Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

+ Quyển 6: 122 + 123


trước sau

CHƯƠNG 121: TÀI ĐẠI KHÍ THÔ

"Nếu hai vị đã đồng ý hợp tác với thương hội Monroe thì có phải cũng nên chứng minh một chút không." Người nói chuyện chính là Đại Kiếm Sư Hansch, ông còn kiềm chế khổ sở hơn cả Isaac. Tuy hai người đã đồng ý hỗ trợ, nhưng theo ông biết thì Cách Ngôn chỉ là Thuần Thú Sư Thánh Cấp, chuyện cậu có thể thuần hóa Thần Thú chỉ có người của Đoàn dong binh Alice biết, nên họ nói thế cũng là bình thường.

Isaac nhìn về phía Cách Ngôn và Rex, lo lắng họ không vui vì lời của Hansch, trong lòng cũng hiểu vì sao Hansch lại sốt ruột như vậy, "Xin lỗi, Hansch chỉ đang lo lắng cho thương hội Monroe mà thôi."

"Không sao." Cách Ngôn lắc đầu, cậu không phải người keo kiệt như thế, "Bên ngoài đều đồn ta là Thuần Thú Sư Thánh Cấp, chắc hẳn các ngươi cũng đã biết, nếu chúng ta đã đồng ý thì khẳng định chúng ta cũng nắm chắc."


Không sai, đây chính là nguyên nhân vì sao Isaac không lập tức hỏi. Hắn tin tưởng Rex và Cách Ngôn không phải là loại người chỉ biết mạnh miệng, đặc biệt là Rex. Tuy không hiểu sâu về y nhưng từ kỳ tuyển chọn Kỵ Sĩ Rồng lần trước hắn đã có thể nhìn ra y là một người thông minh có dũng có mưu.

"Chắc là các ngươi đã nghe qua chuyện Đoàn dong binh Alice thành công đoạt được Quang Minh Chi Hoa, hoàn thành ba nhiệm vụ cấp S xảy ra ở núi Ô Mông Kỳ mấy ngày trước rồi chứ."

Isaac gật đầu, "Đúng là chúng ta đã nghe qua."

"Vậy các ngươi chắc chắn không biết, Đoàn dong binh Alice có thể hoàn thành nhiệm vụ là nhờ ta giúp họ thuần hóa Nữ Hoàng Bọ Ngựa đâu đúng không. Giờ nó đã là Thần Thú khế ước của Heidy - thê tử Daniel rồi."

Câu nói này lập tức nhấc lên sóng to gió lớn trong lòng ba người, tuy họ cũng đã đoán được, nhưng thực sự nghe cậu chính miệng nói ra thì vẫn bị kinh sợ.


Bởi vì Nữ Hoàng Bọ Ngựa không phải Thần Thú bình thường, Cách Ngôn có thể thuần hóa cả nó thì chứng tỏ giữa vận khí và thực lực, cái sau chiếm tỉ lệ cao hơn. Điều này hoàn toàn có thể thuyết minh cậu có thực lực thuần hóa Thần Thú.

Đối với thương hội Monroe thì đây chính là kinh hỉ rất lớn. Trước khi Isaac tìm tới, hắn chỉ nghĩ Cách Ngôn là một Thuần Thú Sư Thánh Cấp mạnh hơn bình thường chút thôi, bởi vì Thuần Thú Sư Thánh Cấp cũng có một tỉ lệ nhất định có thể thuần hóa Thần Thú, nhưng cũng không cao nên hắn vẫn hơi lo lắng.

"Chẳng lẽ Cách Ngôn huynh đệ là Thuần Thú Sư Thần Cấp?" Trái tim Isaac đập liên hồi, đôi mắt nhìn chằm chằm Cách Ngôn.

Cách Ngôn gật đầu, "Ta nghĩ chắc ta là Thuần Thú Sư Thần Cấp đấy."

"Cái này ta cũng có thể làm chứng." Andrew chen vào, "Sáng nay hắn mới mang một con Thần Thú được thuần hóa đến đây, cũng khế ước thành công rồi."


"Vậy thì càng tốt." Isaac và Hansch nhanh chóng liếc nhau, càng thêm tin tưởng thương hội Monroe có thể vượt qua nguy cơ lần này.

"Các ngươi định bao giờ xuất phát?" Isaac hỏi. Tuy hắn khá sốt ruột nhưng vẫn quyết định chiều theo thời gian của hai người.

"Buổi sáng hai ngày sau, gặp mặt ở cổng bắc." Rex đáp.

Isaac gật đầu, nhịn không được lại liếc mắt đánh giá y lần nữa.

banhmidaudo.wordpress.com

Sau khi cáo biệt họ Cách Ngôn theo Rex rời khỏi phủ thành chủ, nhận ra không phải đang đi về căn nhà đã thuê nên cậu hỏi: "Chúng ta đi đâu vậy?"

"Hiệp Hội Lính Đánh Thuê."

"Đến đó làm gì?" Cách Ngôn kinh ngạc.

Rex nhìn cậu một cái, "Treo thưởng."

Cách Ngôn bắt đầu động não, "Chẳng lẽ anh muốn treo thưởng tam đại gia tộc?"

"Không phải tam đại gia tộc, dù sao bọn chúng cũng có nền móng lâu đời, nếu làm chúng kịch liệt phản công thì tạm thời không có lợi cho chúng ta." Nếu có thể thì Rex đã sớm treo thưởng rồi chứ không chờ tới bây giờ. Hơn nữa y còn đang suy xét một tầng khác.
"Samar sao?"

Rex cho cậu một ánh mắt tán thưởng, "Vì sao không đoán gia tộc Mecca?"

"Ừ nhỉ." Cách Ngôn phản ứng lại, cậu quên mất gia tộc Mecca rồi. Nhưng đâu thể trách cậu, bởi vì ảnh hưởng của gia tộc Mecca đối với cậu không quá lớn, hơn nữa căn cứ của chúng lại ngay tại thành Tudan, nếu muốn được phủ thành chủ che chở thì họ làm gì cũng phải tuân theo quy định của thành Tudan.

"Nếu chúng ta đã hợp tác với Đoàn dong binh Alice thì chắc chắn không thể thành bằng hữu với Đoàn dong binh Tinh Hà, Samar lại nhắm vào chúng ta ở khắp nơi, cũng nên để Đoàn dong binh Tinh Hà biết kết cục khi đắc tội Thuần Thú Sư Thần Cấp là như thế nào." Trên mặt Rex hiện lên vẻ tính toán nguy hiểm.

Tới Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, hai người nói ra nội dung treo thưởng với thanh niên phụ trách đăng ký, thanh niên kinh ngạc, cho rằng mình nghe nhầm nên cứ xác nhận lại mãi.
"Các ngươi xác định muốn treo thưởng cho phó đoàn trưởng Samar của Đoàn dong binh Tinh Hà?"

"Xác định." Rex trả lời.

Thành niên rất nhanh đã thu lại biểu tình bất ngờ, thuận theo hỏi: "Như vậy thù lao treo thưởng là gì?"

"Ai hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ được giúp thuần hóa một con Thần Thú, nhưng họ phải tự bắt Thần Thú, ta chỉ phụ trách thuần hóa."

Nghe thế thanh niên cuối cùng cũng chắc chắn hai người chính là Thuần Thú Sư Thánh Cấp được đồn đến ồn ào huyên náo gần đây và đồng bạn của hắn, cũng hiểu ra vì sao họ lại treo thưởng cho Samar. Sau đó hắn đưa nhiệm vụ treo thưởng này lên trên. Thuần Thú Sư Thánh Cấp quả nhiên rất tùy hứng, mời một vị Thuần Thú Sư Thánh Cấp thuần hóa Thần Thú không phải cứ dùng đồng vàng là được đâu, người này không muốn mạng Samar, lại cấp thù lao mê người như vậy, hắn đã có thể tưởng tượng hình ảnh chấn động sau khi nhiệm vụ này được công bố rồi.
Hai người rời đi không bao lâu, tin tức đã xuất hiện trên bảng treo thưởng của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, quả thật khiến tất cả mọi người ở đại sảnh khiếp sợ.

Đoàn dong binh Tinh Hà là đoàn dong binh cấp S đệ nhất đại lục Azeroth, phó đoàn trưởng Samar lại là một danh nhân, cho dù họ có vô số kẻ thù thù cũng chưa ai dám treo thưởng cho họ, đây chính là uy lực của đoàn dong binh đệ nhất. Trong nhất thời vô số người kinh ngạc suýt rớt tròng mắt.

"Người treo thưởng Samar là ai, sao lại trâu bò như vậy?"

"Một cánh tay hoặc chân là có thể đổi lấy lời hứa thuần hóa một con Thần Thú của đối phương, thù lao và nội dung có vẻ chênh lệch quá đi, nếu bị người thuộc mấy thế lực lớn không sợ Đoàn dong binh Tinh Hà nhìn thấy thì họ không phát cuồng lên mới lạ."

"Samar đắc tội nhân vật lợi hại thế này từ bao giờ vậy? Chẳng lẽ đối phương là Thuần Thú Sư Thần Cấp?"
"Không thể nào, đại lục Azeroth hiện tại cũng chỉ có một vị Thuần Thú Sư Thần Cấp mà thôi, vị kia còn không có giao thoa gì Đoàn dong binh Tinh Hà, chứ đừng nói là đánh nhau đến mức phải treo thưởng thế này."

Vì xung đột giữa Cách Ngôn và Rex với Đoàn dong binh Tinh Hà không xảy ra trước mặt công chúng nên người biết chân tướng cũng không nhiều, bởi vậy phần lớn không nghĩ đến hai người, chỉ có một phần nhỏ biết chuyện gì đang xảy ra.

Tin tức truyền tới tai người Đoàn dong binh Tinh Hà, Samar đang phẫn nộ vì tam đại gia tộc không nắm được cơ hội, nghe thấy tin này suýt nữa ngã từ trên ghế xuống, cả khuôn mặt vừa xanh vừa trắng.

"Phó đoàn trưởng, tin này đã truyền khắp thành Tudan rồi, bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Có nên quay về tổng bộ không?" Pete hít một hơi. Người dám treo thưởng cho phó đoàn trưởng, không cần nghĩ cũng biết là Cách Ngôn và Rex, không thể nào tin được chúng lại ác như vậy. Bảng treo thưởng của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê không phải chuyện nhỏ, một khi bị đề tên lên đó thì sẽ bị truyền khắp đại lục Azeroth, ngay cả mấy góc xó xỉnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hơn nữa thù lao được đưa ra ngay cả hắn nhìn còn động tâm.
"Không thể về. Thành Tudan không cho phép đánh nhau, tính an toàn không thấp hơn tổng bộ, nếu bây giờ chúng ta rời khỏi đây thì chắc chắn sẽ gặp phục kích trên đường." Trán Samar nổi đầy gân xanh, sắc mặt âm trầm như nước Sông Đen, "Chờ chuyện này qua đi, ta nhất định phải gϊếŧ chúng!"

"Phó đoàn trưởng, vậy bây giờ chúng ta phải đợi sao?"

Samar hít sâu một hơi, vẻ mặt vẫn dữ tợn như cũ, "Ngươi lập tức truyền tin cho đoàn trưởng, bảo hắn nghĩ biện pháp, thử xem có thể giải quyết chuyện này được không, hoặc phái thêm mấy người tới đây."

Hiện tại bên người ông ta chỉ có một cường giả là bản thân, nếu không lúc trước ông ta cũng sẽ không tìm Thần Điện Quang Minh để hợp tác. Ông ta không thể xác định có bao nhiêu người động tâm với cái nhiệm vụ này, chỉ có thể phòng ngừa cẩn thận.
"Ta lập tức đi." Pete nhanh chóng chạy đi.

Bên kia Cách Ngôn còn chưa biết chuyện họ treo giải đã ảnh hưởng đến Samar như thế nào. Khi cậu và Rex trở về nơi ở thì Il cũng đang ở đó, Cách Ngôn nói cho hắn biết bọn họ chuẩn bị có việc phải rời khỏi thành Tudan.

"Vậy ta thì sao?" Il chỉ bản thân, sợ bọn họ ném mình lại.

Cách Ngôn cũng không biết Rex định sắp xếp cho hắn thế nào.

"Ngươi lưu lại ở thành Tudan, ở đây an toàn, hơn nữa nó còn là ranh giới giữa hai quốc gia, hỏi thăm tin tức khá tiện, sau này ta sẽ truyền tin cho ngươi." Rex nói.

Nghe câu đầu Il còn thấy rất mất mát, sau khi nghe hết thì lại sống lại. Thì ra thiếu gia không định ném hắn đi, hắn thích cảm giác được người khác yêu cầu và ủy thác trọng trách nên không bài xích chuyện ở lại thành Tudan nữa.

Phân phó xong việc quan trọng Rex lại đưa cho Il một đống đồng vàng.
Không mất đến nửa ngày đã giải quyết xong mọi việc, nhưng Rex lại hẹn với Isaac vào hai ngày sau, ngày đầu tiên Cách Ngôn còn không hiểu gì, nhưng đến ngày thứ hai cậu đã hiểu vì sao.

wattpad.com/user/daudo0902

Việc treo thưởng có ảnh hưởng lớn hơn cậu nghĩ, hôm sau đã nghe tin có người đánh lén Samar, tuy không thành công nhưng cũng đủ làm Samar biến thành chim sợ cành cong. Chẳng qua đó chỉ mới là đồ khai vị, bởi vì Cách Ngôn không giới hạn chỉ có một người được nhận nhiệm vụ của họ, cho nên nhiều người có thể đồng thời tiếp nhận, như vậy có nghĩa là Samar không chỉ phải đối mặt với một người có ý đồ với tay chân của ông ta, có thể so với một bộ phim truyền hình dài tập.

Người biết Cách Ngôn và Rex cũng có chút hiểu tính cách của họ, quả nhiên Thuần Thú Sư Thánh Cấp không dễ chọc, nói treo thưởng là treo thưởng ngay. Kẻ sợ hãi nhất chính là đám người của gia tộc Mecca, cái gia tộc may mắn được Cách Ngôn quên mất.
Buổi sáng hai ngày sau, hai người đi đến cổng bắc đã hẹn trước với Isaac. Vừa đến nơi đã thấy đoàn người Isaac đứng ở đó, Dan và Carrian cũng có mặt, tám chín phần mười là biết tin họ chuẩn bị rời khỏi thành Tudan từ chỗ Andrew, cho nên mới chạy tới tạm biệt.

"Cách Ngôn, sau này nhất định phải tới thành Tudan thăm chúng ta đấy." Dan lôi kéo tay Cách Ngôn, lại cùng Carrian nhìn cậu lưu luyến không rời.

Cách Ngôn cảm giác da gà rơi đầy đất, vội vàng rút tay về, "Sau này chắc chắn ta sẽ quay lại. Ta có một bằng hữu tên Il, hắn vẫn đang ở thành Tudan, về sau nếu có việc gì thì các ngươi giúp đỡ hắn chút nhé."

"Cái này cứ giao cho chúng ta, ngươi yên tâm, ta và Carrian sẽ chăm sóc hắn thật tốt. Bây giờ hắn đang ở đâu?" Dan vỗ ngực mạnh mẽ cam đoan.

Carrian dùng sức gật gật đầu.
Cách Ngôn nói cho họ biết nơi Il đang ở, có hai tên 'thổ địa' này giúp đỡ cậu cũng yên tâm phần nào. Dù sao ở thành Tudan cũng có người có thù oán với họ, không thể đảm bảo đối phương không biết quan hệ giữa họ và Il được. Từ biệt hai người, bọn rời đi họ theo Isaac.

_Hết chương 121_ 

QUYỂN 6: THÀNH BESSO

CHƯƠNG 122: THƯƠNG HỘI TRÂN CHÂU ĐEN

Quốc gia giáp ranh đế quốc Arthurlanca tên là Kayla, là một trong năm quốc gia lớn nhất đại lục Azeroth. Tuy xét về sức mạnh thì Kayla đứng thứ ba, hạng nhất và hạng nhì lần lượt là đế quốc Arthurlanca và đế quốc Danbury. Nhưng về kinh tế thì Kayla chỉ đứng sau Arthurlanca.

Nguyên nhân của sự chênh lệch này có liên quan đến việc đại bản doanh của thương hội Trân Châu Đen trứ danh nằm ở đế quốc Kayla, bởi vì thương hội Trân Châu Đen hoạt động rất sôi nổi, nên nó cũng kéo nền kinh tế của Kayla lên một mức độ nhất định, nhưng đây chỉ là nguyên nhân thứ nhất.
Bởi vì đế quốc Arthurlanca có quan hệ thân thiết với đế quốc Kayla, nên mậu dịch hằng năm giữa hai nước khá thường xuyên, đặc biệt là hai đại thương hội. Nhiều năm qua đi sinh ý của họ đã sớm trải dài khắp nơi trên hai đế quốc, khiến nền kinh tế hai nước được kéo lên rất nhiều. Có lẽ là nếm được ngon ngọt nên chính sách của đế quốc Kayla còn cởi mở hơn cả Arthurlanca, cũng nhờ thế thương hội Monroe mới có thể mở rộng sinh ý đến đế quốc Kayla.

Thương hội Monroe và Trân Châu Đen là hai đại thương hội ở hai quốc gia khác nhau. Tổng bộ của Monroe nằm ở đế quốc Arthurlanca, nên nó hoạt động sôi nổi hơn trên lãnh thổ Arthurlanca. Còn tổng bộ của Trân Châu Đen nằm ở đế quốc Kayla.

Lần này Cách Ngôn và Rex đi theo Isaac đến tòa thành lớn thứ hai ở đế quốc Kayla - thành Besso.
Thành Besso là địa phương phát triển trọng điểm của thương hội Trân Châu Đen, tuy diện tích không lớn bằng đế đô đế quốc Kayla nhưng trình độ phát triển kinh tế lại không kém là bao, ngược lại còn ẩn ẩn có xu thế vượt qua, nhất là mấy tháng gần đây.

Thương hội Trân Châu Đen bởi vì có vị Thuần Thú Sư Thần Cấp kia nên càng ngày càng nổi tiếng, mỗi ngày đều có người từ bốn phương tám hướng đổ về, ngay cả đế đô cũng phái người đến thành Besso, nhao nhao muốn giao hảo với vị Thuần Thú Sư Thần Cấp kia. Dưới tình huống như thế, sinh ý của thương hội Monroe tất nhiên bị chịu một cú đánh rất nặng.

banhmidaudo.wordpress.com

Nhân lúc nghỉ ngơi Isaac lại cấp thêm thông tin về thương hội Trân Châu Đen cho Rex và Cách Ngôn, nói được một nửa Cách Ngôn đột nhiên đưa ra vấn đề, "Có chuyện này ta không hiểu."
"Chuyện gì?"

"Đế quốc Kayla là đại bản doanh của thương hội Trân Châu Đen, nếu thành Besso là địa phương phát triển trọng điểm của họ, thì vì sao thương hội Monroe lại có thể chia sẻ nửa giang sơn thành Besso với Trân Châu Đen?"

Lần đầu nghe thấy cụm từ 'nửa giang sơn' này, nhưng Isaac vẫn có thể hiểu ý của nó, giải thích: "Thương hội Monroe không phải chỉ mới phát triển sinh ý ở đế quốc Kayla một hai năm nay, thành Besso có thể trở thành tòa thành lớn thứ hai đế quốc Kayla là vì sự có mặt của thương hội Monroe và thương hội Trân Châu Đen. Thực ra ban đầu thương hội Monroe nhìn trúng tiềm lực phát triển của thành Besso trước, thương hội Trân Châu Đen sau đó cũng phát hiện nên mới chuyển sinh ý đến thành Besso."

"Sau đó thì sao?"

"Sau này thương hội Trân Châu Đen nếm được ngon ngọt, muốn độc chiếm thành Besso, chẳng qua lúc đó thương hội Monroe đã phát triển mạnh, đứng vững gót chân ở thành Besso rồi. Nếu không phải do đế quốc Kayla không phải đại bản doanh của thương hội Monroe thì thương hội Trân Châu Đen chưa chắc đã có thể giành được một nửa sinh ý ở thành Besso."
"Thì ra là vậy. Ngươi tiếp tục nói đi." Cách Ngôn gật đầu, lại có thêm vài phần hiểu biết với thương hội Trân Châu Đen. Isaac nói hai thương hội luôn không phân biệt trên dưới, nhưng ngược lại cậu lại cảm thấy trước khi vị Thuần Thú Sư Thần Cấp kia xuất hiện, hẳn là thương hội Trân Châu Đen không đấu lại thương hội Monroe, dù sao ở địa bàn của mình mà còn để người khác có thể đứng vững như vậy, có vẻ Trân Châu Đen cũng hơi vô dụng.

"Ba tháng trước để chèn ép thương hội Monroe, thương hội Trân Châu Đen đã cố ý đặt trọng tâm lên thành Besso, bây giờ sinh ý của thương hội Monroe ở thành Besso đã co lại còn có một phần ba."

"Vậy ngươi muốn ta giúp như thế nào? Thả tiếng gió thương hội Monroe cũng có Thuần Thú Sư Thần Cấp sao?" Cách Ngôn hỏi.

Isaac lắc đầu, "Nếu chỉ thả tiếng gió thì người khác chưa chắc đã tin. Dù sao đại lục Azeroth đã không có Thuần Thú Sư Thần Cấp nào nhiều năm như vậy rồi, tự nhiên lại xuất hiện hai người, lại còn ở hai thương hội cạnh tranh với nhau, người khác có thể tin thương hội Trân Châu Đen, nhưng chưa chắc đã tin thương hội Monroe, cho nên cần có bằng chứng rõ ràng."
"Ý ngươi là?"

"Trên đường đến thành Tudan ta thu được một tin tức, tháng sau thương hội Trân Châu Đen sẽ tổ chức Thuần Thú Đại Hội vì vị Thuần Thú Sư Thần Cấp kia."

"Thuần Thú Đại Hội?" Cách Ngôn chớp chớp mắt, không phải là cái cậu đang nghĩ chứ.

Lời tiếp theo của Isaac đã khẳng định đúng như suy nghĩ của cậu, "Đại lục Azeroth chỉ có một Thuần Thú Sư Thần Cấp nên tất nhiên rất nhiều thuần thú sư muốn xin lời chỉ bảo từ hắn, vì vậy thương hội Trân Châu Đen thuận thế tổ chức Thuần Thú Đại Hội."

"Chiêu này cũng độc ác quá, nếu để họ làm xong thật thì thương hội Monroe chỉ sợ không thể nào đứng ở thành Besso được nữa." Cách Ngôn trong nháy mắt đã hiểu ra hàm ý sau lưng lần đại hội này.

Lợi dụng danh nghĩa Thuần Thú Sư Thần Cấp, không chỉ để mọi người biết có Thuần Thú Sư Thần Cấp xuất thế, mà thương hội Trân Châu Đen còn có thể nhân cơ hội này mượn sức những thuần thú sư khác. Bởi vì số lượng thuần thú sư thưa thớt nên thuần thú sư cấp bậc càng cao lại càng khó mượn sức, nhưng chẳng ai lại ngại có nhiều thuần thú sư cả, đây là thứ nhất. Thứ hai, thương hội Trân Châu Đen còn có thể truyền thanh danh của mình đi khắp đại lục. Cuối cùng là có thể hoàn toàn quét thương hội Monroe ra khỏi thành Besso, thậm chí là đế quốc Kayla. Một mũi tên bắn trúng ba con chim, rõ ràng là một ý kiến hay.
"Đúng là như thế." Cho nên Isaac cảm thấy mình rất may mắn khi tìm được họ, cho dù hắn chưa tận mắt nhìn thấy Cách Ngôn thuần hóa Thần Thú bao giờ, nhưng hắn biết họ không có lý do gì phải nói dối cả, bạn tốt Andrew của hắn càng không thể không lừa hắn.

"Ngươi muốn cho hắn tham gia Thuần Thú Đại Hội." Rex đột nhiên mở miệng, hơn nữa không phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

"Đúng vậy, đến lúc đó sẽ có không ít thuần thú sư xuất hiện, thương hội Trân Châu Đen muốn mượn Thuần Thú Đại Hội để vang danh khắp đại lục, đây cũng là cơ hội để Cách Ngôn huynh đệ vang danh khắp đại lục, còn có thể chèn ép khí thế của thương hội Trân Châu Đen nữa. Một bước phá toàn bộ kế hoạch của chúng." Nói đến đây dưới đáy mắt Isaac rốt cuộc cũng hiện lên vẻ tàn nhẫn và lãnh khốc của người làm ăn.
"Chính là đá quán* đúng không." Cách Ngôn còn rất hứng thú với đá quán.

*Đá quán (踢馆): với võ thuật thì là công khai thách đấu với một võ sư khác tại võ đường của họ và yêu cầu một cuộc chiến công bằng; với nghĩa bóng, nói chung thì là để công khai thách thức ai đó nổi tiếng; thách thức ai đó trong một cuộc thi (với tư cách là người ngoài cuộc). Có thể hiểu là khiêu khích.

Isaac sửng sốt, cười nói, "Đúng vậy, chính là đá quán."

Sau khi nghỉ ngơi đủ họ lại lên đường, lúc này đã đi vào đế quốc Kayla được một khoảng thời gian, vì muốn đến thành Besso trước khi Thuần Thú Đại Hội bắt đầu nên bọn họ không thể không đẩy nhanh tốc độ. Sau nửa tháng họ cuối cùng cũng đến thành Besso, mà lúc này chỉ cách Thuần Thú Đại Hội có một ngày, thời gian khá là gấp.
Có lẽ là vì mai đã là ngày Thuần Thú Đại Hội bắt đầu nên mấy ngày nay có rất nhiều xe ngựa lui tới, đặc biệt là cổng thành, cực kỳ đông người.

Lúc nhóm Cách Ngôn tới ngoài thành Besso đã đứng thành một hàng thật dài, đều là người chờ vào thành, ở bên cạnh còn có một con đường dành cho xe ngựa. Những người này phần lớn đều đến vì Thuần Thú Đại Hội, nhưng rất nhiều người không phải là thuần thú sư.

Rex nói cho cậu, rất nhiều thế lực cũng muốn nhân cơ hội này đến nhìn thử xem có thể mượn sức vị thuần thú sư nào đó cho gia tộc mình hay không, cho dù chỉ là Thuần Thú Sư Cao Cấp cũng tốt rồi.

Nhờ thân phận khác biệt của Isaac mà họ không cần xếp hàng như những người khác, ở góc cổng có một cái cửa chuyên môn dành cho những người có thân phận đặc biệt.
wattpad.com/user/daudo0902

Chỉ là có lẽ một đường này họ đi quá thuận lợi nên thượng đế thấy không vừa mắt. Lúc xe ngựa của họ chuẩn bị vào thành thì đột nhiên có một cái xe ngựa lao ra từ bên cạnh, mắt thấy sắp đụng trúng đến nơi, xa phụ vội vàng phanh xe lại. Cách Ngôn đang dựa vào thùng xe bên trong xe ngựa theo quán tính đổ về phía trước, đúng lúc Isaac ngồi trước mặt cậu, Rex lại nhanh tay lẹ mắt bắt tay cánh tay cậu rồi kéo một cái. Dưới sức kéo ấy Cách Ngôn bổ nhào vào người y, một cỗ mùi hương thuộc về nam nhân trưởng thành bao vây lấy cậu, mặt cậu dán trên ngực y, cách lớp vải dệt có thể cảm nhận rõ ràng đường cong cơ bắp rắn chắc hơi phình lên ở bên dưới, lại liên tưởng đến khuôn ngực bằng phẳng lại không đủ rắn chắc của mình, cùng là nam nhân, vì sao lại khác nhau nhiều như vậy chứ.
Cách Ngôn tức giận, đồng thời đôi tay cậu còn bóp bóp cơ bắp ở ngực Rex, một bên hâm mộ, một bên ghen ghét, hoàn toàn không chú ý Rex đang cúi đầu nhìn cậu, đôi mắt xanh biển bắt đầu trở nên sâu thăm thẳm, hai người vẫn cứ giữ nguyên tư thế ôm nhau như thế.

Đến tận khi thanh âm của Isaac vang lên Cách Ngôn mới bừng tỉnh, cậu theo bản năng lùi lại, lại không đoán được đôi tay đặt sau lưng cậu của Rex căn bản vẫn không giảm lực đạo, cậu chỉ lùi lại có mười centimet đã bị đánh ngã trở về.

"Buông ra." Cách Ngôn nỗ lực dùng đôi tay để mình và Rex không tiếp xúc thân thể quá nhiều, cậu cúi đầu nhỏ giọng nói.

Rex nheo mắt, "Vừa rồi không phải còn bóp đến vui vẻ sao?"

Cách Ngôn: "..."

Cách Ngôn theo bản năng lắc đầu, vừa rồi rõ ràng là cậu tức giận mà.

"Nhưng ta thấy ngươi rất cao hứng." Rex cúi người, hơi thở thổi vào tai cậu.
Thân thể Cách Ngôn cứng đờ, cậu suýt thì quên mất Rex là gay, cái này có tính là cậu tự đưa mình tới cửa không? Cậu lập tức đẩy mặt y ra, "Đừng làm loạn, hình như bên ngoài có chuyện gì đó."

"Đó là chuyện của người khác." Một câu của Rex chặn lại hết mấy câu tiếp theo của Cách Ngôn, hơn nữa y cũng không định buông cậu ra.

Bả vai Cách Ngôn sụp xuống, vô lực nói: "Tôi để anh bóp lại là được chứ gì?"

Rex trầm mặc rồi chớp mắt, đáp: "Được, cho ngươi nợ."

"..." Cách Ngôn, có phải cậu vừa tự đào cho mình một cái hố không? Có thể lấp lại chứ?

Rex nhìn thoáng qua bộ dáng sống còn gì luyến tiếc của cậu, khóe miệng lạnh nhạt đột nhiên hơi nhếch lên một chút.

Isaac không phát hiện không khí khác lạ giữa hai người, hắn xốc màn xe lên, hỏi xa phu đã xảy ra chuyện gì.
"Thiếu gia, có người cướp đường chúng ta." Xa phu ánh mắt bất thiện nhìn về phía người cướp đường.

"Ấy, đây không phải Isaac của thương hội Monroe sao. Hơn nửa tháng trước nghe nói ngươi như chó rơi xuống nước* chạy khỏi thành Besso rồi mà, ta còn tưởng ngươi sẽ không quay lại nữa chứ, sao bây giờ lại ở đây? Không phải tới thu thập hành lý đấy chứ?" Một giọng nói cực kỳ thiếu đánh vang lên từ chiếc xe ngựa kia, Isaac vừa nghe đã biết là ai.

*Chó rơi xuống nước: sa cơ thất thế

Đối phương bước xuống khỏi xe ngựa, là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, không cách Isaac là bao. Hai người có thể nói là đối thủ một mất một còn, tình huống thực tế là đến từ một phía, bởi Isaac chưa bao giờ coi người này là đối thủ.

_Hết chương 122_ 

CHƯƠNG 123: KHIÊU KHÍCH VÀ THIỆP MỜI
Thanh niên không phải ai khác, mà chính là con trai của hội trưởng thương hội Trân Châu Đen - Kevin. Bởi quan hệ cạnh tranh giữa hai đại thương hội nên Kevin vẫn luôn coi Isaac là đối thủ một mất một còn của mình, nhưng nếu nói thương hội Trân Châu Đen và thương hội Monroe là đối thủ ngang tài ngang sức, thì Kevin và Isaac lại là người truy đuổi và người bị truy đuổi.

Isaac là một thiên tài, còn là người đứng đầu trong các thiên tài, tuổi còn trẻ đã là Kiếm Sư, thiên phú ma pháp cũng không kém cạnh, đã đạt tới cấp bậc Đại Ma Pháp Sư.

Nếu so sánh thì cùng là con trai của hội trưởng thương hội, nhưng Kevin lại cực kỳ mờ nhạt, bởi vì dù gã là kiếm sĩ hay ma pháp sư thì thiên phú cũng không thể so với Isaac được. Nhưng vì cả hai đều là con trai hội trưởng nên không thể tránh việc bị người khác đem ra so sánh, chỉ là Kevin vĩnh viễn không thể so được với Isaac, dù về thực lực hay về thương hội. Ghen ghét làm gã lúc nào nhìn thấy Isaac cũng mở miệng khiêu khích hoặc châm chọc.
Lần này việc làm ăn của thương hội Monroe bị chèn ép nghiêm trọng, dù Kevin biết thiên phú của mình vẫn kém Isaac như trước, nhưng gã vẫn cảm thấy tự hào với sự hơn người này của mình. Nửa tháng trước gã biết tin Isaac rời khỏi thành Besso còn thấy thật đáng tiếc, bây giờ bắt được Isaac, có thể trào phúng thẳng mặt hắn, gã tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Isaac nhìn Kevin đang vênh váo, hơi nhăn mày. Lúc Kevin đã chuẩn bị tốt cả về thể xác lẫn tinh thần để hung hăng làm nhục hắn trước mặt mọi người một trận thì Isaac lại quay đầu nói với xa phu: "Chúng ta là người văn minh, để họ vào trước đi."

"Vâng, thiếu gia." Xa phu tuy không thích Kevin nhưng vẫn nghe lệnh của Isaac.

Kevin ở phía đối diện hơi sửng sốt, giây tiếp theo mới nghe ra Isaac trào phúng gã không phải người văn minh, sắc mặt gã trầm xuống, "Ngươi đúng là..."
"Kevin thiếu gia." Ma võ giả do hội trưởng thương hội Trân Châu Đen phái đến để bảo vệ Kevin đột nhiên lên tiếng ngăn gã lại, khi gã bất mãn nhìn về phía mình thì lắc đầu. Không phải vì sợ Isaac, mà Tim biết miệng lưỡi thiếu gia nhà mình chưa bao giờ là đối thủ của Isaac, cho dù tình thế hiện giờ của thương hội Trân Châu Đen đang rất tốt.

banhmidaudo.wordpress.com

Kevin biết phụ thân rất coi trọng Tim, bình thường cũng sẽ cho ông ta vài phần mặt mũi, suy nghĩ một chút gã đành nhịn mấy lời khó nghe xuống, quay đầu nhìn chằm chằm Isaac, cười lạnh nói: "Isaac, thương hội Monroe các ngươi nên hưởng thụ nốt hôm nay đi, qua ngày mai sẽ không còn cơ hội nữa đâu. Đến lúc đó ta sẽ tận mắt nhìn thương hội Monroe lăn ra khỏi thành Besso trong tuyệt vọng."

"Tuy ta rất muốn chúc giấc mơ của ngươi thành sự thật, nhưng thật đáng tiếc, đời này sợ là ngươi không đợi được đến lúc đó." Isaac đứng trên xe ngựa liếc gã từ trên cao, ánh mắt ngoại trừ không để ý lúc trước giờ còn có thêm sự khinh thường rõ ràng, phảng phất như người này không đáng để nhắc tới. Nói xong hắn buông màn xe xuống.
Mặt Kevin đỏ lên, ánh mắt phẫn nộ như muốn xuyên thủng màn xe.

"Kevin thiếu gia, không cần nổi giận, hiện tại hắn cũng chỉ là châu chấu sau thu, chính vì không thể nhảy nhót bao lâu nữa nên chỉ có thể dùng lời nói chiếm lời mà thôi. Qua ngày mai toàn bộ sinh ý ở đế quốc Kayla của thương hội Monroe sắp phải rút hết rồi, tổn thất đó thì có cho thêm mười năm nữa chúng cũng không thể đấu lại thương hội Trân Châu Đen được." Tim ngăn Kevin lại trước khi gã bạo phát. Hội trưởng an bài ông ta bên người con trai không phải không có lý do, chính là để ông ta vào thời khắc mấu chốt có thể ổn định Kevin luôn trở nên cực kỳ nóng nảy khi gặp Isaac lại.

Kevin quả nhiên bị ông ta khuyên nhủ, lửa giận chậm rãi giảm xuống, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm xe ngựa Isaac: "Được, ta tạm thời thả cho hắn một con ngựa, ta muốn ngày mai hắn phải hối hận đến xanh ruột."
"Nên là như vậy." Tim gật đầu.

Xe ngựa thương hội Trân Châu Đen bắt đầu vào thành, quả nhiên xe ngựa thương hội Monroe không tranh với chúng. Chỉ là mặc dù Isaac lấy cớ là người văn minh nên mới nhường, nhưng phần lớn người ở đây vẫn cho rằng hắn cuối cùng cũng sợ thương hội Trân Châu Đen, dù sao nay đã khác xưa, Trân Châu Đen có Thuần Thú Sư Thần Cấp, Monroe không có, nếu không muốn đắc tội thương hội Trân Châu Đen thì chỉ có thể tỏ ra yếu thế.

"Vừa rồi là người của thương hội Trân Châu Đen?" Cách Nghe nghe thấy cuộc đối thoại của họ, thấy Isaac về mới hỏi.

Isaac gật đầu, "Gã là con trai hội trưởng thương hội Trân Châu Đen - Kevin, thực lực tàm tạm, là một tên ăn chơi trác táng, trừ thân phận con trai hội trưởng ra thì không còn gì đáng để nhắc tới. Người còn lại là người bảo vệ gã, tên là Tim, tu vi Đại Kiếm Sư, thực lực không thể khinh thường."
Nếu Kevin biết đánh giá của Isaac về gã chắc chắn sẽ lại tức giận đến nhảy dựng, gã coi Isaac là đối thủ và kẻ địch lớn nhất cuộc đời, nhưng đối phương lại đánh giá gã là không đáng nhắc tới.

"Trời cao vẫn thiên vị thương hội Monroe." Cách Ngôn cười tủm tỉm nói.

Isaac nghe ra ý của cậu không khỏi cười một tiếng, lời này đúng là không thể phản bác được.

Sau khi vào thành Besso, xe ngựa lộc cộc đi về phía thương hội Monroe. Hai đại thương hội đều năm ở nơi nhộn nhịp nhất thành Besso, đường phố vừa rộng vừa đông đúc. Tới thương hội Monroe, người ra vào ở cửa vẫn khá là nhiều, ngược lại cũng không giống như bị thương hội Trân Châu Đen chèn ép quá thảm, nhưng đây chỉ là mặt ngoài.

Cách Ngôn và Rex xuống xe, Isaac dẫn hai người vào trong. Vì thời gian tương đối gấp nên Isaac cũng chưa phái người báo tin về trước được, mọi người chỉ biết chuyến đi đến thành Tudan lần này của hắn là vì giải quyết nguy cơ của thương hội Monroe. Nhìn thấy họ trở lại, lập tức có người đi thông tri cho hội trưởng.
Phụ thân Isaac tên Mondo, tên thương hội Monroe có chút liên quan đến tên ông. Nếu không phải bởi vì thương hội Monroe gặp phải mối nguy lớn như thế thì bình thường ông đều tọa trấn ở tổng bộ, phía bên này là do con ông phụ trách. Biết Isaac đã dẫn người quay lại, Mondo liền ra khỏi thư phòng, chưa đi được mấy bước đã thấy họ.

"Isaac." Mondo gọi xong thì nhìn về phía Cách Ngôn và Rex sau lưng hắn, ánh mắt lộ ra tia nghi hoặc không dễ phát hiện, "Hai vị này là?"

"Phụ thân, đến thư phòng ta sẽ giới thiệu cho ngài." Isaac nở nụ cười nhẹ nhàng.

Dù sao Mondo cũng là người đã gặp qua sóng to gió lớn, nên không biểu lộ nghi hoặc quá rõ ràng. Dù ông không nghĩ ra hai người trẻ tuổi này có thể giúp gì cho thương hội Monroe, nhưng ông vẫn tin tưởng nhi tử của mình.

Một đoàn người đi vào thư phòng, Isaac dặn hạ nhân không được cho bất cứ ai đến gần, thân phận Cách Ngôn càng ít người biết càng tốt, như vậy mới không làm ảnh hưởng đến kế hoạch ngày mai.
"Phụ thân, vị này chính là Cách Ngôn, đây là đồng bạn của hắn - Rex." Isaac giới thiệu hai người, lại giới thiệu phụ thân mình cho họ.

"Xin chào hội trưởng Mondo, rất vui được gặp ngài." Cách Ngôn và Rex cũng không lộ vẻ lo lắng khi gặp nhân vật lớn, phần trấn định này tất nhiên khiến Mondo xem trọng họ hơn vài phần.

"Phụ thân, Cách Ngôn huynh đệ chính là người ta mời đến để giúp đỡ, hắn cũng là Thuần Thú Sư Thần Cấp, ta đã kiểm chứng rồi, chắc chắn có thể giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn do thương hội Trân Châu Đen mang đến lần này."

"Cái gì? Hắn là Thuần Thú Sư Thần Cấp?" Thái độ bình tĩnh của Mondo rốt cuộc cũng thay đổi vì những lời này của Isaac, ông đứng bật dậy, khiếp sợ nhìn chằm chằm Cách Ngôn.

Cách Ngôn đã quen với việc ai nghe thấy cậu là Thuần Thú Sư Thần Cấp thì phản ứng đầu tiên cũng là đại kinh tiểu quái* rồi. Cậu biết đúng là mình còn quá trẻ, nhưng cậu sẽ không nói cho người khác trong lòng cậu đang đắc ý như thế nào đâu.
*đại kinh tiểu quái: chuyện bé xé ra to, chẳng có gì lạ, chẳng có gì ngạc nhiên

Lúc này Rex lại nhìn cậu một cái.

Cách Ngôn không cẩn thận chạm phải tầm mắt y, đột nhiên cảm thấy như bị nhìn thấu nên ho nhẹ một tiếng.

Mondo lại cho rằng là do mình phản ứng hơi quá, mặt già hiện lên vẻ xấu hổ, một lần nữa ngồi lại ghế, "Sao các ngươi lại quen nhau thế?" Dù sao cũng đã thành tinh, ông liếc mắt một cái là có thể nhìn ra Isaac và bọn họ không giống vừa quen biết.

Isaac bắt đầu kể từ đế đô đến quá trình quen biết ở thành Tudan. Cái này cũng coi như trùng hợp, chỉ là nếu không có duyên phận ở đế đô thì sẽ không có chuyện quen biết ở thành Tudan. Cho nên Cách Ngôn nói trời cao thiên vị thương hội Monroe đúng là không sai.

"Cách Ngôn tiểu huynh đệ đồng ý hỗ trợ, tại hạ vô cùng cảm kích. Nếu thương hội Monroe có thể vượt qua khủng hoảng lần này, tránh khỏi tổn thất thật lớn thì chúng ta nhất định sẽ khắc trong tâm khảm. Ta ở đây hứa với hai vị, lời hứa của Isaac với hai vị có hiệu lực vĩnh viễn." Dứt lời Mondo lấy một khối mặc ngọc trong ngực ra đưa cho Cách Ngôn, "Sau này chỉ cần bản thân các ngươi hoặc người cầm khối mặc ngọc này đến thương hội Monroe thì Monroe đều sẽ toàn lực hỗ trợ."
Cách Ngôn nhận lấy khối ngọc, vừa cầm vào đã cảm thấy lành lạnh.

"Khối mặc ngọc này là một đôi với khối của ta." Isaac lấy khối ngọc của bản thân ra.

Cách Ngôn thò gại gần, nhận ra hai khối mặc ngọc đúng là đối xứng với nhau, sau khi ghép vào thì sẽ tạo thành một khối chặt chẽ, cho dù có người lấy được một khối mặc ngọc chất lượng tương đồng nhưng nếu không khớp thì cũng vô dụng, "Vậy thì ta sẽ nhận nó."

Thấy cậu trịnh trọng cất khối mặc ngọc đi, Mondo và Isaac biết bây giờ mới là lúc có thể yên tâm phản kích, đáy lòng cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

wattpad.com/user/daudo0902

"Phụ thân, tình hình Thuần Thú Đại Hội do thương hội Trân Châu Đen tổ chức hiện tại như thế nào?" Isaac bắt đầu hỏi chuyện chính. Hắn rời đi nửa tháng, không biết tiến triển hiện tại.
"Thương hội Trân Châu Đen gửi thiệp mời đến rất nhiều thuần thú sư nổi tiếng, còn có cả một vài thế lực các gia tộc. Lúc con rời đi thì vẫn liên tục có người đến đây, toàn bộ đều được sắp xếp ở lữ quán tửu quán dưới danh nghĩa thương hội Trân Châu Đen. Thuần Thú Đại Hội ngày mai hẳn sẽ rất náo nhiệt." Trước hôm nay Mondo còn rất lo lắng về việc này.

"Càng náo nhiệt càng tốt." Isaac gật đầu.

"Còn nữa, thương hội Trân Châu Đen cũng gửi một tấm thiệp mời đến thương hội Monroe." Mondo lấy một tấm thiệp màu đen viền nạm vàng từ ngăn tủ ra, thoạt nhìn cấp bậc rất cao. Có vẻ thương hội Trân Châu Đen đã phí không ít tâm tư cho Thuần Thú Đại Hội lần này.

Isaac nhận tấm thiệp, nhìn thoáng qua rồi đưa cho Cách Ngôn.

Cách Ngôn mở thiệp mời ra, bên trong chữ nào cũng tràn ngập khoe khoang và khiêu khích, hiển nhiên là muốn kíƈɦ ŧɦíƈɦ thương hội Monroe. Nếu Isaac thật sự bị chúng chọc giận mà tham gia Thuần Thú Đại Hội thì hẳn là đúng theo mong muốn của chúng rồi. Không có gì hơn việc được thẳng mặt khiến đối thủ tức chết, để đối thủ tận mắt nhìn thấy thương hội của mình ngày càng suy tàn. Đây mới là mục đích chân chính khi thương hội Trân Châu Đen gửi thiệp mời cho thương hội Monroe.
_Hết chương 123_ 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện