Thẩm Ngữ

Chương 27:


trước sau

Advertisement
Chương 27: Bị chịch (H ngoài cửa có người)

Diệp Lệ Thành theo Thẩm Ngữ vào nhà vệ sinh sau đó đè cô lên tường.

Lưng Thẩm Ngữ dán sát vào tường, cô giận dỗi nói, “Chú thật quá đáng! Lâm Lâm còn đang ở đó… Chú, sao chú lại có thể như vậy!”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen247. Bản sẽ không đầy đủ.

“Ai làm trước? Hửm?” Diệp Lệ Thành buồn cười nói rồi hôn lên cái cổ trắng nõn của cô, “Tiểu Ngữ, dám làm thì phải dám chịu.”

Hơi thở của anh khiến Thẩm Ngữ bị nhột, cô quay đầu đi, “Em… Em có chừng mực.”

“Chúng ta đi ra ngoài đi, Lâm Lâm còn đang đợi chúng ta đó.”

Diệp Lệ Thành giống như không nghe thấy, anh nâng chân cô rồi gác lên bồn rửa tay, sau đó ngồi xổm xuống, “Để tôi xem tiểu huyệt em ướt như thế nào.”

Diệp Lệ Thành quỳ một gối xuống đất, vén váy cô lên, đẩy quần lót ra rồi kề sát vào nhìn tiểu huyệt cô.

Cái mũi cao thẳng cơ hồ chạm vào hoa huyệt, mùi hương ngọt ngào của dâm thủy tràn ngập khứu giác Diệp Lệ Thành.

“Tự cầm nó.” Diệp Lệ Thành thấy cái váy quá vướng nên liền bảo Thẩm Ngữ tự vén lên.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen247. Bản sẽ không đầy đủ.

Thẩm Ngữ ngượng ngùng, lông mi dày rậm như cánh bướm không ngừng run rẩy, hai tay chậm rãi vén váy lên.

Một chân của cô gác lên bồn rửa tay, chân kia hơi đứng thẳng, hai chân mở ra thành góc vuông, hạ thân trần trụi, quần lót một mảnh nằm vắt vẻo trên đùi, một mảnh nằm lẻ loi dưới đất.

Tay cô nắm chặt phần váy đã bị kéo lên đến hông, biểu tình thống khổ, nhưng giữa mày lại như trộn lẫn một chút vui thích. Giữa hai chân cô là một mái đầu đen đang không ngừng cử động, thỉnh thoảng phát ra âm thanh nước vang “tấm tắc”.

Đầu lưỡi bắt chước dương vật đâm vào rút ra trong tiểu huyệt cô. Tuy đầu lưỡi không thô to như dương vật nhưng nó lại linh hoạt, chỉ mới liếm thôi mà đã làm cho hoa huyệt Thẩm Ngữ dâm thủy tràn trề, làm ướt chóp mũi Diệp Lệ Thành.

“Ưm a, chú đừng, đừng liếm…”

Diệp Lệ Thành rút đầu lưỡi ra, dọc theo khe hở liếm lên trên, âm hộ cô đầy đặn, hai mảnh cánh hoa khép chặt, muốn tách ra cũng khá tốn sức, vất vả lắm mới chạm được đến viên đậu đỏ, còn chưa kịp nhấm nháp thì tiếng gõ cửa đã ngăn cản động tác của Diệp Lệ Thành.

“Tiểu Ngữ, là cậu sao?”

Lúc này Diệp Lệ Thành há miệng ngậm lấy hạt đậu đỏ rồi kéo nhẹ ra.

“Hửm!” Thẩm Ngữ hít một hơi khí lạnh, đầu gối nhũn ra, trượt người xuống, cả người như mất hết sức lực.

“Tiểu Ngữ?”

“Sao… Sao?” Thanh âm hơi hơi phát run.

“Cậu ở bên trong làm gì đó? Tớ chờ cậu mãi mà không thấy cậu về.”

Diệp Lệ Thành đứng dậy, nhét hai ngón tay vào trong tiểu huyệt rồi nói nhỏ bên tai cô, “Tiểu Ngữ đang làm gì? Mau nói cho Lâm Lâm biết đi.”

Thẩm Ngữ che miệng lại, nhắm mắt liên tục lắc đầu, một bên ngăn cản ngón tay đang liên tục tạo ra khoái cảm trong tiểu huyệt cô, một bên cố gắng ngăn tiếng rên rỉ, cô hoàn toàn không biết nên trả lời Diệp Lâm Lâm như thế nào.

Ngoài cửa lại truyền đến âm thanh thúc giục, Diệp Lệ Thành tốt bụng dừng tay, “Trả lời Lâm Lâm đi.”

Nơi riêng tư của Thẩm Ngữ vẫn còn râm ran, đầu óc mơ hồ, hoàn toàn mất đi năng lực trả lời.

“Nói cho Lâm Lâm là bụng em không ổn.” Diệp Lệ Thành nói.

“Bụng tớ, ưm… Không ổn cho lắm.” Thẩm Ngữ nói theo anh, lúc cô đang nói thì Diệp Lệ Thành bắt đầu di chuyển ngón tay, nửa câu sau đều là run rẩy nói ra.

“A? Có nặng lắm không? Tớ đi lấy thuốc cho cậu.” Dứt lời, Diệp Lâm Lâm liền chạy đi.

Diệp Lệ Thành nhân cơ hội kéo khóa quần xuống, móc ra dương vật đã cứng đến đỏ tím, dẫn dắt đặt tay cô lên sờ nó, “Biết thứ đang cầm trong tay là gì không?”

Dương vật nóng bỏng nằm trong tay, Thẩm Ngữ theo phản xạ cúi đầu nhìn sau đó lại nhanh chóng rời mắt.

“Ha ha.” Diệp Lệ Thành bị phản ứng của Thẩm Ngữ chọc cười, anh hỏi, “Thẩm Ngữ ngoan, em đang cầm cái gì?”

“… Dương vật.” Dứt lời, cô liền nghiêng đầu dán mặt vào bức tường lạnh lẽo để giảm bớt cảm giác khô nóng.

“Có muốn chú dùng dương vật để chịch em không?”

“Không muốn…” Thẩm Ngữ còn một tia lý trí, cô lắc đầu định bỏ chân xuống.

Diệp Lệ Thành đột nhiên nhét dương vật vào chỗ bắp đùi, quy đầu phá vỡ cái khe mông, giống như lúc chưa khai bao cô, chỉ dùng cánh hoa non mềm để an ủi dục vọng mình.

Dương vật lướt qua cửa động, phân thân lập tức dính đầy dịch nhầy trong suốt, vật đó Diệp Lệ Thành rất dài, lại còn có độ cong, quy đầu nhếch lên khai mở kẽ mông Thẩm Ngữ.

Cọ qua cọ lại như thế vài cái, Thẩm Ngữ nhận thua trước, môi đỏ khẽ nhếch phun ra âm thanh rên rỉ.

“Có muốn tôi chịch em không?” Diệp Lệ Thành đắc ý nhìn Thẩm Ngữ mềm xèo ngã vào lòng ngực mình, sau đó cố ý đặt quy đầu cạ cạ cửa động.

Diệp Lệ Thành không hề cọ xát âm đế, cảm giác hư không ấy khiến cô cảm giác như có ngàn vạn con kiến đang bò qua, Thẩm Ngữ hoàn toàn bị tình dục khống chế, cô đói khát cầu xin anh tiến vào, “Muốn… Muốn chú chịch em…”

Tay cô cầm lấy dương vật ướt dầm dề, đặt ngay khe hở, nhón chân bám bả vai Diệp Lệ Thành rồi vặn vẹo mông cọ xát qua lại. Cô xem dương vật Diệp Lệ Thành như gậy mát xa rồi lấy nó để an ủi mình, “A ưm… A…”

Nghe thấy tiếng bước chân, Diệp Lệ Thành nhanh chóng giữ eo, khuỵu người xuống rồi đẩy đỉnh phần eo lên, thọc dương vật vào trong tiểu huyệt Thẩm Ngữ.

Diệp Lệ Thành sớm có chuẩn bị, anh che miệng cô để ngăn cản tiếng rên rỉ của Thẩm Ngữ.

“A!” Thẩm Ngữ kêu lên một tiếng, đôi mắt trở nên mơ hồ, cả người co rút run rẩy, hai tay không cách nào chống đỡ cơ thể được nữa, cô ngã ngồi ra đất, lần nữa bị chịch đến cao trào. Dương vật đỏ tím lập tức bật ra ngoài, nguyên cây thô dài đứng thẳng, nó bị bao bọc bởi một lớp dịch nhầy trong suốt, thoạt nhìn vô cùng dâm mĩ.

Diệp Lệ Thành tách hai chân Thẩm Ngữ ra rồi quỳ gối ở giữa, đỡ dương vật rồi lần nữa cắm vào hoa huyệt ấm áp của cô.

Nơi riêng tư của Thẩm Ngữ còn chưa thoát khỏi cảm giác cao trào, dương vật cắm vào khiến cô có chút không chịu nổi, khoái cảm quá lớn khiến cô trào ra nước mắt sinh lý.

“A… Nhẹ, nhẹ một chút…” Âm thanh mang theo nức nở khiến người ta chỉ muốn ôm vào lòng để cưng chiều.

Vừa dứt lời, ngoài cửa truyền đến tiếng thở hổn hển của Diệp Lâm Lâm, “Tiểu Ngữ, cậu đỡ hơn chưa? Tớ đem thuốc tới rồi nè.”

“… Khá hơn nhiều rồi.” Thẩm Ngữ cố gắng khiến cho giọng mình trở nên bình thường, nhưng nơi riêng tư mẫn cảm đang bị người ta xâm phạm nên âm thanh chắc chắn sẽ không thể giống lúc bình thường được.

“Thật ư? Sao giọng cậu nghe hơi kỳ á?” Diệp Lâm Lâm là một cô gái ngoan, cô gái ấy làm sao biết được đằng sau lớp cửa này, người ba mà mình yêu thương nhất đang tằng tịu với bạn thân mình.

Người ba mà Diệp Lâm Lâm yêu thương đang dùng dương vật xấu xí rong ruổi trong hoa huyệt non nớt của bạn thân, thậm chí trong lúc cô đang hỏi thì ba cô còn bắn tinh vào trong huyện bạn thân cô.

Sau một lúc không nhận được câu trả lời, Diệp Lâm Lâm cơ hồ định phá cửa xông vào thì lúc này, âm thanh suy yếu của Thẩm Ngữ truyền đến, “Không sao, không còn đau nữa, cậu về trước đi, tớ ngồi thêm một lúc.”

Diệp Lâm Lâm ngây thơ ừ một tiếng, nghe giọng bạn thân xong thì cũng yên lòng, do dự một lúc sau đó mới xoay người rời đi.

Sau khi xác nhận con gái mình đã đi, Diệp Lệ Thành mới buông bàn tay đang che miệng Thẩm Ngữ ra, anh hôn cô, đầu lưỡi hữu lực vói vào quấy loạn trong miệng Thẩm Ngữ.

Hai lần cao trào liên tiếp khiến Thẩm Ngữ mất tập trung, tim đập nhanh, hai chân còn đặt trên vai Diệp Lệ Thành, bụng nhỏ run rẩy co rút lại một chút, bài trừ một lượng lớn tinh dịch màu trắng.

“Có sướng không?” Diệp Lệ Thành cắn môi dưới của Thẩm Ngữ, giọng vô cùng đắc ý.

Anh chịch cô cao trào hai lần.

Đây chính là chuyện có thể khiến Diệp Lệ Thành tự hào mãi, cho dù chỉ có một mình anh biết nhưng điều đó cũng đủ để khiến Diệp Lệ Thành thỏa mãn.

Truyện convert hay : Bộ Đội Đặc Chủng Vương Ở Sơn Thôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện