Thất Thất, Tôi Yêu Em

Hình Thất Thất! Cô Ta Chết Rồi (l)


trước sau

Advertisement

Anh ta nỗi giận đùng đùng, gân trán nổi rõ lên nắm đấm đánh mạnh vào tường " Hình Thất Thất! Cô bỏ dám trốn!"

"Người đâu!! Lần theo định vị đi tìm Hình Thất Thất về đây cho tôi!"

Từ lâu anh ta đã đoán trước được Hình Thất Thất sẽ tìm mọi cách để bỏ trốn, vì thế anh ta đã đặt một định vị trên khuyên tai của cô, cho nên trước đây ̉ dù cô có trốn kĩ thế nào thì Chu Tước Minh vẫn tìm được cô, lôi cô về.

Chu Tước Minh cùng một số tên vệ sĩ của anh ta lái xe đến nơi định vị vị trí của cô, một tên vệ sĩ cất giọng nói "Thưa tổng tài, định vị được vị trí của tiểu thư rồi ạ!"

"Ở đâu?" Chu Tước Minh quát lớn,suốt chặng đường đi anh ta vẫn không kìm nén nỗi cơn thịnh nộ.

"Thưa tổng tài, ở cảng biển Minh Châu"

"Lái nhanh đến đó"

Hình Thất Thất cùng Phong Diệc Thần chạy nhanh đến cảng biển, đến nơi Phong Diệc Thần phát hiện ra trên chiếc khuyên tai của Hình Thất Thất có gắn định vị, anh liền lấy nó và vứt xuống biển.

"Chuyện gì vậy, anh Diệc Thần?".Hình Thất Thất không hiểu chuyện gì.

"Trên khuyên tai của em có GPS"

" Hả?"

Vừa ngay lúc đó, khoảng 4,5 chiếc xe con bỗng dừng ở đó. Một người đàn ông to lớn, kèm với sự giận dữ bộc phát trên khuôn mặt từ trong xe bước ra...

"Chu....Chu Tước Minh!"

Chu Tước Minh tiến về phía Hình Thất Thất. Cô quá sợ hãi, lùi lại và nấp sau lưng Phong Diệc Thần.

"Hình Thất Thất...Cô vô sỉ đến nỗi bỏ trốn theo một tên ăn mày này luôn sao?" Chu Tước Minh nhíu mày,mỉa mai khinh bỉ.

"Qua đây" Giọng nói trầm lạnh sắt của Chu Tước Minh, ánh mắt đỏ rực.

"Không....Tôi sẽ không bao giờ trở về đó đâu....không..Không bao giờ" Hình Thất Thất đưa ra quyết định dứt khoát,kèm theo nỗi sợ hại dâng tràn.

"Ha....Cô đang đùa giỡn với sự kiên nhẫn của tôi,cô muốn theo tên ăn mày này sao,vậy được bây giờ tôi sẽ giết hắn."

Hình Thất Thất hoảng sợ kéo tay Phong Diệc Thần" Anh chạy đi...nếu không hắn điên lên hắn sẽ giết anh"

"Thất Thất,anh không sợ,anh sẽ bảo vệ em"

Chu Tước Minh từ túi quần sau lấy ra một khẩu súng giơ lên hướng về phía hai người.

"Muốn chơi, tôi sẽ chơi với các người tới cùng"

Phong Diệc Thần ngang người ra che chắn cho Hình Thất Thất "Muốn bắn thì cứ bắn đi đừng vòng vo"

Chu Tước Minh bỗng hạ thấp tay xuống "Mày có quan hệ gì với cô ta?" Chu Tước Minh nhíu mày, môi nhếch lên cười.

Bỗng chốc đôi mắt Chu Tước Minh liếc nhìn Hình Thất Thất, nạt lớn" Tôi không có kiên nhẫn nhắc lại lần thứ 3...Qua đây"

Nhìn vào ánh mắt rực lửa ấy Thất Thất không khỏi lo sợ, cô dần nới lỏng tay của Phong Diệc Thần "Em không muốn làm liên lụy đến anh". "Thất Thất, đừng qua đó" Phong Diệc Thần nắm chặt tay cô lại .Hình Thất Thất nhìn Phong Diệc Thần nở nụ cười và lắc đầu, rồi quay sang hướng của Chu Tước Minh cất giọng nói yếu ớt " Chu Tước Minh,anh từng nói đến khi tôi chết đi thì anh mới buông tha cho tôi....xin anh giữ lời hứa!" Hình Thất Thất vừa mỉm cười vừa khóc trong sự đau khổ.

Nói xong Hình Thất Thất chạy ngay đến thành của chiếc thuyền, buông lỏng thân mình hướng xuống biển.

"Tũm"

Kết thúc rồi sao, có lẽ đây chính là cách chấm dứt tất cả cho hai bên .




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện