Tại Sao Rơi Trúng Anh?

Vợ toàn quyền xử lý


trước sau

Xe đến trước cổng của Diệp Gia, Tiểu Vy ngơ ngác nhìn lập tức hỏi Bảo Thiên :

" Đây là nhà chồng cậu hả Bảo Thiên ..."

Cô mĩm cười nhè nhẹ nắm lấy tay Tiểu Vy, không ngần ngại gật đầu còn nói thêm :

" Cậu cũng biết anh ấy mà, chúng ta vào thôi, anh ấy không thích đợi lâu .."

---

Bước vào bên trong cả hai cô đều giật mình, tên phản bội Tiểu Vy và người tình của hắn bị trói quỳ ở giữa phòng khách, xung quanh có tầm 20 người vệ sĩ mặc đồ đen, nhìn hai người bị trói bên dưới với sát khí không hề nhẹ. Bảo Thiên tuy biết rằng chồng cô cũng là ông trùm Hắc Đạo. Nhưng khi đối diện với cảnh bắt người thế này cô cũng có chút e ngại...

---

Bảo Thiên vừa bước vào , bọn họ liền cung kính cuối chào, nét mặt biến hóa thành hiền lành nhanh chóng :

" Diệp Phu Nhân "

...Tiêu Vy đứng bên cạnh há hốc miệng, dùng tay bịt miệng mình lại, mắt mở to lắp bắp nói không nên lời :

" Diệp .... Diệp phu nhân ...!!!"

Nhìn qua thấy Diệp Ngôn đang đứng sừng sững, đây không phải mơ chứ, cô muốn tắt thở tại chỗ ngay mà.

Nhưng sợi dây thần kinh nào đó kịp phản ứng, cô liền cúi đầu chào anh và không dám ngước đầu lên nhìn dù chỉ một chút. Chân tay cô run lẩy bẩy vì không hiểu nổi chuyện quái gì đang diễn ra trước mắt mình. Tiểu Vy cứ vô thức lui lui về phía sau Bảo Thiên. Xem cô bạn mình là bức bình phong an toàn mà ẩn nấp.

Diệp Ngôn nhìn Bảo Thiên mĩm cười nhẹ nhàng. Ánh mắt hiện rõ cưng chiều kèm nhớ nhung. Sau mấy giây liếc mắt đưa tình của cặp vợ chồng nào đó.

Hắn chỉ tay về hướng hai người kia đang quỳ lạnh lùng nói :

"Có phải hai người bọn họ hôm trước không..?? "

Bảo Thiên nhìn qua thấy họ bị đánh đập người đầy thương tích, đang bị trói quỳ gối ở đó cũng động lòng trắc ẩn,...

Cô quay nhìn chồng mình ánh mắt ra hiệu muốn hắn tha cho họ đi...

Nhưng Diệp Ngôn vẫn lạnh lùng đáp :

" Tùy ý phu nhân....!!! "

----

Hai người họ đang quỳ nhìn về hướng Bảo Thiên và Tiểu Vy thảm thiết khóc lóc van xin :

" Tiểu Vy anh biết anh có lỗi với em...anh xin lỗi, em xin Diệp Phu nhân đại nhân đại nghĩa bỏ qua cho bọn anh ... Bọn anh đã khổ sở thoát khỏi hành hạ của phía Vũ Ca ( Vũ Đình Văn ) rồi , nhà họ Vũ đã đánh đập tụi anh, em xem tay anh bị hắn đánh đến gãy rồi, không ngờ số anh lại không may, đụng đến Diệp ... Diệp phu nhân đây.... anh biết lỗi rồi, xin tha mạng..."

---

Bảo Thiên quay qua nhìn Diệp Ngôn một cái rồi nắm lấy tay Tiểu Vy hỏi :

"

Cậu muốn tớ xử lý họ thế nào ..... giết hết cả nhà họ rồi ném xuống vực cậu thấy như thế có vui hơn không ..?!"

Phía bên kia Diệp Ngôn nghe xong cũng quay qua ánh mắt liếc nhẹ nhìn cô... Cô cười lém lĩnh nhìn hắn một cái . Hắn hiểu ý đùa cợt của cô gật đầu nhẹ nhàng.

Mà nếu cô muốn làm thật thiết nghĩ hắn cũng bất chấp mà tuân theo ý vợ.

Nhìn một lúc, Diệp Ngôn hất cằm cho mấy tên vệ sĩ ra lệnh gì đó. Hắn quay lưng tiến về phía thư phòng .... Bước mấy bước Diệp Ngôn dừng lại , nhưng hắn vẫn không quay đầu lại nhìn nói :

" Giải quyết nhanh rồi vào thư phòng gặp anh ..."

Cô cười tươi nhanh chóng trả lời :

" Dạ vâng...!!! "

----

Tiểu Vy thấy Diệp Ngôn đi rồi mới quay qua nói với Bảo Thiên :

" Cậu định giết người thật hả, như vậy không nên đâu, cậu xin Diệp Tổng tha cho bọn họ đi, kêu bọn họ từ đây đừng xuất hiện ở thành phố này nữa là được rồi, tớ không muốn cậu vì tớ mà giết người , cũng không muốn họ chết ..."

Bảo Thiên nắm lấy hai tay cô nói :

" Tớ biết rồi, cậu yên tâm, tớ chỉ thử cậu xem sao thôi, tớ sẽ thả bọn họ và như cậu mong muốn ..."

Bảo Thiên lại nói tiếp :

" Tiểu Vy à cậu đúng lương thiện mà hihi "

Bảo Thiên quay qua nhìn hai kẻ đánh trách kia, ra lệnh các vệ sĩ dẫn họ đi khuất mắt tránh làm bẩn nhà chồng cô. Đồng thời, cô bảo họ làm như lời Tiểu Vy vừa nói, biến mãi mãi khỏi thành phố này.

Cô xử lý xong rồi nói sẽ giải thích với Tiểu Vy sau. Không quên dặn Tiểu Vy không được tiết lộ thân phận của cô với ai. Sau đó cho người đưa Tiểu Vy về rồi chạy vội vào thư phòng vẻ mặt hào hứng vô cùng ....

---

Vào đến nơi cô đi thật nhẹ đến chỗ Diệp Ngôn chuẩn bị ôm lén hắn thì bị hắn quay lại đúng lúc ôm lấy eo cô hôn cô thật mãnh liệt. Nụ hôn tràn đầy sự nhớ nhung bao ngày, tràn đầy sự mong chờ từng phút giây bên nhau. ( đường ngọt đến đây này .... )

Sau nụ hôn hắn nhấc bổng cô lên đi lại phía ghế ngồi xuống, cô thì ôm hắn thật chặt không nghĩ ngợi gì thêm, mắt nhắm lại, mũi chạm vào ngực hắn cảm nhận hơi ấm, mùi hương quen thuộc ......

(Thiệt tình mới xa có mấy ngày mà làm như trường trường cửu cửu không bằng.... Thiệt không trách được mấy chế mới yêu mà )


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện