Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chúng kiếm nhận chủ (1)


trước sau

Advertisement
- Quả nhiên là ngươi!

Nhìn Trương Huyền từ bên trong đi ra, mắt Tôn Càn sáng lên.

Vừa rồi kiếm khí xông thẳng lên trời, lực lượng phá vỡ phong ấn, vừa nhìn liền biết dị bảo xuất thế, loại bảo vật này, bất kể ai đạt được, đều có thể lên như diều gặp gió, một bước lên trời!

Tuyệt không thể để tên này độc chiếm.

- Giao bảo vật ra, mọi người chia đều, có thể tha cho ngươi một lần, nếu không, ngày hôm nay đừng nghĩ đi...

Bao vây Trương Huyền vào giữa, Tôn Càn cười lạnh.

- Bảo vật? Bảo vật gì?

Trương Huyền nói.

- Không cần che giấu, nơi này là Kiếm Trì, vừa rồi kiếm khí ngút trời, tự nhiên là truyền thừa của Kiếm lão nhân xuất thế... Nhanh giao ra, mọi người còn có thể mở ra một con đường, nếu không... Ngươi không chỉ mất đi danh ngạch đơn giản như vậy!

Một vị Danh Sư trách mắng.

Chỉ cần không sử dụng vũ khí, kẻ trước mắt này liền không có gì đáng sợ!

Coi như sử dụng vũ khí, bọn họ nhiều người như vậy liên thủ, cũng có thể tiên hạ thủ vi cường, đả thương đối phương lại nói.

- Không sai, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, Trương sư, ngươi nên biết tình cảnh hiện tại!

- Thực lực của ngươi không tệ, vũ khí rất rất cường đại, nhưng chúng ta động thủ thật, ngươi cho rằng có khả năng chống đỡ được sao?

...

Danh Sư khác cũng lạnh lùng nhìn qua.

Hôm qua tên này một người ép mặt mũi bọn họ tối tăm, đã có chút khó chịu, hiện tại càng vượt lên trước một bước đến nơi này, từng cái đều nhịn không được nữa, mang theo địch ý.

- Làm sao? Các ngươi coi thường thân phận Danh Sư, muốn cứng rắn đoạt?

Trương Huyền cau mày.

Danh Sư, có thân phận cùng địa vị, bình thường sẽ không làm sự tình vạch mặt, một khi bảo vật bị đạt được, bình thường sẽ tiến hành tỷ thí, quyết định sở hữu...

Những người trước mắt này, rõ ràng không có ý định tỷ thí, mà là muốn ép mình giao ra.

- Cứng rắn đoạt? Thiên tài địa bảo, người có đức chiếm lấy! Ngươi muốn nuốt một mình, liền nhìn có loại thực lực này hay không...

Tôn Càn khoát tay áo, hét lớn một tiếng:

- Đừng nói nhảm, cùng một chỗ động thủ! Đừng để hắn kéo dài thời gian, kích hoạt khôi lỗi!

- Không sai!

Rầm!

Nương theo hắn nói, Danh Sư ở chung quanh đồng loạt lao về phía Trương Huyền.

Đám người biết hắn có vô số khôi lỗi, một khi phóng thích, tất nhiên vô cùng phiền phức, bởi vậy không chần chờ chút nào, hơn hai mươi người đồng loạt ra tay, toàn bộ Kiếm Trì lập tức bị lực lượng bao phủ, tựa như Trường Giang vỡ đê, bốn phía bị chân khí che kín.

Có thể bị Triệu Hưng Mặc tuyển chọn, không có chỗ nào mà không phải là thiên tài trong thiên tài, từng cái nắm giữ thiên phú và thực lực không kém gì Trương Cửu Tiêu, nhiều người như vậy dù chỉ là lần thứ nhất liên thủ, cũng phát huy ra uy lực vượt mức tưởng tượng.

Chân khí hùng hồn hội tụ vào một chỗ, tạo thành một dòng sông bao phủ đến, tựa hồ muốn nghiền ép tất cả.

Nhìn uy thế, coi như cường giả nửa bước Lĩnh Vực cảnh mạnh mẽ chống đỡ, cũng ngăn cản không nổi.

Nói cách khác, coi như cường giả như Nhạc đường chủ cũng rất khó chống lại công kích hung mãnh như vậy.

- Lợi hại!

Không nghĩ tới đám người này nói động thủ liền động thủ, hơn nữa uy lực mạnh như vậy, lông mày của Trương Huyền giương lên, Kiếm Đạo chân giải trong cơ thể vận chuyển.

Chỉ nháy mắt, cả người giống như biến hóa thành một chuôi trường kiếm sắc bén, Kiếm ý xông thẳng lên trời, như muốn đâm thủng thiên địa.

Ô ô ô ô!

Bị Kiếm ý triệu hoán, toàn bộ Kiếm Trì vang lên vô số tiếng gió, như không biết có bao nhiêu thanh kiếm phi hành tới bên này.

- Các ngươi đã động thủ trước, vậy thì đừng trách ta...

Hô!

Hừ lạnh một tiếng, thân thể Trương Huyền chợt lóe, thi triển ra Hành Giả Vô Cương, tốc độ nhanh như quỷ mị.

Hô!

Xông vào dòng sông lực lượng, giống như một thanh kiếm sắc, lập tức chém nước sông thành hai khúc, sau đó hơn hai mươi đạo kiếm khí từ trong cơ thể hắn bắn ra, phân biệt đâm về đám người.

Đổi lại trước đó, mọi người liên thủ hắn có khả năng chống lại không được, giờ phút này lĩnh ngộ Kiếm Đạo chân giải, tùy thời có thể hóa thân trường kiếm, dù thực lực đám người Tôn Càn không yếu, cũng đã không đáng chú ý.

Xì xì xì xì...!

Mười cái hô hấp qua đi, tất cả mọi người bị kiếm khí kích thương, không một may mắn thoát khỏi.

Bất quá không nghiêm trọng lắm, mục đích của Trương Huyền chỉ là trừng phạt nhỏ cảnh cáo lớn, không có hạ sát thủ.

Hắn không vận dụng toàn lực, đám người lại không cho rằng như vậy, thấy liên thủ bị phá vỡ dễ dàng như thế, còn bị kích thương, từng cái ánh mắt đỏ lên.

- Tên này một mực ngụy trang... loại thực lực này của hắn, e rằng cho dù là Nhạc đường chủ cũng khó có thể chống lại...

- Hắn không phải từ Thanh Nguyên đế quốc tới ư? Sao lại mạnh như vậy? Các ngươi phát hiện không? Hôm qua hắn chỉ là Nguyên Thần cảnh trung kỳ, hiện tại đã đạt đến đỉnh phong!

- Không chỉ như vậy, còn giống như lĩnh ngộ Kiếm Đạo chân giải...

- Nhất định là vừa rồi ở trong Kiếm Trì, đạt được Kiếm lão nhân truyền thừa, mới lợi hại như vậy...

...

Hôm qua bọn họ đều giao thủ, mặc dù không yếu, nhưng tuyệt đối không mạnh mẽ như vậy a!

Trong vòng một đêm, tăng lên hai tiểu cấp, nếu như nói không có quan hệ gì tới Kiếm Trì, đánh chết cũng không tin.

- Có thể để cho thực lực một người trong thời gian ngắn trở nên cường đại như thế, Kiếm Trì truyền thừa quả nhiên danh bất hư truyền... Nếu như chúng ta còn nương tay, không những không chiếm được bảo tàng cùng truyền thừa, làm không cẩn thận còn có thể toàn quân bị diệt!

Tôn Càn cắn răng hét.

- Rõ!

Đám người cũng kịp phản ứng.

Hôm qua còn cần đám người đè thấp tu vi mới có thể thắng, ngày hôm nay mạnh mẽ như vậy, càng nói rõ uy lực của Kiếm Trì.

- Ra tay!

Lần nữa gào thét, tất cả thiên tài đều vọt lên.

Truyện convert hay : Chớ Chọc Phúc Hắc Cuồng Phi

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện