Thiên Phú

Công Ty


trước sau

Advertisement

Ở ngoại thành cũng có cửa hàng quần áo, tuy rằng kém xa những cửa hàng chuyên doanh được bày trí ngăn nắp, xinh đẹp trong nội thành, nhưng chí ít sẽ không làm cho Diệp Noãn khi đi ở trên đường cũng bị người ta chú ý. Bây giờ đang là mùa hè, Diệp Noãn mua hai bộ đồ đều là quần bò với áo thun. Sau khi mua xong quần áo, cô lại ghé tiệm giày mua một đôi sandal và một đôi giầy thể thao màu trắng. Hôm nay đi ăn cơm, cuối cùng Quan Tuấn cũng không cho cô trả tiền, cho nên Diệp Noãn đổi quần áo mới xong lại qua cửa hàng điện thoại, mua một cái di động cũ, tốn hơn một trăm. Tuy rằng loại điện thoại này sau này sẽ bị đào thải, tín hiệu cũng không tốt lắm, nhưng hiện tại đối với cô mà nói nó vô cùng hữu dụng, lại vừa túi tiền. Phải nắm chắc cơ hội đầu tiên là người ta có thể liên lạc với mình. Làm xong mấy việc này, cô mới đi chợ mua một ít thịt cùng rau. Đứng trước quầy bán thịt, cô ngây ngốc một hồi, ai có thể nghĩ tới vài năm sau, rau dưa so với thịt còn quý giá hơn.


Bà Lưu rất vui vẻ khi thấy Diệp Noãn trở về, không phải vì những thứ cô xách trên tay, mà bởi vì biết Diệp Noãn đã tìm được việc làm, bà cảm thấy mừng cho cô tự đáy lòng. Một già một trẻ hào hứng cùng nhau ăn bữa cơm chiều.


Buổi tối, Diệp Noãn nằm trên gường đem số di động nói cho Trương Uy và Quan Tuấn. Kiếp trước, có biết bao nhiêu người muốn biết số di động cá nhân của cô, nhưng còn hiện tại, tính một chút, cũng chỉ có thể cho hai người này biết số. Chỉ là hiện tại với cô mà nói thì có hai người bạn này cũng coi như là lấy một địch trăm.


Đúng như thế, ngày hôm sau, lúc Diệp Noãn đang ở trong sân nhặt rau cho bà Lưu liền nhận được điện thoại của Trương Uy, nói là muốn hẹn gặp cô. Diệp Noãn cũng không làm bộ làm tịch, ăn cơm trưa xong liền đi ra ngoài.


Trương Uy làm người tìm kiếm ngôi sao, quan trọng nhất chính là tự chủ, cấp dưới có nhất nhiều cô gái xinh đẹp, điều đầu tiên là không được thấy sắc mà có ý đồ. Diệp Noãn cũng được coi như là cô gái xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp, nhưng mà hôm nay hắn hẹn gặp cô chỉ là vì tiền đồ của cô.


Thật ra trong lòng Diệp Noãn có chút ngoài ý muốn. Bởi vì nếu nhớ không lầm, kiếp trước Trương Uy đến tìm cô vì muốn cô hợp tác cùng công ty quản lý, mà đây cũng là chuyện sau khi quảng cáo sản phẩm Mĩ Mĩ được tuyên truyền. Chỉ là Diệp Noãn động não suy nghĩ một chút liền hiểu. Kiếp trước gương mặt cô quả là được mọi người săn đón, nhưng kỹ thuật diễn vụng về của cô cũng làm cho không ít người bị dọa sợ, khiến họ chỉ đứng ngoài mà xem. Còn kiếp này không giống khiếp trước, khuôn mặt xinh đẹp, lại có kỹ thuật diễn, người có chút hiểu biết về công việc liền nhìn ra cô chuẩn bị một bước lên trời, cho nên đời này, Quan Tuấn cùng Trương Uy so ra đều tích cực hơi xưa một chút. Xem ra không giấu dốt cũng là có chỗ tốt.


“Cô cảm thấy thế nào?” Trương Uy hỏi.


Diệp Noãn tập trung, lại tiếp tục nhìn Trương Uy vì cô mà thu thập tư liệu của các công ty giải trí. Ký hợp đồng là nhất định phải ký, ký hợp đồng rồi công ty mới bắt đầu lăng xê, phải ký hợp đồng thì mới được xem là chân chính bước vào cái vòng này. Nhưng mà thân phận cô hiện giờ là một cô gái nghèo khổ, nếu giải thích quá nhiều sẽ làm người khác sinh nghi, cho nên cô hỏi ngược lại một câu: “Anh Trương cảm thấy công ty nào tương đối tốt?”


Nghe câu hỏi của cô, Trương Uy nghiêng mình về phía trước, ngón tay chỉ vào một tờ giấy, nếu là giới thiệu, vậy thì nói từ công ty giải trí lớn nhất trong nước đi: “Cô biết công ty giải trí Rực Rỡ không?”


“Biết”. Diệp Noãn gật đầu, đâu phải chỉ biết không, căn bản cô còn hiểu rất rõ nữa kìa.


Công ty giải trí Rực Rỡ, hoạt động trên rất nhiều lĩnh vực như điện ảnh, phim truyền hình, nghệ sĩ tổng hợp, đĩa nhạc, marketing giải trí. Dưới trướng trai xinh gái đẹp vô số, minh tinh điện ảnh và truyền hình nổi tiếng nhất hiện nay Lâm Uyển Uyển cũng là bước ra từ công ty đó, chỉ là vài năm sau, Lâm Uyển Uyển chịu không nổi các điều khoản hà khắc mà đi đầu quân sang công ty khác, việc này để sau hẵn nói. Tóm lại, vào thời điểm này, Công ty giải trí Rực Rỡ thực không thẹn với hai chữ rực rỡ, trong giới giải trí cực kì rạng rỡ, độc chiếm hàng đầu.


“Công ty lớn thì cũng tốt, thường những người mới cũng không dám tưởng tượng, nguồn tài nguyên của họ căn bản là rất lớn, nhưng mà nói ra thì công ty lớn cũng không phải là nơi tốt đẹp cho lắm, ví như quá nhiều người không đủ để phân chia, cơ hội chưa chắc đã đến được tay người mới.” Trương Uy nói liền đúng trọng tâm.


“Anh Trương nói không sai.” Diệp Noãn gật đầu đồng ý, đối với việc tranh chấp với công ty so với ai thì cô cũng có hiểu biết hơn. Kiếp trước cô một mạch liền trở thành một hoa đán thành công rực rõ, phần nhiều cũng nhờ tinh thần không sợ chết của Đàm Phượng.


Kiếp này Diệp Noãn đã nghĩ xong, cô sẽ tuyệt đối không cùng Rực Rỡ ký hợp đồng, ngược lại cũng không e ngại áp lực, chỉ là kiếp trước sau khi cô hết hợp đồng, rõ ràng cô đã rời khỏi giới giải trí, Rực Rỡ lại luôn đem cô ra để dụ dỗ, thỉnh thoảng lại nổ ra tin tức Diệp Noãn đánh bạc hoặc là Diệp Noãn có đời sống cá nhân hỗn loạn hoàn toàn không đúng sự thật. Diệp Noãn ngay cả bản thân cũng không chịu nổi sự việc bị bôi đen ba lần bảy lượt này. Đến sau này, cô ly hôn cùng với tự tử, Rực Rỡ có được cơ hội, tự nhiên cũng phải bỏ đá xuống giếng.


Cô trước khi tự sát toàn bộ trái tim đều đặt trên người Hạ Xuyên, đối với công ty tuy rằng ghê tởm, nhưng cũng không có tâm tư suy nghĩ. Chỉ là hiện tại nhớ tới, cảm thấy Rực Rỡ thật sự không có gì tốt. Rực Rỡ phân chia thù lao cho nghệ sĩ vô cùng hà tiện. Nói trắng ra thì làm công ty quản lý nghệ sĩ chẳng qua cũng chỉ là lợi ích kinh tế. Diệp Noãn làm nữ minh tinh có giá trị nhất trong nước, kiếm cho Rực Rỡ không biết bao nhiêu là lợi nhuận. Sau khi hết hợp đồng 5 năm, cũng bởi vì trong lòng muốn cảm ơn nên lại tiếp tục ký tiếp 3 năm. Nhưng có như thế thì vào thời điểm ba năm trước khi hết hợp đồng, biết được Diệp Noãn không muốn tiếp tục gia hạn hợp đồng, công ty không nói hai lời liền đóng băng sự nghiệp của cô. Đến lúc hết hợp đồng lại làm các loại chèn ép với mong muốn chặt đứt ý tưởng tiếp tục sự nghiệp của cô.


Điển hình cho kiểu ăn không được thì đạp đổ, Rực Rỡ hẹp hòi như thế, khó trách sau này bị công ty F.S cùng Công ty Năm Ánh Sáng chen rớt đài.


Diệp Noãn nói ra những lời như vậy làm Trương Uy có chút ngoài ý muốn. Các cô gái hiện tại đều yêu thích kiểu đi một bước tính một bước, rất ít ai suy nghĩ về sau sẽ như thế nào. Lúc trước, hắn có ý cho mấy cô nghệ sĩ đến gia nhập Rực Rỡ thì mắt liền sáng lên, hoàn toàn không quan tâm đến những công ty khác. Đương nhiên, Rực Rỡ làm cho người ta suy nghĩ đến đầu tiên cũng không phải không có đạo lý. Nếu phân chia đẳng cấp, vậy thì Rực Rỡ bây giờ chính là đứng ở đỉnh cấp, chỉ cần nói là nghệ sĩ trực thuộc Rực Rỡ, thì mọi người trong giới cũng sẽ coi trọng vài phần.


Kiếp trước Diệp Noãn chính là như vậy, chỉ tưởng ký được với Rực Rỡ liền đạt được vinh quang, chỉ là sống lâu một chút, kiến thức nhiều, cũng biết được rằng phía dưới vinh quang cũng là dơ bẩn, tự nhiên cô lại muốn mọi chuyện thanh tỉnh một ít.


Trương Uy hôm nay đem đến cho Diệp Noãn tư liệu mấy công ty, cũng là tin tưởng, định nói tiếp với Diệp Noãn. Bỗng nhiên thấy Diệp Noãn cầm lấy tư liệu của công ty nằm thứ hai từ bên phải qua, hắn vẫn nhịn không được mà mở miệng nhắc nhở một tiếng: “A Noãn, công ty này mặc dù không tệ, nhưng chỉ sợ không thích hợp với cô.”


Diệp Noãn nhìn hai chữ kép trên tờ giấy, nhịn không được nhẹ nhàng cười, công ty giải trí F.S, công ty giải trí tổng hợp freestyle, nghe tên liền biết công ty này phóng khoáng biết bao. Nghe nói tổng tài công ty từng ở nước ngoài, cho nên làm việc phá lệ không theo một khuôn mẫu nào cả, thú vị là nghệ sĩ làm việc dưới trướng phần lớn cũng giống như hắn, tài hoa hơn người lại có cuộc sống cá nhân tốt. Có lẽ chính vì không bị chèn ép, linh tính không bị che dấu nên mới nhanh chóng tỏa ra hào quang.


Diệp Noãn cười là bởi vì cảm thấy công ty này rất thú vị, nhưng mà Trương Uy nói cũng không sai, bất kể là kiếp trước hay đời này, cô đều không thích hợp với công ty này. Kiếp trước là bởi vì thiếu kiến thức nên có chút ngây ngốc, đời này thì quá nhiều kiến thức nên trầm ổn quá mức, mặc kệ nói như thế nào đều không đạt được nguyên tắc tuyển người của F.S – có linh khí.


Cho nên cô liền cười rồi đem tài liệu đặt xuống, ánh mắt lại tiếp tục tìm, cuối cùng lấy tờ giấy để ngoài cùng, công ty giải trí Năm Ánh Sáng.


Trên tư liệu viết vô cùng đơn giản, chỉ có tên công ty, năm thành lập, phạm vi kinh doanh, phía dưới thậm chí nghệ sĩ hay tác phẩm tiêu biểu đều không có. Nhưng mà Diệp Noãn lại nhìn vô cùng nghiêm túc, sau khi xem xong lại hỏi Trương Uy: “Anh Trương, anh cảm thấy công ty này thế nào?”


“Công ty này vừa mới mở, không có danh tiếng gì.” Trương Uy nói.


Tài liệu của hắn là dựa theo khả năng để sắp xếp, công ty Năm Ánh Sáng bị liệt vào hàng cuối cùng là cũng có thể thấy được thái độ của hắn. Các công ty nhỏ năm nay mở, năm sau đóng cửa không biết có bao nhiêu. Trương Uy sở dĩ đem Năm Ánh Sáng xếp vào hàng dự tuyển là bởi vì nghe nói đứng đằng sau hỗ trợ nữ tổng tài công ty là người có thế lực. Phê duyệt thành lập công ty giải trí, nếu không có quan hệ cũng không biết phải đợi đến bao lâu. Nhưng mà Năm Ánh Sáng, từ phê duyệt đến thông qua, vỏn vẹn chỉ dùng một tuần, nhanh nhất cũng như thế là cùng, cho nên tin đồn cũng không phải là không có căn cứ.


Thấy Diệp Noãn chỉ có hứng thú với công ty này, Trương Uy liền thay cô phân tích: “Tình hình công ty Năm Ánh Sáng như vậy, hiện tại bọn họ có nhu cầu cấp bách là cần tìm một trụ cột thay bọn họ đứng vững trong giới, cho nên nếu cô có thể vào, bọn họ sẽ không quá khắc khe với cô. Còn có, loại công ty mới thành lập này, người trong công ty quan hệ vẫn còn sạch sẽ, nếu đứng vững, cô chính là khai quốc công thần, cuộc sống sau này cũng sẽ không khổ sở. Có điều là…” Nhìn qua thấy Năm Ánh Sáng cũng có chút tin tưởng, nhưng Trương Uy cũng không dám nói quá tốt: “Hiện tại Năm Ánh Sáng vẫn chỉ là mới bắt đầu, không có gì cả, về sau như thế nào, không ai biết cả.”


Tương lai như thế nào, thì không ai biết được. Diệp Noãn biết.


Như công ty Rực Rỡ, nghệ sĩ dưới cờ từ thấp đến cao đều có. Đem so sánh với Năm Ánh Sáng, mỗi năm chỉ cho ra một hai nghệ sĩ, thậm chí có năm chẳng có ai, chỉ có điều ai đi ra đều có thể đứng vững ở hàng đầu.


Hiện tại Diệp Noãn nhận ra, nghệ sĩ của Năm Ánh Sáng đều có chút thần bí, nhưng so ra thì tổng tài công ty còn thần bí hơn. Không sợ quyền, không thiếu tiền, ý tưởng cũng không phải ai cũng có thể nhìn thấu.


Ở kiếp trước, sau này Lâm Uyển Uyển muốn gia nhập Năm Ánh Sáng, địa vị của cô ta cũng rất tốt, không ngờ đối phương ngay cả suy xét cũng không liền cự tuyệt cô ta. Diệp Noãn cảm thấy chỉ cần dựa vào điều đó, đời này cô nhất định phải tiến vào Năm Ánh Sáng.


Nghĩ tới việc này, cô liền hạ quyết tâm, hướng Trương Uy cười nói: “Anh Trương, cám ơn anh, tôi muốn gia nhập Năm Ánh Sáng thử xem sao.”


Diệp Noãn muốn vào Năm Ánh Sáng, Trương Uy cũng không có ngăn cản: “Được.” Hắn đem những tư liệu khác cất đi, chỉ còn lại tư liệu của Năm Ánh Sáng trên tay Diệp Noãn. “Tôi đi liên hệ với bọn họ, xếp lịch cho cô đi phỏng vấn. Mấy ngày này cô chuẩn bị một chút, không cần quá khẩn trương.”


Trương Uy nghĩ rằng, hiện tại Năm Ánh Sáng đang là thời điểm thiếu người, gặp phải Diệp Noãn tốt như vậy nhất định sẽ không bỏ qua.


Nhưng mà trong lòng Diệp Noãn, dù có hiểu biết về họ được mấy năm, cũng đoán không ra tiêu chuẩn của bọn họ là gì, cho nên trong lòng vẫn có chút thấp thỏm.


End chapter 5.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện