Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 43


trước sau

Edit: Điềm Điềm

**********************

Mục Tu mặc một bộ âu phục màu đen khéo léo, ngồi ở bàn tròn, đôi chân dài xếp chồng lên nhau, khí chất sạch sẽ lại lạnh lùng, ngũ quan ôn nhuận không giống Alpha giàu tính công kích.

Em trai của Mục gia chủ, Mục Kỳ ngồi bên cạnh hắn thu hồi ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: ” Bọn họ đến rồi. ”

Mục Tu gật gật đầu, ngồi thẳng người, lúc này xem mắt là Mục gia chủ đặc biệt an bài.

Nếu như trước đây loại chuyện này căn bản không tới phiên hắn, thân là Beta cưới Omega, cần cơ duyên rất lớn.

Lần này An gia xảy ra chuyện, An Hùng nóng lòng kéo Mục gia bọn họ lên thuyền, Mục gia chủ nhân cơ hội đưa ra yêu cầu, cho dù xem mắt cùng hắn – một Beta, người An gia cũng không cự tuyệt.

Danh tiếng trong quá khứ của An Liệt Ninh, hắn tự nhiên đã nghe nói, đó là hương liệu sư cao cấp nhỏ tuổi nhất, là tình yêu trong giấc mơ của nhiều Alpha.

Nếu không phải có chuyện như vậy, cơ hội như vậy làm sao có thể đến phiên hắn.

Nhìn An Hùng mang theo An Liệt Ninh tiến vào, Nhị điện hạ Dung Khải đi phía sau.

Mục Kỳ hơi sửng sốt, nhỏ giọng nói: ” Nhị điện hạ sao lại cùng đến. ”

Mục Tu cũng hoảng hốt, không mở miệng, cùng Mục Kỳ đứng dậy nghênh đón.

” Nhị điện hạ, An gia chủ làm sao lại cùng nhau tới đây?”

” Nói đến cũng trùng hợp, gặp nhau ở bãi đỗ xe, liền mời Điện hạ đi cùng nhau.” An Hùng cười nói xong, Mục Kỳ gật gật đầu, ” Có Nhị điện hạ ở đây, thật sự vinh hạnh, mời ngồi.”

Dung Khải cười mở miệng: ” Không cần câu nệ, ta chỉ là đến xem náo nhiệt. ”

Hắn dứt lời, liền tự mình ngồi xuống, chờ những người khác ngồi xuống, có phục vụ đến rót trà cho bọn họ.

An Liệt Ninh lúc này đã chú ý tới Mục Tu, chỉ nhìn ngoại hình mà nói, Mục Tu cũng không tệ.

Chỉ là nếu không có Alpha Dung Khải ở chỗ này, trong lòng hắn sẽ không có so sánh mãnh liệt.

Trong nháy mắt vừa mới nhìn thấy Dung Khải, toàn thân là khí tràng bá đạo độc đáo của Alpha gien cao cấp, làm cho An Liệt Ninh thân là Omega sinh lòng rung động.

Hắn biết rằng sự rung động này có một phần từ sự can thiệp của tin tức tố.

Đây là điều mà một Beta sẽ không bao giờ có thể cho hắn.

Trong lúc An Liệt Ninh nhớ lại lời nói của An Hùng rằng Beta không thể đánh dấu hắn, Mục Tu cũng đang lặng lẽ quan sát An Liệt Ninh.

Thấy lực chú ý của hắn từ trên người mình đảo qua, liền rơi xuống trên người Dung Khải ngồi ở một bên.

Trong lòng cũng không có nhiều bất ngờ, Omega trời sinh sẽ bị Alpha hấp dẫn, đây là điều Beta vĩnh viễn không thể làm được.

Chỉ là theo hắn thấy, tâm tư của An Liệt Ninh không khỏi có chút quá lớn.

” Mục Tu, ngươi mang theo An Liệt Ninh đi ra ngoài dạo chơi làm quen với nhau đi.”

” An Liệt Ninh đi đi.”

Mục Kỳ cùng An Hùng mở miệng, Mục Tu đứng dậy nhìn về phía An Liệt Ninh đang ngồi ở đó, đối phương do dự một chút, ánh mắt nhìn về phía An Hùng rồi lại theo bản năng nhìn thoáng qua Dung Khải, mới đứng lên cùng Mục Tu rời đi.

Chờ người vừa đi, Mục Kỳ liền nhìn về phía Dung Khải: ” Nhị điện hạ cảm thấy hai người bọn họ như thế nào? ”

” Đương nhiên phi thường xứng đôi, Mục nhị thúc hỏi như vậy là đang lo lắng cái gì?”

Mục Kỳ nhẹ nhàng thở dài: ” An Liệt Ninh là Omega cao quý, Mục Tu của chúng ta trèo cao, chỉ là Alpha ở độ tuổi vừa vặn của Mục gia hiện giờ đều đã kết hôn xứng đôi, thật sự là không có người thích hợp, ủy khuất An gia chủ rồi. ”

An Hùng nhìn lão hồ ly trước mắt, Mục Kỳ tuy rằng không phải gia chủ Mục gia, nhưng lại là nhị đệ của Mục gia chủ, Mục Tu là cháu trai của hắn.

Thân là Beta Mục Tu trong số các đồng bạn cũng coi như ưu tú, chỉ là cùng nhà Omega nhà bọn họ quả thật không đủ.

Mục gia lúc này như thế, cũng bất quá là nhìn chuẩn thời cơ khó của hắn.

” Quan trọng nhất vẫn là người trẻ tuổi thích, Nhị điện hạ gần đây không bận sao?”

An Hùng chuyển đề tài, Dung Khải cười rộ lên, đối với lời nói của hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn: ” Ta có bận rộn hay không An gia chủ không phải rất rõ ràng sao, hết thảy đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ là khổ sở không có chứng cớ, An gia chủ nếu không các ngươi tự thú đi, chính sách của Đế quốc đối với Omega chủ động nhận sai vẫn rất thoải mái. ”

” Chuyện hư cấu mà thôi, Nhị điện hạ bảo An gia chúng ta tự thú cái gì, tính ra chúng ta cũng là người bị hại, hệ thống an ninh không khống chế được để cho kẻ xấu chui vào chỗ trống, cũng không biết đi đâu nói lý lẽ!”

” Mục nhị thúc có tin lời An gia chủ nói không?” Dung Khải không tiếp lời An Hùng, ngược lại đưa mũi nhọn cho Mục Kỳ.

Mục Kỳ cười nói: ” Sự tình không phải còn chưa xác định được sao? ”

Dung Khải nghe thấy lời này nhất thời cười càng sáng lạn, gật gật đầu: ” Chuyện An Liệt Ninh cùng Mục Tu, ta đến làm chứng hôn. ”

An Liệt Ninh cùng Mục Tu từ bên ngoài trở về, vừa vặn chợt nghe thấy những lời này của Dung Khải.

Chú ý tới hai người, Dung Khải tiếp tục nói: ” Xem như ta tặng lễ gặp mặt hai vị tân nhân, hai vị phụ huynh cũng không cần khách khí với ta, có thể làm chứng hôn nhân này ta cũng rất vui vẻ, thời gian không sớm, sẽ không quấy rầy chuyện gia đình các người. ”

Hắn nói xong không có dừng lại, trực tiếp mang theo tùy thị trưởng rời đi.

An Liệt Ninh lúc này sắc mặt trắng bệch, nhưng có giáo huấn lúc trước, lúc này hắn ngược lại đem tâm tình nhịn xuống.

Mục Kỳ biểu tình cũng không tính là tốt, ngược lại Mục Tu ở một bên thoạt nhìn thần sắc như thường.

An Hùng nhíu mày: ” Thời gian quả thật không sớm, hôm nay tạm thời đến đây đi. ”

” Cũng tốt.”

Hai bên ai cũng không mở miệng nói về chuyện Dung Khải làm người chứng thực hôn nhân, ăn ý tách ra ở bãi đỗ xe.

Sau khi lên xe, An Liệt Ninh khẩn cấp nói: ” Hùng phụ, lời của Nhị điện hạ là thật sao, nếu hắn thật sự làm người chứng hôn, ngày sau con còn có thể ly hôn sao? ”

Có hoàng gia làm chứng hôn nhân, chính là tứ hôn, ngày sau ly hôn đều cần hoàng gia đồng ý mới được, khó khăn không phải là bình thường.

An Hùng cũng không nghĩ tới Dung Khải cuối cùng lại làm như vậy, hoàn toàn là chuyện ngoài dự liệu của hắn.

Chẳng qua gả An Liệt Ninh vào Mục gia, hắn không quan trọng tứ hôn hay không tứ hôn.

Hiện tại hắn ngược lại để ý, Dung Khải làm như vậy, Mục gia có nguyện ý thông gia hay không.

Mục đích của Dung Khải hiển nhiên chính là không muốn hai nhà An Mục bọn họ liên hợp, phần tâm cơ này thật sự mạnh hơn Đại điện hạ Dung Thăng rất nhiều.

Dung Khải từ khách sạn Long Yến đi ra, sau khi lên xe bay xuyên qua cửa sổ cuối cùng nhìn thoáng qua phương hướng khách sạn, lộ ra cười lạnh: ” Ngươi nói Mục Kỳ lão già kia sau khi trở về, sẽ hủy bỏ thông gia, hay là sẽ tiếp tục? ”

” Hẳn là sẽ hủy bỏ.”

Thanh âm tùy thị trưởng điều khiển phía trước chắc chắn nói.

” Tại sao?”

” Bởi vì thông gia với An gia, hại nhiều hơn lợi, huống chi Điện hạ trực tiếp tham dự, thái độ rõ ràng, dựa theo tính tình cẩn thận của Mục gia chủ, sẽ không vì mượn sức An gia mà mạo hiểm.”

” Ngay cả chuyện ngươi cũng nhìn rõ, bọn họ trong lòng đều biết rõ lẫn nhau.”

Kế tiếp mới là thời điểm vở kịch hay bắt đầu.

Quả nhiên cũng giống như dự đoán, buổi tối trở về, An Hùng liền nhận được tin tức Mục gia gửi tới đối với hôn sự của hai người còn phải suy nghĩ nhiều hơn một phen.

Mặc dù sớm đoán được sẽ như vậy, nhưng khi thật sự là như thế, An Hùng vẫn phát hỏa.

Thế nên làm cho hắn vốn đang trên bờ vực xao động, tiến thêm một bước xấu đi, mơ hồ đã đến bờ vực sụp đổ.

Tâm phúc thấy vậy đem máy trị liệu đẩy tới, ánh sáng dịu nhẹ chiếu lên người hắn, nhưng chỉ là trị ngọn không trị gốc.

An Hùng nhịn đầu đau muốn nổ tung: ” Không phải nói chủ cửa hàng bị An Liệt Ninh nhìn trúng, trong thời kỳ xao động rất có thiên phú sao, đi nhắn tin cho hắn mua hương liệu cao cấp. ”

” Vâng.”

Sau khi tâm phúc rời đi, An Hùng nằm ngửa trên giường, nhắm mắt lại, năm giác quan vốn thập phần sắc bén trong thời kỳ xao động bị phóng đại mấy chục lần, tiếng ồn ào làm cho tinh thần trì của hắn sưng lên thống khổ, nhưng lúc này lại chỉ có thể nhẫn nại.

……

Nền móng phòng ấm cùng với tầng một xây dựng hoàn thành trời đã tối đen, 0520 mang theo A Nhất A Nhị tẩy sạch trở về phòng sạc.

Dung Hề nhìn thành quả trong viện, chỉ cảm thấy trong ngày mai nữa thôi, phòng ấm của bọn họ có thể xây dựng hoàn thành.

Đồ đạc cậu mua từ quang võng như các đồ trang trí vân vân, mấy ngày nay cũng lục tục về nhà.

Chờ khi trang trí xong, phòng ấm cậu tâm tâm niệm niệm sẽ hoàn thành.

Ăn cơm tối xong, Dung Hề trở về phòng đăng nhập vào quang võng.

Liền thấy khu đẩy bay ra Tần Sơn Nham xin lỗi ——

Tần Sơn Nham:” Tôi xin lỗi vì những lời nói không đúng đắn của tôi, mang lại rắc rối cho đại ca và tất cả mọi người, ở đây trịnh trọng xin lỗi tất cả mọi người, và tuyên bố rằng Tần Nguyên soái khỏe mạnh, không có gì đáng ngại, cúi đầu!”

[ Tần Trung tướng không phải là bị uy hiếp chứ, như thế nào trước sau hoàn toàn không giống nhau? ]

[ Thập phần hoài nghi, Tần Nguyên soái có phải thu thập hắn hay không, emmmmm!!!! ]

[ Nói đi nói lại tôi hiện tại cũng không biết cái gì là thật cái gì là giả, không thể có một tin tức rõ ràng nói cho chúng ta biết, Tần Nguyên soái rốt cuộc có bị thương hay không sao??? ]

[ Phía trên đang lải nhải xiêu vẹo gì đấy, là ngươi nghe không hiểu hay là không biết chữ, buổi sáng Tứ điện hạ cùng Tần Sơn Nham hiện tại sửa miệng, còn không đủ nói rõ Tần Nguyên soái không có việc gì sao, còn muốn Nguyên soái tự mình gọi điện thoại nói cho ngươi biết hắn không có việc gì mới tin sao???? ]

[ Tần Nguyên soái không có việc gì thật sự là quá tốt, chính là không biết khi nào mới có thể nhìn thấy hắn!!!!! ]

[ Tần Nguyên soái không có việc gì, an nguy của Đế quốc được bảo đảm!!!!!! ]

[ Tôi biết quả dưa này tôi nhất định có thể ăn được ha ha ha, Nguyên soái không có việc gì hôm nay tôi chuẩn bị ăn thêm một chén cơm!!!!!!! ]

……

Dung Khải: ” Thấy tin tức Tần Trung tướng @Tần Sơn Nham, mới nhớ tới, hôm nay bái phỏng Nguyên soái, Tần Nguyên soái hết thảy đều ổn, cũng nhờ ta cùng mọi người nói một tiếng, ba ngày sau hắn sẽ trở về quân khu phục chức, hy vọng mọi người an tâm ^ ^.”

[ A a a a, chính thức tự mình chứng thực!!!!! ]

[ Nhị điện hạ đây cũng là đang phản bác tin đồn đi, liền hỏi những người lúc trước nói phía sau màn là người của Nhị điện hạ mặt có đau hay không!!!! ]

[ Tần Nguyên soái lập tức sẽ trở về quân khu phục chức, tôi nghe được tin tức, cảm giác an toàn nhất thời bạo liệt!!!!! ]

[ Tần Nguyên soái rốt cục khôi phục rồi!!!!!! ]

[ Lúc trước nói tinh thần trì của Tần Nguyên soái tan vỡ, liền hỏi đám hắc tử các ngươi, tinh thần trì sụp đổ có thể nhanh như vậy khôi phục sao, các ngươi mặt có đau hay không???? ]

……

Khu đẩy bởi vì Tần Sơn Nham cùng Dung Khải một trước một sau phát ra tin tức mà náo nhiệt không chịu nổi.

Sau khi xác định lần sóng gió này cứ như vậy trôi qua, Dung Hề thở phào nhẹ nhõm.

Đang chuẩn bị đăng xuất quang võng, nhìn thấy tin nhắn riêng trả tiền nhấp nháy.

Dung Hề mở ra, tin nhắn của đối phương liền bay ra ——

[ Xin chào, xin hỏi giá của hương liệu cao cấp là bao nhiêu ]

Đơn giản và trực tiếp, mục đích rất mạnh mẽ.

Chỉ là thôi.

[ Xin lỗi, cửa hàng này không bán hương liệu cao cấp, không chấp nhận đặt riêng, xin lỗi. 】

[ Tiền không là vấn đề ]

Dung Hề thấy đối phương khi thấy cậu hồi âm xong, nhanh chóng gửi tới năm chữ, không tiếp tục nữa, trực tiếp lựa chọn không nhìn.

Từ khi đăng xuất, Dung Hề đã bắt tay vào đan chiếc áo len thứ hai.

An Hùng đợi hồi lâu, mới đợi đến khi tâm phúc trở về.

” Đồ đạc đã mua được chưa?”

” Đối phương không tiếp nhận đặt riêng, cũng không bán hương liệu cao cấp, ta chỉ có thể từ Hắc thành lấy giá cao thu ba viên hương liệu thấp cấp, ngài trước tiên dùng để giảm bớt một chút, ta mau chóng nghĩ biện pháp khác.”

” Là chê tiền ít sao?”

” Không phải chuyện tiền bạc, đối phương trực tiếp cự tuyệt ta, hẳn là không phải hương liệu sư cao cấp.”

An Hùng nghe vậy không mở miệng, chỉ ý bảo tâm phúc đem hương liệu cấp thấp đốt lên.

Theo hương liệu thắp lên, trong không khí tản ra hương trà nhẹ nhàng nhàn nhạt, hương vị thanh đạm xoa dịu năm giác quan nôn nóng của hắn, giảm bớt một ít áp lực của tinh thần trì.

Làm cho hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Tâm phúc thấy vẻ mặt hắn thả lỏng, không khỏi nhìn thoáng qua hương liệu đang cháy.

Hắn là một Beta không thể cảm thấy khoảng cách cụ thể giữa các hương liệu.

Nhưng từ vẻ mặt An Hùng biểu hiện ra, cũng đủ để chứng minh, hương liệu cấp thấp này đối với hắn có tác dụng.

Xem ra cửa hàng này, quả nhiên lợi hại như lời đồn bên ngoài.

Cũng khó trách bất quá chỉ là hương liệu thấp cấp, giá trị trên Hắc thành có thể tương đương với giá hương liệu cao cấp.

……

Năm giờ sáng, Dung Thăng bị đài phát thanh đánh thức, trong nháy mắt mở mắt đứng dậy, từ trên lấy ra quần áo công nhân màu xám mặc vào.

Khi hắn ra khỏi phòng, một hàng người đã đứng trên hành lang.

Những người này tóc rối bời, buồn ngủ, mệt mỏi lại phấn khởi, tất cả mọi người hình thái khác nhau, nhưng đều im lặng đứng ở chỗ này, chờ đến nhà ăn ăn cơm sau đó đi làm.

Dung Thăng sửa sang lại quần áo, hắn đã đi làm hai ngày, mỗi ngày làm việc đều không giống nhau, có đôi khi bọn họ đến nhà máy chế tạo linh kiện, có khi là đi lên trên quét dọn vệ sinh.

Tất cả mọi thứ phải được kiểm tra, sau khi đủ điều kiện, mới được cho phép ăn, nếu trong quá trình kiểm tra, bị phát hiện có lệ, không đủ điều kiện không chỉ phải làm lại, mà còn bị trừng phạt không được phép ăn.

Kỷ luật rất nghiêm ngặt.

Hai ngày nay, Dung Thăng vẫn không gặp lại Thích Vụ ngày đó dẫn hắn tới nơi này.

Tìm người hỏi thăm, cũng chỉ nhận được ánh mắt lạnh, hoặc trực tiếp hỏi hắn: ” Hỏi Thích ca làm gì! ”

Làm cho hắn càng thêm chắc chắn người đó ở chỗ này thân phận không đơn giản.

Bữa sáng là bữa sáng duy nhất được phục vụ hàng ngày mà không có bất kỳ yêu cầu nào, ” miễn phí”.

Dung Thăng từ trong xe ăn uống cầm một cái bánh bao, lấy một chén canh liền ngồi xuống, mông vừa mới chạm vào ghế, liền nghe thấy nhà ăn phát ra tiếng ồn ào.

Ngẩng đầu nhìn qua, liền nhìn thấy Thích Vụ hai ngày không xuất hiện đi thẳng vào.

Khi đi ngang qua hắn, lãnh đạm liếc hắn một cái.

Dung Thăng đưa mắt nhìn hắn đi qua, theo bản năng đuổi theo quay đầu nhìn, ánh mắt vừa vặn rơi vào miếng dán trên cổ cậu.

Trong mắt nổi lên một chút kinh ngạc.

Ngay sau đó ghế đối diện bị kéo ra, Thích Vụ ngồi xuống đối diện hắn: ” Lão huynh, ngươi nhìn ta như vậy, là mấy ngày không gặp liền nhớ sao? ”

Động tác ăn cơm của Dung Thăng dừng lại, ánh mắt đảo qua số trước ngực Thích Vụ, 07.

Thu hẹp cảm xúc trong mắt: ” Địa vị của ngươi ở đây rất cao sao, những người đó hình như đều rất sợ ngươi.”

Thích Vụ cắn một cái bánh bao trong tay, nghe thấy lời này của hắn cười rộ lên: ” Bọn họ không phải sợ ta, bọn họ chỉ là muốn từ chỗ ta kiếm chút chỗ tốt, lần trước đi vội vàng, chưa kịp nói với ngươi, ngoại trừ không thể cho ngươi rời khỏi nơi này, ngươi muốn làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần ngươi có tiền, ta đều có thể giúp ngươi hoàn thành. ”

” Đáng tiếc ta không có tiền.”

” Vậy thì không dễ làm, ta không làm ăn thua lỗ.”

Lưu lại những lời này, Thích Vụ trực tiếp cầm bánh mì bưng cháo đứng dậy rời đi, có thể nói là tương đối lãnh khốc vô tình.

Không có tiền, tất cả mọi thứ không là gì.

Dung Thăng không ngẩng đầu nhìn như thờ ơ với Thích Vụ rời đi, trên thực tế đang đánh giá lời nói của đối phương có đáng tin hay không.

Nếu Thích Vụ thật sự có thể làm được tất cả những gì hắn nói, hơn nữa chỉ nhìn tiền làm việc, đối với hắn mà nói quả thật là một tin tức rất tốt.

Thích Vụ ăn cơm xong, không dừng lại trực tiếp rời đi.

Đồ Lẫm nhìn cậu từ trong thang máy đi ra, ánh mắt đảo qua miếng dán phía sau cổ cậu, trong con ngươi đen đầy cảm xúc.

Thích Vụ từ trong thang máy đi ra, phảng phất như không nhìn thấy hắn, nhìn không chớp mắt đi qua bên cạnh hắn, lại bị Đồ Lẫm nắm lấy cánh tay, một giây sau gáy mẫn cảm bị bàn tay ấm áp đè lại.

Trong nháy mắt làm cho Thích Vụ mềm nhũn hơn phân nửa thân thể, xù lông nói: ” Con mẹ nó anh lại phát điên cái gì? ”

” Đã đến lúc đổi miếng dán rồi.”

Miếng dán Thích Vụ dùng là miếng dán ngăn cách dành riêng cho Omega, bởi vì bị Đồ Lẫm cắn qua, để tránh nhiễm trùng cần phải dán loại vật này.

Cũng may miếng dán ở quân khu, nó không khác nhiều so với miếng dán của Alpha trong thời kỳ đặc thù.

Quan sát không gần căn bản nhìn không ra sự khác biệt, bởi vậy Thích Vụ dán cũng hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý.

Chỉ là Alpha vừa mới đánh dấu qua mình sờ tới chỗ mẫn cảm ở cổ, cho dù có ngăn cách, cũng làm cho Thích Vụ chân mềm nhũn.

Hơn nữa cậu cùng Đồ Lẫm tin tức tố còn thập phần phù hợp.

Mùi nấm trong rừng rậm, cho dù Đồ Lẫm không phải cố ý phóng thích, cậu cũng có thể thập phần mẫn cảm bắt được.

Nâng tay muốn né tránh đụng chạm của Đồ Lẫm, kết quả đẩy nửa ngày không đẩy ra, tức giận trực tiếp nâng lên chân đạp, Đồ Lẫm mới bất đắc dĩ buông tay ra ngăn trở vị cấp dưới.

Thích Vụ tránh thoát đỏ mặt, bộ dạng bị khi dễ, con ngươi đen tố cáo trừng mắt nhìn hắn.

Đồ Lẫm lăn xuống yết hầu, nhẹ nhàng nói: ” Em dán cả buổi sáng, anh muốn giúp em khử trùng sau đó đổi mới. ”

Nước bọt của Alpha không chỉ có tác dụng xoa dịu Omega được đánh dấu, còn thúc đẩy vết thương lành càng sớm.

” Không cần, tránh ra.”

Đường rời đi bị chặn lại, Thích Vụ trừng mắt nhìn hắn: ” Đồ Lẫm chúng ta đã chia tay, anh không cần…”

” Chia tay cũng có thể tái hợp.” Không để cho cậu nói xong, Đồ Lẫm đem cậu vòng vào giữa tường cùng mình, con ngươi đen nặng nề nhìn cậu, làm Thích Vụ cảm thấy có chút áp lực.

” Anh nói chia tay thì chia tay, anh nói tái hợp thì tái hợp, dựa vào cái gì, lúc trước anh quyết định, không phải cũng rất kiên quyết sao!” Thích Vụ đỏ hốc mắt, bộ dáng cố gắng kêu gào, hung dữ mang theo vài phần đáng yêu cố gắng chống đỡ.

Đồ Lẫm đặc biệt thích nhìn bộ dáng này của cậu, nhưng hiện tại hắn chỉ cảm thấy đau lòng.

” Thực xin lỗi, Thích Vụ, anh biết nói chuyện này trong lòng em cũng giống như bị gai
đâm vào, anh không có năng lực lui về thay đổi tất cả, chỉ có thể cam đoan lần sau anh sẽ không đẩy em ra, anh có thể thề.”

” Hiếm thấy anh thề!” Thích Vụ không được tự nhiên quay đầu, nhưng ngữ khí cường ngạnh đã có vài phần mềm mại.

” Ngoan, trước tiên để cho anh giúp em xử lý xong vết cắn phía sau, lại nổi giận với anh có được không?”

Thích Vụ nhìn hắn, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Ngay trong nháy mắt Đồ Lẫm buông lỏng cảnh giác, Thích Vụ bỗng nhiên đưa tay về phía hắn, sau khi vật ngã qua vai, nhìn Đồ Lẫm té trên mặt đất.

” Anh không phải rất tiêu sái sao, anh không phải anh hùng sao, không phải anh có thể anh dũng hy sinh, lưu lại tôi sống một mình sao, như vậy chúc mừng anh, nguyện vọng của anh thành công, Thích Vụ của anh không có anh, cũng có thể sống rất tốt, thậm chí có thể trong tương lai không xa, tiêu tiền của anh, ngủ với Alpha khác, đây không phải là suy nghĩ của anh lúc đẩy tôi ra tự mình đi chặn nòng pháo sao, anh chính là một tên khốn nạn, trước khi tôi hết giận, tốt nhất anh nên lăn thật xa!”

Thích Vụ phát tiết xong còn không quên giẫm lên hai cước trên người hắn, sau đó cũng không quay đầu lại sải bước rời đi.

Đồ Lẫm từ trên mặt đất đứng lên, nhìn dấu chân trên quần, bất đắc dĩ lại đau lòng.

Trận chiến Tinh Hải, bọn họ đánh rất gian khổ, lúc trước tình huống nguy cấp, hỏa lực của địch nhân đã tới gần, hắn với tư cách là chỉ huy tối cao của chiến hạm, cùng chiến hạm đồng sinh cộng tử là trách nhiệm của hắn, cho dù lại một lần nữa, hắn vẫn sẽ đem Thích Vụ đánh ngất đưa cậu rời đi, đối với việc này hắn cũng không hối hận.

Nhưng tiêu tiền của hắn, đi ngủ với Alpha khác, miễn là hắn còn sống, đừng hòng nghĩ về nó!

Thích Vụ hùng hùng hổ hổ đẩy phòng ra, vừa định quay lại đóng cửa, một giây sau gáy bị đè lại, mùi nấm rừng rậm xông vào trong mũi.

Cánh cửa đóng lại.

Thanh âm trong vắt lạnh lùng vang lên bên tai, miếng dán sau gáy bị xé ra: ” Tiêu tiền của anh ngủ với Alpha khác? ”

Thích Vụ bị ấn vào tường, không phục mà giãy dụa một chút: ” Đồ Lẫm anh có phải muốn chết hay không!!! ”

” Anh không chết, em sẽ không có cơ hội ngủ với Alpha khác!”

Alpha trả lời câu hỏi, hương vị tin tức tố trên người càng thêm nồng đậm.

Thích Vụ nhắm mắt lại, âm thầm mắng một câu tục tĩu, kỳ nhạy cảm tên khốn này có thể qua nhanh được hay không!!!!

” A!” Một giây sau, tuyến thể mẫn cảm bị cắn, Thích Vụ mắt đen trào ra sương mù, mềm nhũn thân thể, ” Nhẹ một chút! ”

Bất giác phát ra thanh âm mềm mại, giống như làm nũng, lấy lòng Alpha đang ở trong thời kỳ nhạy cảm.

……

Mất năm ngày, phòng ấm trong nhà rốt cục hoàn thành, Dung Hề cùng Tần Tinh Lan cùng nhau đem đồ đạc mua về lắp ráp xong bày vào, phòng ấm trong lúc bận rộn, từng chút một biến thành bộ dáng bọn họ muốn.

Quá trình tuy rằng vất vả, nhưng lại làm cho Dung Hề cảm thấy thỏa mãn vui vẻ.

Làm xong những thứ này, Dung Hề cười nói với Tần Tinh Lan: ” Buổi tối chúng ta thử lò nướng thịt mới đến đi. ”

” Được.” Dứt lời, Tần Tinh Lan lấy mu bàn tay lau mồ hôi trên mặt, lại dính tro lên trán.

Dung Hề nhìn thấy, nhịn không được nói: ” Nơi này, nơi này dính bẩn rồi. ”

Tần Tinh Lan nghe vậy giơ tay lên chạm vào, kết quả còn chưa nâng lên, đã bị tiểu thư tính nắm lấy cổ tay: ” Đừng nhúc nhích, tay anh không sạch sẽ, càng lau càng bẩn, tôi giúp anh đi. ”

Nói xong từ bên cạnh rút khăn giấy ra giúp hắn lau sạch tro trên trán.

Thỏ nhỏ dính vào lòng sư tử lớn cách đó không xa xoay người lại, lắc lư chồi non trên đầu, phát ra: ” Chiu!”

Dung Hề vừa mới giúp Tần Tinh Lan lau xong trán, hai má nhất thời nóng lên, quay đầu nhìn thỏ con chồi non trên đỉnh đầu một cái.

Cậu mới không phải mượn cơ hội chiếm tiện nghi.

” Làm sao vậy?” Thấy hai gò má tiểu thư tính đỏ lên, tin tức tố ngọt ngào rải rác trong không khí, Tần Tinh Lan có chút lo lắng hỏi.

” Không có việc gì, tôi đi rửa tay chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, còn lại giao cho anh có được không?”

Nướng thịt, tay nghề của Tần Tinh Lan so với cậu tốt hơn rất nhiều.

” Em nghỉ ngơi đi, tôi làm cho.”

Sau một ngày bận rộn, tiểu thư tính trông hơi mệt mỏi.

” Tôi giúp anh cắt thịt nha!” Thấy Tần Tinh Lan xoay người, Dung Hề vội vàng đuổi theo, kết quả đối phương nghe thấy những lời này bỗng nhiên dừng lại, cậu bởi vì không kịp né tránh, cả người liền dán lên lưng người ta.

Sống lưng Alpha cứng rắn, hoàn toàn không mềm mại như cậu.

Tần Tinh Lan quay đầu thấy Dung Hề ấn trán, lông mày nhíu lại: ” Đau rồi sao? ”

Dung Hề gật gật đầu: ” Không có việc gì, lát nữa là tốt rồi, tôi vừa rồi không chú ý. ”

Tần Tinh Lan giơ tay nắm lấy cổ tay cậu, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang ấn trán, nhìn trên làn da trắng nõn của tiểu thư tính xuất hiện vết đỏ chói mắt, trong lòng có chút tự trách, vừa rồi đi quá nhanh, không chú ý tới cậu.

” Lát nữa dùng đá đắp lên, ngồi xuống nghỉ ngơi đi.”

” Nhưng mà…” Cậu thật sự không sao a!

” Nghe lời.” Hai chữ đơn giản, lộ ra sự cường ngạnh vừa vặn, vừa không làm cho Dung Hề cảm thấy quá mức bá đạo, lại rất tốt kẹt ở điểm có thể làm cho người ta rung động.

Dung Hề cảm thấy mình hoàn toàn không có năng lực chống cự đối với Tần Tinh Lan bá đạo lại lộ ra ôn nhu che chở.

Lúc phản ứng lại, đã ngoan ngoãn gật đầu.

Tần Tinh Lan rời khỏi phòng ấm, Dung Hề ngồi trên đệm cả người lười biếng.

Thỏ nhỏ xuất hiện trong vòng tay của cậu, vươn ra móng vuốt ngắn trong không khí để khoa tay múa chân: ” Chiu chiu! ”

Dung Hề nghe hiểu ý tứ nó muốn biểu đạt, mặt đỏ lên, đưa tay đem con thỏ nhỏ nhảy nhót kêu gào thích sư tử lớn, muốn cùng sư tử lớn ngủ ấn xuống: ” Không được suy nghĩ lung tung!! ”

May mà ngươi lớn lên đơn thuần đáng yêu như vậy, kết quả đầu óc toàn màu vàng! ( ý chỉ màu của sư tử)

Con thỏ nhỏ bị đè trên mặt đất không thể nhúc nhích, không cao hứng lắc lư chồi non trên đỉnh đầu, thoạt nhìn đáng thương hề hề.

Động tác của Tần Tinh Lan rất nhanh, cùng với 0520 bưng rau xanh rửa sạch và thịt đã thái lên bàn, lại đưa túi đá đã đựng xong cho cậu: ” Đắp trán một chút. ”

Dung Hề đưa tay tiếp nhận, trong lòng ngọt ngào hướng Tần Tinh Lan nói một tiếng cảm ơn.

Nhẹ nhàng dán lên trán, xúc cảm mát mẻ, cùng với nhiệt độ má nóng bỏng cũng giảm xuống.

Thật thoải mái.

Thỏ nhỏ lúc trước bị Dung Hề giáo huấn, mất hứng chôn mình vào bờm của sư tử lớn.

Chỉ lộ ra chồi non trên đỉnh đầu.

Mặc cho sư tử lớn dỗ dành thế nào cũng dỗ không được.

Tần Tinh Lan chú ý tới một màn này, nhìn về phía thỏ nhỏ đang tức giận.

Thỏ nhỏ cảm giác được ánh mắt của hắn, nâng mắt đỏ lên nhìn qua, một giây sau mở tay ngắn ra, hướng Tần Tinh Lan: ” Chiu chiu chiu chiu!!! ”

Dung Hề: “…”

Tận mắt nhìn Tần Tinh Lan ôm thỏ nhỏ đang kêu muốn ôm vào trong ngực.

Nhiệt độ vừa giảm xuống lại tăng lên.

Con thỏ nhỏ được Tần Tinh Lan ôm vào trong ngực lắc lư về phía Dung Hề một lần nữa khôi phục tinh thần chồi non lắc lắc: ” Chiu chiu! ”

Hạnh phúc!

Cả người Dung Hề đều nóng lên, phản ứng của thần thức đều là nội tâm chân thật của cậu.

Không dám nhìn ánh mắt Tần Tinh Lan, chột dạ mở miệng nói: ” Tôi đi tắm trước một chút. ”

” Được.”

Nhìn theo Dung Hề rời đi, Tần Tinh Lan nhếch khóe môi, rưới một lớp dầu lên lò nướng, cẩn thận đặt thịt lên.

Dung Hề tắm nước lạnh một lần, mới đem nhiệt độ khô nóng hạ xuống.

Lúc trở về nhìn con thỏ nhỏ vừa mới giận dỗi một lần nữa khôi phục tinh thần, ngồi trên vai Tần Tinh Lan, lắc lư đôi chân ngắn, thích ý không chịu nổi.

Sư tử lớn nằm sấp trên mặt đất, thấy cậu tới, cái đuôi to nhẹ nhàng lắc lắc ngồi dậy, nhường đường ra, khi Dung Hề đi qua, cọ cọ chân cậu.

Trong không khí tản ra mùi thịt mê người, Dung Hề nhìn Tần Tinh Lan đem thịt nướng vào trong đĩa của cậu: ” Anh cũng ăn đi, không cần chỉ lo cho tôi. ”

” Em ăn trước đi, tôi không vội.”

Trong lòng Dung Hề ấm áp gắp một miếng vào trong miệng, thịt Tần Tinh Lan nướng luôn có thể thỏa mãn vị giác của cậu.

” A, ngon quá, hương vị và thời gian vừa vức, anh mau ăn đi, lạnh sẽ không ngon nữa.”

Dung Hề nói xong giúp hắn cuốn một cái lá rau diếp, đưa cho hắn.

Tần Tinh Lan đưa tay tiếp nhận nói một tiếng cảm ơn.

Sau khi xây xong phòng ấm, ăn bữa thịt nướng đầu tiên, hai người đều rất thỏa mãn.

Ăn xong trời cũng đã tối, Dung Hề nằm trên sô pha lười biếng không muốn nhúc nhích, nghiêng đầu nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ sát đất.

Lúc này trên bầu trời sao lấp lánh, làm cho người ta có cảm giác mênh mông đồng thời lại làm cho người ta cảm thấy xinh đẹp tuyệt vời.

” Trở về chưa?” Tần Tinh Lan ngồi đối diện, trong phòng không bật đèn, tất cả đều dựa vào ánh trăng ngoài cửa sổ, nhưng điểm tối này đối với Alpha ngũ giác siêu cường mà nói căn bản không tính là gì.

Hắn nhìn tiểu thư tính co lại ở đó, cảm thụ được mùi đào ngọt ngào có thể làm cho hắn trở nên an bình.

Dung Hề nghiêng mắt nhìn hắn, cằm đặt lên đầu gối: ” Ngày mai anh muốn đi quân khu báo cáo, mấy giờ đi nha, khi nào tan tầm? ”

Không nghĩ tới Dung Hề lại đột nhiên hỏi chuyện này, Tần Tinh Lan kinh ngạc đồng thời trong lòng ấm áp: ” Phỏng chừng phải sớm một chút, buổi tối đại khái khoảng sáu giờ sẽ trở về. ”

” Ừm, tôi biết rồi.”

Dung Hề ngồi dậy, đứng lên: ” Thời gian không còn sớm, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút. ”

” Được.”

Nhìn theo bóng dáng tiểu thư tính rời đi, trong đôi mắt màu xanh biếc của Tần Tinh Lan tràn đầy ôn nhu.

Dung Hề trở lại phòng, con thỏ nhỏ nhảy vào trong ngực cậu, tìm một vị trí thoải mái nằm sấp xuống.

Đưa tay giúp nó vuốt lông, Dung Hề nhịn không được nói: ” Thân thể hắn còn chưa khỏi hẳn, như vậy đi quân khu cũng không biết có xảy ra chuyện hay không. ”

Nói như vậy, ánh mắt Dung Hề hướng về phía linh thực cao cấp cách đó không xa, mấy ngày nay cậu vẫn không chặt đứt nhiệm vụ bồi dưỡng linh thực cao cấp.

Ngoại trừ gốc cây lúc trước được mình ” chăm sóc đặc biệt”, mười bốn gốc còn lại hiện giờ cũng đều phát triển cao nửa thước.

Dung Hề nghĩ ngày mai đem những thứ này trồng ở hoa viên phía sau phòng ấm, vị trí kia tương đối lệch, không chú ý căn bản sẽ không phát hiện chỗ đó là một hoa viên nhỏ, ở lại trong phòng, dĩ nhiên không thích hợp lắm.

Linh thực cao cấp dù sao cũng không sợ lạnh sợ nhiệt.

Trồng ra bên ngoài, cũng thuận tiện ngày sau cậu bồi dưỡng.

Hương liệu cao cấp cậu còn phải làm nhiều hơn một chút, mau chóng trợ giúp Tần Tinh Lan khôi phục mới được.

Sáng sớm hôm sau, Tần Tinh Lan từ trong phòng đi ra, liền nhìn thấy 0520 đang chờ ở cửa.

” Có chuyện gì?”

0520 lấy ra hai hộp cơm từ bụng: ” Chủ nhà nói rằng anh có thể đi vào buổi sáng sớm, sợ anh không kịp ăn, vì vậy đặc biệt chuẩn bị bữa sáng cho anh, và lo rằng anh không thể ăn căng tin vào buổi trưa, nên bữa trưa cũng đã được chuẩn bị, à màu vàng là bữa sáng, màu xanh là bữa trưa, hãy nhớ ăn nha! ”

Tần Tinh Lan đưa tay nhận lấy, trong lòng ấm áp dâng trào: ” Em ấy làm từ khi nào? ”

” Đêm qua.”

Tim Tần Tinh Lan vì hai chữ này mà run lên, ánh mắt màu xanh biếc nhìn về phía cửa phòng đóng chặt bên cạnh: ” Ở nhà chăm sóc em ấy thật tốt, ta sẽ về sớm một chút. ”

” 0520 sẽ chăm sóc tốt cho chủ nhân, sư tử lớn không cần lo lắng.”

” Ừm.”

Tần Tinh Lan xách cơm hộp Dung Hề chuẩn bị cho hắn, rời khỏi phủ Nguyên soái.

Tin tức Tần Tinh Lan hôm nay sẽ đi quân khu phục chức đã được đưa lên mạng, rất nhiều người đang chờ tin tức hắn phục chức.

Trong thư phòng Dung Diễn đột nhiên mở miệng: ” Tần Tinh Lan đi quân khu? ”

Dung Khải buông văn kiện đang phê duyệt trong tay gật đầu nói: ” Đúng vậy phụ vương, vừa rồi truyền đến tin tức, hắn đã phục chức, lúc này đang nghe chư vị thượng tướng báo cáo công tác. ”

Tần Tinh Lan ngồi sau bàn làm việc, cho dù vị trí này đã lâu không ngồi qua, đồ đạc trên bàn vẫn giữ nguyên vị trí ban đầu của hắn.

Đứng đối diện bàn là năm vị Thượng tướng phụ trách 6 khu, sở dĩ là năm vị, là bởi vì khu 1 thuộc về Tần Tinh Lan, chưa bao giờ đề bạt thượng tướng, tất cả mọi chuyện đều có một vị Trung tướng phụ trách.

Chỉ là lúc này vị Trung tướng cùng với toàn bộ ba ngàn chiến sĩ khu 1 đều đã hy sinh trong trận chiến Tinh Hải.

Chỉ còn lại chủ soái vẫn còn ngồi ở đây.

Tần Tinh Lan rũ mắt từ trong túi lấy ra hộp cơm màu vàng, từ lúc hắn xuất hiện ở quân khu, đối với đồ trên tay hắn, một đường hấp dẫn không ít lực chú ý.

Rất nhiều người đều đoán, trong tay Tần Tinh Lan mang theo đồ đạc, có thể hay không là cái gì trọng yếu cơ mật.

Nhưng lúc này nhìn Tần Tinh Lan tự nhiên mở hộp cơm màu vàng ra, lộ ra bên trong là cơm trắng rắc rong biển với mè, cùng với bạch tuộc chiên tương đối đáng yêu, còn có trứng luộc…..

Mùi cơm tản ra trong không khí, để cho năm vị Thượng tướng đứng ở nơi này, đều theo bản năng nuốt một cái.

Rõ ràng vừa mới ăn xong bữa sáng, lúc này ngửi mùi hương, trong bụng không biết tại sao lại truyền đến cảm giác đói khát.

Trước kia cũng giống như bọn họ, Nguyên soái đều chỉ có thể ăn trong căng tin quân khu.

Đột nhiên chuyển biến lớn như vậy, phần chênh lệch này làm cho trong lòng mấy người này nhất thời chua xót.

Quả nhiên trong nhà có tiểu thư tính, đãi ngộ cũng không giống nhau.

Chua, chua thực sự!!!

” Nguyên soái. Nó có ngon không? ”

Thượng tướng phụ trách khu 3 ngay thẳng, người như tên, tính tình vô cùng thẳng thắn, lúc này anh co giật cái mũi, ánh mắt nhìn chằm chằm hộp cơm của Tần Tinh Lan.

Tần Tinh Lan lạnh lẽo liếc anh một cái, ngồi thẳng, đưa tay cầm lấy ly nước trên bàn: ” Muốn ăn không? ”

Không khí tỏa ra mùi tuyết mùa đông, lạnh lẽo, đầy nguy hiểm chết người.

Cảnh Trực khẽ run lên, cười hắc hắc: ” Tôi chính là hỏi một chút, không muốn ăn, tôi ăn điểm tâm rồi. ”

Tần Tinh Lan uống nước xong, buông ly xuống rũ mắt, phun ra ba chữ: ” Bắt đầu đi. ”

Cảnh Trực thu hồi trêu đùa trên mặt, bắt đầu báo cáo công việc trong khoảng thời gian này.

Khi năm người lần lượt báo cáo xong, nhìn Tần Tinh Lan rửa sạch hộp cơm, cẩn thận bỏ vào trong túi, động tác nhẹ nhàng giống như đang trân trọng người yêu.

” Các người còn có chuyện gì không?”

” Nguyên soái, về chuyện tái cấu trúc khu 1…”

” Dựa theo quy trình bình thường tuyển quân, chuyện này liền giao cho Cảnh Trực chịu trách nhiệm! ”

Cảnh Trực bị điểm danh lập tức đứng thẳng người, làm một cái quân lễ tiêu chuẩn: ” Tuân mệnh! “

Tần Tinh Lan nhìn anh một cái, lại đem ánh mắt nhìn về phía bốn người khác.

Bốn người còn lại: “…”

Sau trận chiến Tinh Hải, Nguyên soái có thể ăn bento*, vẫn làm cho người ta e ngại QAQ về thể xác lẫn tinh thần.

*Cơm hộp, từ tiếng Nhật

**********************

Truyện convert hay : Thập Niên 70 Hỉ Đương Mẹ

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện