Test Love – Thử Yêu Nhau Không Người Anh Trai Cùng Phòng

- Sự Thật Giấu Kín Sâu Trong Lòng


trước sau

Oat vừa mới biết rằng hành khách tối nay của cậu đã ngủ say là lúc giảm tốc độ của minibke chiến hữu về phía khu vực căn hộ, rồi nói với nhân viên an ninh rằng mình tới làm cái gì ở đây khuya khoắt như vậy. Cho tới khi lái vào trong, đậu lại phía trước tòa nhà sang trọng thể hiện đẳng cấp của người trú tại đây.

"Daranpat... Tới rồi.". Chàng trai mở miệng nói trong khi vẫn ngồi cứng ngắc ở tư thế cũ. Hai bàn tay lộ qua khỏi ống tay áo da của cậu đang ôm chặt lấy eo cậu. Và chắc là cậu không có tự tưởng tượng đâu nhỉ rằng đàn em đang đem gò má áp vào lưng của cậu, làm cho cậu càng... không muốn cử động.

Thừa nhận rằng vừa mắt đàn em này ngay từ ngày đầu tiên gặp nhau – ngày first cheer. Và khi càng được thấy đôi mắt ngây thơ cùng lòng tốt bụng của người ta, lúc nhận ra thì dù là lần nào nhìn thấy Dear... cậu cũng sẽ luôn luôn nhìn theo.

Thế nên bây giờ cậu muốn kéo dài khoảng thời gian tốt đẹp này thêm một chút. Nhưng cũng biết rõ rằng đã quá khuya để mà ngồi yên trong cái tư thế này rồi.

"Daranpat... Dear... Dậy nào.". Oat mở miệng gọi lần nữa. Nhưng làm cho người sau lưng chỉ nhúc nhích đầu một chút rồi bất động như trước, cho thấy rằng người mới uống có "chút xíu" chắc không dễ dàng tỉnh đâu.

"Ưʍ... Anh P... ấm..."

Và tiếng nói mớ nhỏ nhẹ làm cho Oat khựng lại một chút, trước khi nắm chặt cánh tay của đàn em, bước xuống đứng trên mặt đất trước, rồi mới quay lại đỡ người ngủ say bởi vì không bao nhiêu ly rượu để xuống khỏi tư thế cưỡi xe máy một cách loạng choạng không ít.

"Mày làm sao đây, Oat? Không biết ở phòng nào nữa chứ.". Chỉ biết lầm bầm nhỏ tiếng, trước khi cả người cứng đơ lúc nghe thấy tiếng thì thầm từ cái miệng đỏ đỏ.

"Ôm... Dear..."

Đàn anh to con đã bất động luôn rồi. Cúi xuống nhìn người gục cổ tựa vào vai cậu, làm cho thấy gò má trắng trẻo lộ ra khỏi mái tóc màu sậm phủ khắp mặt mũi, đôi mắt nhắm nghiền và cái nổi bật nhất chắc là... miệng.

Cái miệng mà khi được nhìn gần thì biết được rằng nó đỏ tới cỡ nào.

Hình ảnh của đàn em mặt mũi dễ thương ở gần chỉ ngay trong tầm với. Làn da ấm nghiêng qua dựa vào nhau suýt nữa hợp làm một, để cho Oat vuốt sợi tóc ra khỏi gò mắt trắng trẻo một cách nhẹ tay. Đôi mắt màu sậm nhìn hình ảnh trước mặt một cách im lặng. Dù không phải là người thừa cơ hội, dù không phải người hay làm chuyện gì sau lưng người khác, nhưng cậu... cuối cùng lại làm điều đó.

Thừa cơ hội khi ngủ, biết là không tốt nhưng vẫn làm.

Miệng của đàn em vừa ấm vừa mềm. Từ việc lúc đầu chỉ định nhấn nhè nhẹ, Oat lại áp vào sâu hơn nữa mà bản thân không hề nhận ra. Mùi cồn vương trên áo của cả 2 càng thúc đẩy cái cảm giác gì đó bốc cháy lớn hơn dần dần, thế là càng xiết chặt thân hình nhỏ nhắn tới gần hơn một chút.

"Dear, anh nghĩ rằng anh thích Dear đó.". Oat thì thầm nhỏ nhẹ, kiểu mà người ngủ không đời nào biết chuyện. Nhưng trước khi chàng trai quyết định đưa đàn em vào trong tòa nhà. Đột nhiên lại cảm thấy lực kéo của người nào đó giật Dear ra một cách nhanh chóng, theo sau đó là tiếng nấm đắm va chạm vào da vang vọng, tới nỗi cậu lảo đảo.

"Đừng đụng vào "người của tôi"!!!!"

Trong khi đang choáng váng và tê rần cả gò má, giọng trầm thấp của người giận dữ liền vang lên, thế là Oat phải quay lại nhìn với ánh mắt kinh ngạc. Tay vẫn ôm khóe miệng, cảm nhận được mùi tanh của máu tràn ngập và được thấy người con trai lạ mặt mà cậu chưa bao giờ gặp qua.

Người đang ôm chặt đàn em mà cậu thích.

"Dear... Tỉnh dậy! Anh nói là tỉnh dậy mà!"

"Ư...". Lúc này, Purin đang nhìn chằm chằm về phía người trong bộ đồ sinh viên và cúi xuống nói với cậu nhóc loạng choạng ra vẻ như có thể té được mọi lúc, tới nỗi nó nói mớ đáp lại trong họng. Mũi nghe được mùi cồn đang nói với cậu rằng gọi cho tới chết, chó con của cậu cũng không đời nào thức dậy. Thế là phải ngẩng mặt lên nhìn người đưa về.

"Anh là ai?". Cùng lúc đó, Oat mở miệng hỏi, làm cho người nghe gồng chặt nắm tay, kiềm nén cảm xúc muốn tung thêm nắm đấm vào mặt cỡ 1, 2 cú. Sự bực bội trỗi dậy trong lòng khi hình ảnh vẫn còn vương lại trên mí mắt.

Nó không có quyền hôn chó con của cậu.

"Tôi mới là người phải hỏi rằng cậu là ai!!! Tại sao lại hôn Dear?". Có thể bởi vì bình tĩnh là tính cách cơ bản cộng với việc làm việc chức vị cao, nên Purin vẫn có thể kiểm soát cảm xúc cho bình tĩnh được, mặc dù giọng trầm thấp thể hiện rằng sự đáng sợ đang tăng dần lên.

"Tôi là đàn anh ở khoa.". Oat quyết định mở miệng trả lời trước khi mà người trước mặt nhìn có vẻ khá là quen biết đàn em của cậu. Hơn nữa, cậu cũng sai vì đã hôn Dear trước. Mặc dù cậu vẫn còn vướng bận với câu... người của tôi.

Hai ánh mắt nhìn nhau trong im lặng. Nhưng trước khi xảy ra chuyện gì trầm trọng, nữ nhân viên đã bước ra lên tiếng hỏi.

"Ơ... có chuyện gì không vậy ạ?"

"Không, cô Fon. Không có gì.". Và Purin là người rời mắt nhìn về phía cô gái. Sau đó thu người xuống, cầm lấy tay Dear ôm cổ cậu từ phía sau rồi nâng người lên, để cho nhóc nhỏ cưỡi lên lưng mình, rồi quay qua nhìn nữ nhân viên đang nhìn sự việc đang xảy ra một cách tò mò.

"Cô Fon giúp tôi một chút. Giúp lấy túi của Dear và cầm Macbook của tôi lên trên phòng một chút. Cảm ơn!". Purin ra lệnh 1 lần rồi thôi, quay qua nhìn người sinh viên còn lại.

"Cảm ơn vì đã chở "cậu nhóc của tôi" về. Nhưng lần sau... không cần thiết.". Nói xong, Purin liền cõng nhóc nhỏ vào trong tòa nhà ngay lập tức, thế là Fon hối hả chạy theo giúp cầm đồ như những gì đối phương đã nói.

"Chị ơi!". Nhưng trước khi được làm như trong lòng đã nghĩ, tiếng của chàng đẹp trai còn lại gọi lại, làm cho cô phải quay qua.

"Sao em ?"

"Hồi nãy là ai vậy ạ?... Là gì với Dear?". Câu hỏi mà Fon im lặng suy nghĩ một chút. Khi mà cô Dream là chị gái, cậu Purin là bạn của chị gái, vậy là bây giờ em Dear và cậu Purin phải là...

"Người bảo hộ... Chị đi trước nhé. Đi giúp cậu Purin trước.". Câu trả lời mà người nghe lặng đi ngay lập tức. Mặc dù vẫn chưa có rõ ràng cho lắm với biểu hiện mình đã thấy, nhưng ít ra cậu cũng an tâm hơn trước một phần và chắc phải suy nghĩ nên làm thế nào với người anh trai giữ kỹ đứa em đây.

(Người bảo hộ: ở đây đồng nghĩa với phụ huynh. Việt Nam cũng ít dùng từ như vậy với ba mẹ, nên chắc ít người biết)

Mà không hề biết Purin là người bảo hộ, nhưng là người bảo hộ... trái tim.

****************************************

Purin buông người xuống ngồi lên giường của chính mình. Đôi mắt sắc bén nhìn cậu nhóc nhỏ con mà cậu đem qua ngủ chung phòng. Nhìn từ lông mày, mí mắt, mũi và... bờ môi. Đôi môi đỏ mà cậu từng thắc mắc rằng tại sao nó lại đỏ tới như vậy,nhưng không ngờ rằng sẽ có người khác chạm vào giống như cậu đã chạm.

Chàng trai càng gồng chặt nắm tay rồi di chuyển cưỡi lên cơ thể đang ngủ say. Sự bực bội từ việc thấy hình ảnh lúc nãy thúc đẩy cho Purin cúi mặt xuống đè ép đôi môi đỏ một cách nhanh chóng, cứ như đang xóa bỏ sự tiếp xúc trước đó.

"A!". Nụ hôn ghì xuống đôi môi một cách mạnh bạo, đầu lưỡi nóng bỏng liếm lấp khắp môi trên và môi dưới tới nỗi ướt đẫm. Sự tiếp xúc làm cho cơ thể phía dưới cử động một chút cứ như khó chịu, làm cho Purin kéo cần cổ tới gần hơn, rồi nhấn nụ hôn dữ dội hơn trước, chen đầu lưỡi vào trong càn quét mọi ngóc ngách của khoang miệng.

"Ư!". Dear cử động thân người khi cơ thể bắt đầu thiếu không khí, làm cho người đang giải tỏa sự bực bội chuyển đôi môi xuống cái cằm, nhấn nụ hôn dữ dội, mút lấy làn da trắng thật mạnh trước khi chuyển xuống cái cổ trắng.

Làn da mền mịn và sự giận dữ làm cho Purin càng hôn khắp làn da trắng dữ dội nhiều hơn nữa. Và chắc sẽ đi xa hơn như vậy, nếu không phải bởi vì...

Purin rời người ra ngay lập tức, khi đang cởi nút áo sinh viên của em trai cùng phòng, cảm nhận được sự trơn láng của cái áo da đang đè lên. Đôi mắt sắc bén ánh lên gì đó khi mà chỉ cần nhìn thôi cũng đủ biết rằng đây không phải là áo của Dear. Từ kích cỡ thì phải là của chủ nhân chiếc minibike đó.

Suy nghĩ làm cho chàng trai đứng dậy rồi thực hiện việc cởi cái áo da đó ra khỏi cơ thể Dear ngay lập tức.

"Khốn kiếp!". Purin thốt lên trong khi ném chiếc áo đó lên sàn bên cạnh giường. Sự bực bội càng tăng lên trong lòng, kiểu mà cậu cảm nhận được rằng... cậu đang ghen. Và càng quay qua nhìn thấy người mà ở cổ có nhiều vết màu đỏ, chàng trai càng cố gắng bình tĩnh lại.

"Vậy đàn ông ghen có nghĩa là đàn ông yêu không vậy?"

"Đàn ông ghen thì có 2 loại: mê... và yêu."

Câu hỏi của đứa bạn thân mà nó từng hỏi vang lên trong đầu. Và cậu nhớ rõ ràng rằng đã trả lời như thế nào. Nhưng bây giờ cậu đang là người đàn ông đó, người đàn ông ngớ ngẩn, không biết cơn ghen này là yêu hay là mê.

"Purin, mày là đồ khốn! Mày không đời nào yêu 2 người cùng lúc được đâu!". Chàng trai nói với chính mình bằng giọng điệu căng thẳng, rồi quay lại nhìn đứa em trai nhà bên cạnh lần nữa. Người mà cậu xem là em trai, nhưng từ lúc nào không biết, nó đã bước vào trong trái tim của cậu rồi.

Đúng vậy, bây giờ có thể cậu có cảm giác gì đó với cậu nhóc này, nhưng cậu đã có thể quên người còn lại ra khỏi trái tim được rồi ư?

Cậu không có ngu ngốc. Purin không phải người ngu ngốc. Cảm giác lúc thấy Dear bị người khác hôn đang nói ra câu trả lời cho cậu. Nhưng câu hỏi quan trọng là Dear... có vào thay thế toàn bộ rồi hay chưa?

Cuối cùng, chàng trai đứng dậy khỏi giường và bước ra khỏi phòng ngay lập tức.

****************************************

Mãi cho tới khi Dear thức dậy, kim ngắn của đồng hồ đã gần tới số 10. Cậu nhóc chỉ biết ngóc cái đầu bù xù, rối rắm lên một cách choáng váng. Nhưng chỉ choáng không được bao lâu thì đã phải trợn to mắt, khi nhìn khắp phòng rồi thấy được, đây là... phòng anh Porsche.

"Sao tao ngủ ở phòng này được vậy ta?". Nói xong liền hất cái mền ra, định chạy ra khỏi phòng ngủ. Có ý định hỏi chủ nhân căn phòng rằng sao cậu có thể mơ màng tới ngủ trong phòng đó được vậy. Nhớ được rằng tối qua anh Oat chở về, sau đó... ngủ như chết.

Thì tôi đã nói là tôi tửu lượng yếu. Nếu được uống rồi ngủ thì dù động đất, núi lửa bùng nổ hay là sóng thần tới thì tôi cũng đều không biết gì hết.

"A... Hey, đây là áo anh Oat mà.". Nhưng khi cậu đá trúng cái gì đó mềm mềm, thì chỉ biết cúi xuống nhìn rồi nhớ ra rằng đây là áo của một đàn anh khác mà cậu đã mặc, làm cho phải cầm nó lên rồi chạy ra khỏi phòng. Nhưng dù là nhà bếp, phòng tắm, phòng khách, phòng làm việc cũng không có ngay cả cái bóng của chủ nhân căn phòng, làm cho phải gãi đầu rẹt rẹt rồi nhìn về phía đồng hồ.

"Mày ngu nữa rồi, con ngỗng Dear. Giờ này anh Porsche phải đi làm rồi chứ. Nhưng tối qua sao tao về phòng được vậy ta?". Chỉ biết ngơ ngác với chính mình rồi đi vào trong phòng tắm. Nhưng chỉ không tới nửa phút thì đã theo sau bằng âm thanh này.

"Aaaaaaaaaaaaaa! Cổ tao! Cổ taooooooo! Đây là cái vết gì vậy!!!". Vừa kêu lên vừa giở áo sinh viên ra xem cái cổ có nhiều vết đỏ nhạt. Và mặc dù dạo này ngây ngô, đáng yêu ra sao đi chăng nữa, nhưng đâu phải cậu không biết rằng đây là vết gì đâu.

"Bình tĩnh, Dear. Mày hãy bình tĩnh... Áo sinh viên vẫn còn đầy đủ, không đau đít, zin của mày vẫn còn... Vậy thì cái vết này là từ đâu raaaaaaa!!!". Dear bình tĩnh không được lâu, tiếng kêu thất thanh đã vang lên lần nữa. Làm cho phải cởϊ áσ sinh viên ném sang một bên rồi dùng 2 tay vỗ gò má của mình nữa.

"Bình tĩnh, bình tĩnh... Mày ngủ phòng anh Porsche cả đêm. Mày thức dậy ở trong phòng anh Porsche cùng với vết đầy cổ...". Cái giọng lớn tiếng bắt đầu nhỏ xuống từng chút một. Và người la lối liền vùi mặt xuống thành bồn rửa mặt. Đừng trách là cậu bênh vực chính mình gì hết, nhưng cái bài toán này, IQ của cậu tính toán ra rằng người làm chỉ có thể là... anh Porsche.

"Chết tiệt! Trái tim đập nhẹ nhẹ chút đi chứ. Mày đập ầm ầm kiếm mẹ mày hả!". Chỉ nghĩ thôi trái tim đã đập liên hồi tới nỗi suýt nữa đã nhảy ra khỏi lồng ngực. Thế là phải dùng tay áp vào, cố gắng hít một hơi thật sâu. Nhưng chỉ vừa nghĩ rằng tối qua...

"Aaaaaaaaaaaa! Đừng nghĩ, Dear! Mày đừng nghĩ! Mày đừng lẳng lơ! Cái đồ tưởng tượng nghiệp chướng, mày đừng cho tao thấy hình ảnh bản thân thất thân cho anh Porsche được không vậy!!! Tao là con trai đó. Con trai đích thực! Con trai thiệt đó!". La lối một mình trước gương, 2 tay vò đầu thật mạnh, nhưng giọng lại yếu ớt dần đi khi mà lại là cái trái tim đó, nó không hề căm ghét hay kinh tởm dù chỉ một chút nếu như chuyện đó xảy ra với anh Porsche.

Suy nghĩ làm cho hạ 2 tay xuống, mím chặt môi.

"Anh Porsche... Em phải yêu anh nhiều lắm nhỉ nên mới nghĩ rằng nếu anh muốn... thì em sẽ cho.". Câu nói mà người nói chỉ biết ngẩng mặt lên nhìn bóng phản chiếu bản thân trong gương.

Người mà mặt đỏ rực, mím chặt môi, vết đỏ đầy khắp cổ. Hình ảnh mà cậu thừa nhận rằng bản thân... Cậu làm vẻ mặt khêu gợi tới như vậy từ hồi nào vậy?

Có thể là từ hồi tới ở cùng anh Porsche.

Rồi đột nhiên, Dear nở nụ cười. Niềm vui lan tỏa ra khắp khuôn mặt. Trái tim đang cảm thấy vui sướng. Nếu anh Porsche là người làm, thì có nghĩa là anh ấy nhất định có ý với cậu trên mức em trai.

Tới đi! Làm cho anh ấy có "hứng" được thì nhất định có nghĩa là anh ấy cũng có cảm giác với mình.

"Dù sao hôm nay cũng cúp mẹ cả ngày rồi. Ra ngoài mua nguyên liệu tươi sống làm cơm tối cám dỗ anh Porsche đi thì hơn... Dạo này mày lẳng lơ ơi lẳng lơ ghê vậy đó, Dear.". Dù cho mắng chính mình như vậy, nhưng cậu vẫn ngâm nga đi tắm mà không biết rằng... Làm cho ngon tới chết đi chăng nữa, bữa ăn tối nay cũng bỏ không, vô ích mà thôi.

****************************************

Hết phút này tới phút khác trôi qua một cách chậm rãi, làm cho người đợi tới khi thức ăn nguội lạnh hết, nghĩ rằng đối phương chắc đã đi ra ngoài ăn cơm với khách hàng hay cái gì đó đại loại vậy. Thế là chỉ biết cất vào trong tủ lạnh, nhảy qua chơi game gϊếŧ thời gian. Định là tối tay sẽ gan dạ hỏi rằng tối qua anh có phải là người làm ra vết đó không.

"Để ngày mai Dear về vậy, chế."

[Ờ, về chung với Porsche đi vậy. Thấy dạo này nó về nhà mỗi tuần mà.]. Chế Dream nói vậy. Sau khi nói rằng sẽ về nhà vào thứ Bảy và không cần để chị gái tới đón, nói không được bao nhiêu câu đã cúp máy. Nhưng khi nhìn màn hình tivi thì thấy rằng... hơn 0h giờ rồi.

"Đi uống với bạn nữa sao?". Lầm bầm với chính mình khi thấy rằng anh Porsche lâu lâu mới về khuya một lần. Và hôm nay cũng là thứ Sáu, có thể là đi tiệc tùng với bạn.

*Rengggggg*

Nhưng rồi, tiếng chuông trước phòng liền vang lên làm cho chau mày lại, nhanh chóng đi ra trước phòng. Nhìn qua mắt thần thì thấy người con trai lạ mặt đang dìu ai đó mà mặc dù đầu đang gục xuống nhưng Dear vẫn biết ngay lập tức rằng đó là ai.

*Étttt*

"Hey, anh Porsche!!! Sao lại thành ra như vậy?". Dear chỉ biết thốt lên với bộ dạng của người cà vạt được kéo xuống thấp, mặt đỏ gắt, mùi rượu bay tới đá vào mũi, tay ôm cổ người con trai còn lại ở trong bộ dạng không khác cho lắm, nhưng nhìn có vẻ tỉnh táo hơn nhiều. Thế là người đưa bạn về phải nhanh chóng nói.

"Hey, em khoan hãy hết hồn, giúp lôi thằng quỷ này vào phòng trước đã. Thân người nó không có nhẹ.". Khi nghe thấy như vậy, bây giờ chuyện người lạ mặt gác lại sau. Dear nhanh chóng luồn người qua dưới vai, tay ôm lấy cái eo thon gọn thật chặt phụ người còn lại. Vừa lôi vừa kéo người say, mãi cho tới khi đem tới nằm trên giường trong phòng được thì đã phải thở gấp, thế là không nhịn được mà mắng một chút.

Diện tích phòng rộng chi mà lắm vậy? Chỉ từ trước cửa cho tới phòng ngủ mà làm cho hết sức luôn.

"Ơ... Anh là ai vậy ạ?". Chửi mắng xong thì bắt đầu quay qua quan tâm tới vị khách lạ mặt. Ít ra, anh ta cũng đã đưa anh Porsche về nhà, mặc dù đối phương nhìn cậu từ đầu cho tới chân đi chăng nữa. Thế là phải mỉm cười khô khan.

"À, quên giới thiệu. Anh tên Ohm, là bạn thằng Pu từ hồi đi học... Em tên Dear nhỉ?"

"A, sao anh biết em vậy?". Câu hỏi mà anh Ohm khựng lại một chút rồi đưa tay lên vò đầu với dáng vẻ rối rắm trong lòng không ít, quay qua nhìn người say bất tỉnh rồi lắc đầu giống như muốn đuổi đi cảm giác choáng váng.

"Nó nhắc tới. Ra là đứa trẻ của nó mặt mũi như vậy, nên nó mới phiền muộn... Kệ đi. Chúc may mắn đi vậy. Đi đây.". Nói rồi anh Ohm đi lảo đảo ra khỏi phòng, nhưng vẫn có đủ tỉnh táo, quay qua gửi lời nhắn cho đứa bạn.

"Ờ, nói với thằng Pu giùm. Con gái nó vẫn còn đậu ở quán, ngày mai cho người ở nhà đi lấy về đi vậy.". Rồi anh ấy đi lảo đảo ra khỏi phòng, làm cho Dear nhanh chóng đi ra tiễn, đưa tay lên vái cảm ơn rồi khóa cửa. Sau đó thì trở lại nhìn người say.

"Tao phải làm cái gì ta?... À, lau mình.". Cậu nhóc nói với chính mình rồi không nhịn được mà bật cười. Bao nhiêu đứa bạn say như chó mà cậu chưa từng lau mình cho, nhưng anh Porsche say xỉn về nhà thì... Đúng là phân biệt đối xử.

"Tao đúng là tình trạng nặng thiệt mà."

Sau đó, Dear ôm thau inox lấy từ trong bếp và một chiếc khăn nhỏ đặt lên trên sàn cạnh giường, hít một hơi thật sâu rồi dùng sức (mà chưa từng nghĩ là ít, nhưng anh Porsche to con quá mức) lật cơ thể cao ráo quay qua nằm ngửa. Mãi cho tới khi thành công thì lại thở gấp lần nữa.

"... D..."

"Hửm?". Nhưng rồi, giọng thều thạo gọi tên cậu liền làm cho Dear chau mày lại rồi nhích tới gần, vểnh tai lên nghe người say nói cái gì.

*Mặp*

*Phụp*

"Hey!!!". Nhưng rồi Dear chỉ biết kêu lên khi bị kéo xuống nằm dài trên cùng cái giường với người say. Còn chưa kịp la lối, đôi môi nóng rực đã áp vào tới suýt nữa đã bị sặc bởi mùi cồn nồng độ cao, làm cho người có tửu lượng yếu choáng váng. Còn chưa tính tới chuyện anh Porsche cưỡi lên trên cơ thể mình rồi nữa đó.

"Anh... ư... đừng... mà... Anh...". Người phía dưới chỉ biết đẩy bờ vai rộng ra, nhưng lại không có cản nghiêm túc cho lắm. Chuyện hôn với người anh trai này đã là chuyện bình thường rồi. Nhưng cái bất thường có lẽ là mùi vị nụ hôn nóng bỏng xông tới, xâm chiếm một cách thèm khát tới nỗi suýt nữa thở không kịp. Hai bàn tay gồng chặt rồi đẩy ở chỗ bờ vai chỉ có thể làm được việc di chuyển qua lại giống như muốn phản kháng. Thế nhưng mỗi lần há miệng định nói, đầu lưỡi nóng rực lại càng chen vào tới nỗi không còn đường thoát.

"Ư!"

Chắc chết! Anh đừng hôn giỏi vậy chứ.

Người đang hết sức chống cự chỉ biết nói với chính mình trong lòng. Bởi vì khi nhận ra thì 2 tay đáng lẽ nên đẩy lại xiết chặt áo của đối phương, mở miệng đáp lại nụ hôn nóng bỏng được đút cho một cách tình nguyện. Đầu lưỡi mềm đưa tới quấn quýt với lưỡi của đối phương, tới nỗi tiếng trao đổi nước bọt vang khắp căn phòng rộng.

"Ưʍ...". Góc độ hôn được thay đổi lần nữa, làm cho miệng của cả 2 càng áp sát vào nhau một cách khắng khít. Hai tay của Dear ôm vòng quanh cái cổ cứng cáp, níu kéo người to con trao nụ hôn cho chính mình nhiều hơn như vậy.

Nụ hôn nóng bỏng mà khi Purin chỉ vừa rời bờ môi ra thì thấy dải nước ngọt ngào bám theo, cùng lúc đôi mắt sắc bén lim dim mở ra giữa lúc thần trí nửa tỉnh nửa mơ. Cậu đang thấy em trai cùng phòng đang nằm thở gấp ở trên giường của cậu. Và càng có tác dụng của chất cồn, cơ thể lại càng rạo rực, chàng trai không còn tỉnh táo để suy nghĩ gì hết.

************* (18+ Warning) **************

"Dear... Ah...". Purin rên trầm giọng trong cổ họng khi vùi mặt vào cái cổ trắng mịn, vùi vào một cách mạnh bạo, nhấn nụ hôn vào làn da mềm mịn mà không để cho chủ nhân kịp phản ứng. Tới nỗi người được nhận sự tiếp xúc khác ngoại trừ nụ hôn giật nảy mình.

*Soạt*

"A... Anh Porsche... A!"

Tới nỗi Dear trợn to mắt, cảm giác sướng chấn động khắp thân thể khi bàn tay ấm áp đang chui vào bên dưới áo đá banh của cậu, rồi kéo nó lên qua lồng ngực trong khi cả miệng, cả mũi vẫn vùi vào cổ của cậu, khơi dậy du͙ƈ vọиɠ bốc cháy từng chút một.

"A... Anh... Anh định làm gì?"

Chắc chết quá, Dear! Hỏi cái gì ngu vậy! Anh Porsche định cởϊ áσ mày đó, còn làm gì nữa!

Chỉ biết mắng chính mình trong lòng bởi vì cơ thể đang mềm oặt. Du͙ƈ vọиɠ vỡ òa của cậu nhóc tuổi sung sức, chỉ mới bị khơi dậy một chút, ham muốn đã trỗi dậy một cách dễ dàng và bốc cháy một cách nhanh chóng bởi nụ hôn nóng rực được áp xuống lần nữa.

*Mặp*

Kỳ này, Dear lại càng xiết chặt cái cổ cứng cáp. Miệng thì nghiêng đón lấy nụ hôn nóng bỏng được áp xuống không ngừng. Cơ thể vô thức quấn quýt vào cơ thể cao to được hạ thấp xuống tới nỗi cả 2 cơ thể cọ xát nhau, khơi lửa tình cho trỗi dậy giống như đổ dầu vào

đống lửa.

"Ah...". Cơ thể nhỏ nhắn chỉ biết giật nảy mình khi cả 2 bàn tay to đang vuốt ve quanh eo thon, cọ xát dần xuống sườn tới nỗi nhột khắp cả người. Và rồi phải trợn to mắt, uốn éo thân người một chút khi đầu ngón tay dài đang khều qua lại đầu núm mềm trên ngực, tới nỗi chỉ biết bấu víu chân xuống chiếc giường ngủ êm ái.

"Ức!... Anh Porsche... Ức... Đ... đừng... nhột... Dear nhột...". Dear chỉ biết cắn chặt răng khi người to con rời ra khỏi bờ môi một cách nhanh chóng rồi chuyển leo xuống lồng ngực trắng trẻo. Đôi môi nóng rực mút lấy hạt cứng cứng giữa ngực do bị đầu ngón tay khều qua lại. Đầu lưỡi nóng càn quét mạnh liên hồi, làm cho đôi mắt to càng mở to bởi cảm giác nhột rạo rực.

Tao đang làm cái gì thế này? Dear, mày đang làm cái gì vậy?

"Aaaa... Đ... đừng đụng... ức... Anh...". Suy nghĩ biến mất ngay lập tức khi bàn tay nóng chui sâu vào trong quần đá banh, rồi nắm lấy bộ phận trọng yếu đang thức tỉnh hết mình chỉ bởi vì được nuông chiều từ bên ngoài. Cảm giác sướng chấn động khắp người từ việc lần đầu tiên có người khác ngoại trừ bản thân chạm vào vật cấm, làm cho cậu nhóc chỉ biết ngước mặt lên cao, hai bàn tay xiết chặt cái gối lớn.

"Anh Porsche... Ah... ha... anh... anh... ức...". Tiếng rên vang lên trong họng. Hai chân thì cựa quậy quanh chỗ ngủ êm ái khi quần đá banh và boxer bị kéo xuống dưới hông trong khi Purin vẫn đang nếm làn da thơm ngọt tại ngực một cách tham lam.

Người phía dưới càng rên nhiều bao nhiêu, cậu càng không muốn dừng lại nhiều thêm bấy nhiêu!

"Dear!". Purin rời cơ thể ra một chút để nhìn khuôn mặt trắng trẻo của đứa em trai mà lúc này đang đỏ gắt, hơn nữa còn run rẩy, thở gấp. Khuôn mặt đầy ấp cảm xúc ham muốn, khơi dậy ham muốn của cậu tới nỗi muốn dập tắt đi sự tỉnh táo ít ỏi còn lại rằng đây là đứa em trai... nhưng cậu lại không quan tâm.

Muốn làm, muốn làm nhiều hơn như vậy.

"Dễ thương... Có biết rằng mình làm vẻ mặt dễ thương tới cỡ nào không...". Chàng trai lầm bầm nhỏ tiếng lúc cúi xuống nhấn nụ hôn lên đôi môi màu tươi lần nữa. Ép xuống thật mạnh trong khi bàn tay lớn đang cử động bao lấy bộ phận mịn màng mà không hề ghê tởm, vuốt ve theo chiều dài làm cho cậu nhóc bên dưới uốn éo thân người một cách kích động. Hai tay lại càng xiết lấy áo của cậu thật chặt.

"Anh... mạnh... ah... Anh Porsche, mạnh hơn nữa... Không nổi rồi... ức...". Nhưng rồi, Dear đưa tay tới nắm lấy gò má của người đang vùi mặt vào ngực của mình kéo lên, rồi nói với giọng run rẩy, cho thấy bây giờ du͙ƈ vọиɠ đang bao trùm lên mọi cảm giác. Lời cầu xin làm cho bàn tay lớn càng xóc mạnh hơn, trong khi tay còn lại thì cởϊ qυầи của chính mình một cách loạn xạ.

Không lâu sau, vũ khí trọng yếu đã trương hết cỡ đã được chui ra ngoài. Và rồi Purin liền di chuyển, buông người xuống làm cho bộ phận nhảy cảm của 2 hai cọ xát nhau, kêu gọi tiếng rên đến từ người đang bị du͙ƈ vọиɠ bao trùm lấy. Ai nấy cũng đều tiến tới hôn nhau, cứ như ham muốn vị ngọt để làm cho mùi vị tình yêu này dịu bớt cơn nóng thà được một chút cũng tốt.

Áo đá banh của Dear được cởi ra một cách không ai thèm quan tâm rồi ném xuống bên bìa giường. Theo đó là áo sơ mi của Purin mà chủ nhân của nó đã bứt nó ra khỏi cơ thể. Sự ham muốn tràn ngập không thể dừng lại chỉ ở việc cơ thể cọ xát nhau.

"A!!! Anh Porsche... anh... đừng...". Lại một lần nữa mà cậu nhóc giật nảy mình khi đang bị giữ đôi chân trắng trẻo sao cho nhấc lên cao, lộ ra con đường sau mà chưa từng có ai được chạm vào. Sự sợ hãi bao trùm lấy trái tim. Dù cho du͙ƈ vọиɠ đã tới mức tột cùng, nhưng bộ phận trọng yếu to lớn lộ ra sát bên cạnh lại to lớn tới nỗi cậu e sợ.

Tiếng kêu ngăn cảm cùng với sự cố gắng hạ chân xuống, làm cho Purin đang giữ hạ bộ ngay giữ 2 cẳng chân thon phải ngẩng mặt lên nhìn vào mắt. Sự tỉnh táo ít ỏi nói với cậu rằng em nó đang sợ.

"Đừng ngăn anh... Anh xin... nhé..."

Lời cầu xin mà người sợ tới nỗi nước mắt chảy ròng chỉ biết nhìn người mà mình đem lòng yêu suốt nhiều năm. Sắc mặt đầy ấp sự ham muốn bản thân cậu, làm cho Dear cảm thấy rằng bản thân đang mềm lòng. Không chỉ vậy, còn được kíƈɦ ŧɦíƈɦ từ bàn tay đang vuốt ve bộ phận trọng yếu của cậu như vậy nữa.

Không nổi... Nếu là anh Porsche... thật sự là không ngăn nổi.

"Aaaaaa!". Nhưng rồi, Dear lại phải trợn to mắt. Hai tay bấu víu lên trên bờ vai cứng cáp hết sức khi đầu ngón tay dài đi sâu vào hết mức trong con đường đóng kín, tới nỗi đau rát hết cả lên. Thế nhưng vẫn chưa kịp la lối, nụ hôn nóng bỏng đã áp xuống bờ môi lần nữa, thế là cậu há miệng đáp lại.

Người nhỏ con chỉ biết rên trong cổ họng. Khuôn mặt trắng trẻo càng đỏ rực khi ngón tay dài đang chui vào sâu bên trong hơn nữa. Mặc dù lúc đầu đau suýt chết, nhưng khi di chuyển sâu vào trong, cơ thể lại đòi hỏi tới mức đáng xấu hổ.

"Anh Porsche... hôn... ức... hôn Dear.". Tiếng cầu xin làm cho chàng trai áp nụ hôn xuống ngay lập tức. Khi cả 2 bộ phận trọng yếu di chuyển cọ xát nhau một cách mạnh bạo, đầu ngón tay dài liền tăng số lượng tiến vào. Thế là cậu nhóc nhỏ càng càng ôm cổ Purin chặt hơn.

"Ư... Tốt... ức... a... anh Porsche... nữa đi... ạ...". Khuôn mắt trắng trẻo nay đã đỏ rực ngẩng lên nhìn vào mắt. Đôi mắt tròn nheo lại, hơn nữa còn rướm nước mắt trong suốt. Hình ảnh mà chắc Dear không hề biết rằng bản thân đang làm vẻ mặt còn hơn cả... khêu gợi.

Nào là lực ép chặt đầu ngón tay của mình đang làm cho chàng trai suýt nữa đã điên cuồng nữa.

Sự nhẫn nại hết đi vào giây phút đó, Purin kéo ngón tay ra khỏi con đường màu tươi, rồi gom 2 cẳng chân thon đặt lên vai trước khi di chuyển thân mình bao trùm phía trên. Hạ bộ to lớn chỉ vào con đường màu ngọt ngào đang co giật liên tục. Tay còn lại chạm vào gò má mịn. Đôi mắt sắc bén nhìn sâu vào trong đôi mắt to.

Hành động mà Dear biết rằng đang chuẩn bị xảy ra chuyện gì, tới nỗi 2 tay cào xuống cái gối lớn hết sức. Chỉ biết rên giọng thều thào trong họng.

"Anh..."

*Phụp*

"Aaaaaaaa!! Đau... Dear đau... hức... ức... anh Porsche...". Bộ phận to lớn chỉ vừa mới chen sâu vào trong cơ thể, Dear đã gào thét trong họng, giọt nước mắt trong suốt chảy đẫm ướt gò má bởi nỗi đau rát đang tiến vào. Hai tay bấu xuống chỗ ngủ êm ái tới mức suýt nữa đã xé nó ra.

Cả giọt nước mắt đang chảy và tiếng gào thét, nào là sự chật chội chèn ép "con trai" tới mức gần như không di chuyển được, kêu gọi thần trí của người say xỉn trở lại từng chút một. Thân hình cao ráo suýt nữa đã nhấn cơ thể vào một phát một liền khựng lại. Bàn tay lớn chống lên giường ngủ để đỡ lấy thân người rồi cúi người xuống hôn lên đôi môi mềm thật nhẹ. Tay còn lại lau giọt nước trong suốt trên gò má mịn.

"Nổi không... ah... bé ngoan."

Hành động rất ư là dịu dàng làm cho cậu nhóc thì thầm trả lời với giọng thều thào.

"N... nổi... Dear chịu nổi...". Tới nước này rồi, cậu cũng không có ý định dừng lại. Và giống như là sự cho phép, làm cho Purin hôn lên đôi môi mềm lần nữa.

"Ưưưưưư!!!!". Đẩy cơ thể vào trong hết mức, làm cho người nhỏ con mở to mắt, uốn éo thân mình một cách kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Thế nhưng lại ôm chặt lấy để cho đối phương hôn chính mình mạnh bạo hơn trước.

Lực xiết chặt kíƈɦ ŧɦíƈɦ Purin làm cho bắt đầu cử động cơ thể, nghe thấy tiếng rêи ɾỉ chứa đựng du͙ƈ vọиɠ và sự đau đớn trộn lẫn vào nhau. Nhưng hơn bất cứ điều gì khác, Dear đang... cảm thấy thích.

Đôi mắt tròn nhìn người đang di chuyển phía trên cơ thể. Khuôn mặt sắc sảo, cứng cáp của người nghiến chặt hàm và thỏa mãn với cơ thể của cậu.

Vào lúc này, cậu và anh Porsche...

"Á... mạnh... mạnh nữa... anh... Dear chịu nổi... đã... ức... đã.". Người nhỏ con kêu lên một cách quên đi xấu hổ khi hạ bộ to lớn va chạm vào điểm du͙ƈ vọиɠ bên trong. Cái hông nhỏ bắt đầu di chuyển đáp lại lực va đập mỗi lần được chen sâu vào trong. Kíƈɦ ŧɦíƈɦ dữ dội tới nỗi phần cơ thể phía dưới nóng tới mức suýt nữa bốc cháy.

"Ah... Dear... Dear...". Giọng trầm thấp gầm nhẹ trong khi ôm chặt lấy cơ thể nhỏ nhắn rồi di chuyển đổi tư thế, lật nhóc nhỏ nằm sấp xuống tại chỗ ngủ. Bộ phận to lớn đã được kéo ra liền va đập mạnh vào lần nữa tới hết độ dài, tới nỗi tiếng rên rung động vang khắp cả phòng.

Cậu và anh Porsche... quan hệ với nhau.

Suy nghĩ của Dear lúc đang vùi mặt vào gối khi bị bàn tay lớn giữ lấy cái eo nhỏ để cho cả 2 cơ thể tiếp cận nhau tới mức không còn khoảng trống. Lực va đập phía sau càng mạnh mẽ hơn, theo sức du͙ƈ vọиɠ của cả 2 người làm cho tiếng làn da va chạm nhau vang vọng khắp phòng. Đôi môi nóng rực hôn lên khắp tấm lưng, rồi quay lại ngoạm lấy cái cổ trắng lần nữa. Bàn tay lớn luồn vào vuốt hạ bộ nhỏ nhắn cùng lúc đó.

"Tốt... ư... tốt...". Purin gầm tiếng ngân dài. Đôi mắt sắc bén thì lim dim mở ra nhìn người mặt đỏ gắt đang uốn người tiến tới, cùng lúc hình ảnh của ai đó đang đè chồng lên.

"Yêu... Em yêu anh...". Dear nói với giọng run bần bật khi đặt tay lên trên bàn tay lớn đang bóp chặt lấy eo của cậu. Nói ra cái cảm giác tràn ngập trong lồng ngực ra cho đối phương nhận biết.

Em yêu anh... yêu suốt bấy lâu nay.

Cùng lúc đó cảm nhận được sự mạnh mẽ chen chúc bên trong cơ thể không ngừng nghỉ. Sự suиɠ sướиɠ đang lây lan khắp cơ thể. Sự ức chế đang được giải tỏa. Lực cọ xát đang đưa cậu lên thiên đường, cùng lúc giọng trầm thấp thì thầm.

"...Dream ơi..."

Người đang chuẩn bị tới đỉnh điểm của du͙ƈ vọиɠ lặng đi ngay lập tức khi tiếng giọng trầm thấp thì thầm bên tai. Trái tim giống như ngừng đập trong giây phút đó khi anh Porsche đang gọi tên người khác. Tên của người khác và là... chị gái của chính cậu.

"Dream... Xin lỗi... Xin lỗi..."

*Phụp* *Phụp* *Phụp*

Nhịp điệu chen chúc càng lúc càng nhanh và mạnh hơn theo sự ham muốn đang chuẩn bị tới đỉnh điểm. Dù cho cơ thể của Dear đang bay bổng bởi sự suиɠ sướиɠ từ việc được nuông chiều, tới nỗi tiếng rên vang ra khỏi miệng không ngớt. Thế nhưng nước mắt... lại chảy tràn gò má.

Anh Porsche đang quan hệ với cậu nhưng gọi tên... chế Dream.

"A... ức... ức... Aaaaaaa!!!!"

Dear kêu vang lên vào lúc phóng ra sự khó chịu ra đầy bàn tay cứng cáp đã hứng lấy trước đó rồi. Cơ thể mệt mỏi suýt nữa đã quỵ xuống nằm lên sàn, nhưng kẹt ở chỗ bàn tay lớn đang xiết chặt lấy cái eo nhỏ và đẩy thân thể vào trong liên hồi.

"Hức...". Tiếng nức nở vang lên trong họng trong khi vùi mặt vào cái gối êm ái. Nước mắt hết giọt này tới giọt kia chảy ra ướt đẫm khi cơ thể được đối phương trao cho sự suиɠ sướиɠ. Thế nhưng trái tim của người làm lại không ở chỗ cậu Daranpat này.

Dù cơ thể suиɠ sướиɠ nhưng trái tim... lại đau như sắp chết.

Anh đang ngủ với Dear, nhưng tại sao anh lại gọi tên chế Dream? Tại sao vậy, anh Porsche!

------------ End Chap 18 ------------

Truyện convert hay : Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện