Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Giao Chip


trước sau

Tần Vũ không ở đây, Lộ Lê chính là chủ nhân duy nhất ở biệt thự.

Tần Vũ không hạn chế tự do của Lộ Lê, thư phòng cũng đều để y tự do ra vào. Lộ Lê không chút khó khăn tìm thấy trong thư phòng một con chip nhỏ, dữ liệu bên trong là thứ y muốn.

Lộ Lê không hiểu cách mở, nhưng y từng thấy Tần Vũ xử lý dữ liệu trong chip, chỉ đơn giản xem xét phòng một lượt rồi mang đi, lúc sau lên Vũ Trụ Võng liên hệ Thẩm Nguyên Kiệt, nói thứ họ cần đã lấy được.

Thẩm Nguyên Kiệt lập tức báo cáo cho Trương tướng quân.

“Tốt, không hổ là con ngoan. Nguyên Kiệt, cậu lập tức liên hệ Hà Kiến Bạch, bảo cậu ta chuẩn bị một chút, chuyến này nhất định phải cẩn thận hơn nữa, cơ hội lập công chỉ có một, Liên Bang có thể sánh vai với đế quốc được hay không phải xem lúc này đây.”

Trương tướng quân rất vừa lòng với hiệu suất của Lộ Lê, nghe báo cáo của Thẩm Nguyên Kiệt vẫn chưa cảm thấy ngạc nhiên. Ông hiểu Lộ Lê, đây không chỉ là nghĩa vụ với quốc gia, mà còn có ơn chăm sóc của người cha nuôi này, cho nên cuối cùng Lộ Lê nhất định sẽ lựa chọn đứng ở phía ông.

Hà Kiến Bạch nhận được tin tức, trước đó khi Lộ Lê đáp ứng sẽ trộm một phần văn kiện, họ cũng đã bắt đầu làm chuẩn bị, chỉ chờ lệnh của Trương tướng quân.

Địa điểm gặp mặt lần này không giống lần trước, là một trung tâm thương mại trêи Tần Lộ tinh. Tuy hiện tại mua sắm trêи mạng rất phát triển, vận chuyển hàng lâu nhất cũng chỉ mất hai giờ, nhưng vào mỗi ngày nghỉ, trung tâm thương mại vẫn là một biển người tấp nập.

Hà Kiến Bạch ở Tần Lộ tinh đã nửa năm, nơi càng nhiều người càng dễ hỗn loạn, nên cố ý chọn chỗ này, hơn nữa vào ngày Chủ Nhật.

Hôm nay, thời gian ước định còn chưa tới, Hà Kiến Bạch đã tới địa điểm. Thiết kế bên trong gã đã nghiên cứu rất kỹ, một khi phát sinh tình huống, gã đều có thể thoát đi một cách nhanh nhất.

Lộ Lê không gấp gáp, trước sau như một không nhanh không chậm, đại khái là sắp kết thúc, tâm tình của y lại thả lỏng. Y đã tận lực, mặc kệ kết quả thế nào, y đều sẽ không có một câu oán hận, đây là quyết định của y, thì y phải tự mình gánh vác.

Hà Kiến Bạch nói y đã tới trung tâm thương mại này một lần, không phải vì thăm dò thiết kế, mà để mua sắm, còn là Tần Vũ đi cùng y. Đương nhiên, với tính cách của Tần Vũ thì hắn không rảnh để đi dạo, hắn muốn thứ gì thì chỉ cần một câu, lập tức có người đưa đến trước mặt, nhưng hắn lại tự mình đưa Lộ Lê đi, hiện tại ngẫm lại, hình như đó là lần đầu tiên hẹn hò của hai người.

Trung tâm thương mại có hơn mười tầng, họ sẽ gặp nhau ở tầng năm. Lộ Lê đi thẳng đến tầng năm, không chờ y theo dòng người đi vào thang máy, máy truyền tin trêи cổ tay đột nhiên sáng lên. Là Tần Vũ.

Lộ Lê ngẩn ra, lúc này sao hắn lại đột nhiên lại tìm mình. Kiềm chế tiếng tim đập bùm bùm, y nhận cuộc gọi, khuôn mặt không biểu cảm của Tần Vũ đồng thời xuất hiện.

“Em đang ở đâu?”

“Em đang ở trung tâm thương mại lần trước chúng ta đi.” Lộ Lê ra vẻ nhẹ nhàng, chung quanh người đến người đi, y không định nói dối, tâm tình buông lỏng mà không phát hiện mình lỡ miệng.

“Em khôi phục ký ức rồi?” Tần Vũ nháy mắt chú ý tới.

Tim Lộ Lê thoáng chốc lỡ một nhịp, bỗng nhớ ra nếu y mất trí nhớ thì chuyện này y không thể biết. Tần Vũ đang nhìn chằm chằm, chỉ có thể căng da đầu gật đầu, “Ừm.”

“Từ khi nào?”

“Ngày hôm qua…… Vốn dĩ muốn cho anh một bất ngờ, lại nói lỡ miệng rồi.” Lộ Lê cười gượng vài tiếng.

“Anh biết rồi, ở đó người đông, nhớ chú ý an toàn, anh sẽ về ngay.” Tần Vũ nói xong, lập tức ngắt liên lạc.

Lộ Lê thở dài nhẹ nhõm một hơi, ‘lập tức’ của Tần Vũ thông thường không đến một giờ, y phải nhanh lên mới được. Dù hôm nay thành công giao con chip, nếu Hà Kiến Bạch không thể thành công rời khỏi Tần Lộ tinh thì cũng không có cách nào. Khi có mặt Tần Vũ, y không dám có động tác lớn.

Đang nghĩ ngợi, máy truyền tin lại vang, còn tưởng rằng Tần Vũ quên nói cái gì, mở ra lại phát hiện là Hà Kiến Bạch, dọa y giật mình. Vì tiện liên hệ, mấy tháng trước y nói số của mình cho Hà Kiến Bạch, nhưng vì an toàn, không phải trường hợp khẩn cấp họ sẽ không liên lạc.

Hà Kiến Bạch không gọi video, mà dùng tin nhắn, Lộ Lê click mở nội dung.

Hà Kiến Bạch quyết định thay đổi phương thức giao-nhận chip. Ban đầu họ định giáp mặt giao chip ở tầng năm, nhưng sau gã quyết định gặp ở tầng ba. Lộ Lê sẽ để chip trong toilet A cửa thứ ba, như vậy hai người không phải giáp mặt, vạn nhất có tình huống cũng sẽ không bị bắt quả tang.

Lộ Lê nhíu mi, không biết Hà Kiến Bạch sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý, nhưng không thể phủ nhận, biện pháp này an toàn hơn.

Lộ Lê tìm đến toilet, giao đồ rồi rời đi. Chưa đến hai mươi giây sau, Hà Kiến Bạch đội mũ xuất hiện ở toilet, lưu loát nhận chip, khi đi ra vẫn có thể thấy Lộ Lê đi xuống tầng dưới, khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh nhàn nhạt, sau đó bí ẩn rời đi, toàn bộ quá trình không đến hai phút.

Từ hướng cửa lớn của trung tâm thương mại truyền đến tiếng kêu to, sau đó là tiếng bước chân chỉnh tề, một đội quân xông vào, vây quanh cửa lớn, không ai ra ngoài được.

Lộ Lê sắp xuống tầng hai, đột nhiên nghe thấy thanh âm từ tầng dưới, nhìn qua cửa kính sát đất thấy quân đội canh giữ ở cửa, nói là tới bắt giữ gián điệp trà trộn trong trung tâm thương mại, mọi người cần phối hợp, ngay sau đó bắt đầu xông lên lầu hai.

Sao lại vậy, chẳng lẽ kế hoạch bại lộ?

Phản ứng đầu tiên của Lộ Lê là trở lại lầu ba xem Hà Kiến Bạch có còn ở đây không, vừa xoay người đã bị một lực mạnh mẽ kéo đi, trong mũi là mùi hương quen thuộc, thoáng chốc cả người cứng đờ.

Tần Vũ.

Truyện convert hay : Làm Ruộng Thần Y: Phu Quân, Cường Thế Sủng

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện