Đào Nhuyễn sắp không chịu nổi nữa rồi.
Xúc cảm từ lông vũ so với ngón tay không giống nhau, tiểu huyệt bị ngón tay Cố Chi Châu trêu chọc cô sẽ cảm thấy thoải mái, sung sướng.
Nhưng hiện tại bị lông vũ trêu chọc hoa hạch, đùa bỡn huyệt thịt, cô chỉ cảm thấy khó nhịn, ngứa ngáy.
"Không cần nữa đâu..." Đào Nhuyễn không chịu nổi cảm giác ngứa ngáy khó chịu này, khóc lóc cầu xin Cố Chi Châu: "Đừng đùa nữa, đừng lấy cái đó làm em, có được không?"
"Hoa môi của em đang run rẩy, em có thấy không, rất đẹp."
Cố Chi Châu cầm sợi lông vũ dùng sức cắm vào huyệt khẩu, một chút lực này khiến góc cạnh của sợi lông đâm nhẹ vào trong mị thịt, ngay lúc đó, Đào Nhuyễn cảm thấy chính mình không còn ngứa nữa, nhưng cũng chỉ một giây, sau đó Cố Chi Châu giơ tay, tiếp tục dùng lông vũ vừa nhỏ vừa mềm ấy trêu chọc cô, làm cô càng ngứa ngáy khó chịu.
"A~ không cần....!Cố Chi Châu em không muốn nữa hu hu...!a~ "
Cố Chi Châu tạm dừng hành động, bắt đầu dẫn dụ cô: "Không cần cái này sao? Vậy em muốn cái gì?"
Đào Nhuyễn không biết.
Cô không biết mình muốn cái gì.
Cô rất khó chịu, hoa huy*t vừa ngứa vừa trống rỗng bị lông vũ đùa bỡn, rõ ràng là đang ầm ĩ kêu gọi muốn cái gì đó vỗ về an ủi.
Nhưng mà, cái gì đó là cái gì nha?
Cố Chi Châu đứng phía sau cô mỉm cười, vừa nắn bóp mông cô, vừa nói: "Nhuyễn Nhuyễn không nói, anh làm sao mà cho em đây?"
Sau đó Cố Chi Châu lại càng quá đáng.
Sợi lông vũ đùa nghịch hoa huy*t của nàng từ một cái biến thành một chùm, ngay cả đầu nhũ cũng bị lông vũ phất phơ trêu ghẹo, đầu vũ cô bị nghịch ngợm càng ngày càng cứng rắn, âm đế bị chơi đùa đến mức đỏ bừng như máu, bên trong tiểu nộn bức không ngừng chảy nước, tràn trề khắp nơi.
Cố Chi Châu lại hỏi: "Muốn cái gì? Nhuyễn Nhuyễn, nói cho anh, em muốn cái gì?"
Người đàn ông thấy Đào Nhuyễn vẫn chưa thông suốt, liền ném lông vũ đi, đặt đại dương v*t đã cương cứng của mình ở miệng huyệt, giọng nói khàn khàn: "Tiểu nộn bức của Nhuyễn Nhuyễn không ngứa sao? Không muốn dương v*t to lớn của anh giúp anh hết ngứa sao? Nói đi, Nhuyễn Nhuyễn, nói ra thì anh sẽ cho em."
Đào Nhuyễn rốt cục không chịu nổi nữa, khóc lớn đòi hỏi: "Cho em...!Học trưởng, cầu xin anh cắm dương v*t vào đi, xin anh hãy dùng dương v*t mạnh mẽ đâm em đi, xin anh dùng dương v*t to lớn làm em hết ngứa....!a~"
Cố Chi Châu đâm dương v*t vào rồi.
Lông vũ gảy ở đầu ngực Đào Nhuyễn không biết đã biến mất từ lúc nào, Đào Nhuyễn bị lụa đỏ treo giữa không trung, mà Cố Chi Châu cứ như vậy đè lên cô từ phía sau, một bên xoa nắn bộ ngực to cùng đầu nhũ, một bên mạnh mẽ đâm chọc cô.
"A~ "
"Thoái mái không? Đồ lẳng lơ, anh trai thao em sướng hay không, hả?"
Tiếng nước không ngừng truyền ra từ bộ phận giao hợp của hai người, lẫn