Tận thế chi huyễn ma trùng sinh

Chương 21: Săn giết


trước sau

Cả thành phố lúc này đã có một nửa là địa bàn của Tự Vệ Đoàn, một nửa còn lại vẫn do yêu thú chiếm giữ.

Sở Hàn ba người bắt đầu buổi đi săn, điểm đến đầu tiên là tòa nhà nơi Thông Thiên đằng chiếm giữ. Lúc này đứng trên đỉnh tòa nhà, ba người bắt đầu chuyến đi săn của mình.

"Báo cáo chi tiết đi" Sở Hàn nói.

"Tổng cộng có 3 khu vực chúng ta chưa đặt chân tới, trong đó một nơi là địa bàn của cự xà, đang bị chúng ta dần dần chiếm giữ, còn 2 nơi nằm về phía Bắc, là địa bàn của thổ lang cùng độc chu. Thổ lang có 5 con, đều là cấp 2 đỉnh phong, cùng với bầy đàn của chúng nó. Độc chu có 4 con, chia cắt địa bàn ra làm bốn phần, ít xâm phạm lẫn nhau"

"Trước tiên xử lí bốn con độc chu đó đi". Sở Hàn không quá để tâm nói.

Sau đó ba người bay thẳng về địa bàn của độc chu. Sở Hàn lúc còn là cấp 2 thì gần như không dùng khả năng bay bao giờ, một là do linh lực không đủ, hai là do bay trên trời thì không khác gì bia thịt sống, không đủ an toàn. Bây giờ đã có đủ linh lực cùng thực lực, hắn không cố kị gì nữa.

Phi hành đối với Sở Hàn đã quá quen thuộc, không trục trặc gì. Nhưng Thương Đông cùng Thương Hà gặp vấn đề không nhỏ, sợ độ cao. Không có gì ngạc nhiên cả, cao một chút thì không ai sợ nhưng họ đang bay ở độ cao gần 300 mét, đồng thời phải dùng linh lực của mình, không có điểm tựa nào, hơi run cũng là bình thường. Đồng thời kĩ năng của hai người rất kém, bay rất chậm, kém linh hoạt. Phải mất nửa tiếng đồng hồ, cả ba người mới tới nơi. Bay lượn chỉ để tiện lợi, thực tế tốc độ sẽ không cải thiện bao nhiêu so với đi trên đất bằng, mà chủ yếu là Sở Hàn phải bỏ thời gian để huấn luyện giúp hai người thích nghi việc bay.

Ba người lúc này đứng trước một tòa nhà cao, trên này chằng chịt tơ nhện, rất nhiều cuộn tơ tròn bám trên đó, đây có khả năng là thức ăn của độc chu bắt được. Bóng dáng độc chu vẫn không thấy đâu, tuy nhiên ba người vẫn cảm nhận được khí tức của nó trong tòa nhà. Dường như nó không dám đi ra, khí tức của ba tên cấp 3 làm nó e ngại.

"Để em dẫn dụ nó ra" Thương Hà đề nghị.

"Không cần, quá phiền phức" Sở Hàn lạnh nhạt trả lời, dường như hăn không để tâm tới độc chu cho lắm mà đang suy nghĩ gì khác.

Ngay sau đó, một bàn tay khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, khí tức mang theo uy áp khổng lồ phả xuống, Thương Đông cùng Thương Hà xem chút không đứng nổi. Một chưởng vỗ xuống, đem tòa nhà ép thành cát đá. Sau đó, bàn tay rút lên, mang theo một viên đá nhỏ, rơi vào tay Sở Hàn.

"Sao có thể?" Thương Đông kinh ngạc nhìn Sở Hàn, Thương Hà cũng ngây ngốc tại chỗ. Rõ ràng cả ba người đều cùng cấp bậc, nhưng Sở Hàn dường như mạnh một cách quá đáng. Hồn Đạo cùng Huyễn Đạo kết hợp, không đơn giản chỉ là cấp số cộng, thực lực của hắn vượt xa cấp 3 sơ kì rất nhiều, đã tiệm cận cấp 4 sơ kì. Đây chính là lí do hắn có can đảm tới Vương Thành.

Sở Hàn một lần nữa phóng lên trời quan sát, hai người còn lại cũng bay lên theo hắn. Rất dễ dàng nhận ra, còn có 4 tòa nhà khác cũng phủ đầy tơ nhện.

"Hai ngươi mỗi người một con, ta hai con còn lại". Sở Hàn nói xong nhanh chóng bay đi, để lại hai người ngây ngốc tại chỗ. Nhìn đống phế tích dưới chân mình, cả hai người vẫn chưa thoát khỏi sợ hãi, uy áp khi đó quá đáng sợ. Thương Đông hai tay nắm chặt, vẻ mặt đầy vẻ không cam lòng. Hắn chưa bao giờ không muốn thoát khỏi Sở Hàn, hắn khao khát tự do, nắm số mệnh trong tay của mình. Thương Hà có chút phức tạp, không biết là vui hay buồn. Nàng cảm giác mình dường như không muốn thoát khỏi hắn, chỉ muốn cả đời này cứ như thế bên cạnh hắn.

Ngây ngốc hồi lâu, hai người cũng chia ra đi thực hiện nhiệm vụ của mình.

Thương Hà cũng đồng dạng một chiêu, đem dây leo bao phủ cả tòa nhà, sau đó đem độc chu xiết chết. Cũng là một chiêu nhưng không kinh khủng như Sở Hàn, không đơn giản, không hời hợt như hắn.

Thương Đông dường như rất không cam lòng, đem độc chu cùng tòa nhà thiêu rụi, độc chu gần như đã cháy thành than, hắn cũng không buôn tha.

Sở Hàn vẫn là chiêu cũ, đem hai tòa nhà đập nát, thu về tinh hạch. Hắn bày ra thực lực chỉ để cảnh cáo hai người là chính, cho dù là một cấp bậc nhưng hai người không thể so với hắn, tốt nhất không nổi lên dị tâm. Hai người từ đầu tới cuối đều rất trung thành, tôn trọng hắn, nhưng tự do, ai chẳng muốn chứ. Đặc biệt là loại người lúc nào cũng đầy tham vọng như Thương Đông.

Cả ba nhanh chóng tụ tập lại vị trí vừa nãy, Thương Đông cùng Thương Hà lập tức đem tinh hạch giao cho Sở Hàn.

"Tiếp theo là thổ lang, đi thôi!"

Cả ba nhanh chóng tới khu vực kế tiếp. Nơi này là địa bàn của bầy sói, quy mô khá lớn. Thổ lang chủ yếu sống dưới lòng đất, đi săn trên mặt đất vào ban ngày, sẽ trở về hang vào ban đêm.

Khu vực này có rất nhiều tòa nhà đổ sập, là do thổ lang đào hang làm cho nền đất thiếu ổn định. Trên mặt đất xuất hiện khá nhiều lỗ tròn, chính là cửa hang của bọn chúng.

"Chúng ta ra tay chứ?" Thương Đông lên tiếng.

"Chờ chút nữa". Sở Hàn không hành động, chỉ nhìn về một hướng, như đang chờ đợi điều gì đó.

Thời gian cứ thế trôi qua, Sở Hàn không nói, hai người chỉ có thể đứng yên chờ đợi.

"Hành động"

Xét thấy thời gian không sai biệt lắm, Sở Hàn bắt đầu ra tay. Lần này một mình hắn không thể giải quyết nhanh chóng toàn bộ được, số lượng bầy sói không nhỏ.

Huyễn lực vận chuyển, một mầm cây nhỏ mọc lên từ mặt đất, nó lấy tốc độ kinh người mà phát triển, nó nhanh chóng đạt tới độ cao gần một trăm mét, từng cái rễ to lớn cắm xuống đại địa, đem mặt đất mạnh mẽ xé nát. Từng đầu yêu lang từ hang nhỏ chui lên, nhưng nhanh chóng bị rễ nhỏ dưới đất mọc lên trói chặt lại, sau đó kéo xuống dưới mặt đất.

Đây là chiêu thức cấp cao của Mộc Đạo, Sở Hàn đã sớm dạy nó cho Thương Hà. Nhưng tất nhiên Thương Hà không có khả năng làm lớn tới mức này, nàng chỉ là cơ sở, huyễn lực của Sở Hàn mới là chủ đạo. Dù vậy khuôn mặt nàng cũng trở nên tái nhợt, chỉ duy trì được chút linh lực để bay trên không. Sau đó, một cánh tay bắt lấy tay nàng, linh lực theo đó nhanh chóng khôi phục. Nhìn lại thì đó là Thương Đông mà không phải Sở Hàn để nàng có chút thất vọng.

Ngay sau đó, năm đầu yêu lang to lớn cũng chui ra, nhưng số phận nó không khác những con còn lại, cũng bị những cái rễ to trói chặt, kéo xuống dưới mặt đất.

Những con yêu thú bị cự mộc hấp thu huyết nhục, inh ỏi la hét nhưng không hiệu quả, tiếng kêu mỗi lúc một yếu ớt.

"Châm lửa"

Theo mệnh lệnh của Sở Hàn, Thương Đông lập tức ra tay. Cự mộc nhanh chóng biến thành ngọn đuốc khổng lồ. Khác với yêu mộc thông thường, yêu mộc này là do ma pháp tạo ra, nếu người tạo ra nó không chủ động cho nó duy trì sinh cơ thì sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt.

Chỉ một phút trôi qua, cả khu vực này biến thành biển lửa. Cự mộc cháy hết, để lại mặt đất nóng rực, nhựa đường chảy tràn khắp nơi, mặt đường biến dạng nghiêm trọng.

Toàn bộ tinh hạch nhanh chóng bị Sở Hàn thu vào nhẫn không gian.

Đồng thời xa xa ngoài khu vực cháy, một đoàn xe đang dừng lại, quan sát hết thảy mọi thứ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện