Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Phong lão bi thảm (1)


trước sau

Advertisement
- ...

Da mặt run lên, Trương Huyền bối rối, đợi tại nguyên chỗ, thu tay lại cũng không phải, không thu cũng không phải, không biết như thế nào cho phải.

Có thiên phú liền có thiên phú, không có thiên phú liền không có thiên phú... Nổ làm gì? Ta chỉ vận dụng chút Thiên Đạo chân khí, tiến hành ngụy trang, lại mượn chút lực lượng thư viện, cái khác cái gì cũng không có thi triển...

Nhìn bộ dạng vừa rồi Phong lão lấy ra thứ này, giống như bảo bối gia truyền, liền nổ thành bột phấn... Còn không tìm mình liều mạng?

Đang không biết như thế nào cho phải, liền thấy lão giả mới vừa rồi còn một mặt ý cười, chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt, nhìn Quy Xác vỡ vụn trên mặt đất, da mặt không ngừng run rẩy, dường như đã phát điên.

- Lão sư...

Cũng không ngờ tới sẽ xuất hiện kết quả này, Ngọc Thần dọa đến không dám nói lời nào. Tầm quan trọng của thứ này đối với lão sư, người khác lý giải không sâu, nhưng hắn khắc sâu rõ ràng, vỡ thành bột phấn, tương đương với trực tiếp muốn mạng già nha.

- Quy Xác của ta...

Quả nhiên, Phong lão không ngừng run rẩy, bàn tay đưa tới, vuốt ve bã vụn đầy đất, tựa như trong nháy mắt già đi không biết bao nhiêu tuổi.

- Phong lão, không phải hắn cố ý, nếu không... Ta nghĩ phương pháp tìm người giúp ngươi dán lại? Ngươi nhìn cái này của ngươi, vốn có rất nhiều vết rách, cũng sắp hỏng rồi, năm ngoái ta ở Trần gia thôn nhận biết một thợ thủ công, hắn thủ công tinh xảo, giá tiền lại phải chăng, già trẻ không gạt, không bằng ta giới thiệu cho ngươi...

Lạc Huyền Thanh an ủi.

- Phốc!

Phong lão nhịn không được nữa, phun ra máu tươi.

- Khụ khụ...

Liếc anh vợ một cái, Trương Huyền không còn gì để nói.

Không biết an ủi người, thì đừng an ủi người được không? Loại Quy Xác cấp bậc này, vô cùng trân quý, dán lại... Có thể sử dụng sao?

- Phong lão, đã bể nát, thì đừng thương tâm, Quy Xác mà thôi, ngày mai ta bắt cho ngươi mấy con rùa đen, muốn làm mấy cái, liền làm mấy cái, thịt còn có thể nấu canh...

Suy tư một chút, Trương Huyền thành khẩn nói.

- Phốc! Phốc!

Phong lão phun máu càng nhiều.

- Nếu không, ta giúp ngươi lại làm một cái...

Thấy càng an ủi, đối phương càng thổ huyết, Trương Huyền cũng không biết nói thế nào.

Vừa rồi chạm đến một chút, Thiên Đạo thư viện thuận tiện hình thành thư tịch, mặc dù cái Quy Xác này truyền thừa lâu đời, cấp bậc cũng rất cao, nhưng mà thiếu hụt cũng không ít, chỉ cần bằng lòng đi làm, thu thập đầy đủ thư tịch, hẳn là có khả năng lần nữa làm ra một cái tương đồng, thậm chí cấp bậc cao hơn!

Nghĩ đến cái này, ý thức lần nữa đi vào thư viện, ý định tiếp tục nghiên cứu, phục chế Quy Xác khả năng có bao lớn, liền nghe thanh âm tràn đầy khẩn trương của Ngọc Thần vang lên.

- Lão sư...

Thanh âm phát run, dường như mang theo khủng hoảng cực lớn. Nghe hắn kêu lo lắng, Phong lão tràn đầy đau thương xoay đầu lại.

- Ngươi nhìn...

Ngọc Thần chỉ vào đỉnh đầu.

Phong lão vội vàng ngẩng đầu, sau đó con ngươi thu hẹp.

Thấy biểu lộ của hai người kỳ lạ, mấy người Trương Huyền cũng ngẩng đầu lên, vừa nhìn, tất cả đều kìm lòng không được ngẩn người.

Chỉ thấy trên đầu, nóc nhà giống như mai rùa, giờ phút này cũng xuất hiện vết rách to lớn, chậm rãi lan tràn lên, phù văn cùng trận pháp ở bốn phía dùng để củng cố, một chút tác dụng cũng không có, hình như gặp một loại lực lượng không thể nghịch chuyển.

- Tại sao có thể như vậy?

Lại không để ý tới thổ huyết, Phong lão cào đầu.

Hi Thánh Quy Xác, nói nổ liền nổ, có thể nói niên đại xa xưa, thôi toán nhiều người, nhận lấy thiên đạo trừng phạt, nhưng cái này... Hao tốn không biết bao nhiêu nhân lực vật lực mới xây dựng thành, dị thường chắc chắn, xem như Thánh Vực bát trọng đỉnh phong, toàn lực công kích cũng không có chuyện xảy ra, thế nào... Cũng bắt đầu sụp đổ?

- Dừng lại!

Gào lên một tiếng, bàn tay bỗng nhiên hướng lên chộp tới. Muốn ngừng lại trận pháp sụp đổ, bảo vệ phần cơ nghiệp này.

Bất quá, chân khí xông lên, vẫn không làm dịu được trận pháp cùng phòng ốc sụp đổ, hình như có một cỗ lực lượng không biết tên xâm nhập, không phải sức người có thể chống lại.

Ở trước mặt loại lực lượng này, Thánh Vực cửu trọng cũng chỉ là sâu kiến, cái gì cũng không bằng.

Tạch tạch! Tạch tạch!

Không chịu nổi nổi, liên tiếp nổ vang, vô số nham thạch từ bên trên trượt xuống, rất nhiều Thiên Cơ sư trước đó đang minh tưởng, tất cả đều giật nảy mình, đồng loạt mở mắt, nhao nhao trốn ra phía ngoài.

Đám người Trương Huyền trốn cũng không phải, không trốn cũng không phải, đành phải tế ra chân khí, hình thành vòng phòng ngự, chặn lại đá vụn ở phía trên rơi xuống.

Rầm rầm!

Khói bụi dâng lên, kiến trúc nguyên bản cũng có chút cổ xưa, không đến một phút liền biến thành phế tích, ẩn chứa trong đó đủ loại trận pháp, cũng hủy không còn.

- Cái này...

Trương Huyền nháy con mắt:

- Cũng quá không bền chắc đi, nếu đổi thành người bình thường, còn không tại chỗ đập chết?

Bên ngoài kiến trúc mai rùa này còn rất đẹp mắt, không nghĩ tới trông thì ngon mà không dùng được như vậy, may mắn thực lực mạnh, nếu không, cứng rắn đập lên đầu, người bình thường có bao nhiêu mạng cũng gánh không được ah.

- Phốc!

Lần nữa run rẩy, Phong lão lại nôn một ngụm máu.

- Lão sư, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Vội vàng đi tới trước mặt, Ngọc Thần tràn đầy lo lắng nhìn qua, sợ lão sư quá đau lòng, tức chết tại chỗ.

- Hẳn là Thiên Đạo phản phệ...

Truyện convert hay : Cao Lãnh Đại Thúc, Sủng Thê Vô Độ!
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện