịn ngươi hơi bị lâu rồi đấy! Nếu không phải do cái này Husky Quỷ gây chuyện thì với tính cách của ta, người bị đánh là ngươi chứ không phải ta!"

Lúc kia ở Địa Cầu hắn không phải thể loại dễ tính, trêu hắn người đều đã nhập viện rồi, cũng vì cái tính cách 'có chút' nóng này mà hắn không ít lần lên văn phòng. Nếu không phải là do cái này Tu Luyện Giả thế giới có chút nguy hiểm cần điệu thấp thì còn lâu hắn mới nhịn Triệu Thiếu Kiệt.

Liễu Như Mộng run run núp ở xa với vẻ mặt: ⊙▃⊙

Cái này có chút sai a! Nói tốt là không động thủ đâu!

Nàng là thật kinh ngạc, Trương Hàn theo cá nhân nàng trong thời gian ngắn quan sát thì là kiểu quân tử động khẩu bất động thủ loại kia, nhưng mà...Uhm~

Triệu Thiếu Kiệt hơi ngẩn người, sau đó thì hai mắt đỏ lên nói:"Ngươi hung ta!"

Trương Hàn: MMP, huynh đệ ngươi là cái nam a! không cần như thế nữ tính đi được không.

Nghe những này lời Trương Hàn vốn đang nóng đầu óc trực tiếp lạnh, trong lòng giận dữ cũng không còn, thậm chí còn có chút áy náy....Từ từ, ta tại sao lại áy náy? Ta là người bị hại được không!

"Ách, ta không...."

"Ngươi hung ta!!" Chưa đợi Trương Hàn nói hết lời, Triệu Thiếu Kiệt đã đè ngược lại Trương Hàn rồi hét lên.

Liễu Như Mộng đứng cạnh bên có chút cay ánh mắt, mặc dù biết trong đó một số 'bí ẩn' nhưng mà vẫn cay đôi mắt, trong lòng cũng có chút hưng phấn...Phi! Ta hưng cái gì phấn cơ chứ!

Trương Hàn thực sự là có chút nhịn không được, dạ dày có chút trào ngược biểu hiện nhưng không hiểu sao tiểu JJ lại có chút biểu hiện hùng dũng tư thái, chẳng lẽ xuyên qua một cái gay tiểu tử a! Thế là hắn thận hư nói:"Huynh đệ ngươi có thể đi xuống được không? Ta sai rồi, ta không nên hung ngươi! Làm ơn, đi xuống đi!"

Hắn thực sợ chính mình giữ không được, không hiểu sao tên này lại gần chính mình thì có một hương thơm thoang thoảng làm cho lâu năm sắt thiết thẳng nam như hắn đều muốn cong biểu hiện.

"Ngươi hung ta!!!" Triệu Thiếu Kiệt vẫn tiếp tục cầm áo Trương Hàn hét lên, không một chút chú ý hạ thân có một vật thể kì lạ đang....uhm tự hiểu đi~

Trương Hàn: "Thảo!"

Liễu Như Mộng đứng ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này thì trực tiếp trợn mắt ngoác mồm: ಠoಠ

Triệu Thiếu Kiệt cảm thấy hạ thân cấn cấn liền quay đầu lại quan sát, không nhìn thì còn tốt, nhìn một cái mặt đều đỏ như quả táo hét lên:"Biến thái a!!"

"Bốp!!"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện