Edit: Rheni
Nơi đó sao lại có thể liếm?
Nơi đó như thế nào có thể liếm chứ?
Đào Nhuyễn xấu hổ muốn hỏng rồi, cô đẩy Cố Chi Châu ra che mông lại, cả gương mặt đều mang vẻ xấu hổ và giận dữ.
Nhưng cô không biết động tác như bưng kín mặt kia, lại đem ưu thế phía trước của mình tất cả đều lộ ra hết.
Cặp vú trắng nõn, đẫy đà hình giọt nước, vùng eo mảnh khảnh, cả cơ thể với đường cong lả lướt cực kỳ mê người.
Thế nên Đào Nhuyễn rõ ràng nhìn thấy ánh mắt Cố Chi Châu lại một lần nữa âm trầm xuống, anh cúi đầu cắn lên ngực cô.
"Ư ~ a ~"
Khoái cảm mãnh liệt khiến Đào Nhuyễn vô pháp cự tuyệt, Cố Chi Châu thậm chí còn đem ngón tay nhét vào tiểu huyệt của cô.
Mà ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng đùa giỡn của Cố Tiếu cùng Liêu Đào Đào.
Đào Nhuyễn ngây dại.
Cô không biết nếu Cố Tiếu cùng Liêu Đào Đào thấy được cảnh tượng như vậy thì sẽ sảy ra chuyện gì, chỉ biết chính mình hiện tại đầu ong lên, hoàn toàn rối loạn.
Còn may là Cố Chi Châu không tiếp tục làm loạn, anh nhân lúc Cố Tiếu và Liêu Đào Đào chưa kịp dùng chìa khóa mở cửa, ra tay trước chặn lại.
"Đừng hoảng, mặc quần áo lại cẩn thận." Cố Chi Châu thậm chí còn có thể bình tĩnh nhắc Đào Nhuyễn mặc quần áo.
Đào Nhuyễn ngốc một cái chớp mắt, rồi sau đó đỏ mặt mở tủ, luống cuống tay chân mà lấy quần áo.
Ngoài cửa Cố Tiếu đem chìa khóa cắm vào, nhưng lại không mở được cửa.
"Sao lại thế này? Chìa khóa của tớ hỏng hay là cửa hỏng mất rồi?"
Liêu Đào Đào nói: "Cậu tránh ra, để tớ thử xem."
Nhưng Liêu Đào Đào cũng không mở được.
Cố Tiếu gọi Đào Nhuyễn: "Nhuyễn Nhuyễn? Cậu đâu rồi? Còn thức không? Sao tụi tớ lại không mở cửa phòng được?"
Đào Nhuyễn ngập ngừng: "Cái đó...!Các cậu chờ một chút đã!"
Cô đã thay xong quần áo, chỉ là Cố Chi Châu thì sao bây giờ? Để anh trốn lên giường mình? Hay trốn ra ngoài ban công?
Ở lúc Đào Nhuyễn còn đang không biết nên làm cái gì, Cố Chi Châu mở cửa ra.
Đào Nhuyễn ngốc tại chỗ.
Cố Tiếu cùng Liêu Đào Đào thì khiếp sợ tại chỗ.
"Tôi đến đây thăm Nhuyễn Nhuyễn, ngại quá, quấy rầy rồi." Cố Chi Châu mở miệng, khuôn mặt anh bình tĩnh không hề gợn sóng, bộ dáng cùng với người vừa rồi ánh mắt nóng rực liếm cả cơ thể Đào Nhuyễn hoàn toàn như hai người khác nhau.
Liêu Đào Đào lắp bắp: "Nhưng không phải kí túc xá nữ không cho nam sinh vào..."
Cố Tiếu vội vàng che miệng cô lại, đẩy người ra phía sau, nói với Đào Nhuyễn cùng Cố Chi Châu: "Hai người cứ ở đây, tớ với Đào Đào còn có chút việc đi trước, tạm biệt!"
Nói xong còn cẩn thận giúp Đào Nhuyễn đóng cửa lại.
Đào Nhuyễn rốt cuộc định thần lại, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Cố Chi Châu.
Ánh mắt của cô vừa tức giận lại xấu hổ, Cố Chi Châu nhìn mà thèm, liền lại đem Đào Nhuyễn ôm vào trong lòng ngực.
Đào Nhuyễn nói: "Anh buông ra..."
Cố Chi Châu xoa đầu cô, thanh âm ôn nhu: "Không phải bảo muốn nói chuyện rõ ràng với anh sao? Chỗ này không tiện nói rõ, đến nhà anh trước được không?"
Đào Nhuyễn là muốn cự tuyệt.
Cố Chi Châu dám xông vào phòng ngủ nữ sinh làm những chuyện như vậy với cô, ai biết được nếu tới chung cư anh sẽ còn làm ra hành động gì?
Nhưng cô lại thật sự rất muốn biết Cố Chi Châu định nói gì.
"Anh sẽ không bắt nạt em, chỉ nói chuyện thôi, được không?"
Những lời này hoàn toàn đánh bại hàng phòng thủ của Đào Nhuyễn.
"Cái đó...!Đây là anh tự nói..."
Cố Chi Châu hôn trán cô, ôn nhu nói: "Anh hứa mà."
Sau đó Cố Chi Châu đi xuống trước, chờ Đào Nhuyễn lại đổi quần áo xong anh đã chờ ở dưới lầu, trên tay còn mang theo bữa sáng.
Đào Nhuyễn lại ngồi trên xe, trước khi lái xe Cố Chi Châu còn