Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tôn Cường nổi giận (hạ) (2)


trước sau

Advertisement
Thấy có người ngồi ở vị trí của hắn, Cát trưởng lão nhíu mày.

- Ngươi chính là Cát Hùng?

Thanh niên còn chưa kịp trả lời, Tôn Cường nhìn lại, vẻ mặt âm trầm như băng:

- Dạy đồ đệ thật tốt, còn không lập tức tới, nói xin lỗi ta!

Người phụ trách Tín điện, Cát Hùng trưởng lão, hắn đã sớm nghe nói qua, cũng xa xa gặp qua một lần, lúc này vừa thấy, lập tức nhận ra được.

- Xin lỗi?

Sửng sốt một chút, chân mày Cát trưởng lão nhíu chặt hơn.

Một gia hỏa ngay cả Thánh Vực cũng không phải, tự nhiên ngồi ở phía trên, để hắn nửa bước Thánh Vực cửu trọng xin lỗi, không nghe lầm chứ?

Thằng này từ nơi nào xuất hiện?

- Không sai, người học sinh này của ngươi, ngang nhiên muốn đuổi ta ra ngoài, còn muốn hạ phong lệnh cấm với ta, đại nghịch bất đạo, xin lỗi, đã là xử phạt nhẹ nhất ta có thể nghĩ tới, nếu không, có tin ta lập tức đổi vị trí trưởng lão của ngươi hay không?

Tôn Cường híp mắt lại, hừ lạnh:

- Thánh Tử điện, người muốn tiếp nhận vị trí của ngươi, còn nhiều, rất nhiều, không kém một vị như ngươi!

- Đổi ta?

Không hiểu ra sao, Cát trưởng lão cũng nhịn không được nữa quay đầu nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, tràn đầy hiếu kỳ:

- Thằng này... Là ai?

Cái này... Cái rễ hành nào a?

Coi như thay mặt viện trưởng, cũng không có tư cách nói đổi hắn liền đổi hắn, từ nơi nào xuất hiện? Khí thế như vậy, có quyết đoán như vậy?

- Lão sư cũng không nhận ra?

Thanh niên ngẩn ngơ.

Còn tưởng lão sư kiến thức rộng rãi, biết được người này, không nghĩ tới cũng không hiểu ra sao.

- Ta xem qua lệnh bài thân phận, là quản gia một vị tân sinh năm nay mới tới!

Dừng lại một chút, thanh niên hạ giọng.

- Quản gia tân sinh...

Cát trưởng lão tức xạm mặt lại.

Hiện tại quản gia tân sinh cũng phách lối như vậy sao? Còn muốn bản thân xin lỗi, còn đổi đi một vị trưởng lão chủ sự...

- Ta truyền thụ học sinh, mặc dù có địa phương bất thường, cũng có Thánh Tử điện chỉ ra chỗ sai, không cần các hạ phí tâm, ngược lại là các hạ, đến cùng có thân phận gì, ở đây ngang nhiên để một vị nửa bước Thánh Vực cửu trọng xin lỗi!

Mang theo không vui, Cát trưởng lão khẽ nói.

Thân là Danh Sư đỉnh phong, mặc dù tức giận, nhưng cũng có thể áp chế lại cảm xúc, không đến mức thất lễ. Nếu không, há cho phép một gia hỏa nhỏ yếu như vậy, ở trước mặt mình càn quấy?

- Thân phận gì?

Tôn Cường nhíu mày, đứng dậy, hai tay chắp sau lưng, từng bước một đi tới trước mặt, ánh mắt lộ ra tự hào nồng đậm:

- Ngươi muốn biết, nói cho ngươi cũng không sao, thiếu gia của tại hạ, là tân sinh khóa này, Trương Huyền!

- Trương Huyền?

Cát trưởng lão cau mày.

Cái tên này ở điện đường khác huyên náo động tĩnh rất lớn, nhưng ở chỗ hắn, nghe cũng không có nghe qua.

- Không sai, nói đến thiếu gia nhà chúng ta, khả năng nghe qua không nhiều, nhưng mà lão gia chúng ta, ngươi hẳn phải biết!

Hừ một tiếng, Tôn Cường mang theo cao cao tại thượng:

- Tổng bộ Danh Sư đường, Dương sư, Dương Huyền!

Truyện convert hay : Bất Diệt Võ Tôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện