[Thập Niên 80] Gả Cho Ác Bá

Tại Sao Phải Nói Cho Chị Biết


trước sau

Advertisement
Dịch giả: Uất Kim Hương

“Cái gì? Cháu còn bị hủy danh tiếng? Cháu nói rõ ràng ra xem!”

Diệp Uyển Thanh: “Không không không, cháu không có, cháu thật sự không hôn môi với côn đồ đâu ạ!”

Trước mắt Diệp Hướng Đảng tối sầm, giải thích như vậy còn không bằng khỏi giải thích. Ông ta cảm thấy Diệp Uyển Thanh cố ý! Nhất định là cô cố ý!

“Trời đất ơi! Lại còn hôn môi!” Triệu Yến cũng cảm thấy mình sắc tức đến ngất xỉu rồi.

Vương Cường giận dữ nói: “Diệp Hướng Đảng, anh có ý gì? Ba tôi còn từng cứu mạng anh, anh báo đáp như vậy sao? Mối hôn sự này tôi không đồng ý!”

“...”

Gà bay chó sủa một trận.

Nhân lúc ba người còn đang ầm ĩ lôi kéo nhau, Diệp Uyển Thanh cũng không rảnh quan tâm đến những chuyện khác, cô bèn đi đến chỗ để đống đồ linh tinh của mình, thu dọn một chút rồi xách ra ngoài.

Trước đó cô còn định mượn nhà bếp để chuẩn bị một chút, nhưng bây giờ cô đã chọc giận Diệp Hướng Đảng rồi, e là không tiện làm việc ở nhà nữa, nói không chừng còn bị giận cá chém thớt…

Không còn cách nào, cô chỉ đành suy nghĩ biện pháp khác.

Diệp Uyển Thanh xách theo đống đồ chuẩn bị ra khỏi cửa, Diệp Minh Châu đột nhiên ngăn cản cô.

“Chị, chị biết chị là con nuôi rồi hả? À đúng rồi, chị có muốn biết ba mẹ ruột của chị là ai không?” Diệp Minh Châu tỏ vẻ chị cầu tôi đi, tâm tình tôi tốt thì sẽ nói cho chị biết bí mật này.

Diệp Uyển Thanh kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy không bất ngờ lắm.

Cô ngước đôi mắt hạnh trong trẻo nhưng lạnh lùng, hỏi ngược lại: “Em biết lâu rồi à? Từ khi nào vậy?”

“Biết lâu rồi thì sao?”

“Sao không nói cho chị biết?”

“Tại sao tôi phải nói cho chị biết? Nói với chị xong chị không đối xử tốt với tôi nữa thì phải làm sao bây giờ? Nếu như tâm trạng chị không tốt thì chị sẽ không làm việc nhà, mẹ bắt tôi làm thì
Advertisement
sao? Tôi không muốn làm đâu nha.”

“Thảo nào…” Diệp Uyển Thanh lười nói thêm cái gì, khẽ thở dài một hơi rồi đi lướt qua Diệp Minh Châu bước ra khỏi cửa, nhanh chóng xuống lầu.

“Thảo nào cái gì cơ?” Diệp Minh Châu ghé sát vào lan can hỏi: “Chị kia, tôi đang nói chuyện với chị mà! Này, này!”

Diệp Uyển Thanh vội vã đi ra hàng hiên, quẳng giọng nói ngây thơ kiêu căng của Diệp Minh Châu ra sau ót.

Gió lạnh thổi qua, lòng cô có chút hoảng hốt.

Thảo nào… Khi còn nhỏ mỗi khi cô và Diệp Minh Châu xảy ra mâu thuẫn, Minh Châu tức quá sẽ hét lên một câu: “Đây là nhà tôi, đây là ba mẹ tôi, chị cút đi.” Cái bộ dạng hùng hồn đó vẫn còn hiện rõ trước mắt cô.

Lúc đó cô cũng từng nghĩ tới khả năng này, nhưng bây giờ nhớ lại trái tim vẫn đau đớn âm ỉ.

Gia đình ư?

Cô đột nhiên rất muốn có một gia đình của riêng mình, hiện tại rất muốn.

***

Diệp Uyển Thanh xách theo mấy thứ mình mua xuống lầu rồi chất lên xe đạp.

Cô đẩy xe đạp đi bộ trên đường. Chuyện cô băn khoăn hiện tại là phải đi đâu mua bếp than và một cái chảo lớn, cũng rầu vì không biết số tiền còn lại trong túi có đủ để mua mấy thứ đó không.

Diệp Uyển Thanh cứ đẩy xe đi tới một hồi, đột nhiên có một người đụng vào cô rồi bỏ chạy thật nhanh.

Truyện convert hay : Lầm Chọc Yêu Nghiệt Vương Gia: Phế Tài Nghịch Thiên Tứ Tiểu Thư
Advertisement

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện