Tận thế chi huyễn ma trùng sinh

Chương 6: Hồn đạo hạt giống


trước sau

Với thực lực hiện tại, tuy không thể nói là vô địch nhưng có thể an toàn bên ngoài, ít nhất còn có thể chạy trốn.

Đeo lên balo cùng chút ít thức ăn, Sở Hàn lập tức phóng ra ngoài. Phía trước hiện có rất ít thú nhân, hắn không ham chiến lập tức tránh đi.

Bỏ qua phần lớn Thú Nhân cùng yêu thú, phần lớn đều là cấp 1.

Sau một tiếng đồng hồ liên tục chạy, Sở Hàn tới trước một ngã tư, hàng trăm con chuột với kích thước chẳng khác nào chó đang bò lúc nhúc trong xe buýt, tiếng thét chói tai vang ra từ trong đó.

"Không, làm ơn!"

"Đừng, đừng tao không muốn chết"

Dễ dàng nhận ra đây là một đám người đang cố chạy nạn, gặp bầy chuột tấn công. Sở Hàn thì chẳng quan tâm ai sống chết, vẫn đang đánh giá bầy chuột.

"Tụ tập thành đàn sao? Vậy là có con đầu đàn rồi, nhưng số lượng này không ít a"

Một số con chuột cũng nhìn thấy Sở Hàn, nhưng mùi máu tanh trong xe để chúng nó không nỡ rời khỏi.

Tiếng thét nhanh chóng biến mất, máu chảy lênh lán xuống mặt đường. Lũ chuột lúc này mới chú ý Sở Hàn.

Hai bên cứ thế quan sát nhau không tiến lên, lũ yêu thú e ngại khí tức cường đại hơn của Sở Hàn, hắn thì e ngại con đầu đàn.

"Mày không chịu ra thì tao cũng có cách cho mày ló đầu ra"

Nói xong kiếm trong tay đổi thành cung, Sở Hàn không tiếc hai thành linh lực, mưa tên xả xuống lũ chuột, chúng nhanh chóng chạy tán loạn, nhiều con hướng Sở Hàn tấn công, chưa tới gần đã bị mũi tên đóng dính vào mặt đường.

"Grào!" Tiếng gào chói tay phát ra, Sở Hàn kịp bịt hai tai lại nhưng vẫn đau nhức âm ỉ trong đầu.

Một đầu chuột dài tầm 3m, nhìn không khác gì chuột bình thường ngoài đôi tai cực to.

"Âm hệ sao? Khó giải quyết rồi"

Sở Hàn không suy nghĩ lập tức bỏ chạy, phát hiện con mồi lớn, chuột vương lập tức đuổi theo, với tốc độ này đám chuột con không thể nào tham gia. Mục đích của Sở Hàn dĩ nhiên không phải bỏ chạy, hắn chỉ muốn tách con đầu đàng ra.

Nhìn thấy một tòa chung cư trước mặt, Sở Hàn không ngần ngại gì xông tới.

Đám người trên chung cư nhìn Sở Hàn chạy tới thì bắt đầu hoảng sợ.

"Đóng cửa lại, nhanh, đừng cho hắn vào"

"Thằng chó mày muốn chết thì đi chỗ khác, đừng lôi bọn tao theo"

Đám gác cửa ở dưới cũng biết tình thế không ổn, nhanh chóng khóa cửa rồi quay đầu bỏ chạy.

"Đừng có lại đây"

Cánh cửa này đối với một tên Pháp Sư cấp 2 như Sở Hàn có cũng như không, một kiếm chém ngang đã ngã ầm xuống đất.

"Má nó thằng này là quái vật à, mọi người chạy đi"

Đám gác cổng cảm thấy không bình thường, không quan tâm gì nữa chạy về đóng cửa phòng.

Sở Hàn cùng con chuột lao vào chung cư, hắn muốn lợi dụng địa hình chật hẹp ở đây chèn ép nó.

Trong hành lang hết sức chật hẹp, đối diện chuột vương, lúc này Sở Hàn không chạy nữa. Không tiếp tục quan sát, con chuột lao thẳng lên, Sở Hàn liên tục bắn tên về phía nó, không gian gò bó để nó không thể nào né tránh. Trong đau đớn, con chuột điên cuồng lao lên. Còn 3 bước nữa, con chuột ngã ầm xuống, cả khoảng hành lang dài nhuộm đỏ màu máu. Nó nằm đó thoi thóp, Sở Hàn nhanh chóng một kiếm đưa nó về với chúa. Còn chúa có thu nhận nó không thì chưa biết.

"Cấp 2 tinh hạch, nhưng đáng tiếc là âm hệ"

Sở Hàn bỏ nó vào túi quyết định không sử dụng.

"Nó chết rồi, hắn giết được nó thật sao?"

"Viên đá đó có vẻ tốt, chắc là hắn kiệt sức rồi, hay là.."

Một đám người mang theo vũ khí, ống thép, gậy bóng chày đủ thứ.

"Giao viên đá đó ra, tao cho mày đi"

Sở Hàn cười lạnh một tiếng, không biết đám này lấy đâu ra can đảm cướp đồ của hắn.

"Chúng mày lấy được sao?"

"Tao biết mày rất mạnh, nhưng mày thắng được cái này sao?"

Tên cầm đầu nói xong rút súng ra chỉa về hướng Sở Hàn. Sở Hàn hơi ngạc nhiên, đám này lấy đâu ra súng. Nhưng hắn không sợ, nếu là ngày hôm qua hắn còn hơi e ngại, nhưng đã đột phá thì súng đạn với hắn không đáng lo.

Không chờ tên cầm đầu uy hiếp, một mũi tên đã xỏ xuyên tim. Tốc độ nhanh đến mức không kịp nhìn. Đám người ngây ngốc nhìn, không kịp định thần thì mưa tên đã hướng bọn chúng bắn tới.

"Đại ca khoan đã, bọn em đầu hàng"

Sở Hàn chỉ giết tên cầm đầu, với đám lâu la này hắn không hạ tử thủ, không phải nhân từ mà đơn giản là không muốn tốn linh lực.

"Súng từ đâu có?" Sở Hàn lạnh lùng hỏi.

"Từ một con zombie mặc đồ cảnh sát, chỉ có một cây này thôi"

Không đạt được kết quả mong muốn, Sở Hàn lấy súng nhanh chóng rời đi. Lúc đầu hắn còn tưởng bọn này chiếm được sở cảnh sát.

Hành trình kế tiếp khá thuận lợi, không tốn nhiều sức, Sở Hàn đã tới nơi hắn muốn tới, là một cái nghĩa trang cực lớn. Chỗ này không một bóng người, kể cả yêu thú, thú nhân đều không có. Chỉ có tử khí nồng nặc, cảm giác âm u lạnh lẽo vô cùng, mặc dù bây giờ là giữa trưa, cũng không thấy dễ chịu hơn bao nhiêu.

Dạo quanh tìm kiếm, Sở Hàn nhanh chóng tìm được vị trí, lúc này Sở Hàn đang đứng trước một ngôi mộ, thời gian trên tấm bia đã là 200 năm trước.

Trong tay lại nhiều ra một cây xẻng, với sức lực luyện thể tầng 1 của Sở Hàn, đào mộ như này là chuyện quá đơn giản, không tới 5 phút, một cái quan tài xuất hiện trước mặt hắn. Không chần chờ, Sở Hàn đưa xẻng cạy nắp quan tài, nắp quan tài bật ra để lộ bên trong là một cái xác khô, trên ngực mọc một ngọn cỏ, giữa nó là một đài hoa, bao lấy một hạt giống. Ngọn cỏ rất lạ, lá màu tím đen, xung quanh hắc khí lượn lờ, vô cùng tà dị. Cái xác qua 200 năm đáng ra đã phân hủy chỉ còn bộ xương, nhờ vào ngọn cỏ mà vẫn còn được nguyên vẹn.

Ngắt lấy hạt giống, ngọn cỏ cũng nhanh chóng héo đi. Mặc dù mọc ra từ xác chết nhưng Sở Hàn không chút ngại ngùng gì nuốt xuống.

Một cảm giác sảng khoái lan tỏa khắp linh hồn, thứ này không phải cái gì khác, chính là Hồn Đạo hạt giống.

Đại đạo hạt giống có thể nuốt nhiều hơn một, nhưng vài trường hợp sẽ xung đột nên không phải cứ càng nhiều càng tốt.

Huyễn đạo bản chất chính là lừa người, những lần sử dụng phải tiêu hao tinh thần lực rất lớn, còn gọi là hồn lực. Ngươi phải ép bản thân tin vào những thứ sai trái mình tạo ra, lại phải tưởng tượng ra thứ mình muốn huyễn hóa. Vì thế, những kẻ đi vào Huyễn Đạo cần có hồn lực cao hơn người thường, đồng thời phải có cảnh giới Hồn Đạo đủ cao. Vì vậy, với kẻ mang trong người Huyễn Đạo hạt giống thì Hồn Đạo hạt giống là sự phối hợp tốt nhất.

Hồn Đạo không phải sinh ra để phụ trợ cho Huyễn Đạo, bản thân nó cũng là đại đạo, sức mạnh không kém bất kì hệ nào khác. Bản chất của nó rất đơn giản, chính là hiểu rõ về linh hồn, để linh hồn cường đại hơn, tinh thần lực sẽ mạnh hơn. Các dạng công kích linh hồn hay công kích tinh thần sẽ có uy lực hơn rất nhiều.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện