Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

+ 116 + 117


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 115: XÉ RÁCH MẶT

"Ta từ chối." Lúc Tanggele nói ra những lời này đến mắt cũng không chớp, hơi thở cũng không hụt, khiến rất nhiều người cho rằng ông sẽ đáp ứng sững sờ, còn có người nghĩ mình nghe lầm.

Quentin sầm mặt, "Các hạ phải nghĩ kỹ, một con Thần Thú được thuần hóa, cũng không phải là Thánh Thú có thể tùy tiện là thấy, lần này bỏ lỡ sẽ không có lần tiếp theo."

Lão không ngờ Tanggele sẽ từ chối dứt khoát như vậy, có cảm giác như bị vuốt mặt không nể mũi.

"Lão phu rất rõ Thần Thú không phải Thánh Thú, nhưng ta cũng đã trả lời rõ ràng rồi. Đoàn dong binh Alice từ chối trợ giúp Thần Điện Quang Minh." Tanggele lại lần nữa cho chúng thấy thái độ của mình, ánh mắt áp bách quét về phía Samar đang vui sướng khi người gặp họa, rồi lại quay về với Quentin âm trầm phía trước, "Ta nghĩ các hạ còn chưa biết, mục tiêu của chúng ta cũng là Quang Minh Chi Hoa, hơn nữa còn là nhất định phải lấy được, đến lúc đó nếu có đắc tội các hạ, còn thỉnh các hạ thông cảm nhiều hơn."


"Nói cách khác Đoàn dong binh Alice chắc chắn phải tranh đoạt đóa Quang Minh Chi Hoa này với Thần Điện Quang Minh?" Quentin không ngờ Tanggele không cho lão chút mặt mũi nào, đỉnh đầu bị mây đen che kín.

"Không phải chắc chắn, mà là bắt buộc." Khí thế Tanggele oai phong mạnh mẽ mang theo sự tự tin cực lớn, cho mọi người thấy thái độ của Đoàn dong binh Alice là thế nào.

"Được, hy vọng lúc đó các hạ còn có thể nói được những lời này." Quentin tức đến bật cười, ánh mắt u ám đồng thời liếc Cách Ngôn một cái, cảm giác uy hiếp tràn ngập khiến Cách Ngôn thấy mình có lẽ là bị giận chó đánh mèo.

Rex khoanh tay đứng dựa vào một cây đại thụ, đôi mắt lạnh nhạt liếc về phía bóng dáng đang rời đi của Quentin, hơi hơi nheo lại.

Bọn chúng đi rồi Daniel mới thấp giọng nói: "Phụ thân, cứ nói cho chúng biết như vậy có được không?"


"Không làm thì chúng cũng có thể đoán được, tiếp theo chỉ sợ sẽ là một trận ác chiến. Cũng may Heidy đã khế ước với Nữ Hoàng Bọ Ngựa rồi, chúng ta không đến mức rơi vào hoàn cảnh xấu." Tanggele dám thách thức Quentin cũng là căn cứ vào cái này. Đúng như ông nói, bọn họ tuyệt đối sẽ không nhường đóa Quang Minh Chi Hoa này cho Thần Điện Quang Minh.

Daniel gật đầu.

Quang Minh Chi Hoa đã sắp nở, Tanggele bảo mọi người giữ tinh thần thật tốt để có thể phản ứng với mọi tình huống, có khả năng ngày mai đã phải chiến đấu rồi. Cách Ngôn và Rex đang chuẩn bị quay lại căn lều của mình, đột nhiên Daniel gọi hai người lại.

"Hôm nay các ngươi đã đắc tội với Quentin, lão lòng dạ hẹp hòi, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho các ngươi, sau này phải cẩn thận, rất có thể lão sẽ nhân thời điểm hỗn loạn này để ra tay với các ngươi." Daniel lo lắng không phải không có lý. Vì Quang Minh Chi Hoa mà Quentin dẫn theo không ít người tới đây, tên đội trưởng đội kỵ sĩ kia chính là một Kiếm Sư cao giai, Quentin dẫn hắn tới chứng tỏ lão rất tín nhiệm hắn.


"Thế thì không cần lo lắng, mục tiêu của chúng ta đâu phải Quang Minh Chi Hoa." Cách Ngôn không để ý.

"Mặc kệ thế nào, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn." Đoàn dong binh Alice nhờ cậu giúp mới có được một con Thần Thú có sức chiến đấu mạnh như vậy, nên họ vẫn rất để ý đến vị minh hữu Cách Ngôn này.

Sau khi Daniel rời đi, hai người trở về lều.

banhmidaudo.wordpress.com

Sáng sớm hôm sau, Đoàn dong binh Alice, Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh bắt đầu nhổ trại đi vào núi Ô Mông Kỳ, có rất nhiều nhà thám hiểm độc hành đi theo phía sau, không ít người muốn đục nước béo cò.

Cách Ngôn và Rex đi theo Đoàn dong binh Alice, vì đắc tội với cả Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh, lo trên đường rời đi sẽ có người mai phục nên hai người cùng đi vào núi Ô Mông Kỳ luôn.
"Rex, anh biết bá chủ núi Ô Mông Kỳ là Thần Thú gì không?" Cách Ngôn tò mò hỏi.

"Một con Thần Thú Beamon*." Rex đáp.

*Beamon (Behemoth): một loài sinh vật thần thoại được đề cập đến trong tác phẩm Sách Job, 40:15-24. Sinh vật này được cho là hư cấu theo nguyên mẫu một con hà mã với đôi ngà voi. Nhưng về nguyên mẫu của nó, một số người nói nó giống voi, trâu, cá sấu và khủng long, tất cả đều không nhất quán. Trong hình minh họa Sách Công việc của William Blake, Beamon giống một con hà mã, có ngà, tai người và đuôi sư tử. Ở trong truyện thì có lẽ tác giả lấy hình mẫu thứ hai.[ĐM Edit] Thực ra tôi cũng dùng hack - Doãn Gia - Chương 115 + 116 + 117[ĐM Edit] Thực ra tôi cũng dùng hack - Doãn Gia - Chương 115 + 116 + 117
"Lợi hại thế nào?"

"Có thể so với Thần Thú có huyết mạch đỉnh cấp như cự long hoặc phượng hoàng."

Cách Ngôn lập tức hít vào một hơi khí lạnh, trong nhận thức của cậu, cự long và phượng hoàng luôn là Thần Thú lợi hại nhất trong đám ma thú, có thể so sánh với hai loài ma thú này thì phải mạnh cỡ nào chứ. Đáng tiếc trên tờ giấy của Jimmy không viết về sự kiện Quang Minh Chi Hoa lần này, cậu có thể đoán được, chuyện Jimmy biết đời trước hẳn là chuyện ai cũng biết, mà Quang Minh Chi Hoa khi gần nở mới lộ tin tức nên Jimmy không biết được.

"Anh còn chưa khế ước con ma thú nào cả, có muốn thử một lần không?" Cách Ngôn hơi không cam tâm. Không phải Rex là vận mệnh chi tử sao, nói không chừng con Thần Thú Beamon cuối cùng chính là của y.

Rex gõ đầu cậu, "Thu mấy ý tưởng không đáng tin của ngươi lại, con Thần Thú Beamon đó không phải muốn bắt là có thể bắt, lấy tình trạng hiện tại của ngươi thì nhiều nhất chỉ có thể thuần hóa một con Thần Thú bình thường mà thôi."
"Ò." Cách Ngôn tạm thời thu tâm tư, trong lòng lại có suy tính khác. Từ khi Rex nhường tiểu hắc xà cho cậu thì cậu đã hạ quyết tâm phải bắt một con Thần Thú không bình thường cho y, tạm thời cậu chưa đủ năng lực bắt cự long hay phượng hoàng, Thần Thú Beamon thì còn có thể giãy dụa một chút, biết đâu đến phút cuối sức mạnh vận mệnh chi tử lại phát uy thì sao.

Sau khi tiến vào núi Ô Mông Kỳ mấy thế lực liền tách ra.

Từ chân núi đến đỉnh núi có vài con đường, Đoàn dong binh Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh đều không muốn làm áo cưới cho người khác, cho nên chúng rất ăn ý tách ra, nhưng thực ra có một ít nhà thám hiểm lén lút đi theo chúng. Đoàn dong binh Alice không để ý, Thần Điện Quang Minh cũng không nói gì, còn Đoàn dong binh Tinh Hà thì không có lòng tốt như thế, bộ dáng hung thần ác sát xua đuổi không ít nhà thám hiểm.
Rất nhanh họ đã đến mục tiêu, một nơi nằm giữa sườn núi. Quang Minh Chi Hoa không mọc trên đỉnh núi, nếu nó ở đỉnh núi thì mọi người đã không dám đi lên trùng trùng điệp điệp như vậy rồi, dù sao đỉnh núi cũng là địa bàn của con Beamon kia. Ở đây không có ai có thể làm đối thủ của Thần Thú Beamon, cho dù có liên thủ thì xác suất cũng không cao, huống chi họ còn không có khả năng liên thủ.

"Tới rồi." Đại đội đi phía trước đột nhiên dừng lại.

Từ chỗ họ có thể thấy giữa sườn núi có một tảng đá rất lớn, Quang Minh Chi Hoa mọc trên mặt tảng đá, phía trước tảng đá có một cái hang được dây leo che lại, đó là địa bàn của một con Thần Thú, cũng chính là Thần Thú bảo hộ đóa Quang Minh Chi Hoa này.

Lúc chưa nở thì Quang Minh Chi Hoa chỉ là một cái nụ, giờ cũng đã mở được ba cánh, còn hai cánh, mỗi lần mở một cánh thì cần mười lăm phút, cho nên bây giờ chỉ cần chờ thêm ba mươi phút nữa là đóa Quang Minh Chi Hoa này sẽ nở hoàn toàn, đó cũng chính là lúc thực sự hỗn loạn.
Nữ Hoàng Bọ Ngựa là Thần Thú ở núi Ô Mông Kỳ, hiểu rõ nơi này như lòng bàn tay, Đoàn dong binh Alice vừa lúc có thể hỏi nó. Nữ Hoàng Bọ Ngựa cũng không giấu giếm, thậm chí nó còn nói cho họ biết nhược điểm của con Thần Thú kia. Lúc họ sắp bàn bạc xong thì Cách Ngôn bất ngờ thò qua.

"Thực ra ta có một biện pháp tốt hơn."

Mọi người kinh ngạc nhìn cậu.

Cách Ngôn cười tủm tỉm chỉ Nữ Hoàng Bọ Ngựa, "Nếu nó có quen biết với con Thần thú kia thì sao không để nó với con Thần Thú đó đến vị trí Đoàn dong Tinh Hà và Thần Điện Quang Minh đang trốn, chờ đến khi Quang Minh Chi Hoa nở thì để con Thần thú đó làm phiền mấy người kia."

Mọi người không thể tin nhìn cậu.

"Tiểu tử, đầu óc ngươi quả nhiên xoay chuyển rất nhanh, lão nương không nhìn lầm ngươi." Nữ Hoàng Bọ Ngựa tán thưởng nhìn cậu, ngay cả nó cũng không nghĩ ra. Đương nhiên tiền đề là Thần Thú núi Ô Mông Kỳ còn chưa biết nó đã khế ước với loài người, nếu không chắc chắn nó sẽ bị hoài nghi là cấu kết với loài người, chẳng qua đúng là con Thần Thú kia không biết, nên biện pháp này vẫn có thể dùng được.
"Vậy làm theo lời Cách Ngôn huynh đệ đi." Daniel đè tâm tình kích động xuống, như vậy thì phần thắng của họ sẽ lớn hơn nhiều, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra.

Tanggele cũng rất cao hứng, lập tức cùng mọi người thương nghị: làm thế nào để thần không biết quỷ không hay mà vào được hang của con Thần Thú vô tình 'cấu kết' được kia.

Nữ Hoàng Bọ Ngựa biết một lối tắt có thể đi thông qua hang, sau khi xác định kế hoạch nó liền lẻn vào, cánh hoa thứ tư rất nhanh đã mở ra, khoảng cách đến cánh thứ năm mở hết càng ngày càng gần. Cũng may Nữ Hoàng Bọ Ngựa trở về kịp lúc, con Thần Thú kia không hoài nghi lời nó.

Không bao lâu sau vài đạo quang mang sáng ngời đột nhiên tỏa ra ở giữa sườn núi, đó là ánh sáng Quang Minh Chi Hoa tỏa ra khi hoàn toàn nở rộ, đồng thời còn có một cỗ nguyên tố quang minh thuần khiết tỏa ra, ánh mặt trời như thể dần bị hấp thu vào trung tâm là nó.
"Quang Minh Chi Hoa nở rồi."

"Mọi người mau xông lên!"

Người mai phục ở gần đó gần như nhảy ra cùng một lúc, dùng tốc độ nhanh nhất của mình xông lên. Đúng lúc này, một tiếng rống giận truyền ra từ trong hang, đúng là của con Thần Thú kia. Sau tiếng gầm của nó, rất nhiều ma thú nhảy ra, có ma thú trung cấp, có cả ma thú thánh cấp, đếm sơ sơ cũng phải hai ba trăm con, chúng liên tiếp đánh về phía mấy người chạy nhanh nhất. Không ít người căn bản không đoán được gần đó lại có nhiều ma thú như vậy, nhất thời sơ ý, tiếng kêu thảm thiết vang lên hết đợt này đến đợt khác, thương vong thảm trọng nhất tất nhiên là người Đoàn dong binh Tinh Hà, tại chúng chạy nhanh nhất.

"Khốn kiếp, sao lại có ma thú mai phục, chẳng lẽ con Thần Thú kia sớm đã phát hiện ra chúng ta?" Samar nhìn thủ hạ kêu rên, không khỏi nổi giận.
wattpad.com/user/daudo0902

Mấy trăm con ma thú dốc toàn lực, chắc chắn không có khả năng bất ngờ xảy ra, giống có người chỉ huy hơn.

Người Thần Điện Quang Minh không đông lắm, lại không xông lên phía trước nên cơ hồ không có thương vong gì. Nghe tiếng Samar rống giận, Quentin đột nhiên nheo mắt lại.

"Không đúng, sao mấy con ma thú đó không tấn công người Đoàn dong binh Alice?" Đội trưởng đội kỵ sĩ bên cạnh Quentin rất nhanh đã chú ý tới điểm này.

Nghe lời hắn nói Samar mới phát hiện. Bọn chúng đi khác đường với Đoàn dong binh Alice, cho nên chỗ trốn cũng khác, nhưng những con ma thú này lại gần như chỉ xông tới chỗ chúng.

"Chẳng lẽ là âm mưu của Đoàn dong binh Alice?" Mắt thấy người thương vong càng ngày càng nhiều, đôi mắt phẫn nộ của Samar phủ đầy tơ máu.

"Mặc kệ chúng âm mưu cái gì, Quang Minh Chi Hoa chỉ có thể là của Thần Điện Quang Minh." Quentin trầm mặt nói với đội trưởng đội kỵ sĩ: "Các ngươi lập tức dẫn người ngăn đám ma thú này lại, ta tự mình đi hái Quang Minh Chi Hoa."
"Vâng, giáo chủ." Đội trưởng đội kỵ sĩ dẫn người gϊếŧ ra một đường máu cho lão.

Phía bên kia người của Đoàn dong binh Alice rất thuận lợi, chỉ là họ không như đám người Quentin nghĩ có thể lập tức hái Quang Minh Chi Hoa, bởi vì con Thần Thú kia còn chưa đi ra.

Trong lúc đó Quentin dưới dự yểm hộ của Đoàn dong binh Tinh Hà và đội trưởng đội kỵ sĩ cũng đã thành công đi đến nơi Quang Minh Chi Hoa sinh trưởng.

Chỉ thấy đóa Quang Minh Chi Hoa kia lay động thướt tha dưới ánh nắng, cánh hoa màu vàng kim phát ra ánh sáng chói mắt.

_Hết chương 115_ 

CHƯƠNG 116: MAY ÁO CƯỚI CHO NGƯỜI KHÁC*

*May áo cưới cho người khác (为人作嫁): Thành ngữ này có xuất xứ từ bài thơ Bần nữ của Tần Thao Ngọc đời Vãn Đường. Nghĩa bóng của thành ngữ này là: chịu khổ thay cho người.
Nhìn Quang Minh Chi Hoa gần trong gang tấc, Quentin cực kỳ vui mừng vươn tay qua, đúng lúc này một tiếng rống giận truyền ra từ trong hang, đồng thời còn có một cỗ sức mạnh cực lớn đang đến gần.

Quentin nhanh chóng lui ra sau, 'ầm' một tiếng, chỉ thấy chỗ lão vừa đứng đã biến thành một cái hố to, làn sóng khí tạo ra hất bay những người xung quanh.

Một thân hình to lớn xuất hiện trước mặt Quentin, đó là một con Đại Địa Chi Hùng cao tới bốn trượng, nó như một tòa núi nhỏ có thể di chuyển, thân thể thô tráng tạo thành bóng ma che kín đầu người, bầu trời trở nên tối tăm khiến mọi người cảm thấy cực kỳ áp lực. Con Đại Địa Chi Hùng này vô cùng phẫn nộ nhìn chằm chằm Quentin.

"Quentin gặp phiền toái rồi." Nữ Hoàng Bọ Ngựa vui sướng khi người gặp họa nói.

Người khác không biết nhưng nó biết rất rõ, con Đại Địa Chi Hùng này không dễ chọc, huyết mạch của con gấu này trong số ma thú cũng không tính là thấp, không kém nó là bao. Trước khi thăng cấp thành Thần Thú sức chiến đấu của Đại Địa Chi Hùng có thể không bằng nó, nhưng sau khi thăng cấp ,tính tình cuồng bạo của Đại Địa chi Hùng lộ rõ hơn thì không chắc.
Quentin hiển nhiên không biết bản thân bị Đại Địa Chi Hùng nhắm tới, lão còn chưa từ bỏ ý định đi hái Quang Minh Chi Hoa. Đại Địa Chi Hùng đánh qua một quyền giống như mang theo những lưỡi đao gió, 'ầm' một tiếng, tay gấu lại tạo thành một cái hố lớn hơn trên mặt đất, đá lăn xuống đập trúng mấy người không kịp tránh.

Đại Địa Chi Hùng tựa hồ đã ghim chặt Quentin, một quyền không được thì đánh thêm quyền nữa, âm thanh 'rầm rầm' vang lên không dứt. Quentin vốn định chủ động tiến công bị bắt không thể không phòng thủ, càng ngày càng xa Quang Minh Chi Hoa.

banhmidaudo.wordpress.com

Đoàn dong binh Alice rốt cuộc cũng bắt được cơ hội, Tanggele không nói hai lời xông về phía Quang Minh Chi Hoa.

Hình ảnh này đúng lúc rơi vào mắt Quentin, người Đoàn dong binh Alice quả nhiên đang đợi lúc này, lão giận dữ triệu hồi Thần Thú khế ước của mình.
Một con Quang Vũ Hồng Hoàng*, lông chim trên người nó đều có màu lửa đỏ, tựa như một mặt trời mọc trên không trung rừng rậm Ma Thú. Nó há miệng bắn ra một quả cầu lửa về phía Đại Địa Chi Hùng.

*Hồng Hoàng (hay Phượng hoàng đất): sinh sống trong các khu rừng của Ấn Độ, Đông Nam Á và miền nam Trung Quốc. Hồng hoàng là loài chim lớn, có thể dài tới 95–120 cm (38-47 inch), với sải cánh dài tới 152 cm (60 inch) và cân nặng 2,15–4 kg (4,7-8,8 lb). Đặc trưng nổi bật nhất của hồng hoàng là phần mũ mỏ màu vàng tươi và đen trên đỉnh chiếc mỏ lớn của nó.[ĐM Edit] Thực ra tôi cũng dùng hack - Doãn Gia - Chương 115 + 116 + 117
Đại Địa Chi Hùng đập mạnh hai tay xuống đất, mặt đất chấn động tạo ra tiếng vang lớn, trên mặt đất bằng phẳng đột nhiên chồi lên hai cái mô đất hình nón cao vài chục trượng, giống như hai ngọn núi nhỏ.

Quả cầu lửa đập vào giữa hai ngọn núi, sau đó vỡ ra thành từng tia lửa nhỏ bay khắp nơi, bắt lửa vào cây cối xung quanh.

Quentin nhân lúc Thần Thú khế ước Quang Vũ Hồng Hoàng đang cuốn lấy Đại Địa Chi Hùng chạy về phía Quang Minh Chi Hoa, động tác của lão cũng không chậm, đúng lúc ngăn cản Tanggele.

Nguyên tố va chạm với nguyên tố phát ra ánh sáng mãnh liệt.

Nhân viên thần chức trong Thần Điện Quang Minh đều có thiên phú ma pháp hệ quang, giáo chủ Quentin cũng không ngoại lệ. Lão am hiểu nhất chính là ma pháp thuật hệ quang, kiếm thuật ngược lại thì kém hơn Tanggele, cho nên ngay từ đầu lão đã không định so kiếm thuật với ông. Cũng may Tanggele cũng là một ma võ giả, còn là hệ lôi khá thô bạo nên trong nhất thời không thể phân định trên dưới.
Daniel và Heidy thấy phụ thân bị cuốn lấy thì không hề trốn tránh, cùng nhau xuất hiện, chẳng qua lúc này Samar cũng thoát thân, giao mấy con ma thú khác cho thủ hạ và Thần Điện Quang Minh, còn mình thì xông lên.

Nhìn thấy Samar, Daniel và Heidy nói thầm một tiếng không tốt.

Lúc này Nữ Hoàng Bọ Ngựa đột nhiên chạy ra, la lớn với Đại Địa Chi Hùng: "Con gấu ngu, lão nương tới giúp ngươi một tay." Nói xong liền chạy về phía Samar.

Thấy một màn như vậy Samar lập tức biến sắc, ông ta chưa biết Nữ Hoàng Bọ Ngựa là Thần Thú khế ước của Heidy, còn tưởng là Thần Thú ở chỗ khác của núi Ô Mông Kỳ có giao tình với Đại Địa Chi Hùng nên chạy đến, ông ta tức giận mắng một tiếng rồi triệu hồi con Thần Thú lấy được ở đấu giá hội ra.

Con Thần Thú này đã bị ông ta khế ước, đấu giá hội không bao gồm thuần hóa, nhưng bởi vì ý chí của nó đã bị bào mòn một chút, nên thuần thú sư Đoàn dong binh Tinh Hà mời đến cuối cùng cũng thuần hóa con Thần Thú này thành công.
Samar cho rằng chỉ bằng con Thần Thú khế ước của mình cũng có thể cuốn lấy Nữ Hoàng Bọ Ngựa, đang định tiến lên ngăn cản Daniel và Heidy thì một tia sáng lạnh bỗng lướt qua mũi ông ta, ông ta sợ đến mức vã cả mồ hôi lạnh, chậm chút nữa thôi không chỉ mũi ông ta bị cắt đứt mà sợ thân thể cũng phân thành hai nửa.

Nữ Hoàng Bọ Ngựa đừng trước mặt ông ta, từ trên cao nhìn xuống, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh miệt, "Muốn chạy, vậy phải đánh bại bản nữ hoàng trước."

Sắc mặt Samar cực kỳ khó coi, một cảm giác kỳ quái chợt lóe qua nhưng không thể bắt lấy, ông ta cắn răng hô với Thần Thú: "Ngăn nó lại, yểm hộ để ta qua."

Thần Thú khế ước lập tức tiến lên, chỉ là Samar đã xem nhẹ sức chiến đấu của Nữ Hoàng Bọ Ngựa, lúc trước nó có thể bình yên vô sự dưới sự vây công của hàng tá cường giả và Tanggele, thực lực tất nhiên không phải Thần Thú bình thường có thể so. Vô số lưỡi đao gió sắc bén bay về phía Samar làm ông ta không thể không lui về.
Chỉ chút trì hoãn như vậy Daniel đã tới gần đóa Quang Minh Chi Hoa kia, nhanh chóng hái xuống, sau đó hai vợ chồng không nói hai lời rút lui, không chút ham chiến nào.

"Tên ngu xuẩn, Quang Minh Chi Hoa ngươi bảo hộ đã bị hái rồi." Quang Vũ Hồng Hoàng đang bị Đại Địa Chi Hùng cuốn lấy không tha muốn chuyển lửa giận lên người Đoàn dong binh Alice.

Đại Địa Chi Hùng nổi giận, lại không phải vì Quang Minh Chi Hoa, hai tay không ngừng đánh lên mặt đất, thanh âm 'ầm ầm' vang lên không dứt, sau đó mặt đặt mọc lên vô số ụ đất, mục tiêu chính là Quang Vũ Hồng Hoàng, "Dám chửi lão tử ngu, lão tử diệt ngươi trước." (Tính lóng như kem =))))))))

Quang Vũ Hồng Hoàng bị chọc tức đến hộc máu, cũng bất chấp tất cả mà triệu hồi quả cầu lửa ra đánh túi bụi.

Samar và Quentin cũng muốn hộc máu. Chúng ở chỗ này chịu chín phần công kích của ma thú, khổ lao chúng
nhận, Quang Minh Chi Hoa lại bị người Đoàn dong binh Alice hái đi, đây chẳng phải là may áo cưới cho người khác sao.
"Tanggele, lão phu chắc chắn sẽ không tha cho các ngươi!" Quentin nổi giận gầm lên, quanh thân lão xuất hiện rất nhiều quả cầu ánh sáng, chúng hóa thành mấy mũi tên tràn ngập sát khí bay về phía Tanggele.

"Lão phu còn sợ ngươi không làm thế!" Tanggele cười ha ha, lâu rồi không được đánh một trận thống khoái như vậy, dù sao nhi tử và con dâu cũng đã hái được Quang Minh Chi Hoa, ông lại càng không cố kỵ, tia sét bắn rơi mấy mũi tên ánh sáng, cây cối bốn phía đều bị thiêu sạch.

Daniel và Heidy trở lại Đoàn dong binh Alice, đang định bảo mọi người lui lại, mặt đất đột nhiên chấn động, lúc họ tưởng động tĩnh này là do con Đại Địa Chi Hùng kia làm ra thì chấn động lại càng ngày càng kịch liệt.

"Không đúng, không phải Đại Địa Chi Hùng." Heidy biến sắc, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía đỉnh núi.
Một cỗ uy áp cường đại lấy khí thế nghiền áp tràn xuống, nó đi đến đâu ma thú đứng hình đến đó, mấy con nhỏ yếu thì trực tiếp run bần bật phủ phục trên mặt đất, thực lực hơi mạnh cũng không chịu nổi, chúng hoảng sợ nhìn về phía đỉnh núi.

"Chạy mau, con Thần Thú Beamon kia xuất hiện rồi." Mặt Daniel trắng bệch, biết con Thần Thú Beamon kia lợi hại như thế nào nên hắn hoàn toàn không muốn đối đầu mới nó.

Vừa nghe thấy Beamon, mọi người nào dám lưu lại, không nói hai lời bỏ chạy xuống núi.

"Từ từ." Daniel đột nhiên phát hiện thiếu người, "Hai vị huynh đệ Cách Ngôn và Rex đâu?"

Heidy nghe hắn nói mới nhận ra, sau khi bắt đầu trận chiến thì không thấy hai người họ đâu cả, "Có lẽ bọn họ xuống núi trước rồi, người tên Rex kia không phải người thường, hẳn là hắn sẽ có chừng mực."
So với Cách Ngôn, rõ ràng Rex tuổi tuy không lớn nhưng lại có vẻ thành thục làm mọi người yên tâm hơn. Daniel không lo cho họ nữa, dẫn người xuống núi trước. Trong kế hoạch của họ, vốn dĩ là sau khi hái được Quang Minh Chi Hoa thì lập tức lui lại, bây giờ cùng lắm cũng chỉ là sớm hơn kế hoạch đã định mà thôi.

Người Đoàn dong binh Tinh Hà lại không lưu loát như họ, chỉ chậm chân hơn một bước, cỗ uy áp kia không mãnh liệt như trước nữa, vài con Thánh Thú rất nhanh đã hoạt động trở lại, một móng vuốt cào qua, mấy tên lính đánh thuê lại được thấy máu.

Lúc này Cách Ngôn và Rex đã chạy đến phía bên kia núi ngay lúc Quang Minh Chi Hoa nở cũng chú ý tới tình huống bên này, đứng thật xa cũng có thể nhìn thấy ánh lửa tận trời, uy áp của Thần Thú cao đẳng đánh thức tiểu hắc xà và Ám Dạ trong ngực cậu.
"Đây là của con Thần Thú Beamon kia?" Cách Ngôn không xác định hỏi Rex.

Rex gật đầu, hơi nhướng mày, "Chỉ con Thần Thú Beamon kia mới có thể làm ra động tĩnh bậc này, một khi nó xuất hiện thì hẳn cũng sẽ kinh động đến mấy con Thần Thú khác. "

"Nhưng vì sao con Beamon này lại xuất hiện?" Nơi Quang Minh Chi Hoa sinh trưởng dù sao cũng cách đỉnh núi một khoảng, mấy thế lực cũng không ngốc, kinh động đến bá chủ núi Ô Mông Kỳ thì chả ai được lợi cả.

"Do hỏa hoạn." Ngữ khí của Rex vô cùng khẳng định.

Cách Ngôn lập tức hiểu ra, tròng mắt xoay chuyển: "Anh vừa nói những con Thần Thú khác sẽ bị kinh động đúng không. Nếu thế không phải chúng ta có thể nhân cơ hội bắt mấy con Thần Thú à."

"Có thể thử xem." Ngoài dự kiến của Cách Ngôn, Rex vậy mà lại đồng ý, còn tưởng sẽ bị y khinh bỉ chứ. Nhưng cậu không biết Rex cũng có suy tính, dù sao họ cũng không tham gia trận chiến, mục tiêu của con Thần Thú Beamon kia không phải là họ, hoàn toàn có thể đục nước béo cò.
wattpad.com/user/daudo0902

Ngay lúc hai người đang lén lút chạy tới thì con Thần Thú Beamon kia rốt cuộc cũng xuất hiện, thân cao mấy chục trượng, cánh tay nhẹ vung đã làm vô số cây cối thô to xung quanh bị nhổ tận gốc, nơi nó đi qua đều bị san thành bình địa, lông toàn thân nó đen như mực, hơi giống một con vượn nhưng hung ác hơn nhiều.

Thần Thú Beamon nện một quyền lên mặt đất, mặt đất thoáng chốc chấn động kịch liệt, tiếng rống giận đồng thời truyền khắp núi Ô Mông Kỳ, uy nghiêm của bá chủ không thể để kẻ nào khiêu khích.

Quang Vũ Hồng Hoàng do Quentin triệu hồi chính là thủ phạm phóng hỏa, nó lập tức bị đôi mắt xanh xám lạnh băng của Beamon khóa chặt. Quang Vũ Hồng Hoàng cảm nhận được một cỗ uy áp cường đại, suýt nữa mềm chân, dù sao nó cũng không phải ma thú có huyết mạch đặc biệt, mặc dù đều là Thần Thú nhưng thực lực kém hơn không chỉ một chút.
Beamon đấm một cú, Quang Vũ Hồng Hoàng lập tức bị đánh bay, nó kêu lên một tiếng thảm thiết rồi ngã gần chỗ Quentin.

Thần Thú khế ước của mình còn không chịu được một đòn của Beamon, sắc mặt Quentin cực kỳ khó coi, dưới sự cầu xin của Quang Vũ Hồng Hoàng lão mới thu nó về, đồng thời nghĩ bằng giá nào cũng phải cướp Quang Minh Chi Hoa lại. Trong lúc chạy trốn, làm người có tu vi mạnh nhất ở đây, lão và Tanggele biến thành mục tiêu kế tiếp của Beamon.

_Hết chương 116_ 

CHƯƠNG 117: ÂM MƯU

Động tác của Tanggele còn nhanh hơn Quentin, lúc bá chủ núi Ô Mông Kỳ còn đang đánh bay con Quang Vũ Hồng Hoàng kia thì ông đã chạy về phía chân núi rồi.

Quentin chậm một bước, Beamon vung tay múa may đuổi theo sau lão, lâu lâu lại có vài cái cây bị nhổ tận gốc bay tới. Quentin vừa chạy trốn vừa phải để ý phía sau, nhìn Tanggele nhàn nhã hơn trăm lần phía trước lão lập tức đẩy nhanh tốc độ đuổi kịp và vượt qua ông, không chờ lão quay đầu diễu võ giương oai Tanggele đã đuổi kịp và vượt qua lão.
"So tốc độ với lão phu, ngươi còn kém lắm Quentin." Tanggele đắc ý dào dạt cười to, tiếng cười truyền đến tai Quentin làm lão giận suýt thì hộc máu.

"Tanggele, món nợ hôm nay, sớm muộn gì lão phu cũng sẽ tính sổ với Đoàn dong binh Alice." Không nhịn được nữa, Quentin hận không thể hóa ánh mắt thành lưỡi đao đâm vào người Tanggele.

"Ai bản lĩnh hơn thì Quang Minh Chi Hoa thuộc về người đó, chuyện này không thể trách Đoàn dong binh Alice. Nếu không phải con Thần Thú lông tạp của ngươi phóng hỏa đốt núi thì Thần Thú Beamon cũng sẽ không xuống đây."

Nói đến Quang Minh Chi Hoa, Quentin lại càng nghiến răng nghiến lợi. Đến bây giờ lão vẫn không rõ vì sao thế cục rất có lợi cho mình, nhưng cuối cùng mình lại không chiếm được chút lợi ích nào.

Tanggele tất nhiên sẽ không nói chuyện của Nữ Hoàng Bọ Ngựa cho lão biết.
Lúc họ đang bị Thần Thú Beamon đuổi gϊếŧ thì Cách Ngôn và Rex lại xuất hiện ở nơi Quang Minh Chi Hoa mọc. Trải qua một trận đại chiến, địa bàn của con Đại Địa Chi Hùng kia gần như bị hủy đến thay đổi hoàn toàn. Đại Địa Chi Hùng vốn còn rất tức giận, nhưng sau khi Thần Thú Beamon xuất hiện thì nó không dám đuổi theo, nó buồn bực nhìn ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt, dù sao cũng là lửa của Thần Thú, muốn dập tắt cũng không đơn giản.

banhmidaudo.worspress.com

Thân thể to như quả núi nhỏ của Đại Địa Chi Hùng dù có ngồi dưới đất cũng cực kỳ hấp dẫn sự chú ý của người khác. Cách Ngôn liếc mắt một cái là thấy, lại lặng lẽ nhìn Rex một cái.

"Ta đánh lạc hướng Đại Địa Chi Hùng, ngươi đánh lén sau lưng nó, phải là một kích trúng đích, hiểu chưa?" Chỉ trong nháy mắt Rex đã nghĩ ra một kế hoạch.
"Không thành vấn đề, giao cho tôi." Cách Ngôn dùng tay ra hiệu, sau đó vỗ vỗ ngực.

Rex hơi ngừng một chút, "Ý ta là tiểu hắc xà và Ám Dạ, ngươi không tính."

Cách Ngôn: "..."

Ném lại mấy lời này, Rex đi qua đánh lén Đại Địa Chi Hùng. Đại Địa Chi Hùng không ngờ vẫn còn cá lọt lưới, phẫn nộ khi địa bàn bị hủy lập tức bùng nổ, toàn bộ đổ lên người Rex. Chỉ là Rex căn bản không muốn đánh nhau với nó, nên chỉ khiêu khích đưa nó tới chỗ y đã đặt bẫy.

Tiểu hắc xà và Ám Dạ chờ ở một bên thay phiên nhau lên, thành công đánh ngất Đại Địa Chi Hùng, Cách Ngôn lập tức lấy xiềng xích ma pháp mua ở Ma Pháp Các ra khóa nó lại, làm xong thì lén lút rời đi như ăn trộm.

Sau khi Đại Địa Chi Hùng tỉnh dậy trong lồng sắt, phát hiện mình bị hai tên nhân loại bắt thì trợn tròn mắt.
"Bây giờ anh vẫn chưa có Thần Thú khế ước, nếu không thì khế ước con Đại Địa Chi Hùng này đi?" Cách Ngôn kiến nghị với Rex. Không bắt được Thần Thú Beamon thì dùng Đại Địa Chi Hùng thay vậy.

Rex đáp: "Không phải ngươi muốn bắt một con Thần Thú cho Il sao?"

"Con này cho anh, chúng ta có thể đi bắt một con Thần Thú khác." Dù sao cũng có rất nhiều Thần Thú trong rừng rậm Ma Thú.

"Ta không cần." Rex cự tuyệt.

"Vì sao?"

"Tuy Đại Địa Chi Hùng là Thần Thú nhưng không có tác dụng lớn với ta."

Cách Ngôn suy nghĩ một lúc rồi quyết định không nói gì nữa. Rex là một thiên tài siêu cấp, tuổi còn trẻ đã đạt được độ cao mà người khác không với tới, chỉ bằng tư chất ma pháp sư toàn hệ của y, không đến mấy năm nữa chắc chắn có thể trở thành Kiếm Thánh, thậm chí là cảnh giới cao hơn. Nếu Đại Địa Chi Hùng không thể đuổi kịp thực lực của y, đúng là tác dụng sẽ càng ngày càng nhỏ khi y ngày một mạnh lên. Nghĩ như vậy cậu không khuyên nữa.
"Tôi chợt nhớ ra một chuyện. Vì sao anh không phải thuần thú sư?" Cách Ngôn nói sang chuyện khác.

"Thuần thú sư có một trong hai Nguyên Tố Chi Thân thủy hoặc mộc thì càng dễ đi, ta không có, cũng không cần phải đi con đường này." Thứ y học quá nhiều, thuần thú sư tất nhiên có thể cho y lợi ích, nhưng không lớn như Cách Ngôn, cho nên y từ bỏ con đường này. Sau này biết Cách Ngôn là thuần thú sư thì y lại càng không cần nó.

Cách Ngôn thuần hóa Đại Địa Chi Hùng trước khi xuống núi, cậu nhận ra càng thuần hóa nhiều Thần Thú thì tinh thần lực của cậu lại càng cao, lần này không phải cố hết sức như lần đầu nữa.

Lúc này Quentin bị Thần Thú Beamon đuổi gϊếŧ cuối cùng cũng chạy ra khỏi núi Ô Mông Kỳ, chỉ là lúc lên núi khí phách hăng hái bao nhiêu, xuống núi lại chật vật bất kham bấy nhiêu.
"Giáo chủ, ngài không sao chứ?" Đội trưởng đội kỵ sĩ dẫn hai gã kỵ sĩ còn sót lại chạy tới hội hợp với lão. Thần Thú Beamon đột ngột xuất hiện khiến rất nhiều người chúng mang đến thiệt mạng.

"Ta không sao." Quentin nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt hơi vặn vẹo.

Đội trưởng đội kỵ sĩ muốn hỏi tình hình của Đoàn dong binh Alice, khi ấy hắn tận mắt nhìn thấy con Beamon kia đuổi theo giáo chủ và Tanggele, nhưng nhìn dáng vẻ phẫn nộ của giáo chủ, hắn liền nhịn xuống. Quang Minh Chi Hoa bị Đoàn dong binh Alice hái mất, giáo chủ chắc chắn rất tức giận, hắn vẫn không nên nhắc tới Đoàn dong binh Alice vào lúc này thì hơn, tránh đụng phải nòng súng.

"Giáo chủ Quentin." Samar dẫn người Đoàn dong binh Tinh Hà xuất hiện gần đó, phát hiện bọn chúng thì mừng rỡ đi tới.

"Quang Minh Chi Hoa đâu?" Quentin ngẩng đầu hỏi, thần sắc lạnh lùng. Lúc ấy tuy hỗn loạn nhưng lão vẫn nhìn thấy Samar đuổi theo người của Đoàn dong binh Alice.
Samar cứng người, "Ta vốn định cướp Quang Minh Chi Hoa về, không ngờ Tanggele đột nhiên xuất hiện." Ông ta không phải đối thủ của Tanggele, tất nhiên chỉ có thể xám xịt rời đi.

Quentin nghe hiểu ý ông ta, lửa giận trong lòng không giảm mà tăng. Lúc đó đúng là lão và Tanggele bị Thần Thú Beamon đuổi gϊếŧ, nhưng sau đó Tanggele lại cố ý chạy chậm lại, rồi nhân lúc lão không để ý đổi hướng chạy trốn. Kết quả con Thần Thú Beamon kia không chỉ không đuổi theo ông ta mà còn theo sát lão không bỏ, vì cắt đuôi Thần Thú Beamon nên lão mới chật vật như vậy.

"Quang Minh Chi Hoa rơi vào tay Đoàn dong binh Alice, sau này Đoàn dong binh Tinh Hà không phải là đoàn dong binh cấp S duy nhất đại lục nữa rồi." Quentin âm tình bất định* nói.

*Âm tình bất định (阴晴不定): Từ 阴 có nghĩa là âm u, 晴 là nắng, tạnh, quang đãng, 不定 là không định. Câu này có nghĩa tương đương với câu: nắng mưa thất thường trong tiếng Việt, một việc không theo quy luật. Cụm từ này để chỉ thời tiết, tính cách.
Samar khẽ nhíu mày, "Muốn thăng lên đoàn dong binh cấp S cần phải làm ba nhiệm vụ cấp S, hiện giờ Đoàn dong binh Alice mới chỉ hoàn thành hai cái, còn một cái nữa, chúng ta không phải không có cơ hội trả thù Đoàn dong binh Alice."

"Thật sao, vậy chúc ước nguyện của phó đoàn trưởng Samar sẽ thành sự thật." Không chiếm được Quang Minh Chi Hoa, Quentin không định dừng ở đây, cũng không có tâm tư giúp Đoàn dong binh Tinh Hà đối phó với Đoàn dong binh Alice. Lão còn rất nhiều chuyện phải làm.

"Giáo chủ Quentin, chuyện này..." Samar vẫn còn muốn dựa dẫm vào Thần Điện Quang Minh sau lưng Quentin.

"Lão phu còn phải về Thần Điện Quang Minh phục mệnh, không thể dừng chân ở đây." Quentin không phải không muốn đối phó với Đoàn dong binh Alice, nhưng trên người lão còn việc, nếu không lấy tính cách Nhai Tí tất báo của lão sao có thể tha cho họ được. Nói xong lão liền rời đi, để lại Samar mặt trầm như nước.
Tính toán của Samar nhất định sẽ thất bại, cho dù ông ta có mượn sức Quentin cũng không ngăn cản Đoàn dong binh Alice thăng lên cấp S được. Chờ đến lúc bọn chúng trở lại thành Tudan mới phát hiện Đoàn dong binh Alice đã hoàn thành ba nhiệm vụ cấp S.

Sau khi dẫn người trở về thành Tudan thì Tanggele đi thẳng đến Hiệp Hội Lính Đánh Thuê đệ trình nhiệm vụ Quang Minh Chi Hoa, mà nửa giờ trước nhóm được đoàn trưởng dẫn đầu cũng đã hoàn thành nhiệm vụ cấp S thứ hai và đệ trình thành công, bây giờ họ chỉ cần xử lý việc thăng cấp nữa thôi. Samar sau khi về biết tin này thì tức đến hộc máu.

(Chỗ này tui sẽ giải thích chút nha. Ai không hiểu thì đọc nhé. Alice phải làm ba nhiệm vụ cấp S, thì hai nhiệm vụ được nhận cùng một lúc là hai cái nhiệm vụ thứ 2, Daniel làm một cái, đoàn trưởng làm một cái, còn nhiệm vụ đầu đã được hoàn thành từ trước rồi, nên Tinh Hà mới nghĩ Daniel hoàn thành cái này thì cũng chỉ mới là cái thứ 2 mà thôi.)
wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn và Rex không đi cùng đường với Tanggele, sau khi trở về liền đi tìm Il. Cách Ngôn đưa Thần Thú đã hứa cho hắn, cũng chính là con Đại Địa Chi Hùng kia.

Biết con Đại Địa Chi Hùng nho nhỏ này kỳ thực là Thần Thú, Il kích động đến mức không nói nên lời.

"Ta đã thuần hóa nó rồi, ngươi mau khế ước đi." Cách Ngôn thúc giục hắn.

Il đỏ bừng mặt gật gật đầu. Ma thú đã thuần hóa không có chút năng lực phản kháng nào, còn chủ động thành lập khế ước với khế ước giả, không bao lâu sau một người một thú đã khế ước thành công, vẫn là Khế Ước Linh Hồn. Với hắn mà nói, đời này có thể khế ước một con Thần Thú đã rất ghê gớm rồi, hơn nữa huyết mạch Thần Thú của Đại Địa Chi Hùng cũng không kém, cho nên hắn ký Khế Ước Linh Hồn mà không do dự chút nào.
Trong lòng Đại Địa Chi Hùng vốn còn bất mãn, phát hiện tên loài người này xem trọng mình như vậy thì tia bất mãn kia rốt cuộc cũng biến mất, còn rất đắc ý mà nâng nâng cái cằm vô hình.

"Đa tạ thiếu gia, đa tạ Cách Ngôn." Il cảm giác được mối liên hệ chặt chẽ gắn bó với Đại Địa Chi Hùng, tâm tình lại kích động.

"Chuyện ta bảo ngươi làm sao rồi?" Rex ngồi xuống hỏi.

Il lập tức trả lời: "Hồi thiếu gia, sau khi Đoàn dong binh Hắc Lang được thả ra thì chúng đã biết thân phận của các ngài, biết các ngài đến rừng rậm Ma Thú, mấy ngày nay chúng vẫn luôn không rời khỏi thành Tudan. Ngài xem chúng ta có nên rời khỏi đây hay không?"

"Không cần. Thành Tudan không cho phép tư đấu, trừ phi chúng không đếm xỉa đến việc đắc tội với thành chủ Tudan, thành Tudan hiện tại chính là nơi an toàn nhất." Biểu tình lúc y nói chuyện cứ cho người ta cảm giác như đang bày mưu tính kế.
Cách Ngôn nghĩ đến khoản tiền phạt trên trời kia, "Chỉ sợ bọn chúng thật sự không thèm đếm xỉa."

Sau lưng đoàn trưởng Locke là tam đại gia tộc, ba mươi triệu đồng vàng đối với chúng chắc chắn không tính là nhiều.

"Ta có một biện pháp làm chúng không thể tìm chúng ta gây phiền toái trong một khoảng thời gian ngắn." Đôi mắt màu lam của Rex lóe lên tia sáng lạnh lẽo, không mang theo sát ý, mà mang theo cảm giác tính toán.

Il có một loại sùng bái mù quáng đối với Rex, nghe y nói vậy thì tức khắc chờ mong được thực hiện biện pháp kia.

Cách Ngôn thì lại có nhận thức sâu sắc với thủ đoạn của Rex, cậu không khỏi đồng tình cho đoàn trưởng Locke. Bị Rex theo dõi, đoàn trưởng Locke chỉ sợ lại khổ rồi, hy vọng gã sẽ không gặp may như lần trước. Nhắc đến cái này cậu lại thấy tiếc, kế hoạch lần trước của Rex phải nói là hoàn mỹ, không ngờ gia chủ Strache tiếc tài vẫn tha cho gã. Chẳng qua trong mắt gia chủ Strache, chỉ có người sống mới có giá trị, cho dù người chết là con hắn thì hắn cũng sẽ không để tổn thất bất kỳ ích lợi nào chỉ vì một người chết.
Bên kia, đoàn trưởng Locke qua mấy ngày hỏi thăm đã biết Rex và Cách Ngôn leo lên được tôn đại Phật là Đoàn dong binh Alice, hiện giờ Alice đã trở lại thành Tudan, hai người hơn phân nửa cũng đã trở lại. Vì thế gã còn tạo một cơ sở ngầm ở gần cổng nam, nhưng vẫn không phát hiện bóng dáng hai người đâu cả. Lúc đoàn trưởng Locke cho rằng hai người có lẽ đã rời khỏi thành Tudan thì có người tìm tới cửa, nói cho chúng biết tin tức về Cách Ngôn và Rex.

_Hết chương 117_ 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện