Thiển Thiển Mỉm Cười

Chương 17


trước sau

Advertisement

Thương Tử Hằng liên tiếp nhiều ngày không liên lạc được với Tô Thiển đến Tô gia lại bị từ chối gặp , hắn không cách nào chịu nổi cái tình trạng này . Thịnh Kinh nhiều suốt một tuần bị cuồng phong vũ bão quét qua đến công nhân vệ sinh cũng sợ hãi .
Thương trạch cũng không khác gì ngày nào Thương Tử Hằng cũng như u hồn không tan xuất hiện khắp nơi dọa cả Thương trạch không ai dám ra khỏi phòng ban đêm, ban ngày thấy Thương Tử Hằng ở đâu liền đi đường vòng không thì trốn được ở đâu cũng trốn luôn ở đó . Thương Tử Hằng thành công hắc hóa tu luyện thành yêu ma ác quỷ làm người người khiếp sợ .
-" A Hằng dạo này sao vậy ? Thật khiến người ta sợ hãi " Thương lão gia cũng nghi ngờ hỏi ! Mấy hôm nay cả đại trạch như tạt qua một mùa đông băng tuyết .
-" Con cũng không biết được ! Ai chọc phải nó hay lại thất tình đi " Thương phu nhân cũng mệt mỏi bây giờ gặp con trai bà cũng sợ hãi nói gì người khác .
-" Không phải đường ca tu luyện cái gì tà môn ngoại đạo bị tẩu hỏa nhập ma đi"  Thương Tố Lan ngồi ngay ngắn trên ghế lý giải vấn đề .
-" Bớt xem ba cái phim kiếp hiệp, tiên hiệp gì đó đi thôi. Suy nghĩ tào lao" Thương lão gia ghét bỏ mà nhìn Thương Tố Lan .
-" Không thì vì đâu ? Gia gia không biết cả Bắc Kinh này ai dám chọc vào đường ca nha trừ phi... "
-" Cái gì ?"
-" Trừ phi biểu ca chọc phải Tô đại tiểu thư, gia gia không biết một cái nhăn mày của Tô Thiển làm lòng người xao động, gia gia lần đó đường ca là đi xem Tô Thiển hắn không muốn vì cháu mà liên lụy mối quan hệ tốt đẹp với Tô gia đâu này " Thương Tố Lan vất vả suy nghĩ " Chắc chắn Tô Thiển muốn đoạn tuyệt quan hệ với hắn nên mới như âm hồn vậy "
-" Thật vậy chăng ?" Thương phu nhân cũng bất ngờ hỏi, nếu như vậy phải giải quyết làm sao à ?
-" Có thật thì nói, không được nói linh tinh A Hằng mà biết cháu cũng xong đời " Tô lão gia cũng đăm chiêu suy nghĩ , cháu trai đều đáng lo cứ thế này mãi cũng không phải cách chỉ tốt dọa người.
-"  Gia gia không biết đường ca hắn nhận Tô Thiển làm em gái à, hắn chắc chắn biết bản thân không xứng với người ta nên chỉ có thể làm được mức đó. Tô Thiển còn không thèm cho hắn một ánh mắt , người ta là ai chứ!  làm sao 1 kẻ phàm phu tục tử như đường ca hắn có thể với tay bắt lấy . Một đầu móng tay cũng không có cửa đâu, hắn chỉ xứng với đám ong vò vẽ của mình thôi. " Thương Tố Lan càng nói càng hăng say không nhận ra Thương Tử Hằng đã đứng ở phía sau .
Thương Tử Hằng tâm trạng mấy hôm nay cực kỳ kém cỏi về đến nhà lại gặp Thương Tố Lan chê bai hắn, hắn có chổ nào không xứng nghĩ đi nghĩ lại chổ nào cũng không xứng tâm trạng đã tệ bây giờ còn tệ hơn.
Thương lão gia chỉ còn cách quay mặt đi không cần chứng kiến khốn cảnh xảy ra tiếp theo , Thương phu nhân âm thầm nuốt nước bọt cầu nguyền cho Thương Tố Lan không cần bị hành quyết.
Thương Tố Lan cũng cản thấy điểm lạ quay mặt xem đập vào hình ảnh Thương Tử Hằng như 1 con quỷ đứng đó sắp nuốt chửng cô , cảm giác nói xấu bị người ta bắt được tại trận không bao giờ có kết quả tốt đẹp, đặc biệt lại rơi vào tay Thương Tử Hằng. Thương Tố Lan chỉ có thể cười trừ, co chân bỏ chạy vứt bỏ lại cục diện cho Thương phu nhân.
-" Tử Hằng về rồi cùng ăn tối nhé " Thương phu nhân cố gắng nặn 1 nụ cười hiền hậu phúc đức đối diện với con trai , bà thật không muốn phải miêu tả con trai thật chất lại 1 con quỷ đâu.
-" Không !" Thương Tử Hằng bỏ lại một chữ cũng trở về phòng đóng cửa.
Xuyên suốt một tháng qua Tô Thiển tránh mặt Thương Tử Hằng, lấy cớ ngày hôm đó như muốn đoạn tuyệt quan hệ hai bên . Tô Thiển nhận ra nếu không tránh hắn sớm cô sẽ bị nữ chính ngũ mã phanh thây.  Tô Thiển đời này chỉ muốn an an ổn ổn mà sống, tốt lắm thì tìm một tiểu bạch kiển tính tình ngoan ngoãn, phúc hậu kết hôn cũng thập phần vừa ý . Càng nghĩ đến tương lai Tô Thiển thật muốn cười to, không may còn chưa được cười vừa ra đến cổng trường đã bị Thương Tử Hằng bắt được .
Tô Thiển không hề vui vẻ chút nào, nhíu mày nhìn cả người bị Thương Tử Hằng vác quăng vào xe, đúng chính là quăng đại gia ngươi không biết lão nương có bệnh hay ngươi quên rồi.
Thương Tử Hằng có rất nhiều chuyện muốn nói mà không biết bắt đầu từ đâu, Tô Thiển càng mặc kệ hắn trầm mặc không mở miệng nhìn ra ngoài cửa sổ .
-" Thiển Thiển em cần nghe tôi nói được không ? "
Tô Thiển vẫn im lặng không trả lời, không quan tâm tóm lại là quá phiền .
-" Em không thể cứ như thế không nghe tôi giải thích liền phán tội tử hình cho tôi như vậy !" Thương Tử Hằng mài răng gằn từng chữ hắn phải kiềm chế cảm xúc bình tĩnh không thể quát lên với tiểu tổ tông nhà hắn , còn chưa giải thích được phải mang người đi viện thì coi như xong . ". Em nói gì đi , đừng im lặng như thế được không , xin em Thiển Thiển "
Tô Thiển quay đầu nhìn Thương Tử Hằng trong giọng nói nếu không phải cô nghe lầm thì có chút run rẩy, biểu cảm khổ sở chật vật . Đại gia chúng ta chỉ là bạn bình thường thôi a , không phải người thân mà diễn cảnh sinh ly tử biệt.
Tô Thiển không chớp mắt nhìn hắn " Được" Đại gia anh cứ nói đi, nói xong thả tôi về là được.
-" Tối hôm đó tôi chỉ vừa đến không biết xảy ra chuyện gì ! Thấy ồn ào liền qua xem thì nhìn thấy em " Thương Tử Hằng cảm thấy bản thân rất ấm ức a, hắn vừa đến liền bị định tội suốt 1 tháng không có nhìn thấy tiểu tổ tông nhà hắn, hắn muốn điên rồi .
-" Xong chưa ! Xong rồi tôi về " Tô Thiển 10 phần không kiên nhẫn mở cửa xe .
Thương Tử Hằng như không tin được vào mắt mình, hắn đã giải thích rồi mà tiểu tổ tông không hề quan tâm , đã quyết thì đúng sai gì đều một kết quả. Thương Tử Hằng xông cả người ra ngoài lôi kéo Tô Thiển giữa đường .
-"" Két.... ầm " Thanh âm đặc biệt quen tai đúng tai nạn xảy ra người bị xe đâm chính là Thương Tử Hằng . Hắn nhìn thấy xe lao đến chỉ có thể hoảng hốt mà lao ra che chắn cho Tô Thiển. Cuối cùng người ta không bị gì còn mình thì bị xe đâm, hắn thật sự muốn chửi thề , nghiến răng đầu óc choáng váng mà ngất đi.
Đã có người xung quanh xúm lại gọi xe cứu thương đưa Thương Tử Hằng đi bệnh viện . Tô Thiển khụy ngồi một bên đường hai tay che ngực, thở hỗn hệt mẹ nó dọa tim lão nương cũng muốn ngừng đập luôn rồi.
-" Đại tiểu thư cô không sao chứ ?" Người Tô gia đã chạy đến cũng chứng kiến một màng Thương Tử Hằng cứu Tô Thiển , các người nghĩ cái gì a thật ra hắn chỉ cầm được 1 góc áo Tô Thiển thì đã bị xe đâm nhưng mà cái góc độ hợp lý quá ai ai nhìn đến cũng chỉ biết Thương Tử Hằng dùng thân mình che chắn cho Tô Thiển đến camera bên đường cũng diễn như vậy đấy.
.Tô Thiển phất tay " Không sao! Đưa tôi đến bệnh viện xem hắn thế nào ?"
-" Vâng đại tiểu thư "
Khi Tô Thiển ở bên ngoài phòng cấp cứu ngồi trên ghế đợi trái tim vẫn đập chậm chạp , căng thẳng đến giờ vẫn không có tiêu tan . Hàn Canh đến cũng hơn 10 phút sau nhìn Tô đại tiểu thư ngồi đó trên áo trắng sơ mi còn vướn không ít máu , hắn không biết phải làm sao muốn tới trấn an lại lo lắng Tô đại tiểu thư sợ người lạ . Không đến cũng kỳ quái đấu tranh tư tưởng mà không rút ra được câu trả lời , Hàn Canh cũng vò đầu bức tóc liên hệ cho Thương gia.
Vài giờ sau người Thương gia cũng đến lo lắng khẩn cấp , Thương phu nhân nước mắt nước mũi tèm nhem dựa trên vai Thương đại gia. Cũng không ai để ý phía bên kia Tô Thiển vẫn im lặng ngồi chờ.
3 giờ sau phòng cấp cứu mở ra tất cả bác sĩ đều thở phào nhẹ nhõm mà thông báo " Thương thiếu gia não có một chút chấn động nhẹ, gãy một tay đã băng bó , xương sườn bị rạn cũng đã xử lý . Thương thiếu gia an toàn vài giờ sau có thể tỉnh lại , mọi người chút nữa hẳn vào thăm "
-" Cám ơn bác sĩ " Thương phu nhân mắt đỏ hoe liên tục cám ơn bác sĩ cả Thương gia ai nấy đều cũng nhẹ nhàng thở phào .
Tô Thiển tất nhiên đang chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình không hay biết bên kia Thương Tử Hằng ra làm sao . Nguyên tác nào có chi tiết nam chính bị xe đâm chứ ! chỉ có nữ chính bị nữ phụ Lâm Mỹ Kỳ ghen ghét thuê người đâm xe nam chính lúc đó mới lao ra ôm nữ chính hai người cùng lăn trên vỉa hè .
Nam nữ chính mới từ xích mích liền sáng tỏ lại trình diễn tiết mục yêu đương sâu sắc.
Còn bây giờ nam chính tự mình lao ra đường làm xe ô tô đâm phải, đưa đi bệnh viện nữ phụ số 18 như Tô Thiển còn phải ngồi tại bệnh viện xem tình hình. Này câu chuyện thật có vấn đề rồi , Tô Thiển quay lại vấn đề nghĩ đến Thương Tử Hằng đang không biết thương thế nặng bao nhiêu cũng sốt ruột .
-" Tô đại tiểu thư ! Thiếu gia cậu ấy đã qua cơn nguy kịch não chỉ chấn động một phần nhỏ, gãy một tay cũng được băng bó không lâu sẽ tỉnh lại " Hàn Canh đến trước mặt Tô Thiển thông báo tình hình cụ thể , Hàn Canh rất rõ nếu mà thiếu gia không đi tìm Tô tiểu thư cũng không thành như thế này.
Tô Thiển nghe đến Thương Tử Hằng không sao thì thở ra, nam chính quả thực làm cái gì cũng không chết được. Tô Thiển gật đầu đứng dậy " Người không sao vậy tôi về trước "
-" Tô đại tiểu thư cháu có thể đợi a Hằng tỉnh lại rồi rời đi được không ? Nó đã đến tìm cháu tỉnh lại không thấy lúc đó bác cũng không biết phải làm sao !" Thương phu nhân thấp thỏm không yêu xem biểu hiện của Tô Thiển, nhìn cô gái này đứng trước mặt biểu cảm lại cách xa ngàn dặm. Thương phu nhân giờ có thể chắc chắn vì sao Tố Lan lại bảo A Hằng không xứng với Tô đại tiểu thư rồi ,khí chất như vậy a Hằng nhà bà làm thế nào xứng nha .
Ps: Giáng Sinh Vui Vẻ tặng mọi người 1 chương mới nha . Đừng quên bình chọn , góp ý vào mỗi chương ạ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện