Thế Giới Khác, Ta Bị Nhốt Trong Thư Viện 7 Năm.

Không Tìm Chết Thì Sẽ Không Chết!


trước sau

Advertisement
Nhìn thiếu niên trước mắt này David trong lòng như sóng cuộn trào vậy, bởi vì dù Kiriya phát triển hơn những người cùng tuổi rất nhiều nhưng ông ta cũng nghĩ rằng cậu chỉ tầm 14-15 tuổi mà thôi và thứ khiến ông kinh sợ như vậy chính là cậu ta ở cái tuổi này vậy mà lại có thể tiêu diệt hết đàn sói quỷ đó, phải biết đoàn sói đó ít nhất cũng phải hơn 10 và con nào cũng có sức mạnh 1sao con đầu đàn thì đến 2sao, vậy mà cậu chỉ cần một đòn là đã miểu sát tất cả bọn chúng.

Điều đó đồng nghĩa với việc cậu phải mạnh cỡ 3-4 sao. Ở độ tuổi này đã có thể đạt được sức mạnh tầm đó, ngay cả những thiên tài cũng rất ít khi nghe đến.

“Này, ông không nghe tôi nói gì sao?”

Nhìn thấy người đàn ông trước mặt ngơ ngác nhìn mình mà không trả lời, Kiriya cảm thấy hơi khó chịu, cậu nhảy khỏi cây thương băng đến trước mặt David quơ quơ tay nói.

“Ah, xin…xin lỗi cậu, ta hơi thất thần chút. Cảm tạ cậu đã giúp chúng ta.”

“Hửm, không có gì ta không giúp thì cũng có người khác thôi.”

Đối với lời cảm tạ của David, Kiriya chỉ khoát tay nói, trước khi cứu họ thì hắn cũng đã dùng hiền nhân nhãn mà tra xét rồi bọn họ đa phần đều ở 1sao vàng đến 1sao đỏ thôi, không có gì đáng ngại.

“Ngươi khác?”

David nghe được lời nói của Kiriya liền nghi hoặc nhưng ông chưa kiệp hỏi gì thì từ trên cây một thân ảnh màu trắng liền lao đến ôm lấy cổ Kiriya.

“Onii-chan, ngươi chơi xấu quá a, vậy mà lại không chừa cho ta một con nào!”

Thân ảnh đó không ai khác là Shirone, sự việc là lúc nãy khi bọn họ tới nơi và thấy cảnh những người này bị tấn công thì cô đã định tiến lên trước rồi, ai ngờ Kiriya lại tung cái Ulti ngay đầu game chứ.

“Lỗi của Onii-chan được chưa? Tối nay anh làm thịt sói nướng nhé nên đừng giận Onii-chan.”

Nhìn thấy bộ dáng buồn bực của Shirone, Kiriya cũng cười thầm nói đáng yêu quá a, nhưng hắn cũng quả quyết nhận sai rồi nói cho nàng đồ ăn tối để đánh lạc hướng.

“Hừ, coi như tha cho Onii-chan một lần đấy.”

Shirone tuy lúc đầu nghe được có đồ ăn cũng chảy cả nước dãi nhưng nàng liền cố tỏ ra dáng vẽ miễn cưỡng đồng ý.

“Xin mạn phép, ta có thể hỏi tên hai vị đây không?”

Đứng ở một bên David nhìn thấy Shirone cùng Kiriya thân thiết như thế cũng biết hai người quen biết nhau nên ông tiến lên cúi đầu hỏi.

“Ta tên là Sazuna Kiriya, còn đây là em gái ta Shirone. Tại sao mấy người các ngươi lại bị đàn sói bao vậy thế?”

“Ra là Kiriya-san cùng Shirone-san cảm tạ vì đã giúp đỡ chúng ta. Đoàn người chúng ta thật ra là binh lính được nhà vua phái đi tìm dược liệu, nhưng không ngờ trên đường trở về lại gặp phải một đoàn sói như vậy, may là có Kiriya-san đây cứu giúp.”

David bắt đầu giải thích lí do tại sao bọn họ lại ở đây cho Kiriya cùng Shirone.

“David, Mudias hai ngươi mau lại đây Latuss cùng Toni sắp không chịu được nữa rồi.”

“Quier, ngươi nói cái gì!!”

“Xin lỗi hai người đồng đội của tôi có vẻ không được tốt cho lắm rồi.”

Đang lúc này ngươi tên Quier giữ vai trò chữa trị cho la lên nói với David, Davil nghe được như vậy gương mặt cũng hiện lên lo lắng, ông nhìn Kiriya cùng Shirone xin lỗi rồi chạy về hướng đồng đội của mình.

“Onii-chan, chúng ta có nên giúp hai người kia không?”

“Đã làm thì làm cho chót đi, dù sao họ có thể sẽ giúp chúng ta đến được thủ đô nhanh hơn đấy.”

Shirone nhìn mấy người kia rồi quay qua hỏi Kiriya, dù sao chỉ có hắn biết ma pháp chữa trị. Kiriya cũng gật đầu đồng ý, bọn họ là lính của vương quốc thì chắc sẽ đi về thủ đô và hắn có thể đi nhờ bọn họ.

“Latuss, Toni hai người cố gắng lên.”

“Để ta xem thử được không?”

David nhìn hai người đồng đội đang hấp hối của mình mà bất lực. Đúng lúc này Kiriya cùng Shirone liền đi đến.

“Được thôi, nếu cậu có thể cứu họ thì chúng ta nợ cậu một ân huệ Kiriya-san.”

“Ừm.”

Nhìn thấy Kiriya, trực giác của David không hiểu sao lại mách bảo rằng cậu ta có thể làm được. Hai người khác cũng dùng ánh mắt cầu mong nhìn hắn, họ cũng biết cậu là người đã tiêu diệt đám sói.

“Đầu tiên thì cầm máu trước đã.”

Kiriya nhìn vết thương trên người của hai người kia, cậu liền điểm vài huyệt đạo trên người họ để ngăn máu chảy, Skill y học của cậu thế nhưng là bao gồm rất nhiều thứ từ châm cứu, điểm huyệt đến kiến thức về các loại thảo dược cùng triệu chứng của các loại bệnh cùng cách chữa thì hắn đều biết, có thể nói Kiriya giờ không khác gì thần y cả.

“Trị liệu ma pháp-Sức sống.”

Dù chỉ là một ma pháp trị liệu căn bản nhưng lại có hiệu quả không ngờ, đó cũng là tác dụng của Skill(Lv10) đấy +200% tác dụng của ma pháp.

“Đây…đây quả là kì tích!”

Nhìn thấy vết thương của hai ngươi kia từ từ hồi phục lại làm David cùng Quier và Mudias cả kinh trừng lớn mắt, không tin được những gì mình đang thấy. Đối với những người thuộc đẳng cấp thấp như họ thì điều này không khác gì kì tích cả.

“Đừng làm quá lên như thế, họ sẽ mau tỉnh lại thôi.”

“Onii-chan đúng là lợi hại nhất mà.”

Nhìn ánh mắt có đôi phần sùng bái của ba người kia Kiriya có phân hơi không chịu nổi nên liền mở miệng nói, còn Shirone ở bên cạnh thì như là cái tiểu mê muội vậy nhìn Kiriya nói.

Một lúc sau hai người kia cũng tỉnh lại, khi biết được Kiriya là người cứu bọn họ thì liền cảm tạ thậm chí họ còn định quỳ xuống nữa cơ nhưng Kiriya lại ngăn họ, cậu có thể không phải là kẻ phản diện nhưng chắc chắn cũng không phải anh hùng, cậu cũng không cần người khác phải kính nể mình, nếu họ là kẻ thù thì cậu cũng sẽ không nhân nhượng mà kết liễu họ.

Đêm đến, đám người David cùng Kiriya và Shirone ngồi bên cạnh đống lửa.

“Kiriya-san, cậu định đi nơi nào sao?”

“Tôi đang định đi đến Thủ đô Nosius.”

“Trùng hợp như thế sao?! Chúng tôi cũng đang trên đường trở về đó đấy, chúng tôi có một cỗ xe ngựa ở ngôi làng gần đây, nếu hai người không phiền thì có thể đi cùng với chúng tôi. Hãy xem đây như lời cảm ơn của chúng tôi đến hai người.”

“Vậy thì xin nhờ ông rồi David.”

Đề nghị của David vừa đúng ý của Kiriya nên cậu cũng không do dự mà liền đồng ý.

“Onii-chan, ngươi mau đi làm đồ ăn đi! Ta đói lắm rồi.”

“Cũng khá trễ rồi nhỉ, cũng có rất nhiều thịt sói nên mấy người cũng cùng ăn nhé.”

Kiriya đứng dậy nhìn David nói rồi bắt đầu chế biến thịt của đám sói kia, đám người David cũng không biết Kiriya nấu ăn vị như thế nào nhưng nhìn Shirone đang chảy nước miếng ngồi bên cạnh thì họ cũng bắt đầu mong đợi theo.

“Qúa…quá ngon! Đây là món ngon nhất ta từng ăn trong cuộc đời đấy.”

“Ừm đúng vậy.”

“Ta cũng đồng ý.”

Một lúc sau khi Kiriya nấu xong, ngay khi ăn một miếng đầu tiên thì đám người David liền bị mê hoặc cứ lấy muỗng múc liên tục để ăn. Với Skill chuyên gia ẩm thức Lv10 này thì Kiriya tự tin mình không thua kém gì dược vương Souma cả.

….

Hôm sau đám người liền đi tới ngôi làng gần đó để lấy xe ngựa rồi bắt đầu hành trình đi tới thủ đô, chuyến đi kéo dài đến tận gần 2 tuần, trên đoạn đường đi cũng chỉ xuất hiện vài con goblin nhưng đều bị Shirone miểu sát, thậm chí có lần họ còn gặp một đoàn sói nữa kìa nhưng bọn chúng đều bị Shirone đống băng chỉ trong một đòn, làm cho David đám người cảm thán đây chính là thiên tài a.

“Lách cách….lách cách….”

“Đứng lại! Xuất ra văn kiện chứng minh thân phận của các ngươi.”

Khi họ đến cổng của Thủ đô, tên lính gác canh cổng liền hô to chặn họ lại để kiểm tra thân phận. David cũng rất nhanh cầm ra văn kiện chứng minh thân phận của bọn họ, tên lính canh cầm lên xem xét thì không thấy gì đáng nghi cũng định cho họ đi qua, nhưng đúng ngay lúc này ánh mắt của hắn liền nhìn thấy Shirone đang ngồi bên cạnh Kiriya, đôi mắt hắn lóe lên vẻ hèn mọn dù là rất nhanh biến mất nhưng vẫn bị Kiriya bắt được.

“Các ngươi có thể qua nhưng hai người kia lại không có tên trong này!”

“Hại người họ từ nơi khác đến đây nên chưa kiệp chứng mình thân phận, ngươi có thể cho họ vào được không? Chúng ta sẽ dẫn họ đi làm văn kiện ngay.”

Tên lính canh bắt đầu làm khó David đám người, điều này làm David nhíu mày lại nhưng ông cũng không muốn gây sự nên mở lời khuyên can.

“Không phải là không được, vậy các ngươi dẫn cậu ta đi làm văn kiện còn cô bé này ta sẽ giúp làm văn kiện.”

Đến lúc này thì tên lính canh cũng không che dấu nữa mà bộc lộ vẻ tham lam trong ánh mắt của mình mà nhìn Shirone, qua tờ văn kiện hồi nãy thì hắn cũng biết mấy người David chỉ tầm 1-2 sao trong khi hắn tới tận 3 sao còn Kiriya cùng Shirone còn quá trẻ nên hắn cũng không lo lắng gì mà cả gan đưa tay ra muốn bắt lấy tay Shirone.

“Rút tay lại nếu ngươi không muốn chết.”

Nhưng tay hắn lại bị Kiriya nắm lấy ngay lặp tức, cậu nhìn tên lính canh với đôi mắt hồng ngọc giờ đã chưa đầy sương lạnh.

“Tên nhóc chết tiệt này, ngươi nghĩ ngươi là ai chứ hả?!”

Thấy mình bị một thằng nhóc cản lại tên lính canh kia liền tức giận quát, hắn rút thanh kiếm bên hông của mình ra nhắm ngay Kiriya mà chém xuống.

“Ta đã cho ngươi một cơ hội rồi, kẻ không biết quý trọng sinh mạng của mình thì không đáng sống.”

“Kĩ thuật kiếm thánh-Kiếm khí.”

Nhìn thanh kiếm của tên lính canh kia đang nhắm về phía mình, Kiriya liền cất giọng băng lãnh nói, chỉ thấy tay phải của cậu ngón trỏ cùng ngón giữa liền hợp lại thành chỉ chém xuống. Tạo ra một luồng gió sắc bén chém thanh kiếm của tên lính canh kia ra làm đôi rồi xuyên qua cổ hắn.

“Ặc…ặc…phụt…”

Từ cổ của tên lính canh, một dòng máu tươi liền phun ra, điều kì lạ là máu phun ra từ cổ hắn trong chóc lát liền biến thành những hạt tuyết màu đỏ rực bay giữa không trung. Hình ảnh cuối cùng tên ấy nhìn thấy chính là một thiếu niên…không! Một ác quỷ với đôi mắt hồng ngọc đang nhìn hắn lạnh lùng với những bông tuyết đỏ ửng được biến ra từ máu của chính hắn.

“Không tìm chết thì sẽ không chết! Ngươi đã có quyền lựa chọn, nhưng ngươi lại chọn đối mặt với ta thật là đáng buồn nhỉ?”

Kiriya nhìn xác của tên lính canh kia nói với giọng điệu trêu chọc.

Truyện convert hay : Vạn Giới Độc Tôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện