Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1167


trước sau



Lúc này, vẻ mặt Trần Cường vô cùng xấu hổ, anh ta cũng không ngốc, rõ ràng đối phương đang cự tuyệt
mình, điều này khiến anh ta cảm thấy hết sức khó chịu, nhưng anh ta lại không dễ biểu lộ cái gì.

Sau khi bị Tần Tuyết Hàn cự tuyệt, Trần Cường nghiến răng, anh ta theo bản năng nhìn về phía Lý Phàm, lập tức chuyển cơn tức sang Lý Phàm, theo anh ta, Tần Tuyết Hàn chắc chắn thích Lý Phàm.

Anh ta nghĩ mãi mà không rõ cuối cùng Lý Phàm tốt ở chỗ nào, tại sao lại khiến Tần Tuyết Hàn thích như thế, điều này khiến anh ta không thể hiểu được.


Anh ta tự nhận mình mạnh hơn Lý Phàm nhiều, anh ta không hiểu tại sao Tần Tuyết Hàn lại thích một tên nhóc ngoèo hèn như Lý Phàm, anh ta cảm thấy rất không cam lòng, anh ta thề nhất định phải so cao thấp với Lý Phàm.

Ít nhất Lý Phàm cũng đã nhìn ra Trần Cường không hài lòng với mình, anh cảm thấy rất phiền muộn, anh ta cũng không biết đắc tội Trần Cường chỗ nào, tên này có cần thiết như vậy hay không?
Trần Cường chỉ vào Lý Phàm, nói: “Tuyết Hàn, em đừng nói với tôi em thích tên này nhé?”
Trong lòng Tần Tuyết Hàn đúng là rất thích Lý Phàm, nhưng cô vẫn luôn che giấu, thế mà Trần Cường lại nói ra vào lúc này, đây không phải cố ý khiến cô khó xử sao?.

ngôn tình ngược
Nhưng cô nghĩ lại, nếu như nói ra có thể khiến Trần Cường hết hi vọng, cũng là một lựa chọn tốt.

Lần này, Tần Tuyết Hàn cũng không hề phủ nhận, khẽ gật đầu rất tự nhiên.


Không chỉ là Trần Cường, ngay cả trái tim người chung quanh cũng tan nát, trong ấn tượng của bọn họ, Tần Tuyết Hàn như nữ thần không thể chạm đến, nhưng bọn họ không ngờ là, lần nào tên Lý Phàm này cũng được lợi.

Bọn họ đều cảm thấy buồn bực, bọn họ tự cho là mình mạnh hơn Lý Phàm nhiều, tại sao Tần Tuyết Hàn xem thường bọn họ, điều này khiến bọn họ rất phiền muộn, bọn họ tức giận nhìn Lý Phàm, trong lòng đều cảm thấy không phục.

Khóe miệng Lý Phàm khẽ run rẩy, thật ra anh đã nhìn ra, Tần Tuyết Hàn cố ý muốn để Trần Cường biết đáp án sau đó rời khỏi nơi này, nhưng anh đã biến thành cái đích cho mọi người đả kích rồi.

Nghe vậy, Trần Cường cảm thấy như sét đánh ngang tai, suýt nữa thì đứng không vững, anh ta thở dốc nhìn Lý Phàm, trong lòng hết sức tức giận, đúng là như anh ta nghĩ, Tần Tuyết Hàn thật thích tên này.

Trần Cường nhìn Lý Phàm như muốn ăn tươi nuối sốt, Lý Phàm thầm cười khổ, có lẽ lần này sẽ gặp nhiều phiền phức không tránh khỏi.

Trần Cường vẫn không quên nói với Tần Tuyết Hàn: “Tuyết Hàn, anh biết em cố ý đùa anh, em làm sao có thể thích tên này chứ, cậu ta căn bản không xứng với em.”
Nghe vậy, Tần Tuyết Hàn lạnh nhạt nói: “Cái này không đến lượt anh nói, chuyện này không liên quan gì đến anh, anh hiểu không?”

Nghe vậy, Trần Cường không còn gì để nói, anh ta thật không ngờ Tần Tuyết Hàn lại quyết đoán như thế, không cho anh ta cơ hội nào.

Lúc này, món ăn đã được mang lên, dường như nghĩ tới điều gì, Trần Cường nhếch miệng, nói: “Tuyết Hàn, anh nên mời người đẹp như em ăn cơm mới đúng, hơn nữa là đàn ông, nếu để phụ nữ bỏ tiền thì không tốt.”
Dứt lời, anh ta cố ý liếc nhìn Lý Phàm, ám chỉ đã rất rõ ràng.

Lý Phàm cũng hiểu ý của Trần Cường, nhưng anh vẫn vẻ mặt bình tĩnh, Trần Cường nói như vậy, đơn giản chính là muốn tìm cảm giác ưu việt từ trên người mình mà thôi.

Tần Tuyết Hàn thản nhiên nói: “Bữa cơm này là tôi mời anh ấy, anh ấy đã giúp tôi một việc lớn.”
Trần Cường cảm thấy không tin, ở Hán Thành, công ty của Tần Tuyết Hàn cũng nằm trong top 100, mà Lý Phàm chỉ là một tên nhãi nghèo túng, làm sao có thể giúp đỡ Tần Tuyết Hàn chứ, anh ta cho là Tần Tuyết Hàn chỉ đang gỡ gạc thể diện cho Lý Phàm mà thôi..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện