Tận Thế Tông Sư

Chương 21


trước sau

Sau khi nghe Yến Thừa Cựu giải thích cách vận hành nội công, Lâm Ẩm Vô liền mỹ mãn để cậu rời đi.
Cổ Võ quả nhiên bác đại tinh thâm, cũng không trách được nó khó như thế.
Nói cách khác, để vận hành nội công yêu cầu một năng lượng mà người bình thường khó có thể có được. Lâm Ẩm Vô có thể học cũng vì bản thân, huyết mạch sinh ra nhiều năng lượng mới, có thể dựa vào phương thức này để tiến hành tu luyện.
Chờ đến lúc Lâm Ẩm Vô phát hiện một cỗ khí chậm rãi sinh ra từ trong bụng mới kinh ngạc không thôi.
So với tưởng tượng của hắn thì Cổ Võ còn lợi hại hơn gấp mấy lần.
Cùn chính vì Yến Thừa Cựu trẻ người non dạ mà bộ công pháp này mới có thể dễ dàng tới tay hắn.
Nghĩ đến đây, Lâm Ẩm Vô quyết định nếu mình học được bản lĩnh võ nghệ của Yến Thừa Cựu thì nhất định sẽ bảo vệ cậu thật tốt, không để cậu chịu một chút thương tổn nào.
"Ai?" Hai mắt Lâm Ẩm Vô đảo một vòng, một trang giấy bình thường trong tay đã bay ra ngoài.
Người tới nhận ra công kích của Lâm Ẩm Vô lập tức biến hóa thân hình, mấy viên đạn theo đường bay của trang giấy hướng tới phía Lâm Ẩm Vô.
"Tay súng thiện xạ?" Lâm Ẩm Vô né đầu qua một bên, thấy rõ ràng dấu vết của viên đạn, vẻ mặt hướng về phía cửa sổ cũng ngưng trọng lên "Đúng thật là không kiên nhẫn, chờ một lúc cũng không được?"
Nói xong, Lâm Ẩm Vô bay về phía cửa sổ nhảy ra ngoài, nắm chặt một xấp bài poker trong tay.
Mấy lá poker này là lấy được từ fans của Yến Thừa Cựu mà hắn đuổi đi lúc trước, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy đã có công dụng rồi.
Lâm Ẩm Vô có chút lo lắng nhìn thoáng quá phòng của Yến Thừa Cựu, trong lòng cảm thấy hơn phân nửa là kế điệu hổ ly sơn, bất quá trong một lát thì tay súng thiện xạ kia và mấy đồng bọn Dương Tuyển giả của gã hẳn không bắt được Yến Thừa Cựu.
Nghĩ đến đây, Lâm Ẩm Vô đều không có bất cứ gánh nặng tâm lý gì đuổi theo.
Còn Yến Thừa Cựu bên kia, lấy sự cảnh giác của cậu thì không cần hắn nhắc nhở cũng có thể tự mình phát hiện ra.
Hô ---- Hô ----
Bên ngoài tựa hồ là cuồng phong nổi lên, khiến cho lỗ tai nhanh nhạy của Yến Thừa Cựu khó có thể chịu đựng, trực tiếp từ trên giường bật dậy ngồi thiền.
Không bao lâu sau, Yến Thừa Cựu cảm nhận được một ngọn lửa xém lông mày.
Cậu theo bản năng mà nhảy từ trên giường xuống, mũi chân còn chưa rơi xuống mặt đất, giường của cậu liền phảng phất giống như bị một lưỡi dao sắc bén trực tiếp chém thành mười đoạn.
"Động tác rất nhanh." Một thanh âm vang lên từ bốn phía "Trách không được có thể giết hai con Dương Tuyển thú. Nếu ngươi ngoan ngoãn đầu hàng thì bọn ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống."
Yến Thừa Cựu nỗ lực lắng nghe động tĩnh bốn phía, lại chỉ có thể nghe được âm thanh cuồng phong gào thét, còn giọng nói mơ hồ của người kia thì không biết phát ra từ đâu.
Dương Tuyển giả!
Yến Thừa Cựu lập tức nhận định được thân phận người tới, chỉ là cậu không nghĩ ra tại sao lại có Dương Tuyển giả đến tập kích mình? Nhìn dáng vẻ và thực lực của đối phương hẳn là cao hơn đám người Tuyết Yêu lúc trước gấp mấy lần.
Đối phương tám phần là muốn đối phó với Lâm Ẩm Vô, còn cậu sống cách vách với hắn chỉ đơn thuần bị liên lụy.
Yến Thừa Cựu càng nghĩ càng có khả năng, nhưng cậu biết đa số Dương Tuyển giả đều không nói đạo lý, đối phương nhất định có thể nhận ra cậu không phải là Dương Tuyển giả, nhưng vẫn ra tay với mình như cũ. Điều này chứng minh, đối phương hẳn là vì cậu mà tới!
Kỳ quái hơn là vừa rồi giường của cậu bị chém thành mười đoạn phát ra âm thanh không nhỏ, nhưng bên ngoài lại không có động tĩnh gì, lấy sự cảnh giác của nhóm quan nhân thì chuyện này không có khả năng. Trừ phi nơi này đã bị bọn họ phong bế.
Yến Thừa Cựu không nhiều lời, bay thẳng đến cánh cửa vọt ra ngoài, chiến đấu trong một nơi nhỏ hẹp như vậy rất bất lợi cho cậu, huống chi đối thủ còn là một Dương Tuyển giả có năng lực kỳ dị!
"Muốn chạy?"
Lần thứ hai âm thanh kia vang lên, tay Yến Thừa Cựu còn chưa kịp chạm vào nắm cửa thì vài lưỡi dao gió đã vọt tới đây.
Eo Yến Thừa Cựu cong thành một vòng khó có thể tưởng tượng, tránh đi lưỡi dao gió, nhưng vẫn không cẩn thận để bị tước mất một cọng tóc.
Mấy lưỡi dao gió kia bay đến, cơ hồ muốn xuyên thấu vách tường, có thể thấy được lực đạo mạnh cỡ nào!
"Ha, Cuồng Phong, người bình thường hẳn là không thể nhìn thấy gió của ngươi, làm sao cậu ta lại có thể tránh liên tiếp như vậy?" Một người đàn ông tướng mạo đoan chính nhịn không được cười nói "Ta đã ngăn cách âm thanh của hai căn phòng này, ngươi tốt nhất vẫn nên nhanh một chút. Tuy rằng ta không ngại giết mấy tên quân nhân kia, nhưng chúng ta hành động vụng trộm, tốt nhất vẫn nên bí mật một chút."
"Câm miệng!"
Trên thực tế, Dương Tuyển giả tên là Cuồng Phong cũng không thể nghĩ ra lý do, nếu Yến Thừa Cựu cũng là Dương Tuyển giả, mắt có thể thấy được "quỹ đạo" để tránh đi thì hắn không nói, nhưng mắt Yến Thừa Cựu màu đen, rõ ràng là một người bình thường, cho dù đã trải qua huấn luyện đặc thù thì chỉ có thể vật lộn một phen cùng Dương Tuyển giả thôi, sao mấy đạo công kích hắn phát ra không trúng nổi một đạo thế này?
Nếu như việc này bị mấy Dương Tuyển giả khác biết thì hắn còn không bị cười chết à?
Yến Thừa Cựu nhìn bức tường gần như bị xuyên qua, trong lòng lập tức có quyết định. Tuy rằng xong việc thì căn phòng này cũng không ở được nữa, nhưng so với nguy cơ trước mắt thì căn bản không là gì. Việc này tám phần là nhờ phúc của Lâm Ẩm Vô, tới đó tìm hắn đòi bồi thường là được.
"Không ổn, cậu ta muốn chạy!" Người đàn ông đang nói chuyện nhìn thấy hành động của Yến Thừa Cựu thì quát một tiếng "Ngăn cậu ta lại! Không, không ổn, ngươi không được dùng gió..."
Cuồng Phong còn chưa kịp nghe hết lời thì công kích trong tay đã vội vàng phát ra.
Yến Thừa Cựu không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được không khí ở nơi này đang kịch liệt phản ứng, lưu loát tránh đi, chờ đến lúc gió đánh xuyên qua bức tường mới lập tức trốn ra ngoài.
"Ngu ngốc, chạy mất rồi!" Người đàn ông nhịn không được mắng một câu.
"Sóng Âm, ngươi mà nói thêm chữ nào nữa thì ta sẽ giết ngươi." Cuồng Phong quay đầu trừng mắt nhìn y, gằn từng chữ một nói.
"Ngươi!" Sóng Âm nghe thế thì đành phải nỗ lực áp chế tức giận trong lòng xuống.
Y có thể thao túng một chút công kích âm thanh, nhưng so với những luồn gió vô hình thì vẫn còn kém hơn.
"Tại sao hai người lại công kích tôi?" Yến Thừa Cựu chạy ra ngoài, ánh mắt đầu tiên dừng ở hai Dương Tuyển giả đứng xa xa.
Ai cũng khó có thể bỏ qua hai đôi mắt vàng nổi bật trong bóng tối như vậy, thứ càng khiến Yến Thừa Cựu chú ý là sát khí và mùi máu nồng nặc trên người bọn họ. Không biết đã giết bao nhiêu người mới có thể đạt tới cái trình độ này?
Ánh mắt Yến Thừa Cựu nhìn hai người họ dần trở nên lạnh lẽo, rốt cuộc cậu cũng có thể minh bạch được biểu tình của đám người Tạ Tư Hàm khi nhắc tới Dương Tuyển giả.
Trừ bỏ bộ dáng bên ngoài thì khí chất và biểu tình của hai người họ đã khác xa con người rồi.
So với họ thì đám người Tuyết Yêu Hỏa Quỷ quả thực chính là thanh niên tốt ở nhà bên!
"Đánh người còn cần có lý do à?" Trên mặt Cuồng Phong hiện lên một tia tươi cười cuồng vọng, hắn trực tiếp so ngón cái về phía Yến Thừa Cựu "Người có thể ở bên cạnh Lâm Ẩm Vô đều nên chết hết đi!"
Lời còn chưa dứt, phía dưới lập tức có vô số lưỡi dao gió quét về hướng Yến Thừa Cựu.
"A, ở bên ngoài ngược lại càng tốt." Trong mắt Cuồng Phong hiện lên ánh sáng "Như vậy mới có thể chơi với ngươi được!"
Sóng Âm thấy Cuồng Phong nổi sát tâm, thức thời không nói gì.
Những lưỡi dao gió đó không phải chỉ có riêng mỗi gió.
Chỉ thấy những lưỡi dao gió đó trực tiếp cuốn bụi đất vây quanh Yến Thừa Cựu, từ trên xuống dưới, từ trái qua phải đều không có một khe hở.
Chỉ cần Yến Thừa Cựu có một động tác nhỏ nào đó thì liền có vô số lưỡi gió chém vào thân thể cậu, tư vị thật giống như thiên đao vạn quả.
Cuồng Phong trước kia đã từng dùng cách này để tra tấn người khác, phần lớn đều khó có thể chống cự mà lựa chọn cách tự sát. Tuy rằng trên người Yến Thừa Cựu này có mấy điểm cổ quái, nhưng Dương Tuyển giả chết trong tay Cuồng Phong cũng không ít, cho dù Yến Thừa Cựu có chịu đựng tới bao giờ thì cũng không thể phá vỡ công kích này của hắn.
Gió của Cuồng Phong thực chất đều là do hắn thúc giục không khí đến. Một khi gió trời gào thét, vây kẻ địch ở bên trong tường gió thì có thể hình thành một không gian kín độc đáo bị phong tỏa, hô hấp cũng khó có thể duy trì.
Đã không thể thở thì còn sống thế nào nữa?
Nhiều lắm ba phút sau, Yến Thừa Cựu sẽ hôn mê vì thiếu oxy, thậm chí là chết.
Chờ tới lúc ấy rồi lại kéo cậu ra cũng không muộn.
"Bên trong không có âm thanh, chỉ sợ là cậu ta lâm vào hôn mê rồi." Lỗ tai Sóng Âm hơi giật giật, há mồm nói "Cuồng Phong, thả cậu ta ra, hiện giờ cậu ta không thể chết được."
Cuồng Phong không nói gì.
"Môn Vương bên kia..."
"Được rồi, ta biết." Cuồng Phong đánh gãy lời y nói, trực tiếp vẫy vẫy tay thu lại tường gió.
"Kỳ quái, sao vẫn còn tiếng tim đập..." Sóng Âm mở to hai mắt nhìn, thấy Yến Thừa Cựu vốn nên hôn mê bên trong nhảy dựng lên, không biết từ khi nào ngưng tụ một hỏa hồng trong bàn tay, bay thẳng về phía bọn họ.
Đúng vậy, phi!
Chân cậu không rơi xuống đất, thân thể phảng phất như một mũi tên nhọn rời cung, tiến tới đây không có một nửa điểm tạm dừng.
Mà trong lòng bàn tay của Yến Thừa Cựu phảng phất như có thứ gì đó đang lập lòe.
Lửa!
Thời điểm Yến Thừa Cựu sắp tới gần, Sóng Âm cảm nhận được tư vị nóng bức truyền đến từ trong tay đối phương.
Không được, không thể bị đánh trúng!
Sóng Âm bỗng nhiên mở miệng, phát ra một tiếng kêu bén nhọn, một cỗ sóng xung kích từ trong miệng y phát ra, bay thẳng về hướng của Yến Thừa Cựu.
Yến Thừa Cựu thì thầm một tiếng không tốt, chân phải điểm về bên trái, thân thể trên không trung lùi về sau mấy bước, dùng nội công phòng hộ mấy bộ vị quan trọng trong cơ thể.
Nhưng dù sao cũng cách khá gần, chẳng sợ Yến Thừa Cựu phòng ngự kịp thời, thân thể không khỏi chịu tổn thương. Đạo công kích này cũng đã trì hoãn tốc độ của cậu, thậm chí cậu còn chưa kịp lau vết máu dính trên mũi thì công kích tiếp theo của Cuồng Phong đã gần đến. Yến Thừa Cựu không thể không từ bỏ thời cơ công kích này, một lần nữa rơi xuống.
"Người bình thường cũng có thể lợi hại như vậy sao?" Trong ánh mắt Cuồng Phong nhìn Yến Thừa Cựu tràn ngập tò mò "Bất quá chỉ có một mình ngươi, may mắn là chỉ có một mình ngươi." Nếu ai cũng có loại công phu này thì nơi nào còn có thể có chuyện của họ nữa?
Nếu nói lúc trước Cuồng Phong chỉ vì tuân theo mệnh lệnh mà động thủ với Yến Thừa Cựu, thì giờ phút này hắn đã rất thật tình thật lòng muốn đem Yến Thừa Cựu về "nghiên cứu" cho tốt.
Người như vậy tuyệt đối không thể lưu lại nơi này, cũng tuyệt đối không để cậu tiếp tục sống sót!
Yến Thừa Cựu móc mấy miếng giấy vệ sinh từ trong túi ra, lau vết máu trên mũi đi, sắc mặt thập phần nghiêm trọng.
Công thủ của hai người trước mắt này đều không có sơ hở, muốn đánh bại họ còn phải xem vận khí, còn muốn chạy thì chỉ có nước chết nhanh hơn thôi.
Dương Tuyển giả lợi hại như vậy mà đi tiếp thì chỉ sợ nhà an toàn này cũng không còn an toàn nữa.
Yến Thừa Cựu nhịn không được mắng Lâm Ẩm Vô trong lòng, rốt cuộc là hắn trêu chọc mấy người lợi hại thế này lúc nào vậy?
"Sóng Âm, chúng ta vẫn nên tốc chiến tốc thắng đi, chỉ sợ lão Thương bên kia không một mình địch lại Lâm Ẩm Vô được." Cuồng Phong đè đè ngón tay, âm thanh tí tách vang lên "Đem người về nhanh một chút, ta cũng muốn lột da để xem cậu ta rốt cuộc là cái gì? Nói không chừng là người cải tạo nhân bản linh tinh a."
"Đều theo ngươi." Sóng Âm cũng rất lo lắng bên kia, tán đồng gật gật đầu.
Cuồng Phong và Sóng Âm cũng là cộng sự tốt được một thời gian, nhưng người được bọn họ yêu cầu liên thủ với nhau cũng không nhiều, chưa nói đến Yến Thừa Cựu là tên con người mạnh nhất không phải Dương Tuyển giả mà bọn họ từng gặp!
Nhưng hiển nhiên Yến Thừa Cựu không có tâm tư hưởng thụ đãi ngộ này, thời điểm Sóng Âm và Cuồng Phong chuẩn bị ra đòn công kích, Yến Thừa Cựu nhạy bén nhận ra một khả năng chiến thắng!
Cậu đã được nghe đến nguyên lý "Tá lực đả lực" trong 《Thái Cực quyền》 ở tiểu quán thượng đào.
Lấy tịnh chế động, lấy nhu thắng cương, tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, tá lực đả lực.
Sở dĩ Yến Thừa Cựu có thể học được nhiều như vậy là vì nhà ngoại, nhưng mà Thái Cực thì rất ít tiếp xúc qua. Mà ông ngoại Yến Chi Dĩ của cậu sau khi phát hiện loại bí tịch võ công này cũng đã tiêu phí một trăm năm để phát triển nó thành thành tựu của Cổ Võ phái. Nhưng ở thời đại khởi nguyên chân chính của Cổ Võ tuyệt đối không phải nơi mà khoa học kỹ thuật phát triển tới đỉnh cao, mà là theo thời gian, năng lượng trong cơ thể con người mới dần được khai phá hết!
Hai người kia một người dùng âm thanh, một người dùng gió.
Họ phối hợp với nhau thì cậu khó có thể chống lại, hơn nữa còn đều là năng lực vô hình, trong tay cậu cũng không có bất cứ vũ khí gì thuận tiện, muốn đánh vỡ công kích của hai người này thì phải khó khăn tới nhường nào? Nhưng mà thời điểm đòn tấn công của hai người đồng loạt đánh úp tới hướng Yến Thừa Cựu lại làm cho cậu cảm thấy có chút hi vọng thắng lợi.
Bỉ chưa động thì mình động trước.
Thái Cực quyền có tám loại kính đạo, trong đó băng, loát lưỡng đạo thay nhau dùng cho hóa giải và mượn lực.
Hai tay Yến Thừa Cựu đặt trước ngực, tay phải hướng từ trong ra ngoài, tay trái hướng từ ngoài vào trong, hô hấp ôn hòa, một thân nội lực mượn đôi tay để vận chuyển toàn thân, trước sau phân biệt lưỡng đạo hai đòn lưỡi dao gió và sóng âm.
Cuồng Phong thấy Yến Thừa Cựu không những không né mà còn ngây ngốc đứng tại chỗ, trong lòng cảm thấy có điểm không thích hợp.
Không lẽ tên nhóc này bị dọa đến choáng váng rồi?
Sấn bệnh cậu, muốn mệnh cậu!
Cuồng Phong cười lạnh một tiếng, tăng thêm lực đạo cho đòn công kích, dù sao Môn Vương chỉ yêu cầu bọn họ mang thứ mà Lâm Ẩm Vô coi trọng về, cho dù là một người hay nửa người thì cũng phải xem lực đạo của đòn này có đủ mạnh hay không!
Yến Thừa Cựu nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy hô hấp cùng hai tay nhẹ nhàng buông ra, giống như mấy dòng chữ viết trên thư trung kia "Kính tựa tùng phi tùng, đem triển chưa triển, kính đoạn ý không ngừng.", nội công nhiều năm không có bao nhiêu tiến triển lại vào lúc này mà từ từ thả lỏng.
Không đến một phút trực tiếp từ cảnh giới Dưỡng Khí tăng thành Luyện Cơ, mà gân mạch mở rộng hơn phân nửa, nội lực căn bản có chút cạn kiệt cũng mãnh liệt dâng lên.
"Không ổn!" Cuồng Phong bỗng nhiên cảm giác được có điểm không đúng.
Sau khi tiến gần với đòn tấn công, bên trong hai tay Yến Thừa Cựu phảng phất như có năng lượng gì, lưỡi dao cùng sóng âm vốn nên vô hình vô trạng bỗng nhiên như vật sống bị sờ rớt một cái đầu, bay ngược về phía Cuồng Phong và Sóng Âm?
Chuyện này không có khả năng!
Hai người tựa hồ như không tin được vào mắt của mình, nhưng đòn tấn công của bọn họ đúng là bị bắn ngược trở về.
"Tránh mau."
Cuồng Phong đẩy Sóng Âm ra, hai người bay thẳng về phía sau.
Trước kia bọn họ còn cố ý tăng thêm lực đạo, sao cậu lại có thể dễ dàng tránh thoát như vậy được?
"A --"
Ba ngón tay phải của Cuồng Phong bị chặt đứt, Sóng Âm cũng bị đòn tấn công của chính mình làm cho nhổ hai ngụm máu, tê liệt ngã xuống mặt đất.
Yến Thừa Cựu mở mắt ra, chỉ cảm thấy thân thể không còn một tia sức lực, nhưng vẫn cố chịu đứng thẳng.
Nếu không phải là vô tình đột phá trong trận chiến này thì Yến Thừa Cựu cũng không dùng sức tới mức muốn ngã xuống.
Cậu nhớ kỹ lời của Tạ Tư Hàm, trên mặt không có nửa điểm cảm xúc, làn da cậu vốn trắng nõn, gương mặt tái nhợt trong bóng tối cũng không có mấy phần kỳ quái, ngược lại còn làm cho cậu có hương vị thành thục.
"Mục tiêu của mấy người là Lâm Ẩm Vô?" Yến Thừa Cựu thả chậm tốc độ nói chuyện, dáng vẻ có chút âm trầm đáng sợ.
Thật ra là sức lực hiện giờ không cho phép Yến Thừa Cựu nói nhanh, thả chậm tốc độ kéo dài thời gian ngược lại còn có thể khôi phục một chút khí lực cho cậu.
Hiện tại ai lộ ra mệt mỏi trước thì người đó thua!
"Chỉ bằng ngươi mà muốn biết chuyện của chúng ta?" Hai mắt Cuồng Phong đỏ bừng, cơ hồ không để ý đến bàn tay khuyết tật của mình, hung tợn nhìn chằm chằm Yến Thừa Cựu "Thù này không báo, thề không làm người."
"Tiểu Quỷ, còn không mau giết hắn?" Cuồng Phong há mồm hô.
Vẫn còn?
Yến Thừa Cựu lập tức khôi phục một chút nội lực ngưng tụ trong ngón tay, xoay người chọc về phía sau lưng.
Nhưng trước mặt cậu lại là một đứa con nít.
"Trẻ... trẻ con?" Yến Thừa Cựu nhìn đứa nhóc bất quá mới sáu bảy tuổi, đột ngột dừng tay lại.
Đứa nhóc lộ ra một nụ cười đến xán lạn, đối diện với ngực Yến Thừa Cựu, trực tiếp đâm ống thuốc mê lên người cậu.
Yến Thừa Cựu hoàn toàn ngất đi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện