Thanh Xuân Đáng Giá Bao Nhiêu Tiền

Bắt Kẻ Chủ Mưu


trước sau

Advertisement
Cuối cùng cảnh sát điều tra đã bắt giữ băng nhóm tấn công Điềm Khiết và Tư Ni. Theo như kết quả điều tra, người thuê bọn họ, chính là Đường Khải con trai của Đường Khiêm.

Vài ngày trước hắn bị ông Điềm sa thải, vì hận ý nên hắn muốn trả thù ông. Trước đây, vì nể mặt ông Đường là cố vấn cấp cao của mình, nên ông Điềm đã đồng ý để Đường Khải vào tập đoàn APJ làm việc. Trong suốt thời gian đó, ông luôn chiếu cố và cho hắn rất nhiều cơ hội. Nhưng bản thân hắn không có năng lực, làm việc lại không nghiêm túc. Với tư cách là một người lãnh đạo, ông Điềm không thể để loại người không có năng lực như vậy, lưu lại trong tập đoàn APJ.

Phillip cùng phía cảnh sát trao đổi vài vấn đề về Đường Khải. Sau đó anh giao toàn bộ lại cho cảnh sát xử lý.

Phillip mua cháo trắng và một ít trái cây, ghé qua bệnh viện thăm Tư Ni.

Không biết hôn mê bao lâu, ruốt cuộc Tư Ni cũng đã tỉnh lại. Nằm trên giường bệnh, hai mắt cô từ từ mở ra, cô đang muốn cử động, chợt cảm thấy cơn đau ở sau lưng truyền tới . Phillip vừa mở cửa phòng bệnh ra, thấy Tư Ni muốn ngồi dậy, anh lập tức chạy nhanh tới giường bệnh đỡ cô.

" Bác sĩ nói vết thương hơi sâu, vì vậy, trước tiên em nên nằm yên để tránh làm hở miệng vết thương."

Đỡ Tư Ni nằm xuống giường yên ổn, anh lập tức mở nắp hộp cháo ra, ngồi xuống bên giường, chuẩn bị đút cháo cho Tư Ni, nhưng cứ lắc đầu, tỏ ý không muốn ăn.

" Ngoan nào, há miệng ra, phải ăn chút cháo mới mau khỏi bệnh".

Phillip vẫn kiên nhẫn đút cháo cho Tư Ni

" Em không thấy đói, anh cứ để trên bàn đi, khi nào em đói sẽ ăn"

Tư Ni không quen với sự thân mật này của Phillip, lúc mới đến làm việc cho Điềm Khiết, cô cứ thấy anh ta lạnh lùng, khó gần. Nhưng bây giờ lại khác xa hoàn toàn, làm sao vậy a?

Vì sao anh ấy lại tốt với mình như vậy?, không những vậy, anh còn ôn nhu như chăm sóc người yêu. Nhưng mình và anh ấy có quan hệ gì chứ. Tư Ni thầm nghĩ.

" Không được, phải ăn ngay bây giờ, nếu không ăn, anh sẽ ngồi đây đến khi nào em chịu ăn mới thôi".

Tư Ni thấy Phillip đã kiên quyết như vậy, cô cũng không chống cự lại nữa, đành há miệng ra để anh đút cháo cho cô.

Nhìn Tư Ni ngoan ngoãn ăn cháo do mình đút, Phillip hài lòng cười nhẹ nói:

" Vậy mới ngoan chứ"

Tư Ni cảm thấy tình huống này khá lúng túng. Chẳng lẽ sau khi cô bị thương, đã xuyên vào thế giới khác sao? Nghĩ vậy nhưng cô vẫn không muốn hỏi hay có bất kỳ hành động nào khác.

Im lặng một hồi lâu, Tư Ni rốt cuộc cũng mở miệng nói:

" cảm ơn anh,,, ah bác sĩ có nói bao giờ tôi được xuất viện không?"

Philip sau khi đút hết cháo cho Tư Ni, anh cũng bỏ hộp cháo lên bàn rồi đáp:

" Vết thương sẽ nhanh chóng lành lại thôi. Nhưng em nên ở lại bệnh viện để các bác sĩ theo dõi miệng vết thương, không cần vội xuất viện đâu"

Philip như thể đọc được suy nghĩ của cô. Tuy nhiên anh vẫn ôn nhu giải thích cho cô hiểu.

"Nhưng tiểu thư, cần người bảo vệ"

Tư Ni mặc dù bị thương, nhưng cô vẫn luôn lo lắng cho Điềm Khiết.

Vừa vô tình nhắc tới Điềm Khiết, Tư Ni chợt cảm thấy có chút mất mát. Từ lúc cô tỉnh lại đến giờ vẫn chưa thấy Điềm Khiết đâu, mặc dù cô không dám ảo tưởng, cô ấy sẽ đến thăm mình, nhưng chẳng lẽ một lời hỏi thăm cũng không được sao.

Thấy Tư Ni có vẻ không vui, Phillip bèn nói:

" Tiểu thư có rất nhiều vệ sĩ bảo vệ cô ấy, em không cần phải lo, việc duy nhất em nên làm là ở bệnh viện dưỡng thương cho thật tốt".

Cóc cóc......

Trong lúc hai người đang nói chuyện, cửa phòng bệnh phát ra tiếng gõ cửa. Phillip và Tư Ni ngẩng đầu lên dồn sự chú ý ở cửa.

Lúc nhìn thấy người bước vào, cả hai liền bất ngờ không thôi.

Điềm Khiết thấy hai người nhìn mình chăm chăm, cô giả vờ ho nhẹ một cái.

Lúc này Phillip mới hoàn hồn lại, đứng dậy chào cô.

" Tiểu thư"

Điềm Khiết đem sữa và yến đặt lên bàn, cô đi đến ghế bên cạnh giường bên kia ngồi xuống. Cả quá trình Tư Ni đều im lặng cho đến khi Điềm Khiết nhìn cô.

" Cô thấy thế nào rồi?"

Điềm Khiết thấy sắt mặt Tư Ni rất kém, hôm nay mới có cơ hội nhìn kỹ cô thật gầy.

" Tôi đã khỏe nhiều rồi, cảm ơn tiểu thư đã quan tâm" .

Tư Ni không biết tại sao, khi thấy Điềm Khiết xuất hiện, trong lòng cô liền có cảm giác vui mừng.

Không phải bình thường cô ta rất khó ưa sao? Mình làm sao lại vui vẻ, vì cô ta đến đây chứ?

Phillip thấy mình ở lại đây thêm dư thừa, liền lên tiếng:

" Hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi còn có việc cần xử lý, nên phải đi trước".

Điềm Khiết nghe anh nói vậy, gật đầu đồng ý.

Tư Ni thấy anh chuẩn bị rời đi liền nói:

" Cảm ơn cháo và trái cây của anh hôm nay nhé, khi nào vết thương của tôi bình phục, sẽ mời anh dùng cơm, có được không?"

Philip nhìn Tư Ni cười nói:

" Được, anh sẽ đợi lời mời của em đó".

Nói xong anh lập tức rời đi, để lại Tư Ni và Điềm Khiết ở trong phòng bệnh rộng lớn.

Điềm Khiết nhìn trên bàn thấy hộp cháo và trái cây liền hiểu. Hóa ra Phillip chăm sóc chu đáo cho Tư Ni như vậy. Nhưng cô cảm thấy có gì đó sai sai.

Tên ma đầu đó từ trước đến giờ, ngoài công việc ra thì hầu như chưa bao giờ vì ai mà làm những việc này, không được, chẳng lẽ hắn thích Tư Ni? Còn cô ấy thì sao? Cũng sẽ thích hắn chứ?

Như vậy thì có liên quan gì tới mình chứ, tốt nhất là không nên liên quan đến mình đi.

Tư Ni thấy Điềm Khiết ngồi im lặng không nói gì, khiến cô có chút không thoải mái, buộc miệng hỏi:

" Cái đó,,, hôm nay tiểu thư đến đây là thăm tôi sao?"

Điềm Khiết đang chìm trong suy nghĩ, thì nghe người trước mặt hỏi. Nhưng cô không trực tiếp trả lời, mà hỏi ngược lại Tư Ni.

" Hôm đó vì sao cô lại mạo hiểm như vậy? Chỉ vì câu nói của tôi?"

" Bảo vệ sự an toàn của cô, là trách nhiệm của tôi. Còn câu nói của cô tôi không có để ý tới đâu"

Tư Ni chỉ cố gắng làm tốt nhiệm vụ của mình, nếu hiện tại tình huống đó có xảy ra cô cũng sẽ làm như vậy.

" Trách nhiệm? Nếu hôm đó không có cảnh sát đến đúng lúc, thì e rằng cái mạng nhỏ của cô cũng không còn. Cô không sợ chết sao?"

Tư Ni cảm thấy Điềm Khiết như kiểu không tin là cô có thể bảo vệ được cô ấy vậy. Tư Ni buồn bực đáp:

"Nếu tôi chết, cô nên vui mới phải, sẽ không còn ai cản trở việc tốt của cô nữa"

" Không cho phép nói bậy"

Điềm Khiết dị ứng với từ chết, ngày hôm đó, chứng kiến cảnh tượng Tư Ni bị đâm, cô đã cực kỳ sợ hãi rồi. Hiện tại cô mà nghe tới mấy từ chết chóc, trong lòng cô không biết vì sao lại sợ hãi vô cùng.

Truyện convert hay : Vô Thượng Đan Tôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện