Tại Sao Rơi Trúng Anh?

Vợ chồng đấu trí


trước sau

Ngày đó cũng đến ......

Bảo Thiên sắc mặt không thay đổi, đứng chỉnh trang y phục cho Diệp Ngôn. Anh biết cô gái của anh có nhiều thủ đoạn lắm đây. Tuy không qua được mắt anh nhưng anh lại không nỡ làm gì để ngăn cô. Thật phiền lòng mà..

Thà cô sốt ruột, nét mặt khó coi hay thể hiện cảm xúc gì thì hắn còn tin cô thật sự không đi.

Đằng này cô lại quá bình tĩnh, sự bình tĩnh này chứng minh là cô đã có kế hoạch hẳn hết rồi...

Dù Diệp Ngôn biết Bảo Thiên đã có kế hoạch nhưng cũng không đoán được cô sẽ làm gì...

Hai người nhìn nhau đoán được ý nhau.

Diệp Ngôn mĩm cười nhẹ hôn cô tay hắn siết chặt eo cô rồi nói nhỏ bên tai :

" Em tốt nhất đừng giở trò với anh, nếu không ngoan, a sẽ phạt thật nặng nhé bảo bối ..."

- " Đây là lời cảnh cáo em sao chồng yêu ...."

Diệp Ngôn đứng lặng người một hồi rồi nói giọng thật nhẹ :

" Đừng làm anh lo lắng có được không ? ..."

Bảo Thiên ngẩng mặt lên ánh mắt đầy suy nghĩ hổn độn trước câu nói tâm tư đó nhìn vào mắt hắn :

" Em ....."

Cô chưa kịp nói một hành động nhanh chóng của Diệp Tổng nhà ta , một cú đánh vào sau gáy làm cô ngất lịm đi

" Anh xin lỗi Bảo Thiên, em không thể đi ....anh không cho phép người quan trọng của anh phải gặp nguy hiểm ..."

----

Diệp Ngôn ra hiệu lệnh tất cả người xung quanh khóa cửa phòng lại, tăng cường canh gác biệt thự,,,

Cô có tỉnh lại trước khi hắn về thì cũng không được để cô ấy rời khỏi Diệp Gia hoặc gặp bất cứ ai....

Cả người trong Diệp Gia không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng đó là mệnh lệnh nên họ tuân thủ theo....

( Haizz ....!!! Chưa đấu giặc ngoài mà hai vợ chồng này đang đi đấu trí với mưu mẹo với nhau rồi... Ngày tháng sau này tôi không biết Diệp Ngôn có tức điên tìm cách cho cô mất trí lần nữa không ...haha)

----

Diệp Ngôn ra xe, Diệp Viễn và Lý An đang trong xe đợi anh..

Diệp Viễn nhìn anh một cái cất giọng nói :

" Con đã làm gì ...."

- " Đánh ngất cô ấy ...."

Diệp Viễn nghe xong nhăn nhúm mặt lại :

" Thằng con trai này, ba dạy con bao nhiêu lần con mới chịu tiếp thu, không được dùng bạo lực .... Thật tình.... "

Thật ra Diệp Ngôn cũng không muốn ra hạ sách đó..

Nhưng mà để cô ấy tỉnh táo thì thật sự hắn ta không chắc chắn cô ấy sẽ làm gì . Bảo Thiên là người thông minh, không phải nói là thông minh qua đào tạo, Tuy hai người yêu nhau và là vợ chồng, nhưng anh ấy nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của cô, thật sự vẫn chưa hiểu hết toàn bộ tâm tư của người phụ nữ này... Tốt nhất là thế thôi...

---

Tiếng xe ngoài cửa nổ máy rồi tiến nhanh đi trên đường đến buổi tiệc...

----

Tại biệt Thự Diệp Ngôn chỉ có Tố Thanh Thanh ngồi uống trà điềm tĩnh ở phòng khách.

Bà cũng hiểu con trai bà muốn tốt cho con dâu mà thôi, nên bà tỏ ra rất bình tĩnh...

-----

" Tỉnh lại đi ... Tỉnh lại Bảo Thiên ... không tỉnh tôi sẽ ..."

Tiếng gọi và tiếng vỗ chát chát vô mặt cô, làm cô chớp chớp mắt, đầu thật đau.... Cô xoa xoa sau cổ từ từ mở mắt ra, trước mắt cô một gương mặt kề gần đang sắp hôn cô.. Bảo Thiên vội xô mạnh hắn ra văng vào cửa xe phía còn lại....

---

" Vũ ca anh làm gì thế ...."

- " Tôi ... Tôi kêu mãi em không thức nên tính biện pháp mạnh không còn thời gian đâu mau chuẩn bị đi .... Diệp Ngôn biết tôi giúp em không biết tên khốn đó sẽ làm gì tôi, nghĩ tới tôi ớn hết cả người lên rồi đây ..."

---

Thì ra Bảo Thiên đã dự tính hết mọi chuyện, tính luôn việc Diệp Ngôn sẽ ra tay đánh ngất cô..

Đúng là không thể xem thường bản lĩnh đã được đào tạo cơ đấy...

Điều Diệp Ngôn không ngờ tới nhất là cô lại đi nhờ cậy sự giúp đỡ của Vũ Ca..

Thật ra Vũ Ca kiên quyết không đồng ý với việc này..

Nhưng cô đã ra tối hậu thư với hắn, bắt hắn bằng được phải giúp cô...

Việc cô làm là đến công ty của Triệu Phú Vũ Gia Bảo ba ruột Vũ Ca hack hết máy tính cướp lấy tài liệu mật làm quà ra mắt với Vũ Ca...

Làm hắn nhìn cô với một ánh mắt ngoài sự yêu mến vẽ ngoài và tính cách còn hiện lên một nỗi không biết đó là sợ hay khâm phục tài trí của vị Diệp Phu Nhân đây...

Ba hắn sau khi biết hệ thống của ông ta bị xâm nhập tức điên lên... Muốn lên cả cơn đau tim...

Bảo Thiên còn hâm dọa hắn ta nếu không chịu giúp cô, cô sẽ gửi thư nặc danh là do hắn làm cùng sắp tài liệu, xem xem hắn có bị cắt hết mọi tài chính không ...

Đúng là chiêu vừa thể hiện thực lực và mang tính chất uy hiếp khủng khiếp ...

Vũ Ca than thầm : " Diệp Ngôn ơi Diệp Ngôn anh quá xem thường cô ấy nên mới hại tôi ra nông nổi này ...Giờ đây tôi thấy việc anh bắt cô ấy về nuôi không biết là may mắn hay xui xẻo.... hụ hụ "


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện