Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ngươi là Thiên Diệp Vương (thượng) (1)


trước sau

Advertisement
Bên này vừa băng bó kỹ, Ma Âm lần nữa vang lên, lần này tiếng đàn mang theo mị hoặc, khiến người ta kìm lòng không được lâm vào trong đó, tư duy cũng không bị mình khống chế.

- Nguy rồi, là mê âm...

Trương Huyền biến sắc.

Ma Âm giống như trận pháp, cũng chia làm rất nhiều loại, mê âm, huyễn âm, trầm âm, náo âm... tuy mê âm chỉ là một phân loại, nhưng là tồn tại đáng sợ nhất, chỉ cần đắm chìm trong đó, cường giả cũng trầm mê, không cách nào tự kìm chế.

Cùng Sư Ngôn Thiên Thụ có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, một khi say mê, hoàn toàn có thể làm ra cử động không theo mình khống chế, thậm chí... tự sát!

Năm đó có một người tự xưng Cầm Ma, dùng Ma Âm tàn sát một thành, dẫn đến loại chức nghiệp này có xưng hô là “Ma”.

Trương Huyền thân là Ma Âm Sư thất tinh, biết rõ nó đáng sợ, trước mắt cái này, mang theo triền miên chi ý, từ trong đáy lòng sinh ra, rất dễ dàng khiến người ta Mê Huyễn, chờ sau khi say mê thi triển sát chiêu công kích, gây chuyện không tốt bọn hắn sẽ toàn quân bị diệt.

Không kịp giải thích, cổ tay khẽ đảo, một Ngọc Cầm xuất hiện ở trước mặt, vận chuyển chân khí, năm ngón tay mãnh liệt búng ra.

Đông đông đông!

Như hoàng chung đại lữ, lại giống như sấm sét vang lên, thanh âm hùng hồn nổ tung ở bên tai mọi người.

Tình huống trước mắt của mọi người không giống như ở Vô Cương Giới, lúc ấy không có lưu tâm tiếng gió, đợi thời điểm phát hiện, đã xâm nhập cốt tủy, lấy thực lực của hắn dùng âm phá âm, căn bản là làm không được, cưỡng ép đi làm mà nói, gây chuyện không tốt sẽ để cho tất cả mọi người trọng thương đến chết.

Hiện tại vừa mới trúng chiêu, xử lý sẽ đơn giản hơn không ít.

Quả nhiên, bị thanh âm chấn động, tất cả mọi người đều kìm lòng không được lắc lư hai cái, miệng mũi phun ra máu tươi, tuy bị thương, nhưng đã thanh tỉnh lại.

- Tiếp tục ở chỗ này mà nói, tất cả mọi người sẽ chết, đi theo ta...

Hét lớn một tiếng, Trương Huyền tìm một phương hướng đi thẳng về phía trước.

Tuy không biết một trăm bảy mươi hai cửa này là có ý gì, nhưng mà tiếp tục đợi ở chỗ này, thương thế của mọi người sẽ chỉ càng ngày càng nặng, gây chuyện không tốt sẽ giống như vị Chiến Sư lúc trước, khống chế không nổi, trực tiếp nổi điên, cuối cùng bị kiếm quang hỗn loạn chém giết.

Đại môn khác coi như nguy hiểm, tình huống xấu nhất cũng chỉ như vậy, trước chạy đi lại nói.

Mọi người cũng ý thức được điểm ấy, theo sát ở sau lưng Trương Huyền, đám người Ngô sư, Hàn Hội trưởng tay cầm trường kiếm, cảnh giác nhìn xem bốn phía, một khi còn có công kích xuất hiện, sẽ lập tức phản kích.

Tuy bọn hắn chỉ có hai người, nhưng đều là Thánh Vực tứ trọng, lĩnh ngộ lực lượng Nguyên Thần, hoàn toàn có thể ngăn kiếm quang ở bên ngoài.

Đinh đinh đinh đinh!

Đi về phía trước một lát, kiếm quang lần nữa kéo tới, hai đại cao thủ đồng thời ngăn cản, mọi người trốn ở trong đó, tiến lên rất nhanh.

Đi qua hai hành lang rộng lớn, liếc nhìn chung quanh, Trương Huyền nhăn mày, thân thể đột nhiên nhoáng một cái, đụng tới một mặt vách tường.

Mọi người đang không hiểu, liền chứng kiến vách tường sụp xuống, một tiểu viện rộng rãi xuất hiện ở
Advertisement
trước mắt.

Vừa rồi kiếm quang vô cùng hung mãnh, giống như bị xác định giới hạn, mọi người vừa tiến vào tiểu viện, lập tức đình chỉ công kích, như lúc trước căn bản không tồn tại qua.

- Công kích biến mất, tiếng đàn cũng không thấy rồi...

- Chúng ta trốn ra được rồi sao?

Hai Danh Sư ở sau lưng đám người Ô Thiên Khung nhịn không được mở miệng.

- Không có, hiện tại vẫn ở trong trận pháp, chỉ bất quá đại trận này, bị ngăn thành vô số tiểu trận, chúng ta chỉ là từ trong cái này chay vào cái khác...

Trương Huyền lắc đầu.

Đại trận đạt tới cấp tám, một cái đáng sợ hơn một cái! Nếu có thể chạy ra đơn giản như thế, cũng không đến mức để cho hắn thúc thủ vô sách rồi.

Huống chi bên ngoài trận pháp, còn có một Hồng Diệp Vương đang nhìn chằm chằm.

Nghe rõ giải thích, mọi người xiết chặt nắm đấm.

Còn tưởng rằng đã chạy ra nguy hiểm, hiện tại xem ra, nguy hiểm như trước tồn tại.

- Mọi người không cần khẩn trương, ít nhất trước mắt chúng ta đã an toàn...

Thấy sắc mặt mọi người khó coi, Trương Huyền cười cười, không nói thêm lời, nhìn qua bốn phía.

Cái tiểu viện này so với vừa rồi thì rộng lớn hơn một ít, đông, tây, nam, bắc có tất cả một đại môn.

Vừa rồi tiến đến vách tường bị đụng nát, lúc này đã khôi phục như lúc ban đầu, cùng địa phương khác hoàn mỹ hòa làm một thể, không cẩn thận quan sát sẽ tìm không ra.

- Chúng ta đi như thế nào?

Chỗ vừa rồi nhất định là không thể trở về, nếu không lại sẽ lâm vào nguy hiểm.

Bốn cái đại môn nên lựa chọn như thế nào?

- Trương sư...

Mọi người đồng loạt nhìn tới.

Đã trải qua nhiều lần nguy cơ, đều là vị trước mắt này hóa giải, tất cả mọi người đối với hắn đã sinh ra tin cậy.

- Ta cũng không rõ lắm...

Trương Huyền lắc đầu.

Hiện tại trận pháp không có khởi động, Thiên Đạo Thư Viện không cách nào hình thành thư tịch đối ứng, hắn tự nhiên không biết thiếu sót ở nơi nào.

- Các ngươi chờ ở chỗ này, ta tùy tiện vào thử xem...

Chần chừ một chút, Trương Huyền nói.

Hiện tại quan trọng nhất là lại để cho trận pháp vận chuyển, mới có thể tìm ra thiếu sót, một mực ở nơi đây ngồi chờ tới, khẳng định không có bất kỳ tác dụng.

- Được...

Mọi người gật gật đầu.

Trương Huyền hít sâu một hơi, chọn một phương hướng, đang định đi qua, liền chứng kiến đại môn trước mắt, két một tiếng từ từ mở ra.

Phần phật!

Đại môn vừa mở ra, một đạo phong nhận tập kích đến mọi người, không khí bốn phía giống như trang giấy bị cắt thành hai nửa.

Truyện convert hay : Giang Sách
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện