Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

+ 140 + 141


trước sau

CHƯƠNG 139: TỎ TÌNH VÀ TỪ CHỐI

Tới tối Cách Ngôn một mình đến tiểu hoa viên đã hẹn với Isaac, Isaac đã ở tiểu hoa viên chờ cậu từ lâu, trên bàn là rượu và đồ ăn, ánh trăng len lỏi qua ngọn cây trên đỉnh đầu, chỉ là trăng khuyết mất một mảnh, không khí rất không tồi.

"Ngươi đến rồi, mau ngồi đi." Isaac đứng lên, rõ ràng khoảng cách chỉ có vài chục bước nhưng hắn vẫn cố ý đi qua dẫn cậu lại đây.

Cách Ngôn cười cười, nhưng biểu tình lại có một chút không yên lòng. Từ khi Rex nói ra câu kia thì đầu óc cậu lúc nào cũng tràn đầy suy nghĩ cái gì gọi là "Nếu ngươi dám đồng ý với hắn, ngươi nhất định phải chết"? Đây là uy hiếp trần trụi, nhưng làm tim gan cậu cồn cào hơn chính là rốt cuộc cậu sẽ đồng ý cái gì với Isaac?

"Ồ, đêm nay ngươi còn chuẩn bị rất phong phú, có phải có chuyện tốt gì hay không?" Cách Ngôn không để ý quét mắt qua đồ vật trên bàn, lập tức hơi kinh ngạc. Rượu kia thì không cần phải nói, đúng là rượu Dionysus bọn họ uống lần trước, đồ ăn cũng là mấy món mua từ quán rượu tốt nhất thành Besso, cả một bàn đều là đồ cậu thích ăn.


"Với ta mà nói thì xác thật là chuyện tốt." Isaac dãn lông mày mỉm cười, khuôn mặt tuấn mỹ không cương ngạnh anh tuấn như Rex, nhưng cũng là mỗi người mỗi vẻ.

Cách Ngôn bị lây nhiễm tâm tình tốt của hắn nên tạm thời quên lời Rex nói, "Có liên quan đến chuyện ngươi muốn nói với ta phải không?"

Isaac không thừa nhận cũng không phủ nhận, hắn cầm lấy bình rượu rót cho cậu và mình một chén, "Uống rượu trước rồi ta lại nói cho ngươi."

banhmidaudo.wordpress.com

Cách Ngôn bị hắn nhét chén rượu vào tay, lần say rượu thất thố tạo thành chuyện không thể vãn hồi trước đó đã chôn sâu vào lòng cậu một cái kim, cậu đã thề tuyệt đối sẽ không uống rượu nữa nên hiện giờ có hơi khó xử.

"Chỉ một chén, yên tâm, sẽ không say." Isaac liếc mắt một cái đã nhìn ra suy nghĩ trong lòng cậu.


Cách Ngôn sờ sờ mặt mình, rõ ràng như vậy sao?

Nhìn thấy hành động ngây thơ này của cậu, Isaac không nhịn được cười cười, nâng chén rượu qua, "Cụng chén?"

Cách Ngôn nghĩ thầm một chén chắc là không sao nên cụng với hắn, hành động này không thể nghi ngờ lại khiến Isaac tăng thêm vài phần tự tin, hắn bắt đầu nói từ lúc hai người gặp nhau.

"Ngươi biết không, lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi là ở Á Di Tiểu Ốc, lúc ấy ta đã cảm thấy ngươi thật thú vị, người khác hận không thể ở Á Di Tiểu Ốc để chứng minh thân phận của mình, ngươi lại khen ngược, không chỉ bán phòng đi mà còn kiếm lời mấy vạn đồng vàng, đúng là một tên tham tiền. Sau đó nghe nói ngươi lại nhân kỳ tuyển chọn Kỵ Sĩ Rồng để đầu cơ trục lợi rất nhiều thẻ phòng của các đại lữ quán đại tửu quán. Có lẽ ngươi không biết, trong những con em quý tộc bị ngươi làm thịt có một người là bằng hữu của ta, khi đó ấn tượng của ta đối với ngươi cũng đã đặc biệt sâu, cũng sinh ra một chút hảo cảm. Thẳng đến khi ngươi trợ giúp thương hội Monroe vượt qua cửa ải khó khăn lần này, lúc ngươi thuần hóa mấy con Thần Thú ở ma pháp trận, ta mới biết cảm giác động tâm là như thế nào." Isaac mỉm cười ôn nhu trần thuật quá trình động tâm của mình.


Cách Ngôn nghe thấy câu "Lần đầu tiên nhìn thấy ngươi" luôn được làm lời mở đầu màn tỏ tình thì đã đơ cả người, câu nói kế tiếp đã chứng thực suy đoán của cậu. Trăm triệu lần cũng không ngờ Isaac tìm cậu là để tỏ tình, vì sao thế giới này lại nhiều gay như vậy? Cậu sống hai đời, số lượng phụ nữ tỏ tình với cậu có thể đếm bằng một bàn tay. Mà ở thế giới này chỉ có duy nhất một cô gái tỏ tình với cậu, cô gái đó chính là Irene ở trấn nhỏ Bavi, nhưng đối phương tỏ tình với cậu cũng là do bị Rex từ chối. Thật vất vả mới có người đứng đứng đắn đắn tỏ tình, vậy mà lại là một nam nhân. Cậu lớn lên giống gay lắm à? Một tên Rex thì thôi đi, thế mà lại thêm một tên Isaac.

"Nếu ngươi cảm thấy hiểu ta chưa đủ thì hiện tại ta có thể giới thiệu bản thân cho ngươi biết. Ta tên Isaac, năm nay 23 tuổi, là Kiếm Sư tam giai, ma pháp sư song hệ, là thiếu chủ của thương hội Monroe. Ta có một phụ thân và một mẫu thân, mẫu thân ở tổng bộ tại đế quốc Arthurlanca, không có sở thích xấu......"
"Từ từ." Cách Ngôn vội vàng ngăn hắn lại, câu nói kế tiếp làm cậu có cảm giác như mình đang đi hẹn hò ấy, lập tức không nghe nổi nữa.

Isaac nghe lời cậu không nói nữa, nhưng lại dùng ánh mắt ôn nhu nhìn cậu.

Cách Ngôn chịu đựng xúc động muốn nổi da gà, nuốt nuốt nước miếng, "Isaac, chúng ta đều là nam nhân, nam nhân và nam nhân ở bên nhau, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?"

"Không cảm thấy kỳ quái, thọ mệnh ma võ giả dài như vậy, ta cho rằng làm bản thân vui vẻ mới là điều quan trọng nhất."

Được rồi, cậu không nên trông cậy vào Isaac vừa tỏ tình với mình sẽ cảm thấy chuyện này rất kỳ quái.

"Phụ thân và mẫu thân ngươi chắc chắn hy vọng ngươi cưới vợ sinh con, khai chi tán diệp cho gia tộc, nếu ngươi ở bên một nam nhân, ngươi không sợ bọn họ tức giận sao?" Cách Ngôn không muốn quan hệ của họ tan vỡ bởi vì chuyện này, cậu quyết định uyển chuyển một chút.
Isaac nghe vậy không để bụng cười cười, "Nếu ngươi lo lắng cái này thì ta tự tin ta có thể thuyết phục phụ thân, còn mẫu thân, nàng luôn luôn lấy ý nguyện của ta làm chủ, tuyệt đối sẽ không bức bách ta."

Chuyện liên quan đến vinh dự và hậu đại của gia tộc, đâu thể nhẹ nhàng như hắn nói được.

Cách Ngôn nhịn không được gãi gãi đầu, "Có một số việc không đơn giản như ngươi nói đâu. Vì sao ngươi lại thích ta? Chẳng lẽ ngươi trời sinh đã là gay? Chỉ thích nam nhân?"

Isaac không biết gay có nghĩa là gì, nhưng là kết hợp với câu nói hoàn chỉnh thì cũng đoán được ý tứ đại khái. Nghĩ đến việc mình ở chung với hai tên bạn tốt Andrew và Á Duy lâu như vậy rồi cũng không có chút động tâm nào, hắn quyết đoán lắc đầu, "Không phải, ta chỉ thích ngươi, ta không thích nam nhân khác."
Những lời này còn trắng trợn hơn lúc nãy, Cách Ngôn muốn trốn tránh cũng không được, "Ngươi thích điểm nào ở ta, ta..." sửa được không.

"Thích tính cách của ngươi, thích con người của ngươi, loại cảm giác này chỉ dăm ba câu thì không thể nói rõ được, nhưng ta có thể khẳng định, ta thực sự rất thích ngươi, rất muốn ở cùng ngươi, ta tin tưởng cuộc sống đó sẽ rất đáng chờ mong." Khóe miệng Isaac lộ ra nụ cười hạnh phúc, hắn nghĩ đến tính cách bình thường có chút lập dị của Cách Ngôn, sống cùng người như vậy chắc chắn sẽ không nhàm chán.

Tính cách có thể sửa, nhưng người thì cậu sợ là không đổi được, cậu không xác định sau khi tự sát mình có thể lại được đổi sang một thân thể khác hay không, lỡ như đổi không được mà chết luôn thì làm sao bây giờ? Cậu nghĩ đến Rex, câu nói kia càng thêm rõ ràng trong đầu cậu, đột nhiên cậu nghĩ ra một biện pháp cự tuyệt Isaac, giờ này khắc này, cậu cũng không biết chính mình đang đi thẳng trên con đường tìm chết.
"Ta không thể đồng ý với ngươi." Cách Ngôn bật thốt lên.

Isaac sửng sốt, "Tại sao, bởi vì Rex sao?"

Người sửng sốt biến thành Cách Ngôn, cậu kinh ngạc với sự nhạy bén của Isaac... mới là lạ. Cái này nhất định là vừa khéo, vì thế cậu giả bộ khó xử gật gật đầu, "Không sai, chính là y."

"Y cũng tỏ tình với ngươi?" Isaac thu lại nụ cười trên mặt.

Cách Ngôn chần chờ gật gật đầu.

"Không ngờ suy đoán của ta lại là thật, nhìn hình ảnh ở chung ngày thường của ngươi và Rex, ta chi cho là do quan hệ của các ngươi tốt mà thôi. Các ngươi ở bên nhau từ bao giờ?" Isaac lộ ra thần sắc bất đắc dĩ. Hắn vẫn luôn cho rằng Rex chưa thổ lộ với Cách Ngôn, bởi vì bộ dáng Cách Ngôn thoạt nhìn không giống như là đã xác định quan hệ với y, cho nên hắn mới muốn tỏ tình với cậu vào đêm này, tranh thủ lấy hảo cảm của Cách Ngôn trước, kết quả là vẫn chậm một bước.
Cách Ngôn do dự một chút, "Trong một tháng minh tưởng ở hồ Monali kia." Cậu không dám nói thời gian trước đó quá xa, nếu không Isaac thông minh như vậy nhất định sẽ hoài nghi.

Isaac quả nhiên không hoài nghi lời cậu nói, chỉ càng thêm dở khóc dở cười, bởi vì kỳ thật hắn đã nghĩ đến chuyện thổ lộ càng sớm càng tốt, nhưng một tháng kia Cách Ngôn vẫn luôn minh tưởng ở hồ Monali, hắn sợ quấy rầy đến cậu, Rex cũng ở bên cạnh cậu, cho nên hắn mới quyết định chờ cậu ra rồi nói, không ngờ quyết định này lại làm hắn đánh mất tiên cơ.

"Cho nên ta không có cơ hội phải không?" Isaac hơi không cam lòng hỏi. Hắn chỉ chậm một bước, hắn cảm thấy mình không nên bị phán tử hình, hắn vẫn luôn là người biết rất rõ mình muốn gì.

Cách Ngôn muốn cắt đứt ý niệm của hắn nên nhẫn tâm nói: "Đúng, ta thích Rex, ta đã đồng ý ở bên y, lần này ta tới đây thực ra y rất không vui, còn bảo ta không được đồng ý với ngươi. Ta không biết ngươi thích ta, còn cảm thấy không thể hiểu nổi, là ta hiểu lầm y."
Nửa thật nửa giả, có đôi khi lại càng khiến người ta tin tưởng hơn.

Isaac trầm mặc một chút.

"Chúng ta không thể thành tình nhân nhưng vẫn có thể làm bằng hữu, ta vẫn luôn coi ngươi là bằng hữu của ta." Cách Ngôn lại bổ một đao.

Isaac không muốn làm bằng hữu, mà là tình nhân.

"Chúng ta vẫn là bằng hữu được chứ?" Cách Ngôn thật cẩn thận mà nhìn hắn.

Isaac nhìn biểu tình khó xử của cậu, rất muốn săn sóc nói 'được', nhưng hắn không muốn, "Động tâm không phải một việc dễ dàng, ta không muốn từ bỏ. Chúng ta là bằng hữu nhưng ta không muốn chỉ làm bằng hữu, tuy ngươi và Rex đã ở bên nhau nhưng không chắc chắn sẽ vĩnh viễn ở bên nhau, lòng người rất khó nói. Ta sẽ không từ bỏ, nếu một ngày nào đó ngươi không thích Rex nữa, hoặc y không đối xử tốt với ngươi, thì ngươi có thể tới tìm ta."
Đậu má, ai lại đi nguyền rủa người khác sớm chia tay như vậy chứ? Tuy cậu và Rex đúng là không phải quan hệ tình nhân.

wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn bị hắn đánh bại, không biết nên nói gì với hắn nữa. Cậu rõ ràng đã từ chối nhưng vẫn không ngăn cản được tư tưởng của Isaac, chỉ có thể hy vọng ngày nào đó hắn nghĩ thông suốt, đừng vì cái cây như cậu mà từ bỏ cả khu rừng. Rõ ràng nữ nhân mới thơm ngon mềm mại, nam nhân cứng như đá có cái gì tốt, đặc biệt là nhìn thế nào cũng thấy cậu là người bị đè. Nhưng hắn có một câu rất đúng, lòng người rất khó nói.

Cách Ngôn nhìn một bàn đồ ăn và rượu, hơi tiếc vì trước khi nói chuyện không ăn chúng nó trước, không ai ngại nhiều đồ ăn ngon cả, mà ở thế giới này ăn nhiều cũng sẽ không béo thành quả cầu, đây chính là thứ làm cậu vừa lòng nhất sau khi sống lại. Ăn no xong chỉ cần điều khiển khí hoặc ma pháp lực trong cơ thể tuần hoàn một vòng, bụng sẽ tự nhiên thu nhỏ lại, sảng khoái làm sao.
"Chỗ đồ ăn này vốn dĩ là chuẩn bị cho ngươi, ngươi muốn ăn thì ăn đi, không ăn thì cũng phải đổ thôi." Isaac thấy cậu nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn rồi lộ ra biểu tình đáng tiếc nhàn nhạt thì không khỏi bật cười. Hắn mới phát hiện người mình coi trọng có vẻ hơi vô tâm vô phế, nhưng hắn không cảm thấy đây là khuyết điểm, ngược lại lại giống ưu điểm hơn, càng làm tăng thêm vẻ lấp lánh cho cậu, càng nhìn càng cảm thấy mình không sai khi coi trọng người này.

Nếu Cách Ngôn biết suy nghĩ của hắn, nhất định sẽ phi thường lãnh khốc nói với hắn ta không đói bụng, cuối cùng cậu cũng không ăn, dù sao cũng vừa mới từ chối người ta, nếu vẫn ăn uống thả cửa trước mặt người ta được thì chính cậu cũng cảm thấy ngại. Cậu lấy cớ Rex còn đang đợi để chuồn mất.
_Hết chương 139_ 

CHƯƠNG 140: MỘT NỤ HÔN BIẾN THÀNH CONG

Cách Ngôn trở lại chỗ ở với thể xác và tinh thần bị đả kích, đi tới cửa chợt nhớ ra bên trong còn có một ma đầu có khả năng hắc hóa bất cứ lúc nào đang đợi mình, cậu tức khắc lại có cảm giác sống không còn gì luyến tiếc.

Rex khó đối phó hơn Isaac nhiều, đặc biệt là lúc y nói ra câu "Ngươi nhất định phải chết" hôm nay, cảm giác duy nhất của cậu lúc đó chính là sởn tóc gáy. Không phải cậu nghĩ nhiều, cậu quả thực cảm thấy mình là thành phần then chốt có thể làm vận mệnh chi tử hắc hóa. Trong nháy mắt kia cậu đã thật sự tin nếu cậu dám đồng ý với Isaac, Rex chắc chắn sẽ làm thịt cậu.

"Nếu đã trở lại thì sao không vào?"

Thanh âm không có chút cảm xúc nào của Rex truyền ra từ bên trong, Cách Ngôn nghe ra ngữ điệu âm trầm lạnh lẽo kia, biết y khẳng định lại đang não bổ, để tránh biến thành người chịu khổ cuối cùng, cậu lập tức đi vào, dù sao cậu cũng đâu làm chuyện gì đuối lý... Không đúng, vì sao cậu lại nghĩ mình có lỗi với Rex thế này?
Cách Ngôn rối tung lên, sau khi đi vào liền nhìn thấy Rex đang đưa lưng về phía ánh nến, khuôn mặt anh tuấn như đao tước kia bị bao phủ trong bóng đêm, đôi mắt màu lam phảng phất như hai ngọn lửa xanh biếc, trên người tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, tất cả đều tỏ rõ hiện tại người này đang rất không vui.

Anh không vui, lão tử cũng có vui đâu, người khác tỏ tình với tôi thì liên quan gì đến anh, về còn để tôi nhìn thấy vẻ mặt này, lão tử tuyệt đối không hầu hạ anh nhá.

banhmidaudo.wordpress.com

Hoạt động tâm lý của Cách Ngôn không biểu hiện trên mặt, nhưng lại biểu hiện trên hành động. Cậu không nhìn Rex nữa mà nhấc cái bình trên bàn lên rót cho mình một chén nước, một ngụm uống hết còn cảm thấy hôm nay đặc biệt khát nước, cậu làm như không thấy sắc mặt Rex, nói: "Đã trễ thế này sao còn chưa ngủ?"
Rex nhìn cậu thật sâu, không nói gì.

Cách Ngôn bị y nhìn đến căng thẳng, vẫn nhịn không được hỏi, "Sao anh lại biết Isaac muốn làm với tôi, ách, chuyện kia?"

"Chuyện nào?" Rex nhìn chằm chằm cậu, ngọn lửa xanh trong mắt phảng phất nhảy lên một chút.

"Tỏ tình ấy, anh biết Isaac thích tôi từ bao giờ?" Cách Ngôn bất chấp tất cả nói, cứ phải bắt cậu nói rõ ràng đúng không?

Một ánh mắt sắc bén bắn ra từ mắt Rex, "Ngươi đã đồng ý?"

Cách Ngôn vừa muốn lớn tiếng nói 'tất nhiên là không', nhưng nghĩ đến Rex cũng là gay, tuy cậu không cảm thấy Rex sẽ coi trọng mình, nhưng biểu hiện trước kia của y lại làm cậu không thể không đề phòng, cậu đáp: "Tôi nói tôi muốn suy xét một chút."

Rex không nổi điên như trong tưởng tượng của Cách Ngôn, y thực bình tĩnh hỏi: "Suy xét thế nào rồi?"
Nhìn thấy phản ứng của y, Cách Ngôn đột nhiên cảm thấy có lẽ Rex nói câu kia chỉ để hù dọa mình, tâm tình cậu có chút thả lỏng nhưng ngoài miệng vẫn cứ không nhả ra, tự cho là đúng mà tiếp tục dò xét, thực ra là đang chạy như điên trên con đường tìm chết: "Giờ mới được bao lâu đâu, tôi bảo Isaac cho tôi ba ngày để suy xét. Kỳ thật tôi cũng đã nghĩ qua, điều kiện của Isaac tốt như vậy, là thiếu chủ của thương hội Monroe, sau này khẳng định sẽ kế thừa thương hội Monroe từ tay phụ thân hắn, lại còn là thiên tài số một số hai của đế quốc Arthurlanca. Từ chối đối tượng tốt như vậy cũng rất đáng tiếc."

"Cho nên ngươi muốn đáp ứng?" Giọng Rex chùng xuống.

"Nói vậy cũng không đúng, bảo tôi chấp nhận một người đàn ông thì cũng phải cho tôi chút thời gian để xây dựng tâm lý chứ... À, tất nhiên là khả năng cuối cùng sẽ từ chối là phi thường cao, chỉ là tôi có niềm yêu thích không từ bỏ được đồng vàng thôi." Cách Ngôn hết sức chột dạ, suýt nữa thì lỡ miệng rồi. Nếu cậu có thể chấp nhận Isaac, chẳng phải thuyết minh cậu cũng thích đàn ông sao, cái này mà làm Rex hiểu lầm thì cậu có nhảy vào sông Isis cũng không rửa được.
wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn lau sạch mồ hôi trên trán, trước mắt đột nhiên tối sầm, sau lưng đụng mạnh vào một vật cứng, tốc độ nhanh đến mức cậu không nhìn rõ. Đến khi cậu phản ứng lại được thì nhận ra mình đang bị Rex đè dưới thân, vật cứng chính là ván giường, cái ót cũng bị va hơi mạnh, cậu lập tức chất vấn: "Anh muốn làm gì?"

Rex cúi đầu, chóp mũi hai người chỉ cách một centimet nữa thôi là chạm vào nhau, hô hấp của đối phương phả lên mặt cậu, có chút không được tự nhiên, mặt Cách Ngôn đỏ lên.

"Nhớ ta đã nói gì không?" Rex gỡ tóc giả của cậu xuống để lộ ra một đầu tóc đen nhánh, vài sợi tóc nhỏ vụn dán sau tai và gáy cậu, y lấy ngón tay xoa xoa gáy cậu.

Cảm xúc lòng bàn tay hơi thô ráp kia đem lại làm trực giác Cách Ngôn thấy việc lớn không tốt, cậu vội vàng giải thích: "Anh nói nếu tôi dám đồng ý, nhưng mà tôi có đồng ý đâu, tôi chỉ nói muốn suy xét một chút, cuối cùng cơ bản là sẽ từ chối."
"Vậy vì sao không lập tức từ chối đi, không phải ngươi nói ngươi không thích nam nhân sao?" Đôi mắt màu xanh đậm sâu thẳm nhìn thẳng vào mắt cậu, lại gỡ thấu kính của cậu xuống, đôi mắt màu đen xinh đẹp linh động như có thể nói vậy, chủ nhân của nó đang không ngừng truyền đạt cho y biết cậu đang nghĩ sắp xong đời rồi, mình nhất định phải tìm một cái cớ nào đó.

Rex lại không cho cậu cơ hội giải thích, y dùng thanh âm trầm thấp mê hoặc nhẹ nhàng nói bên tai cậu: "Bởi vì ngươi gạt ta, chỉ khi nào trong lòng đã dao động người ta mới nói muốn suy xét, chứ không phải trực tiếp từ chối."

"Tôi sai rồi." Cách Ngôn khóc, bị chính hành động tìm đường chết của mình làm khóc, "Tôi lừa anh đấy, tôi không nói với Isaac cần ba ngày suy xét, tôi đã trực tiếp từ chối hắn, thật mà, tôi thề."
Rex tin không, đương nhiên là y tin, nhưng y lại không định để Cách Ngôn biết. Lúc y nghe Cách Ngôn nói đã đồng ý sẽ suy xét với Isaac, cho dù biết có lẽ đó là giả nhưng trong lòng y vẫn cảm thấy phẫn nộ, như thể xiên thịt nướng mà mình chuẩn bị đã tẩm ướp đầy đủ chỉ cần cho lên giá để nướng nữa là xong thì đột nhiên bị người khác cướp mất.

"Ta không tin." Rex nói.

Cách Ngôn a một tiếng, vì sao lại không tin? Cậu vẫn luôn cho rằng Rex là người hiểu mình nhất mà, "Vậy anh muốn như thế nào mới tin?"

"Ta muốn kiểm tra một lần."

Thanh âm trầm thấp tràn ngập từ tính của Rex khiến Cách Ngôn hơi hoảng hốt, kiểm tra? Loại chuyện này muốn kiểm tra như thế nào? Còn đang nghĩ ngợi thì môi cậu bỗng nóng lên, cậu trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Rex gần trong gang tấc, khoảng cách với khuôn mặt anh tuấn của y biến thành âm, hô hấp đan xen, một hơi thở xa lạ mạnh mẽ xâm nhập, đó là hơi thở tràn đầy hormone nam tính trưởng thành, giống như có cả hiệu quả thúc tình, làm nhiệt độ cơ thể cậu dần dần tăng lên.
Cách Ngôn bị dọa choáng váng nên không chống cự ngay lập tức, miệng bị Rex xâm phạm đến mức chỗ nào cũng có nước bọt của y, chờ đến khi cậu phản ứng lại muốn trốn tránh thì đầu lưỡi đã bị Rex hút lấy, tư thế kia cứ như thể muốn ăn luôn cả cậu vậy, y còn mút nó vào sâu trong cổ họng. Cách Ngôn sợ tới mức cứng đờ cả người.

Vốn dĩ cậu cho rằng mình sẽ rất ghê tởm chuyện này, hai thằng con trai hôn nhau, nghĩ đến việc nước bọt của đối phương sẽ ở trong miệng mình thì cậu cảm thấy đến cơm cũng không ăn nổi. Nhưng khi Rex thật sự hôn cậu, cậu vậy mà lại không có cảm giác đó. Hai thân thể tuổi trẻ khí thịnh cọ xát với nhau dần dần nóng lên, một cỗ khí nóng nảy lên từ dưới bụng, xong rồi, xong rồi, Cách Ngôn biết mình xong rồi.

Hai đầu lưỡi màu đỏ tươi giao triền trong miệng Cách Ngôn, mỗi khi có nước miếng muốn chảy ra khỏi miệng là cậu lại có cảm giác nó đã bị nuốt mất, rõ ràng chỉ là hôn môi, cậu lại cảm thấy không khí sắc tình đến mức có thể ngửi được một
cỗ hương vị dâm mĩ.
Nụ hôn này kéo dài gần nửa giờ, chờ đến khi Rex buông miệng cậu ra thì Cách Ngôn cảm thấy đầu lưỡi và môi đã bị ma sát đến mức không thể cảm nhận được gì nữa, không cần nhìn gương cũng biết nhất định là nó đã sưng lên. Cậu bày ra bộ dáng sống không còn gì nuối tiếc, mắt nhìn vào khoảng không. Không phải bởi vì Rex không màng đến ý nguyện của cậu, mà là việc cậu chỉ vì bị Rex hôn mà dao động, thậm chí còn cảm thấy rất thoải mái, thân thể còn có phản ứng, giây phút kia cậu cũng sinh ra cảm giác hận không thể ăn luôn Rex vào bụng. Cậu vẫn luôn cho rằng mình yêu người khác giới, không ngờ mình lại là một người song tính luyến ái ngầm?

Rex cũng mặc kệ cậu đang suy nghĩ cái gì, y chỉ biết y rất vừa lòng với nụ hôn này, nhìn chằm chằm đôi môi sưng đỏ của người dưới thân, trong mắt y hiện lên du͙ƈ vọиɠ thật sâu, rất muốn hôn tiếp, sau đó y thật sự làm như vậy.
Vừa bị ăn đau một chút nên Cách Ngôn theo bản năng mở miệng, tuy miệng cậu đã bị hôn đến sưng lên nhưng cậu vẫn có cảm giác thì phải làm sao bây giờ, ý thức trở lại, ánh mắt bắt đầu giãy giụa.

Lần này Rex không thô bạo hôn cậu nữa mà là liếm hôn càng thêm sắc tình, y giống như đang khai thác, để cậu cảm nhận được kɦoáı ƈảʍ khi hôn môi. Cách Ngôn từ bỏ giãy giụa trong nháy mắt, đôi tay không tự chủ ôm lấy cổ Rex, giờ khắc này cậu chỉ muốn được thoải mái, hối hận gì đó cút hết đi, chờ khi nào cậu thanh tỉnh thì nói tiếp.

Động tác chủ động thỏa hiệp của cậu không thể nghi ngờ lại khiến Rex bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, y lập tức gia tăng nụ hôn này, hai thân thể dính sát vào nhau cũng phát ra âm thanh cọ xát nho nhỏ.

Lúc Cách Ngôn nhận ra thứ nóng như lửa đang chống giữa hai chân mình là cái gì thì cậu rốt cuộc cũng thanh tỉnh. Cậu bất ngờ đẩy Rex ra, sức lực mạnh hơn bình thường nên thành công đẩy được nửa người trên của y ra...... một thước, kết quả thân thể vẫn kề sát, căn bản là vô dụng.
Rex lại áp xuống, bẻ đầu cậu ngửa ra rồi vùi đầu mình vào cổ cậu, y phát ra tiếng cười trầm thấp mà suиɠ sướиɠ, lúc Cách Ngôn sắp thẹn quá thành giận y mới lên tiếng, "Ngươi có phản ứng."

Những lời này tựa như mở chiếc hộp Pandora, khiến cậu không thể trốn tránh hiện thực được nữa. Cách Ngôn xấu hổ buồn bực trừng mắt nhìn y một cái, gương mặt đỏ hồng lại không có chút sức thuyết phục nào, dù sao cũng khiến người khác cảm thấy đáng yêu.

"Nhận mệnh đi, ngươi cũng có cảm giác với ta."

Nghe thấy thanh âm mang theo một tia suиɠ sướиɠ này thì Cách Ngôn không thể nhịn được nữa, cậu dùng sức đẩy Rex ra, sau đó ngồi dậy vội vàng che giấu vật giữa hai chân. Còn Rex không che đậy gì cả, chỗ đó của y đã tạo thành một cái lều, vừa mới tiếp xúc gần gũi nên cậu biết chỗ đó nóng bao nhiêu, lớn như thế nào.
Cách Ngôn nhanh chóng rời mắt đi, trong lòng cậu đã mắng ra vũ trụ luôn rồi, đang yên đang lành làm thẳng nam, tự nhiên lại bị y bẻ cong. Rex bị cậu đẩy ra lại thò qua, cậu lập tức bùng nổ, "Anh muốn làm gì?"

Du͙ƈ vọиɠ như gió lốc ngưng tụ trong đôi mắt sâu thẳm của Rex chưa biến mất, giờ phút này nhìn nó vẫn khủng bố như cũ, y lẳng lặng chăm chú nhìn cậu một hồi rồi khàn khàn nói: "Hoặc để ta làm ngươi, hoặc là ngủ."

Cách Ngôn như thể nuốt phải ruồi, nghẹn đến mức đỏ bừng mặt, "Ngủ."

Nói xong thì định xuống giường quay về giường mình ngủ, nhưng cậu lại bị Rex kéo lên giường, vừa ngã xuống đã bị y ôm vào ngực, không thể động đậy, tránh cũng không tránh được, "Tôi phải về giường mình ngủ."

"Muốn ta đè ngươi ngay bây giờ thì cứ tiếp tục động đậy đi." Thanh âm uy hiếp của Rex vang lên bên tai cậu.
Cách Ngôn lập tức nằm im, cậu chấp nhận sự uy hiếp này, không nhận cũng không được, bởi vì chỗ đó của Rex hình như lại lớn hơn rồi.

Tối nay Rex đến nửa đêm mới buồn ngủ, còn người nào đó, sau khi du͙ƈ vọиɠ của Rex bình ổn trở lại thì chưa đến nửa giờ cậu đã không coi ai ra gì mà ngủ mất.

_Hết chương 140_ 

CHƯƠNG 141: TRA NAM REX

Ngày hôm sau, Cách Ngôn tỉnh lại trong lòng Rex, nếu cậu và Rex ngủ cùng giường thì lúc nào cũng như thế này nên cậu vẫn chưa nhận ra có gì không đúng. Cậu bò dậy chuẩn bị xuống giường như thường lệ thì cổ tay đột nhiên bị nắm lấy, đối phương dùng một chút lực kéo cậu ngã xuống giường. Đầu cậu dựa trên ngực Rex, vừa ngẩng lên thì bắt gặp đôi mắt của y, Cách Ngôn mờ mịt.

Bốn chữ "anh làm gì thế" còn chưa ra khỏi miệng Rex đã giữ đầu cậu lại, vô cùng tự nhiên cho cậu một nụ hôn dài tràn ngập tìиɦ ɖu͙ƈ. Buổi sáng là lúc nam nhân dễ kích động nhất, Cách Ngôn bi thương phát hiện mình lại muốn đứng thẳng, hơn nữa còn cực kỳ thẳng.
Cậu nhớ tới chuyện xảy ra tối hôm qua, nếu thời gian có thể đảo ngược, cậu nhất định sẽ quay lại lúc Isaac mời mình rồi tìm cớ từ chối, như vậy Rex sẽ không có lý do gì để ép bức cậu. Đáng tiếc không có nếu, một lần sảy chân để hận nghìn đời.

"Chào buổi sáng." Rex buông đôi môi bị mình liếʍ ʍúŧ đến sưng đỏ lần thứ hai ra, nhìn khuôn mặt u oán của Cách Ngôn, y nở nụ cười suиɠ sướиɠ, rạng rỡ như xuân về hoa nở.

Sáng cái đầu anh, Cách Ngôn vuốt môi, chỉ chạm nhẹ một cái đã thấy nhoi nhói. Lão tử biết sẽ lại như thế này mà, tối hôm qua mới giảm bớt giờ lại sưng rồi, tôi đi ra ngoài gặp người khác kiểu gì đây. Đang nghĩ ngợi thì nhìn thấy ánh mắt nhìn chằm chằm mình của Rex lại tràn ngập du͙ƈ vọиɠ không thua gì tối qua, cậu biến sắc, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai lăn khỏi người Rex, đồng thời không quên quét mắt qua vị trí giữa háng y, cậu biết mà, gia hỏa này lại động dục, lúc đứng lên cứ như giấu cả một quả bóng rổ trong quần ấy.
"Tôi đi rửa mặt." Cách Ngôn ném lại những lời này rồi chạy thẳng, sợ chậm một bước lại bị Rex túm về.

Rex nhìn theo bóng dáng chạy trốn của cậu, nhắm mắt lại, lại mở mắt ra, cỗ du͙ƈ vọиɠ kia đã giảm hơn phân nửa, tuy y rất muốn làm cậu ngay bây giờ, nhưng lại sợ sẽ dọa cậu thật sự chạy mất.

banhmidaudo.wordpress.com

Chờ đến lúc Rex đi từ trong phòng ra thì Cách Ngôn đã đang ăn bữa sáng rồi. Bữa sáng do Isaac phái người đưa đến, đã hơi lạnh, một tháng nay vẫn luôn như thế, khác ở chỗ ngày thường người hầu đều mang đến đúng giờ nên đồ ăn vẫn còn nóng, chỉ là sáng nay xảy ra chuyện kia nên hai người mới dậy muộn.

Cách Ngôn không dám nhìn Rex, nghe thấy tiếng cũng không ngẩng đầu lên mà cứ vùi đầu ăn uống. Lý trí cậu bây giờ vô cùng thanh tỉnh, cũng nhớ rõ chuyện xảy ra tối hôm qua và sáng nay, nhưng cậu nghĩ thế nào cũng không ra vì sao quan hệ giữa mình và Rex lại phát triển đến bước này, rốt cuộc là sai ở đâu?
Cậu tỉ mỉ rà soát lại chuyện tối qua một lần, nhận ra mình đúng là có cự tuyệt, nhưng bởi vì được hôn khá thoải mái nên giữa chừng có một lần không phản kháng, có lẽ là việc này đã khiến Rex hiểu lầm, nhưng rõ ràng sau đó cậu lại cự tuyệt mà.

Cách Ngôn soát xong lại quẫn bách phát hiện, mình cứ như một người dục cự còn nghênh* ấy, thân thể rõ ràng rất thành thật, ngoài miệng lại cứ nói không muốn không muốn, lừa đảo, cậu đứng bật dậy ném cái bánh mì trên tay đi, sao mình có thể là loại người này được!

*Dục cự còn nghênh (欲拒还迎): Muốn mà cứ làm bộ từ chối

"Sao vậy?" Rex đang uống canh thì nhìn thấy cậu ném bánh mì.

Cách Ngôn ngồi xuống lạnh lùng hừ một tiếng, đến cái liếc mắt cũng không thèm cho y. Gây họa xong còn dám hỏi mình làm sao vậy? Vô sỉ nhất chính là lúc họ mới thức dậy sáng nay, hai người bọn họ có xác định quan hệ rồi à? Không có, nhưng y lại làm như thể đã xác định quan hệ yêu đương rồi ấy. Sáng em gái anh, trả nụ hôn đầu được giữ gìn cả hai đời cho lão tử!
"Không thích ăn bánh mì? Vậy bảo họ sau này làm cái khác." Rex làm như không thấy sáu chữ "Lão tử cực kỳ khó chịu" trên mặt cậu, ngữ khí nói chuyện vẫn giống như thường.

Cách Ngôn càng tức giận, "Không ăn, ăn tức no rồi."

"Đúng lúc ta cũng ăn no, vậy đi thôi." Rex buông chén đứng lên.

"Đi đâu?" Vừa hỏi ra miệng Cách Ngôn liền muốn cho mình một cái tát.

Rex đáp: "Đến cửa hàng của thương hội Monroe, mấy ngày trước ta bảo họ giúp ngươi tìm một quyển kiếm quyết cao đẳng thích hợp để luyện tập, hôm qua Isaac nói đã tìm được một quyển, ta và hắn hẹn hôm nay qua đó nhìn thử, ngươi có đi hay không?"

"Đi, đương nhiên là đi." Cách Ngôn rất muốn nói không, nhưng cậu có hơi tò mò về quyển kiếm quyết cao đẳng kia, bởi vì nếu không học kiếm quyết thì kiếm thuật của cậu không mạnh lên được, gặp phải đối thủ cùng cấp bậc mà không dùng ma pháp thuật có khả năng cậu sẽ đánh không lại. Lúc bị người của Joseph đánh lén cậu đã có suy nghĩ này rồi, không ngờ Rex cũng nhớ chuyện này. Cảm động thì cảm động, nhưng cậu sẽ không bao giờ quên chuyện Rex cưỡng hôn cậu đâu.
"Vậy đi thôi." Đáy mắt Rex nhanh chóng hiện lên ý cười nhàn nhạt, bằng hiểu biết của mình với cậu, đáp án này cũng không nằm ngoài dự đoán của y.

Cách Ngôn cùng y đi ra ngoài, nửa đường lại gặp được Isaac đang đến tìm bọn họ. Isaac tựa hồ không để ý chuyện bị Cách Ngôn từ chối tối qua, nhìn thấy họ vẫn chào hỏi như thường.

"Có vẻ tối qua ngươi ngủ rất ngon nhỉ." Isaac nhìn khuôn mặt hồng hào của Cách Ngôn, tuy nằm trong dự kiến nhưng hắn vẫn có chút mất mát. Hôm qua hắn đến khuya mới ngủ, dù sao đó cũng là lần đầu tiên hắn tỏ tình nhưng lại thất bại, phải biết rằng hắn là một người rất có niềm tin vào bản thân, từ nhỏ đến lớn muốn cái gì có cái đó, chưa có người nào từ chối hắn.

Nghe hắn nói thế trên mặt Cách Ngôn lộ ra một tia xấu hổ. Cậu cũng không biết vì sao, rõ ràng tối hôm qua xảy ra chuyện như vậy cậu phải không ngủ được mới đúng, nhưng cậu lại ngủ rất nhanh, còn khuôn mặt hồng hào này là do sáng sớm bị người ta hôn một lúc, sao có thể không hồng đây.
"Hắn có thói quen ngủ sớm, nếu không ngủ đúng giờ thì hôm sau tinh thần sẽ không tốt." Rex thay cậu tìm bậc thang bước xuống.

Có người giúp mình tìm cớ, Cách Ngôn lập tức gật đầu phụ họa.

Isaac hiểu rõ, hắn cũng nhìn ra Cách Ngôn đang xấu hổ nên không tiếp tục đề tài này nữa.

wattpad.com/user/daudo0902

Ba người cùng đi, chỉ là Cách Ngôn bình thường nói nhiều nhất lần này lại không mở miệng chút nào, còn Isaac và Rex thi thoảng lại nói vài câu, không đến mức làm không khí trở nên tẻ ngắt.

Isaac dẫn hai người đến vũ khí các dưới trướng thương hội Monroe, vũ khí các không chỉ bán vũ khí mà còn bán các loại pháp quyết, nhưng kiếm quyết cao đẳng thường sẽ không được bày ra.

Bọn họ không lập tức lên lầu ba mà ở lầu hai giúp Cách Ngôn chọn một thanh kiếm tốt. Thanh trọng kiếm kia của cậu đã bị hủy trong sự kiện đánh lén lần trước, giờ Cách Ngôn không muốn dùng trọng kiếm nữa.
Làm chủ nhân của vũ khí các, Isaac chỉ cần một câu đã khiến người phụ trách mang tất cả kiếm tốt ở đây tới. Vì chiều cao có hạn, nếu kiếm quá dài Cách Ngôn sử dụng sẽ không thuận tay nên kiếm người phụ trách mang tới đều có chiều dài cỡ trung.

Mỗi thanh kiếm đều qua tay Cách Ngôn một lần, trong đó có một thanh chuôi màu lam là vừa tay nhất. Isaac nói thanh kiếm này là do một thợ thủ công khá nổi tiếng chế tạo, nếu không phải có hắn ở đây thì vũ khí các sẽ không mang thanh kiếm này ra, bởi vì vũ khí có cấp bậc cao hơn một chút như thế đều sẽ được giữ lại để bán ở đấu giá hội. Thứ nhất là do giá trị của nó cao, thứ hai là xào qua xào lại, giá cả sẽ từ một thành hai, chỉ lời chứ không lỗ.

"Quả nhiên là kiếm tốt. Thanh kiếm này cần bao nhiêu đồng vàng, ta muốn lấy nó." Cách Ngôn không nhịn được lại vung mấy cái, không giống lúc dùng trọng kiếm. Không biết có phải do cậu đã quen sử dụng trọng kiếm hay không, khi cầm thanh kiếm này cậu cảm thấy nhẹ đến mức không thể tin được, có cảm giác như sức mạnh đang dâng trào.
"Ngươi là bằng hữu của ta, sao ta có thể thu đồng vàng của ngươi được, ngươi muốn thì cầm đi." Isaac cười nói.

"Như vậy sao được, nếu ngươi không thu đồng vàng của ta, ta sẽ không lấy nữa." Cách Ngôn kiên định lắc đầu. Tối qua vừa mới từ chối người ta, hôm nay lại thu lợi của người ta, cậu đâu có ngốc, ân tình này sẽ không thể đền đáp.

Rex đứng bên cạnh đưa một tấm thẻ pha lê cho người phụ trách của vũ khí các, "Dùng tấm thẻ này trả."

Người phụ trách khó xử nhìn về phía thiếu chủ Isaac của họ.

Isaac bất đắc dĩ gật gật đầu, hắn đối tốt với Cách Ngôn thực ra không chỉ vì cậu là người hắn thích, nhưng hắn cũng biết dù không có nguyên nhân này thì Cách Ngôn hơn phân nửa cũng sẽ không thoải mái nhận lấy.

Người phụ trách lập tức tiếp nhận tấm thẻ Rex đưa, bảo bọn họ chờ một lát một rồi quay đi tính tiền.
Cách Ngôn nhìn theo bóng dáng rời đi của người phụ trách, nhịn nửa ngày mới không gọi gã lại. Tấm thẻ Rex đưa tất nhiên là của y, nhưng hiện tại cậu có mười tỷ đồng vàng, không cần dùng đồng vàng của Rex nữa, chỉ là nghĩ tới lời nói dối cậu nói với Isaac hôm qua, Cách Ngôn lại không dám, lỡ như bọn họ biết cậu nói dối, nhất là Rex thì cậu chắc chắn sẽ chết. Cậu nhận ra mình cũng cần phải nói với Isaac một tiếng, bảo hắn đừng nói chuyện tối qua cho Rex biết.

Một lát sau, người phụ trách quay lại trả thẻ pha lê cho Rex, kiếm của Cách Ngôn được tính theo giá của người trong nội bộ, chỉ cần bảy mươi triệu đồng vàng, nếu là đấu giá hội thì ít nhất cũng phải hai ba trăm triệu, người khác mà biết nó rẻ thế này thì nhất định sẽ đỏ mắt.

Lên lầu ba, trên mỗi cái giá đều bày rất nhiều pháp quyết, có đao quyết, có kiếm quyết, cũng có côn quyết,... thậm chí có cả một vài pháp quyết vũ khí không chính thống, nhưng người sử dụng những vũ khí đó ít nên cấp bậc pháp quyết cũng không cao.
Bởi vì đã được Isaac phân phó nên người phụ trách lầu ba - một nữ nhân tên Jeanette - lập tức mang quyển kiếm quyết đã được định trước ra. Những kiếm quyết thực sự đặc biệt và mạnh mẽ đều được truyền lại bằng Ý Cảnh Thạch chứ không phải lưu lại dưới dạng sách vở như này, dùng sách không thể mạnh như được truyền thừa, bản thân mình còn phải tự lĩnh ngộ, có vài pháp quyết tối nghĩa khó hiểu nếu năng lực lĩnh ngộ không đủ thì không thể nào học được.

"Quyển kiếm quyết này tốt hơn kiếm quyết cao đẳng bình thường một chút, chiêu thức tuy đơn giản nhưng uy lực không tồi, cũng rất dễ lĩnh ngộ, do một vị kiếm sĩ tên Howard tự nghĩ ra vào một ngàn năm trước, ngươi có thể dùng thử." Isaac giải thích.

Bây giờ Cách Ngôn chỉ cần một quyển kiếm quyết cao đẳng có thể tu luyện, yêu cầu cũng không cao, nếu Isaac cảm thấy quyển kiếm quyết này phù hợp thì cậu cũng không bắt bẻ gì, ánh mắt Isaac hẳn là không tồi, cậu đồng ý, "Vậy ta lấy quyển này."
Nói xong cậu lập tức đưa thẻ pha lê của mình cho Jeanette trước khi Rex kịp hành động, đồng thời liếc mắt nhìn Rex một cái, chợt nhận ra y không nhìn mình mà đang nhìn thẳng phía trước, hình như đằng trước chỉ có vị tiểu thư Jeanette này thì phải. Cách Ngôn ngẩn người, chẳng lẽ Rex đang nhìn tiểu thư Jeanette?

Cách Ngôn không thể không quan sát tiểu thư Jeanette lần nữa. Nàng lớn lên xinh đẹp, không phải kiểu kinh diễm từ cái nhìn đầu tiên mà là kiểu càng nhìn càng thấy hấp dẫn với vẻ đẹp quyến rũ trưởng thành. Đừng bảo đây là kiểu phụ nữ mà Rex thích nhé? Đáng lẽ cậu nên cảm thấy cao hứng bởi vì cậu có thể thoát khỏi tên gay này được rồi, nhưng nghĩ đến chuyện sáng nay họ còn hôn nhau, lửa giận liền bùng lên, lớn đến mức sắp tràn ra ngoài. Tên tra nam Rex kia!
_Hết chương 141_

___________________

Trong 6 chương tiếp theo sẽ có hai chương có H, mình sẽ khóa 3 chương tiếp theo, còn cảnh H ở 3 chương tiếp nữa thì mình sẽ không khóa nha. Và vì mình đã khóa 3 chương ở đây rồi nên đến 148 + 149 + 150 mình sẽ không khóa nữa nhé. 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện