Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Nhan Tiết khiếp sợ (2)


trước sau

Advertisement
Thánh thú nơi này đều đạt đến Bất Hủ cảnh đại viên mãn, tùy tiện thuần phục một con, cũng có thể làm sức chiến đấu đại tăng, từ đó trở lại Chư Tử bách gia địa vị tăng cao.

- Chúng ta đi qua!

Mấy thanh niên kìm nén không được bay tới, trường kiếm trong tay vũ động, thẳng tắp đâm tới gia hỏa đang đánh chúng thú.

- Còn không ngừng tay!

- Có thể quen biết ở nơi này, xem như duyên phận, chư vị bằng hữu Thánh thú, chúng ta tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn các ngươi bị bắt nạt mà thờ ơ!

- Các bằng hữu Thánh thú, ta tới cứu các ngươi!

Các thanh niên lên tiếng hét lớn, từng cái nghĩa chính ngôn từ, cho người ta một loại lực uy hiếp không thể phản bác.

- Bọn họ ngược lại thật thông minh, hô như vậy, đám Thánh thú này nhất định tâm tình cảm ơn, có hảo cảm lần đầu tiên, đằng sau thuần phục liền dễ dàng...

Khóe miệng Nhan Tiết nâng lên, đang muốn nói tiếp, đột nhiên con mắt trợn tròn, trên mặt lộ ra biểu lộ quái lạ, nói tục:

- Móa! Cái tình huống gì a?

Chỉ thấy kiếm khí của mấy đồng bạn còn không có rơi vào trên người gia hỏa kia, rất nhiều Thánh thú đang ăn đòn đột nhiên nổi giận, móng vuốt bay tán loạn, đuôi quét ngang, thời gian nháy mắt, mấy thiên tài của Chư Tử bách gia liền sưng mặt sưng mũi, bị đánh té xuống đất. Không chỉ như vậy, Thánh thú cầm đầu vừa rồi càng tức giận gào thét:

- Còn dám chậm trễ chúng ta bị đánh, tin hiện tại liền ăn ngươi hay không?

- Không biết sống chết, không thấy chúng ta bị đánh, đang sảng khoái ư?

- Không biết xấu hổ, cút sang một bên...

Rất nhiều Thánh thú, tất cả đều mặt mũi tức giận, sau khi đánh bay đám người, lần nữa trông mong đi tới trước mặt tên kia:

- Còn xin tiếp tục đánh, càng nặng càng tốt, ta van ngươi! Dùng sức! Dùng sức!

- ...

Đám người Nhan Tiết nắm tóc.

Rất nhiều Dị Linh tộc cũng từng cái con mắt trừng giống như trứng gà, nước bọt đều đình chỉ nuốt.

Mấy
Advertisement
cây hạnh càng ưỡn ẹo thân thể, cành cây ngã xuống đất, không hiểu xảy ra chuyện gì.

Thánh thú từ trước tới nay kiêu căng khó thuần, cực kỳ kiêu ngạo, làm sao bây giờ bị đánh, còn vui sướng như vậy? Mới vừa rồi thời điểm bị cây hạnh đánh, rõ ràng là kêu thảm ah!

- Thần phục ta, về sau có thời gian sẽ đánh các ngươi một trận!

Gia hỏa kia đánh một hồi, dường như cảm thấy tay đau, khoát tay áo.

- Vâng vâng, bái kiến chủ nhân...

- Chủ nhân, vạn tuế...

Rầm!

Tiếng nói kết thúc, đám Thánh thú đồng loạt quỳ mọp xuống đất, từng cái tràn đầy kiêu ngạo.

Răng rắc!

Tóc của Nhan Tiết bị kéo xuống, nhưng không có cảm thấy đau đớn... Mẫu thân nó, kiêu ngạo cái rắm ah!

Ngươi bây giờ biến thành thú sủng của người khác, địa vị lại cao hơn cũng là sủng vật... Có cái gì có thể cao hứng? Đánh một trận, liền thần phục... Thánh thú, dễ thuần phục như vậy sao?

- Tốt, ta báo thù thay các ngươi!

Thuần phục xong rất nhiều Thánh thú, thanh niên vẫy tay một cái, một mặt khí phách đi tới chỗ rất nhiều cây hạnh.

- Tự tìm cái chết!

Thấy hắn thuần thú xong, thật không ngờ bành trướng, Nhan Tiết cười lạnh.

Thuần phục Thánh thú, khả năng dùng thủ đoạn gì, nhưng cây hạnh... Đây chính là tồn tại nghe qua Khổng sư giảng bài, đi qua tìm phiền toái, không phải muốn chết sao?

Trong tiếng hừ lạnh, thanh niên đã đi tới trước mặt rất nhiều cây hạnh.

Phần phật!

Cây hạnh đồng thời lay động, vây hắn vào giữa...

Truyện convert hay : Đan Hoàng Võ Đế
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện