Thần Dược Của Anh

Chương 13


trước sau

Advertisement
Edit: FQ

Beta: Hoa Tuyết

Sau khi tám chuyện với Tư Vi xong, Lật Hạ vui vẻ lăn lộn trên giường, đang cao hứng thì Cố Nhất Vọng gõ cửa.

“Hạ Hạ.” Anh gọi, “Anh có thể đi vào không?”

Lật Hạ không hề giữ hình tượng thục nữ, nằm trên giường ôm chăn, trợn mắt hỏi: “Làm gì?”

Cố Nhất Vọng nói: “Trao đổi với em chút chuyện.”

Lật Hạ ờm khẽ một tiếng, không kiên nhẫn nói: “Vào đi.”

Ở trước mặt Cố Nhất Vọng, từ trước đến nay cô đều sống rất thật.

Cô và Cố Nhất Vọng quen nhau từ bé, biết nhau từ hồi còn mặc tã, mặt nào cũng đều thấy rồi, đối với vị đàn anh này cô không hề kiêng kỵ gì, bởi cô không coi anh là người khác phái, mà coi là bạn thân hoặc chị em tốt.

Lúc Cố Nhất Vọng đẩy cửa vào, Lật Hạ vẫn đang thoải mái nằm trên giường, trong ngực ôm chăn, chăn ga lộn xộn, vừa nhìn đã biết cô vừa lăn lộn.

Lật Hạ chống tay, nghiêng người, tay nâng đầu, nhìn về Cố Nhất Vọng: “Bàn chuyện gì à?”

Cố Nhất Vọng cũng không dông dài, đi thẳng vào vấn đề: “Buổi nhạc hội của thầy vào ngày kia, mai chúng ta không có chuyện gì, cùng đi chơi một chút không? Lâu rồi anh không về, em đưa anh đi đi.”

Lật Hạ liếc mắt, không nghĩ ngợi đã cự tuyệt: “Em không đi.”

“Ngày mai em muốn ngủ nướng, em muốn nằm trên giường, ai cũng đừng hòng chia lìa em và giường.”

Cố Nhất Vọng: “…”

Anh bắt đầu oán than, kể khổ: “Nhưng mấy ngày nữa anh phải đi rồi, vất vả lắm mới về được một chuyến, chẳng lẽ em không đi chơi với đàn anh của em sao?”

Cô ghét bỏ lườm anh: “Anh có gì hay mà đi cùng.”

Cố Nhất Vọng thở dài: “Hạ Hạ, em khiến anh đau lòng quá đi.”

Lật Hạ qua loa làm mặt quỷ với anh.

Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại https://hoatuyethouse.wordpress.com/edit-than-duoc-cua-anh/

Tẩy chay trộm cắp và ủng hộ chính chủ các bạn nhé. Trộm cắp sâu mọt nan y!!!

Kế hoạch kéo Lật Hạ ra ngoài chơi bồi dưỡng tình cảm của htm cứ như vậy mà tan vỡ.

Nhưng Lật Hạ không ngờ lời mời vừa rồi của Cố Nhất Vọng không phải là lời cuối, mà chỉ là bắt đầu.

Bởi vì vào lúc ăn cơm tối, mẹ Lật Hạ là Mạnh Cầm Ngữ nói với cô: “Vọng Vọng mãi mới về nước một chuyến, hai hôm tới con không có việc gì thì đi ra ngoài chơi với đàn anh con, đưa nó đi chơi vài nơi đi.”

Lật Hạ tuy nóng nảy trong lòng nhưng vẫn nghe lời mẹ.

Cho nên dù cô không quá tình nguyện thì vẫn đồng ý với Mạnh Cầm Ngữ: “Tuân mệnh, giáo sư Mạnh.”

Cố Nhất Vọng ngồi cạnh, nhìn thấy cảnh Lật Hạ không muốn nhưng không dám phản bác mà cười thầm.

Cũng chỉ có dì Mạnh mới trị được con bé kia.

Lật Hạ sợ Mạnh Cầm Ngữ không phải không có nguyên nhân.

Mạnh Cầm Ngữ là giáo sư đại học, những năm qua nổi tiếng nghiêm khắc ở trường, chỉ cần nhắc ba chữ “Mạnh Cầm Ngữ” với sinh viên, phản ứng dầu tiên chính là giờ học của giáo sư này tuyệt không thể trốn.

Bởi vì chỉ cần trốn tiết một lần thì đừng mong tới chuyện qua môn.

Các giảng viên khác dù có khó đến đâu cũng cho một cơ hội, có quy định vắng mặt ba lần mới rớt tín chỉ các kiểu, nhưng ở lớp giáo sư Mạnh thì chỉ cho một cơ hội duy nhất, đó chính là ngoan ngoãn đi học.

Do bị ảnh hưởng bởi sự nghiêm khắc của Mạnh Cầm Ngữ, tâm lý Lật Hạ càng sợ hãi bà hơn, những năm qua đều ngoan ngoãn gọi bà là “giáo sư Mạnh” chứ không phải là mẹ.

Mạnh Cầm Ngữ lên tiếng, Lật Hạ không thể không theo.

Bởi vậy nên mới sáng sớm, Lật Hạ đã bị đồng hồ báo thức đánh thức.

Cô vẫn ngái ngủ mà ngồi dậy, mắt nhắm tịt, sau đó lại ngả người ra sau, nằm trở lại.

Hơn nửa tiếng sau, Cố Nhất Vọng đứng ở cửa gọi cô: “Hạ Hạ, dậy chưa?”

Lật Hạ bị tiếng gõ cửa đánh thức, có chút bực bội đáp lại: “Đừng gõ nữa!”

Đồng thời cầm cái gối ôm ném thẳng vào cửa.

Cố Nhất Vọng bất đắc dĩ bật cười: “Cái tật cáu khỉnh lúc mới ngủ dậy không nhỏ nha.”

Anh đi xuống tầng trước, gần một tiếng sau Lật Hạ mới trang điểm xong đi xuống.

Cố Nhất Vọng đưa cho cô một cốc sữa đậu nành, Lật Hạ uống nó nhân lúc còn nóng, sau đó hai người cùng đi ra ngoài.

Thực ra cô chẳng có kế hoạch gì cả, ngược lại Cố Nhất Vọng như đã  có chuẩn bị trước, lôi kéo Lật Hạ đi tới những nơi cô không ngờ đến.

Làm thế nào cô cũng không thể tưởng tượng ra anh sẽ đưa cô đi ngồi kinh khí cầu.

Đây là tình tiết máu chó não tàn trong phim tình yêu thanh xuân nào vậy?

Quan trọng là, hai người bọn họ cũng có phải là nhân vật chính đâu!!!

Lúc kinh khí cầu đang bay lượn giữa không trung, Lật Hạ nhắn tin cho Tư Vi phỉ nhổ cái tên đàn anh của cô, vậy mà có thể làm ra chuyện này.

Sau đó, vị sư phụ tình yêu Tư Vi bắt đầu phân tích.

Vi Vi: “Hạ Hạ, đàn anh cậu tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đưa cậu đi ngồi kinh khí cầu đâu! Tớ đoán lát nữa anh ta sẽ hỏi cậu cảm thấy thế nào đó.”

Tin nhắn của Tư Vi vừa gửi tới, Cố Nhất Vọng liền quay đầu hỏi Lật Hạ: “Hạ Hạ, em thấy thế nào?”

Lật Hạ kinh ngạc mở to mắt.

Vi Vi của mình dự liệu như thần luôn nè.

Cô lén nhìn điện thoại, thấy tin nhắn Tư Vi gửi tới tiếp.

Vi Vi: “Bây giờ cậu phải dùng hết vốn từ cha sinh mẹ đẻ của cậu ra để khen!”

Vi Vi: “Phải biết là đàn anh của cậu muốn tìm chị dâu cho cậu rồi, cho nên đưa cậu đi thử nghiệm, xem cậu – với tư cách là phái nữ, cảm thấy như thế nào. Anh ta tốn công sắp xếp chuyện lãng mạn như vậy, đương nhiên cậu không thể đả kích lòng tự tin của anh ta! Hơn nữa các cô gái bình thường đều không hề có sức chống cự với chuyện này! Ví dụ như là tớ…aaaaaaaaa! Vừa bổ não bằng hình ảnh này tớ đã không kìm được muốn hét lên!”

Thì ra là thế!!!

Lập Hạ lập tức GET!

Cô lập tức cười vô cùng vui vẻ với Cố Nhất Vọng, nụ cười ngọt ngào không chút khoa trương, vô cùng trái lương tâm, nói: “Em cảm thấy vô cùng vô cùng vô cùng sảng khoái!!!”

Nói xong cô còn mở hai tay, nhắm mắt, hơi ngửa đầu ra sau làm động tác đón gió.

“Sắp xếp này quá hoàn hảo! Không có cô gái nào không thích ngồi kinh khí cầu cả, đàn anh của em thật sự quá giỏi mà! Bởi vì tất cả các cô gái đều không chống lại được sự lãng mạn này!”

Cố Nhất Vọng vui vẻ nhướng mày: “Em rất thích ư?”

Lật Hạ chớp chớp mắt, cười cực kỳ rạng rỡ, gật đầu nói: “Thích! Vô cùng thích!”

Thật ra cô bé trong lòng cô đang điên cuống lắc đầu.

Thích cái quần quẻ ấy! Thứ cô không chịu nổi nhất là cái thể loại Mary Sue Jack Su nhất đấy.

Haizzzz, cô chính là kiểu con gái thẳng sắt thép, nếu không có Vi Vi làm quân sư tình yêu, luôn bày mưu tính kế cho cô, thì có khả năng bây giờ cô và Hứa Thành Mộ vẫn không có điểm chung nào rồi.

Tiếp đó, Cố Nhất Vọng đưa cô đi chơi khắp nơi, gì mà nhà ma khủng bố dọa người, nhảy bungee mạo hiểm, vòng quay lãng mạn…

Lật Hạ căn cứ vào nguyên tắc làm đàn em phải cổ vũ cho đàn anh, thêm tin nhắn chắc nịch của Tư Vi, nên vẫn luôn khen ngợi Cố Nhất Vọng.

Hơn bốn giờ chiều, hai người đi vào rạp chiếu phim.

Cố Nhất Vọng hỏi Lật Hạ thích xem bộ phim nào, cô vô cùng phân vân giữa một bộ phim điện ảnh lâu đời và một bộ phim tình cảm.

Tình nhân tới rạp là xem phim đó à?

Không phải!

Vậy thì phải chọn suất chiếu ít người xem.

Lật Hạ không chút do dự mà chỉ tay vào bộ phim điện ảnh có thâm niên.

Cố Nhất Vọng bất ngờ.

Không ngờ đàn em mình thâm tàng bất lộ, gu cao cấp vậy.

Sau đó anh rất nghe lời định đi mua vé xem phim, lại bị Lật Hạ kéo lại.

“Cố Nhất Vọng, em bảo này, khi anh đưa cô gái anh thích đến đây nhất định phải chọn suất chiếu không nhiều người xem, ví dụ như bộ phim điện ảnh có tuổi kia, dám chừng hai người có thể bao hết rạp ấy. Sau đó hai người có thể… anh hiểu mà.”

Cô nháy mắt ra hiệu với Cố Nhất Vọng, mặt đày ẩn ý.

Cố Nhất Vọng khó hiểu, mờ mịt hỏi lại cô: “Hạ Hạ, em đang nói gì thế?”

Lật Hạ ngây thơ chớp mắt, mở miệng ăn bắp rang, nhai vô cùng vui vẻ, nói với Cố Nhất Vọng: “À. Hôm nay không phải anh muốn em làm tham mưu, trải nghiệm thử kế hoạch dẫn người trong lòng đi chơi của anh à?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện