Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đi ăn cơm (1)


trước sau

Bạch Vũ Thánh y cùng hắn đều là trưởng lão, quan hệ không tệ, thường xuyên chung một chỗ ra ngoài thí luyện, tìm kiếm bảo vật... Giờ phút này biết rõ có người độ kiếp, chẳng những không giúp đỡ, còn chủ động tấn công...

Thật giống như, nhìn thấy bốc cháy, không những không tạt nước, còn tưới dầu... Ngại người độ kiếp chết không đủ nhanh, hay Lễ điện không có hủy hoại?

Ầm ầm!

Không để ý tới Hồ Thanh, Bạch Vũ lần nữa cắn răng, bàn tay quay cuồng, lần nữa công kích về phía lôi đình.

Tạch tạch!

Đối mặt khiêu khích, lôi điện như cũng có chút nổi giận, hai đạo lôi điện thô to bổ tới, rơi vào trên người Thanh Long thú cùng Bạch Vũ, trong khoảnh khắc, một người một rồng thân thể cứng ngắc, vảy rồng cùng lông dựng lên, từ không trung rớt xuống.

- Thiên uy không được khiêu khích...

Hồ Thanh lắc đầu, lông mày lần nữa nhăn lại, vung tay lên:

- Khởi động đại trận phòng ngự của Lễ điện, chặn lại lôi kiếp, thuận tiện tìm vị độ kiếp kia ra, chạy tới Tín điện đi!

- Vâng!

Lại có hai vị trưởng lão đồng thời gật đầu, đang định tiến lên, tìm kiếm người độ kiếp, chỉ thấy Bạch Vũ, Thanh Long thú nám đen khắp người lần nữa bay lên, lực lượng cuồng bạo, rơi vào tầng mây.

Tạch tạch! Tạch tạch!

Lôi đình trở nên càng lớn, lôi điện lấp lánh, ánh sáng bắn ra bốn phía. Bọn họ đều là cường giả Thánh Vực bát trọng đỉnh phong, cố ý trêu chọc, lôi điện đã không phải Động Hư kiếp, e là cho dù Thánh Vực cửu trọng tới, cũng muốn lột một lớp da.

- Cái này... Ta làm sao độ qua?

Liêu trưởng lão bại liệt.

Trêu ai ghẹo ai a!

Vốn cho rằng hẳn phải chết không nghi ngờ, đối phương cho hi vọng, mà bây giờ... Lại cho tuyệt vọng!

Mặc dù những năm này hắn tích lũy hùng hậu, nhưng cũng biết, lôi đình cuồng bạo như vậy, tuyệt đối không cách nào vượt qua!

- Bình tĩnh, để bọn hắn lại chơi đùa lớn hơn một chút...

Trương Huyền vỗ vỗ bả vai, an ủi một câu.

- ...

Liêu trưởng lão cảm thấy càng thêm bại liệt.

- Tốt... Chúng ta ra ngoài đi!

Thấy ở dưới Thanh Long thú cùng Bạch Vũ công kích, lôi đình đã tích góp đến điểm cao nhất, bất cứ lúc nào cũng sẽ không nắm được, triệt để sụp đổ, Trương Huyền có chút tiếc hận, nói một tiếng.

Lôi đình để tu vi cao tấn công, sẽ trở nên càng thêm cường đại, nhưng mà bởi vì nội tình ở nơi đó, quá lớn sẽ không nắm được, ngược lại hiệu quả càng kém. Thật giống như máy kéo động cơ, muốn cải tiến thành xe thể thao, khẳng định không cách nào làm được.

- Như vậy ra ngoài, sẽ chết...

Khuôn mặt trắng bệch, hai chân Liêu trưởng lão không do bản thân khống chế. Mặc dù trải qua vô số sinh tử, nhưng ở dưới thiên uy, vẫn kìm lòng không được cảm thấy sợ hãi.

- Chết? Ngươi suy nghĩ nhiều...

Nhìn bộ dáng này của hắn, Trương Huyền rõ ràng lo lắng cái gì, nở nụ cười, khắp khuôn mặt là ánh sáng chói lọi:

- Yên tâm, lôi kiếp này của ngươi, ta giúp ngươi độ, một lát nữa, chỉ cần nhìn thấy lôi kiếp nhỏ lại, liền phóng thích lực lượng, thấy nó muốn chạy trốn, cũng phóng thích lực lượng là được!

- Lôi kiếp nhỏ? Trốn?

Mặt mũi Liêu trưởng lão choáng váng:

- Trương sư, có thể nói rõ ràng một chút hay không... Ta nghe không hiểu... Thật nghe không hiểu ah...

Lôi đình, bình thường đều không đánh chết người độ kiếp là không chịu bỏ qua, thế nào đến trong miệng ngươi, trở nên bán manh như thế? Còn thu nhỏ, còn chạy trốn...

Ngươi coi Thiên Đạo là nhà ngươi, nói trừng phạt ai, liền trừng phạt ai, nói trừng phạt thế nào, liền trừng phạt như thế ấy sao?

- Không cần nghe hiểu, nhớ ta dặn dò là được...

Biết loại chuyện này, coi như giải thích, đối phương cũng rất khó lý giải, Trương Huyền không nói thêm lời, cổ tay khẽ đảo, lấy ra mấy thứ, vừa chuẩn bị, vừa chạy ra ngoài.

- Cái này...

Truyện convert hay : Xuyên Qua Tương Lai: Nam Nhân Không Dễ Làm

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện