Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

+ 92 + 93


trước sau

CHƯƠNG 91: MẶT DÀY VÔ SỈ

Biện pháp kiếm vài tỷ đồng vàng với tốc độ nhanh nhất mà Rex nói lúc trước thực ra chính là đến rừng rậm Ma Thú bắt ma thú, mà còn phải là Thánh Thú trở lên. Bởi vì giá trị của một con Thánh Thú đã được thuần hóa cũng không kém hơn một khối Phách Tâm Thạch bao nhiêu. Dù sao Phách Tâm Thạch cũng chỉ có thể dùng một lần, còn Thánh Thú lại có thể cùng tiến cùng lùi với chủ nhân, hơn nữa còn có thể tu luyện thành Thần Thú.

Đáng tiếc Thánh Thú không chỉ thưa thớt, mà bắt được chúng rồi còn cần có thuần thú sư hỗ trợ mới khế ước được, nhưng thuần thú sư ở đại lục Azeroth không nhiều lắm, mặc dù có thì lại chẳng có mấy ai có thể thuần hóa được Thánh Thú.

Tinh thần lực là một loại sức mạnh rất khó tăng lên, tư chất không đủ thì khó càng thêm khó. Đại sư Verton vì sao lại dừng chân ở cảnh giới Thuần Thú Sư Cao Cấp nhiều năm như vậy, chính là vì nguyên nhân này.


Tinh thần lực của đại sư Verton thấp, không thể đối kháng với một con Thánh Thú mạnh như thế, bởi vì một khi thất bại, nhẹ thì có khả năng tổn hại đến tinh thần lực của mình, nặng thì sinh mệnh có thể gặp nguy hiểm, cho nên ông ta mới bất chấp thủ đoạn cũng không muốn giúp Dan thuần hóa con Kim Cang Lang khó đối phó kia. Hơn nữa ông ta lại là một người coi trọng mặt mũi nên mới xui xẻo cho Dan, hắn còn tưởng là do vận khí mình không tốt.

Có xiềng xích ma pháp, Cách Ngôn và Rex lại đi mua hai cái lồng sắt lớn, sau đó mới đến rừng rậm Ma Thú.

Rừng rậm Ma Thú rất rộng, nên nó có rất nhiều lối ra vào, cổng nam thành Tudan là một trong số đó, hai bên là đường đi đến hai nơi khác nên ngày nào cũng có rất đông lính đánh thuê và nhà thám hiểm ra vào.

Nếu muốn bắt được Thánh Thú thì cần phải đi sâu vào rừng rậm Ma Thú, Thánh Thú trong này tuy không phải chỗ nào cũng thấy nhưng nếu có lòng tìm kiếm thì vẫn có thể tìm được. Có một Kiếm Sư là Rex ở đây, bọn họ rất nhanh đã bắt được con Thánh Thú trưởng thành đầu tiên - một con Đại Bàng Hổ hơi nóng nảy, cũng bởi vậy nên tương đối dễ mắc mưu. Đại Bàng Hổ tuy không phải Thánh Thú hiếm thấy ở rừng rậm Ma Thú nhưng sức chiến đấu vẫn khá mạnh, tiềm lực nâng cao cũng khá lớn.


Cách Ngôn dùng xiềng xích ma pháp trói hai chân trước của nó lại, con Đại Bàng Hổ cao hơn người trưởng thành sau khi bị xiềng xích ma pháp áp chế liền nhỏ lại như một quả bóng cao su, rồi bị cậu ném vào lồng sắt.

banhmidaudo.wordpress.com

Một con hiển nhiên là không đủ, nhưng mà Thánh Thú cũng không phải dễ bắt, đến tận ngày thứ ba bọn họ mới tìm được con Thánh Thú thứ hai. Đây là một con sói khá thông minh giảo hoạt, tên là Song Đầu Long Lang, nghĩa như tên, chính là một con sói hai đầu. Con sói này một mình chiếm một ngọn núi, thuộc tính công kích là hệ phong, cũng là một con trưởng thành. Nó có thể tạo ra gió lốc cuốn bay một mảng rừng rậm, lực phá hoại mạnh hơn Đại Bàng Hổ, thuộc loại ma thú biến dị.

Bọn họ đã phí không ít tâm sức, thiết lập rất nhiều bẫy rập mới dụ con Song Đầu Long Lang này ra. Ngày đầu tiên nó phát hiện tung tích hai người nên chạy thoát, vì để lòng cảnh giác của nó giảm xuống, họ phải lẳng lặng ngủ đông mấy ngày, cuối cùng cũng chờ được đến ngày Song Đầu Long Lang thả lỏng cảnh giác ra cửa kiếm ăn.


Rex lấp kín đường lui của Song Đầu Long Lang, hai bên đều triệu hồi nguyên tố phong, hai cơn lốc làm cây cối xung quanh bật hết gốc, phạm vi mấy trăm mét xung quanh bị san thành bình địa, mặt đất chỉ còn lại một đống hố nhấp nhô.

Cách Ngôn tránh trong chỗ tối thỉnh thoảng trộm bắn tên quấy rầy Song Đầu Long Lang. Dưới sự hợp lực của hai người, cuối cùng cũng dụ được Song Đầu Long Lang rơi vào cái bẫy mà họ đã bố trí.

Xung quanh và phía dưới cái bẫy là hơn mười phiến Tương Tư Diệp đã được đốt, loại lá này sau khi bị đốt sẽ tỏa ra một loại mê được có hiệu quả rất tốt với ma thú, ma thú ngửi thấy mùi sẽ không ngất nhưng lại chóng mặt như say rượu, rất được nhà thám hiểm yêu thích.

Cách Ngôn nhấc con Song Đầu Long Lang trong bẫy ra, dùng hai cái xiềng xích ma pháp khóa lại, nó đã không thể thoát được nữa.
"Hai con này đã đủ chưa?" Cách Ngôn nhìn hai con Thánh Thú trong lồng sắt, lập tức tràn ngập cảm giác thành tựu. Thì ra Thánh Thú cũng không quá khó bắt, chỉ cần có tâm thì vẫn có thể bắt được.

"Vậy là đủ rồi." Rex đi tới nói.

"Vậy trở về thôi." Cách Ngôn vừa dứt lời thì Ám Dạ và tiểu hắc xà trong ngực cậu đột nhiên nhảy ra, một trước một sau nhào về phía lồng sắt, đứa nào cũng thèm nhỏ dãi, như thể Thánh Thú trong lồng sắt chính là hai bữa tiệc lớn vậy. Đại Bàng Hổ và Song Đầu Long Lang cảm nhận được một cỗ áp chế huyết mạch từ trên người tiểu hắc xà, nháy mắt hơi run rẩy.

Cách Ngôn không cần nhìn cũng biết bọn nó đang nghĩ cái gì nên nhấc lồng sắt lên, "Không cần nghĩ nữa, chỗ này là để bán, không thể cho bọn mày ăn."

Nói xong cậu liền cảm thấy đau răng một trận, nguyên nhân là do tâm hồn ăn uống của hai đứa này quá lớn, trừ ma hạch cấp thấp thì mấy ma hạch cấp bậc khác đều bị hai đứa nó ăn sạch, ngay cả Ám Dạ ban đầu còn ghét bỏ ma hạch trung cấp, cuối cùng vẫn bị hai đứa này gặm hết, rõ ràng chính là hai bại gia tử. Cũng may ăn nhiều ma hạch như vậy cũng không phải không có lợi, thực lực của hai đứa đều tăng cao, đặc biệt là tiểu hắc xà, nó có ưu thế huyết mạch, vừa sinh ra đã nó có thực lực Thánh Thú, lúc đối phó với Song Đầu Long lang thực ra chỉ cần nó ra mặt thì bọn họ sẽ được nhẹ nhàng hơn một chút, chỉ là Cách Ngôn muốn tôi luyện chính mình nên không làm vậy.
"Giờ chưa về, đến dãy núi Hades trước." Rex đột nhiên nói.

"Dãy núi Hades là chỗ nào?"

"Là một nơi được xưng là mồ chôn người chết."

Cách Ngôn rùng mình một cái, "Chúng ta tới đó làm gì?"

"Dãy núi Hades là nơi ma thú cao cấp đi khắp nơi, Thánh Thú nhiều như chó, chỉ là chúng ta không cần đi vào phạm vi của nó, chỉ cần đi săn ở bên ngoài, ngươi cũng có thể rèn luyện bản thân."

"Làm như vậy đi." Cách Ngôn cười tủm tỉm nhìn Ám Dạ và tiểu hắc xà, "Không phải bọn mày muốn ăn ma hạch sao, đến lúc đấy tao mặc kệ bọn mày tự đi mà săn thú."

Tiểu hắc xà thè lưỡi, một lời đã định.

Quyết định được điểm đến tiếp theo, bọn họ bắt đầu lên đường. Dãy núi Hades cách đây khá xa, buổi tối ở rừng rậm Ma Thú lại không thể đi được, ban ngày gặp ma thú còn có thể ứng phó, phần lớn là ma thú cao cấp, đặc biệt là càng tới gần dãy núi Hades thì ma thú cao cấp lại càng nhiều, còn có vài loài quần cư, nhưng ai cũng không dám đi chọc chúng, bởi vậy mất đến năm sáu ngày họ mới đến nơi.
Cây cối cao to che khuất bầu trời, ánh mặt trời gian nan xuyên qua khe hở của lá cây chiếu lên mặt đất và thân cây tạo nên những quầng sáng loang lổ. Rừng rậm vẫn tương đối âm u như cũ, vừa đến tối là không thấy năm ngón tay.

Rex khá quen thuộc với mảnh rừng rậm này, bọn họ không đi vào phạm vi của dãy núi Hades mà tìm Thánh Thú ở xung quanh đó. Thần Thú thường chiếm núi xưng vương ở dãy núi, còn chiếm núi xưng vương ở bên ngoài là Thánh Thú. Thực ra không khó tìm, chỉ là cũng có rất nhiều nhà thám hiểm có mục đích giống họ. Những người này không phải đến vì thuần hóa Thánh Thú mà đến vì đồ trên người Thánh Thú.

Ma hạch có thể bán giá rất cao, các bộ phận trên cơ thể hầu như đều có chỗ dùng, đương nhiên Thánh Thú còn sống thì tác dụng lại càng lớn. Trên cơ bản chỉ cần săn được một con Thánh Thú là có thể bán được một cái giá tốt, lối tắt để kiếm một khoản kếch xù hấp dẫn vô số nhà thám hiểm. Nơi có người chắc chắn không thể tránh được chuyện phát sinh xung đột, trên đường đến đó bọn họ còn gặp được một đội ngũ vì Thánh Thú mà nổ ra tranh chấp kịch liệt, chỉ là Cách Ngôn không ngờ loại chuyện này cũng xảy ra trên người mình.
Tiểu hắc xà phát hiện một con báo mẹ mới sinh con mấy ngày trong một hang động. Con báo mẹ này là Thánh Thú, vừa sinh con nên thân thể rất suy yếu. Tiểu hắc xà vốn định gϊếŧ báo mẹ để lấy ma hạch lại bị Cách Ngôn ngăn lại. Báo mẹ sinh được ba chú báo con, nếu có thể bán cả ổ thì chắc chắn sẽ có giá rất cao. Tiểu hắc xà kháng nghị không được đành buồn bực chạy vào góc vẽ vòng tròn. Bọn họ không tốn chút sức nào đã bắt được một ổ Thánh Thú, bốn con báo cuối cùng bị Cách Ngôn nhốt vào một cái lồng sắt khác.

wattpad.com/user/daudo0902

Ngay lúc bọn họ định mang theo lồng sắt rời đi thì bỗng có một đám người chạy đến, nói báo mẹ và ba con báo con là bọn chúng ngắm được, bọn họ cướp ma thú của chúng.

Cách Ngôn nhìn đám người tự nhiên xuất hiện kia. Quần áo những người này mặc không khác nhau mấy, có vẻ là một gia tộc hoặc thế lực nào đó. Dẫn đầu là một người trung niên có bộ dáng tương đối uy nghiêm, ánh mắt tối nghĩa khó lường nhìn chằm chằm lồng sắt trong tay cậu. Người nói bọn họ cướp ma thú là một tiểu bối, biểu tình cực kỳ tức giận, mơ hồ còn thấy được sự tham lam không thể che dấu trong mắt gã khi nhìn lồng sắt chứa báo kia, so ra đúng là thua kém trưởng bối của mình.
"Thì ra săn thú ở rừng rậm Ma Thú cũng có thể làm như vậy. Nhìn thấy người khác bắt được ma thú thì có thể nói là mình ngắm trước, quang minh chính đại đoạt lấy. Biết thế tôi cũng làm vậy, khéo giờ cũng đã kiếm được đầy bồn đầy bát rồi, quá đáng tiếc. Anh nói bây giờ chúng ta làm thế còn kịp không?" Cách Ngôn quay đầu hỏi Rex, trong giọng nói có chút tiếc nuối. Không chờ Rex trả lời cậu lại tự nói tiếp: "Không được, như vậy quá vô sỉ, da mặt tôi quá mỏng, không làm được chuyện như thế."

Gã tiểu bối kia tên Dick, nghe thấy lời cậu nói thì cả khuôn mặt trướng đến đỏ bừng, "Ngươi nói hươu nói vượn cái gì? Ngươi mới vô sỉ! Con báo mẹ và ba con báo con kia chúng ta vốn đã ngắm trúng trước hai người các ngươi, bởi vì chúng ta nhân lực không đủ nên mới phải đi tìm người, ai ngờ lại bị hai tên tiểu nhân đê tiện các ngươi thừa cơ lẻn vào."
"Nhân lực không đủ hay là thực lực không đủ? Theo ý của các ngươi, phàm là cái gì các ngươi ngắm trúng thì đều là của các ngươi, còn không cho người khác động vào sao? Vậy nếu ta ngắm trúng đồng vàng của các ngươi thì có phải chỗ đồng vàng đó chính là của ta hay không?" Cách Ngôn ngạc nhiên với mạch não của gã, nhìn cũng ra hình ra dạng vậy mà đầu óc lại không thể sử dụng.

"Ngươi, ngươi cưỡng từ đoạt lý." Dick nói không lại cậu, lập tức nóng nảy.

Cách Ngôn cười ha hả, "Rốt cuộc ai mới là người cưỡng từ đoạt lý? Các ngươi đơn giản là nhìn thấy chúng ta chỉ có hai người nên mới ỷ thế hiếp người thì có."

"Nếu ngươi một hai phải nói chúng ta ỷ thế hiếp người, vậy chúng ta sẽ thật sự ỷ thế hiếp người cho ngươi xem, vừa đúng lúc chứng thực lời ngươi nói." Một thiếu nữ đứng cạnh Dick đi lên, ngạo mạn nói.
Cách Ngôn liếc thiếu nữ một cái, thực lực còn không cao bằng cậu đâu, đúng là ỷ thế hiếp người, cậu cũng muốn, sau đó quay đầu nói với Rex: "Bọn họ muốn ỷ thế hiếp người."

Rex đi lên phía trước một bước, một cỗ khí thế cường đại thoáng chốc bộc phát, mặt mày phảng phất như sương lạnh trên mũi đao, mà mũi đao sắc bén đó lại chĩa về phía thiếu nữ ngạo mạn và Dick, "Các ngươi có thể thử một lần."

Hai người thoáng chốc cảm nhận được một cỗ hàn khí dâng lên từ lòng bàn chân, theo bản năng lui lại hai bước, không dám nhìn thẳng y.

_Hết chương 91_ 

CHƯƠNG 92: GẶP LẠI NGƯỜI QUEN

Người trung niên uy nghiêm nãy giờ vẫn không mở miệng kinh ngạc, sở dĩ ông ta dung túng tiểu bối nói mấy lời đó đơn giản là thấy hai người tuổi còn trẻ, mặt lại non, đến khi Rex đứng ra ông ta mới giật mình bản thân nhìn nhầm, người này vậy mà lại là một Kiếm Sư.
"Các ngươi là người của gia tộc nào?" Đôi mắt khinh thị của Leslie, cũng chính là người trung niên, lộ ra vài phần cảnh giác vì động tác của Rex.

"Không phải chuyện của ông." Cách Ngôn mất hứng nói.

Ánh mắt Leslie nhìn về phía Cách Ngôn thêm vài phần âm u, "Tiểu tử, nói chuyện lễ độ một chút, trưởng bối nhà ngươi không dạy ngươi phải tôn kính người lớn hơn sao?"

"Đúng là dạng trưởng bối nào sẽ có dạng vãn bối đó. Tiểu bối nhà ông không coi ai ra gì xem ra là do ông dạy, trước khi thuyết giáo người khác không phải các hạ nên tự nhìn lại mình sao?" Cách Ngôn ngoáy ngoáy tai hỏi.

Sắc mặt Leslie trầm xuống, bất ngờ vươn tay về phía Cách Ngôn.

Rex nhướn mày, đang định ra tay, nhưng dường như lại nghĩ đến gì đó nên không nhúc nhích nữa.

Đúng lúc này tiểu hắc xà bất ngờ từ trong ngực Cách Ngôn lao ra, cắn lên mu bàn tay Leslie một cái, sau đó nhanh chóng rụt về.
Leslie kinh hãi, vội vàng lui lại mấy bước, một cái tay khác che lại mu bàn tay đang không ngừng chảy máu, vừa phẫn nộ vừa cảnh giác nhìn về phía tiểu hắc xà chỉ lộ nửa cái đầu trong ngực Cách Ngôn. Đây là ma thú gì, động tác nhanh đến mức ông ta không kịp phản ứng, nhưng nghĩ đến việc mình bị mất mặt trước đám tiểu bối, biểu tình ông ta lại trầm xuống.

"Leslie thúc thúc, người không sao chứ?" Nhóm người Dick hoảng sợ, vẻ mặt quan tâm vội vàng đi tới.

"Không có việc gì." Leslie lạnh lùng nhìn Cách Ngôn, "Tiểu tử, ma thú của ngươi cắn ta bị thương, chuyện hôm nay ta sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu."

"Nếu không phải ông muốn động thủ với ta thì ma thú của ta sẽ cắn ông sao? Quả nhiên là người một nhà, ai cũng kiêu ngạo. Đừng tưởng đại lục Azeroth quay vòng quanh các ngươi nên các ngươi có thể không để người khác vào mắt. Đây là rừng rậm Ma Thú, không phải nhà các ngươi." Cách Ngôn không để bụng, nếu thực sự động thủ, bọn họ chưa chắc đã đánh không lại.
banhmidaudo.wordpress.com

"Đây không phải là Leslie à? Sao ngươi lại đứng ở đây?" Một thanh âm lanh lảnh đột nhiên xen vào, mọi người theo tiếng nói nhìn qua, nhìn thấy nam nhân anh tuấn dẫn đầu sắc mặt Leslie thoáng chốc thay đổi.

"Daniel, sao ngươi lại đến đây?"

Đối mặt với ngữ khí chất vấn của ông ta, Daniel liếc Cách Ngôn một cái, hơi mỉm cười, "Rừng rậm Ma Thú lại không phải là nhà ngươi." Hiển nhiên vừa rồi hắn cũng nghe được lời của Cách Ngôn.

Cách Ngôn trừng lớn mắt nhìn chằm chằm Daniel. Cậu không thể nào quên người này được, lần đầu tiên cậu bị bắt cóc là do người này làm - đội trưởng Đoàn dong binh Alice, còn nhớ rõ thê tử của hắn hình như tên Heidy, là một mỹ nữ rất nóng nảy. Không ngờ họ lại xuất hiện ở đây, nhưng ngẫm lại cũng không phải quá bất ngờ, mấy tháng nay cậu đã được bù lại không ít kiến thức, biết thành Tudan chính là nơi Đoàn dong binh Alice hoạt động sôi nổi nhất.
"Lại gặp rồi tiểu huynh đệ, tình hình của các ngươi có vẻ không được tốt lắm." Daniel hiển nhiên vẫn nhận ra cậu, chỉ là tươi cười trên mặt tựa hồ còn nhiều thêm một tia ý tứ không rõ hương vị.

Cách Ngôn sờ mũi, "Ta ngược lại lại cảm thấy vẫn tốt."

"Phải không?" Daniel cười càng vui sướng.

"Daniel, ngươi biết bọn chúng?" Leslie thấy mình bị họ làm lơ, hơi tức giận.

"Biết thì sao?" Daniel quay đầu lại nhìn một cái, ánh mắt luôn thờ ơ, cho đối phương cảm giác không để người ta vào mắt.

Leslie tức giận nói: "Hai người này cướp ma thú của chúng ta, thậm chí còn nói năng lỗ mãng với chúng ta. Nếu ngươi biết bọn chúng thì tốt, ta ngược lại muốn xem gia tộc gì lại có thể dạy ra những tiểu bối vô lý như vậy."

"Ta cũng muốn biết gia tộc gì lại có thể dạy ra người mặt dày như thế. Chúng ta hao hết trăm cay ngàn đắng mới bắt được ma thú, chỉ một câu các ngươi ngắm trúng trước mà muốn đoạt khỏi tay chúng ta, xem rừng rậm Ma Thú là hậu hoa viên nhà mình à? Ta chỉ cho các ngươi vài lời thôi. Muốn cướp ma thú của chúng ta? Cửa sổ cũng không có!" Cách Ngôn bị chọc tức, lười cãi cọ với mấy người này, nhỡ đâu lại đưa thêm người tới thì càng thêm phiền toái.
"Thì ra là vậy." Daniel nghiền ngẫm nhìn về phía Leslie, "Ta nói này Leslie, gia tộc Mecca từ bao giờ lại suy bại đến mức phải đi cướp ma thú của người khác thế."

"Daniel, ta không tin ngươi không đỏ mắt, kia chính là ba con Thánh Thú non, bắt đầu bồi dưỡng từ khi mới sinh thì không đến hai năm là có thể khế ước rồi. Con báo mẹ kia tuy là Thánh Thú nhưng chỉ cần con nó ở trong tay chúng ta, ta không tin nó không khuất phục." Leslie cố ý nói những lời dụ hoặc để đả động hắn, "Thế này thì sao, chỉ cần ngươi không nhúng tay vào chuyện này, đến lúc đó lấy được bốn con Thánh Thú ta sẽ cho ngươi một con non."

Cách Ngôn nhăn mày.

Daniel chợt liếc Rex một cái, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, quay đầu lại cười cười: "Không thể nào, tuy Daniel ta là người không chuyện ác nào không làm, nhưng đời ta khinh nhất chính là những kẻ ra vẻ đạo mạo như ngươi. Huống chi cũng chỉ là một con Thánh Thú non, ta muốn bao nhiêu mà chẳng được, đáng để ta làm bản thân ghê tởm mà hợp tác với ngươi sao?"
"Ngươi!" Leslie trăm triệu lần cũng không ngờ hắn không chỉ không làm theo tính toán của ông ta, mà còn mở miệng sỉ nhục ông ta, giận tới đỏ mặt tía tai.

"Đừng nói nữa, hôm nay ngươi không thể động vào hai người này." Daniel nói thẳng.

Leslie thổi râu trừng mắt, "Daniel, từ khi nào mà Đoàn dong binh Alice lại trở nên thiện lương như thế, vậy mà còn xen vào việc của người khác."

Daniel làm như không nghe ra ông ta đang châm chọc, cười như một thân sĩ: "Vậy chỉ có thể nói vận khí ngươi không tốt, tiểu tử này đúng là có chút quan hệ sâu xa với ta, hôm nay ta đã quyết định rồi."

Leslie xác thật có hơi kiêng kị Daniel, không phải vì thực lực của hắn cao hơn ông ta, mà là phía sau hắn có Đoàn dong binh Alice. Những lời đồn đại trên đại lục Azeroth về Đoàn dong binh Alice đều là sự thật, tất cả người trong đoàn dong binh này đều là kẻ điên, bênh vực người của mình thì cũng thôi đi, lại còn đặc biệt thích mang thù. Đừng nhìn Daniel là tình nhân trong mộng của rất nhiều thiếu nữ ở thành Tudan, trên thực tế hắn cũng là một nam nhân rất hẹp hòi, nếu đắc tội hắn thì lúc nào cũng phải lo lắng sẽ bị hắn đâm sau lưng một đao. Cuối cùng ông ta đành thẹn quá hóa giận dẫn người rời đi.
"Vì sao ngươi lại giúp chúng ta?" Cách Ngôn thấy người đã đi hết mới mở miệng hỏi. Cậu không tin người này thật sự có lòng tốt như vậy.

"Ngươi có thể coi như đây là bồi thường cho việc bắt cóc ngươi lần trước, chuyện lần trước cũng đã chứng minh ngươi đúng là không phải người của Đoàn dong binh Hắc Lang." Daniel cưởi tủm tỉm nói. Hắn vốn đã anh tuấn, lúc cười lại càng mê người, nếu Cách Ngôn là con gái nhất định sẽ bị mị lực của hắn làm sụp đổ một nửa thần trí.

"Dẹp đi, ta mới không tin người của Đoàn dong binh Alice biết bồi thường là cái gì." Cách Ngôn không tin lời hắn chút nào.

"Bị ngươi nhìn ra rồi." Daniel hư tình giả ý buông tay, ánh mắt lại liếc về phía Rex, trong mắt lộ ra sự thưởng thức: "Đoàn dong binh Alice đúng là không phải người lương thiện gì, nhưng cũng không giống lời đồn đãi bên ngoài, tất cả đều là những người dễ bị kích động. Ta đã nghe qua chuyện của ngươi, che dấu cũng đủ sâu. Nếu những người đó biết thiên phú của ngươi còn cao hơn cả Andrew, chỉ sợ chúng sẽ không chỉ tuyên bố treo thưởng đơn giản như vậy. Thân phận của các ngươi sớm hay muộn cũng sẽ bại lộ, đến lúc đó thực lực của ngươi cũng sẽ bị đưa ra ánh sáng, những người đó nhất định sẽ phái cường giả chân chính đến gϊếŧ các ngươi."
"Vậy thì sao?" Rex lạnh lùng lại thờ ơ.

Daniel rất thưởng thức tính cách vừa tự tin vừa bình tĩnh giữ khí thế này của y, "Không sao cả, Đoàn dong binh Alice chúng ta cũng không phải gia tộc Mecca. Tục ngữ có câu 'Thêm một kẻ địch không bằng thêm một bằng hữu', đặc biệt là người có thiên phú cực cao như ngươi. Chúng ta vốn dĩ cũng không có thù hận gì đúng không?"

"Lời đồn quả nhiên không được đầy đủ, các ngươi không chỉ có tứ chi phát triển, đầu óc lại càng không đơn giản." Cách Ngôn tấm tắc nói, lời này rõ ràng là để tâng bốc Daniel, người bình thường nghe xong chắc chắn sẽ không sinh ra nửa phần ác cảm với cậu.

"Đa tạ đã khích lệ." Daniel thực ra cũng rất thích nghe mấy lời như này.

Rex đột nhiên nói: "Nghe nói Đoàn dong binh Alice đang đánh sâu vào cấp S."
Tươi cười trên mặt Daniel chợt phai nhạt một chút, rồi lại làm như thấy buồn cười, "Ngươi nghe cái này từ đâu thế? Sao ta lại không biết."

Ánh mắt sắc bén của Rex đối lại đôi mắt lạnh lùng của hắn, khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên, "Cái này không khó suy đoán. Đoàn dong binh Tinh Hà xếp thứ nhất trong mười đoàn dong binh lớn cấp A đã thành công thăng lên cấp S, Đoàn dong binh Alice sao có thể cam chịu lạc hậu."

"Nếu ngươi nói đúng thì sao?" Daniel nhăn mày.

"Cạnh tranh giữa các đoàn dong binh từ trước đến nay vẫn luôn kịch liệt. Hiện tại Đoàn dong binh Tinh Hà là đoàn dong binh cấp S duy nhất, ưu thế rất lớn, ta có thể đoán được thì họ cũng có thể đoán được, thế nên chắc chắn họ sẽ ngăn cản Đoàn dong binh Alice thăng cấp."

wattpad.com/user/daudo0902

Đoàn dong binh cấp A muốn lên cấp S cần phải làm ba nhiệm vụ cấp S, cái nào cũng có khó khăn rất lớn, lại còn có kỳ hạn, một khi thất bại một cái là phải bắt đầu lại từ đầu, cuối cùng còn hao phí phần lớn nhân lực, tài lực và vật lực, rất không có lời. Nhưng vẫn sẽ có những đoàn dong binh cấp A dù liều mạng cũng muốn thăng lên cấp S, dù sao cấp A và cấp S cũng là hai loại trình độ khác nhau, chỗ tốt có thể đạt được cũng không thể nào so sánh.
"Nhiệm vụ cấp S vốn đã không nhiều, Đoàn dong binh Alice phải làm ba nhiệm vụ cấp S, còn phải cam đoan thành công, đồng thời còn muốn không bị phát hiện. Nếu ta đoán không sai, hiện tại các ngươi hẳn là đang làm nhiệm vụ cấp S thứ hai, hơn nữa nhiệm vụ này còn có quan hệ với núi Ô Mông Kỳ."

Rex vừa nói hết ánh mắt Daniel liền trở nên bén nhọn, hỏi: "Sao ngươi biết được?"

Thủ hạ phía sau hắn đều bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.

"Vốn còn chưa chắc chắn, nhìn thấy các ngươi ở đây thì mới xác định." Rex đáp.

Núi Ô Mông Kỳ nằm cạnh dãy núi Hades, vừa khéo chính là nó cách vị trí hiện tại của bọn họ không xa không gần. Rex đã xem qua những nhiệm vụ cấp S kia, suy bụng ta ra bụng người, y cũng sẽ chọn nhiệm vụ cấp S ở núi Ô Mông Kỳ này, bởi nhiệm vụ ở đây khá khó, người khác hẳn là sẽ không nghĩ đến.
Daniel bỗng vỗ tay cười lớn, "Ngươi rất thông minh, ta không thể không nói, ngươi đoán đúng rồi. Chỉ là ta rất hiếu kỳ, ngươi có thể đoán trúng núi Ô Mông Kỳ thì chẳng có gì lạ, nhưng sao ngươi lại biết đây là nhiệm vụ thứ hai?"

Rex nhàn nhạt nói, "Ta không chỉ biết đây là nhiệm vụ thứ hai, còn biết Đoàn dong binh Alice đồng thời tiếp nhận hai nhiệm vụ cấp S, nhiệm vụ còn lại chắc sắp hoàn thành đúng không."

Sắc mặt Daniel cuối cùng cũng thay đổi.

Cách Ngôn trộm kéo tay Rex một cái, cậu cũng muốn biết.

_Hết chương 92_

CHƯƠNG 93: ĐỔI TRẮNG THAY ĐEN

Rex chắc chắn như thế lại càng làm Daniel tò mò, ngược lại trong lòng lại không lo lắng. Đối phương nếu đã dám nói ra trước mặt hắn, ít nhất có thể khẳng định là không có ác ý.

"Sao ngươi biết?" Daniel phức tạp nhìn Rex.
Rex đáp: "Đoán."

Mọi người nháy mắt câm lặng, bao gồm cả Cách Ngôn.

"... Ngươi đang đùa ta?" Đôi mắt phượng của Daniel nhếch lên, hơi thở quanh thân bỗng lạnh băng như tuyết tháng mười hai, gân xanh trên trán lúc ẩn lúc hiện.

Thủ hạ nhìn mà kinh hồn táng đảm, bọn họ đã lâu không thấy đội trưởng tức giận như vậy, mỗi lần tức giận là sẽ chết vài người, lần gần nhất chính là khi tin đại thiếu gia chết truyền về.

"Ta không có hứng thú đùa ngươi." Rex lạnh nhạt, "Ta chỉ đứng ở góc độ Đoàn dong binh Alice rồi tự hỏi mà thôi. Nếu Đoàn dong binh Alice không muốn đêm dài lắm mộng thì đây chính là biện pháp tốt nhất."

Đoàn dong binh Tinh Hà chắc chắn sẽ ngăn cản Đoàn dong binh Alice thăng lên cấp S, nhưng chúng sẽ không ra tay ở nhiệm vụ thứ hai, bởi dù nhiệm vụ thứ hai có thất bại thì họ vẫn có thể tiếp tục nhận thêm một nhiệm vụ nữa. So với kéo dài trận chiến thì không bằng một kích chí mạng, bởi vì nhiệm vụ cấp S thứ ba sẽ quyết định hai nhiệm vụ trước có trở thành phế thải hay không. Đây là quy định cứng nhắc của Hiệp Hội Lính Đánh thuê, cho dù các đoàn dong binh cảm thấy không hợp lý thì cũng chỉ có thể làm theo.
Đoàn dong binh Alice suy xét đến điểm này mới mạo hiểm tiếp nhận cùng lúc hai nhiệm vụ cấp S, đương nhiên là do hai người khác nhau tiếp nhận để tránh bại lộ. Sau đó đoàn trưởng và phó đoàn trưởng của Alice chia ra dẫn người đi hoàn thành, còn Daniel được họ lưu lại để thủ thành Tudan. Cho nên rất nhiều người cho rằng đoàn trưởng của Alice - người rời khỏi thành Tudan là để làm nhiệm vụ cấp S, trên thực tế đúng là hắn làm một trong hai nhiệm vụ cấp S.

Daniel không biết là bị y thuyết phục hay là có ý tưởng khác, sát khí trên người giảm mạnh, nụ cười chậm rãi trở lại trên mặt hắn, lại biến thành người phong lưu phóng khoáng vạn nhân mê.

"Ngươi còn thông minh hơn ta tưởng, thế mà đến ta cũng bị lừa. Nói đi, ngươi cố ý nói cho ta nghe là có mục đích gì?"

"Đôi bên cùng có lợi thôi." Rex đáp.
banhmidaudo.wordpress.com

Nụ cười của Daniel không khỏi thả lỏng, "Ta thừa nhận tiềm lực của ngươi rất cao, nhưng hiện tại còn chưa đủ, ta không cho rằng bằng một mình ngươi có thể giúp Đoàn dong binh Alice cái gì."

"Không phải ta, là hắn." Rex nghiêng người để lộ Cách Ngôn sau lưng mình.

"Hả?" Cách Ngôn không rõ sao lại liên quan đến mình rồi.

"Hắn?" Daniel nhướng mày.

Rex ném ra một quả bom, "Hắn là thuần thú sư."

Đồng tử Daniel đột nhiên co lại, ánh mắt không thể tin tỏa định Cách Ngôn, "Ngươi là thuần thú sư?"

"Lại còn là thuần thú sư có thể thuần hóa Thánh Thú." Rex bổ sung.

Phía sau Daniel lập tức vang lên từng đợt hút khí, biểu tình khiếp sợ như thể Cách Ngôn trong mắt bọn họ là một con quỷ. Thuần Thú Sư Thánh Cấp trẻ như vậy họ chỉ mới nghe qua trong lời đồn, đại sư Verton là một thuần thú sư nổi danh nhiều năm mà cũng chỉ là Thuần Thú Sư Cao Cấp, lợi hại thì có lợi hại, chỉ là vẫn có lúc thuần hóa ma thú cao cấp thất bại, Thánh Thú lại càng không phải nói.
"Đây là sự thật?" Hô hấp của Daniel ngày càng dồn dập. Nếu thật sự là Thuần Thú Sư Thánh Cấp thì sẽ có giá trị rất lớn, cho dù Rex không nói thì hắn dù làm thế nào cũng sẽ không buông tha cơ hội này.

"Thật sự."

Daniel cắn chặt răng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Cách Ngôn, "Chỗ chúng ta có một con ma thú thánh cấp, có thể làm thử một lần cho chúng ta xem không?"

Cách Ngôn nhìn về phía Rex.

Rex nói: "Có thể, nhưng chúng ta cần một nơi an tĩnh."

"Cái này dễ." Daniel hạ lệnh, thủ hạ của hắn lập tức theo chỉ huy, nhanh chóng tìm được một nơi ma thú ít lui tới, sau đó bắt ma thú thánh cấp tới giao cho Cách Ngôn.

Cách Ngôn rất nhanh đã thuần hóa được con ma thú thánh cấp này trước mặt bọn họ, cũng nhẹ nhàng như lúc ở Thuần Thú Các vậy, "Được rồi, ngươi gọi một người ra đây, thử xem có thể khế ước nó hay không."
"Hi Minh, lại đây." Daniel hô một tiếng.

Một người trẻ tuổi trên dưới hai lăm bước ra từ đám người, vẻ mặt có chút thẹn thùng. Hắn đi đến trước mặt ma thú thánh cấp lộ ra tư thái thần phục sau khi được thuần hóa, ôm tâm lý làm thử, sau đó giữa người và thú bộc phát một trận hào quang quy tắc sáng ngời, hào quang đó tạo thành cầu nối giữa người và thú, chờ một lúc mới tán đi, một người một thú khế ước thành công.

Hi Minh mở to mắt, khuôn mặt thẹn thùng lộ vẻ ngạc nhiên.

"Cảm giác thế nào?" Daniel vội vàng hỏi.

"Đội trưởng, thành công, ta thật sự đã khế ước với con ma thú thánh cấp này, ta có thể cảm nhận được quy tắc của khế ước, cả một số suy nghĩ của ma thú nữa." Hi Minh kích động, hắn chưa bao giờ nghĩ mình có thể khế ước với một con ma thú nhanh như vậy, lại còn là ma thú thánh cấp.
Những người khác lập tức hâm mộ nhìn ma thú trong ngực hắn.

Daniel lại nhìn về phía Cách Ngôn, ánh mắt nhiệt tình như nhặt được bảo, nhìn đến mức Cách Ngôn thấy không được tự nhiên, sau đó hắn nói: "Lần hợp tác này, ta đại biểu cho Đoàn dong binh Alice đáp ứng."

"Ngươi có thể đại biểu cho Đoàn dong binh Alice?" Cách Ngôn tò mò hỏi. Theo cậu biết thì Daniel chỉ là đội trưởng, cho dù phụ thân hắn là phó đoàn trưởng, nhưng hình như cũng đâu có khả năng có quyền lợi lớn như thế.

Daniel lại thấy cậu hơi kỳ quái, "Xem ra ngươi còn chưa hiểu thuần thú sư là tồn tại như thế nào. Cho dù ngươi có là Thuần Thú Sư Sơ Cấp cũng tuyệt đối không có ai ngu ngốc đẩy đi. Phải biết rằng có được một thuần thú sư có nghĩa là về sau sẽ không bao giờ thiếu ma thú, huống chi ngươi còn trẻ như vậy đã là Thuần Thú Sư Thánh Cấp, tiền đồ vô lượng."
Cách Ngôn đương nhiên hiểu, dù sao cậu cũng không phải mới đến thế giới này, chỉ là tự nhiên từ một tên đào vong biến thành một cái bánh thơm ngon, cậu hơi không thích ứng được thôi.

Nghĩ như vậy là cậu đã quên mất, thực ra từ lúc bắt đầu cậu đã là một cái bánh thơm ngon rồi, chỉ cần cậu bỏ tóc giả và phiến kính đi.

Tạm biệt đám người Daniel, Cách Ngôn và Rex cũng không rời rừng rậm Ma Thú ngay, Cách Ngôn muốn lợi dụng rừng rậm Ma Thú để rèn luyện thân thủ của mình, mà Ám Dạ và tiểu hắc xà lại phải tự chuẩn bị ba bữa cho bản thân, hai huynh đệ phối hợp làm việc, hiệu suất cao đến thái quá. Tiểu hắc xà phụ trách làm hoảng sợ, Ám Dạ phụ trách động thủ, không đến hai ngày bọn nó đã thu được hơn mười viên ma hạch Thánh Thú cùng hơn trăm viên ma hạch cao cấp.
Cách Ngôn mệt chết mệt sống mới gϊếŧ được một con ma thú cao cấp, cuối cùng cậu lấy hết chỗ ma hạch kia, vì thế hai huynh đệ nổi điên đuổi theo cậu, tiểu hắc xà mài mài hàm răng nhòn nhọn, muốn cắn cậu. Kết quả cậu phải cho mỗi đứa mười viên ma hạch chúng mới đồng ý ký kết hiệp nghị tạm thời đình chiến với cậu. Cách Ngôn mệt đến tê liệt ngã trên mặt đất.

Trong lúc bọn họ đang đùa giỡn thì Leslie - người bị Daniel dọa đi - lại xảy ra vấn đề.

Sau khi Leslie bị tiểu hắc xà cắn một cái, ông ta cho rằng tiểu hắc xà là ma thú bình thường nên không để vết thương trên mu bàn tay vào lòng, tiếp tục dẫn đám tiểu bối đi săn ma thú. Một ngày sau, vết thương trên mu bàn tay vẫn không ngừng chảy máu, Leslie rốt cuộc cũng nhận thấy có chỗ không thích hợp.

Những miệng vết thương như thế này sao có thể qua hai ngày rồi mà vẫn đổ máu được, Leslie bắt đầu dùng tất cả số thuốc mà mình mang đến, kết quả không khác gì không dùng, máu vẫn không ngừng chảy, thậm chí còn thâm lại, giống như trúng độc.
Chỉ là triệu chứng trúng độc còn chưa biểu hiện Leslie đã không chịu được. Chảy nhiều máu như vậy, cho dù thân thể ông ta có công năng tạo máu mạnh mẽ hơn nữa cũng không chịu nổi.

Trùng hợp làm sao, bọn chúng còn gặp phải năm sáu con ma thú cao cấp, Leslie bởi mất máu quá nhiều, vô ý một cái đã bị một con ma thú cao cấp làm bị thương một cánh tay. Lúc này đám người Dick cũng nhìn ra ông ta không thích hợp, không dám chần chừ nữa, đưa Leslie ra khỏi rừng rậm Ma Thú rồi dùng tốc độ nhanh nhất trở lại gia tộc Mecca.

Gia chủ Mecca lập tức sai người đến Hiệp Hội Ma Pháp Sư mời một ma pháp sư hệ quang tới.

Ma pháp sư hệ quang bọn họ mời đến tên Carrian. Carrian hiện tại mới chỉ mười tám tuổi mà đã là một Ma Pháp Sư Cao Cấp, thiên phú rất cao, tính cách lại tốt, được hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư thu làm đệ tử từ nhỏ, đến giờ đã học ma pháp hệ quang cũng sáu bảy năm, đặc biệt sở trưởng là ma pháp trị liệu, rất nhiều người có quyền có thế ở thành Tudan có vấn đề sẽ thỉnh hắn tới, cũng được coi là một tiểu danh nhân của thành Tudan.
wattpad.com/user/daudo0902

Nửa giờ sau, Carrian đi ra khỏi phòng Leslie.

"Carrian, thế nào? Thương thế của Leslie có phải đã tốt rồi hay không?" Gia chủ Mecca rất tín nhiệm Carrian nên lão chỉ thuận miệng hỏi một chút.

Carrian lại lắc đầu, "Gia chủ Mecca, thực xin lỗi, ta không trị được cho ông ấy."

Gia chủ Mecca ngẩn người, "Sao lại như vậy?"

Carrian hổ thẹn nói: "Miệng vết thương kia không giống như bị ma thú loài rắn bình thường cắn, nhưng ta cũng không biết do loài rắn nào cắn. Nước bọt của con ma thú kia có tính ăn mòn, mỗi khi miệng vết thương bắt đầu khép lại nó sẽ phá miệng vết thương lần nữa, làm miệng vết thương không thể nào khép lại được, hơn nữa nó còn có độc tính. Lấy năng lực hiện tại của ta thì không thể trị được vết thương như này, các ngươi chỉ có thể mời người có năng lực cao hơn."
Carrian vẫn luôn cho rằng mình đã đọc vạn quyển sách, chủng loại của ma thú đều ghi tạc trong lòng, không ngờ vẫn có những loài mà mình không biết. Xem ra hắn học tập vẫn chưa đủ.

Tiễn Carrian đi, gia chủ Mecca lại lần nữa sai người đi mời một Đại Ma Pháp Sư, nhân lúc đó gọi Dick và Lyra - cũng chính là thiếu nữ kia - đến trước mặt, hỏi về chuyện ngày hôm đó.

Dick vốn đã bất mãn với Cách Ngôn nên lập tức thêm mắm dặm muối thuật lại một lần, còn nói Cách Ngôn cướp Thánh Thú của bọn chúng, che giấu chân tướng là bọn chúng đến chậm một bước, cho nên vào trong tai gia chủ Mecca chính là Cách Ngôn và Rex cướp mất bốn con Thánh Thú từ trong tay bọn họ, lập tức tức giận không thôi.

"Buồn cười, vậy mà còn có người dám cướp Thánh Thú của gia tộc Mecca, thậm chí còn làm Leslie bị thương. Bọn chúng là ai?" Gia chủ Mecca bất ngờ đứng lên, sắc mặt giăng kín mây đen.
"Không biết, chỉ biết là hai tên nhà thám hiểm xa lạ, rất có thể là tới từ nơi khác, hẳn là không có bối cảnh gì, chẳng qua... " Dick ấp a ấp úng.

"Chẳng qua cái gì?" Gia chủ Mecca truy vấn.

Dick đáp: "Chẳng qua hình như bọn chúng có quen biết Daniel của Đoàn dong binh Alice, nếu không phải Daniel đột nhiên xuất hiện thì bốn con Thánh Thú kia sẽ không bị bọn chúng đoạt mất."

"Daniel, khá lắm, đừng tưởng rằng là nhi tử Tanggele thì ta không dám động vào hắn. Dám giúp người khác đoạt đồ của gia tộc Mecca, món nợ này ta nhất định sẽ tính toán tốt với Đoàn dong binh Alice, nếu không người khác lại tưởng ai cũng có thể khi dễ gia tộc Mecca." Gia chủ Mecca đập một cái lên mặt bàn, biểu tình thịnh nộ khiến Dick và Lyra rụt người.

"Dick, chúng ta lừa gia chủ như vậy có sao không?" Sau khi rời đi Lyra hơi lo lắng.
Dick không để bụng: "Ai nói chúng lừa gia chủ, chúng ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi. Yên tâm đi, sẽ không có việc gì, dù sao Daniel chắc chắn sẽ không bảo hộ cho chúng lần thứ hai. Chỉ là hai tiểu tử từ nơi khác đến, chỉ cần gia chủ ra mặt, cho dù là Đoàn dong binh Alice thì khẳng định cũng sẽ không vì bảo hộ hai người kia mà đắc tội gia tộc Mecca."

"Nói cũng đúng." Lyra bị gã thuyết phục.

_Hết chương 93_


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện