Thiếu nữ một thân lục y đứng dưới tàng cây, lại có một phen thanh nhã động lòng người.
Dưới tán liễu, khuôn mặt nhỏ nhắn của An An khẽ đỏ lên, hàm răng nhẹ cắn đôi môi đỏ mọng mê người, đôi mắt thu thuỷ khẽ, mang theo một tia chờ đợi cùng một chút ý vị không hiểu được, nhìn Cao Lãng cách đó không xa.
" Ngày mai đi cùng An An được không?"
Thật khó tưởng tượng, với tính cách thong dong hoạt bát của An An, cũng có được tư thế động lòng người như thế. Nhìn bộ dáng mê người đó, làm cho Cao Lãng cảm thu được một loại mị hoặc khác lạ.
Trong lòng thầm nghĩ một tiếng tiểu Yêu Tinh, Cao Lãng qua loa trả lời, sau đó tức tốc bỏ chạy.
Nhìn thân ảnh có chút chật vật của Cao Lãng đang rời đi, An An che miệng nhẹ giọng cười duyên, tự đánh giá chính mình một chút, ánh mắt nhẹ nhàng hướng tới hồ nhỏ bên đường.
Dưới làn nước hồ, hiện lên hình ảnh một cô gái mắt ngọc mày ngài, sóng mắt lưu chuyển. Ẩn chứa mị hoặc cùng một chút tư vị khó phát hiện ra.
"Ta thật sự là đẹp mà." An An trên mặt khẽ có chút đắc ý mỉm cười.
Cách đó không xa, vài tên thiếu niên trong gia tộc vừa mới đi tới, cước bộ đột nhiên dừng lại, miệng há to, ánh mắt tràn đầy kinh diễm, ngây ngốc đứng nhìn cô gái dưới tàng cây.
Chật vật trở về phòng mình, Cao Lãng lúc này mới thở dài một hơi, lau đi mồ hôi trên trán, cười khổ:
" Cô nàng này lớn lên, sợ rằng so với Triệu Nhã ở phòng đấu giá kia cũng không phân cao thấp đi."
Lắc đầu mạnh một cái, Cao Lãng trong lòng tự mắng mình, mới tiêu trừ hết những ý niệm "xấu xa" trong đầu.
" Há." Vậy ngươi tiếp tục bồi dưỡng cảm tình với nàng đi, sau này lớn lên chút nữa là được rồi." Tử Văn chọc ghẹo.
Nhẹ nhàng lắc đầu, Cao Lãng cười khổ:" Nếu là trước kia còn có ý nghĩ này, nhưng bây giờ ta chỉ muốn mạnh lên."
Cao Lãng đi tới góc phòng, lấy ra chiếc thùng gỗ có chứa linh dịch, sau đó nhanh chóng cởi bỏ quần áo, ngồi vào trong đó.
Cao Lãng dựa vào một bên, hô hấp thoáng chốc trở lên chậm rãi, vững vàng.
Nhớ tới tràng cảnh ở giữa sân hôm nay, Cao Lãng nhàn nhạt mỉm cười, thực lực quả nhiên là thứ quan trọng nhất trên thế giới này.
" Ai, tu luyện không thể chậm trễ được." Cao Lãng nở một nụ cười.
Thật sâu thở ra một hơi, tinh thần lập tức tập trung lại. Cao Lãng nhẹ nhàng tiến vào trạng thái tập luyện, mười ngón tay kết ấn, bình tĩnh lại tâm thần, từ từ nhắm mắt lại tu luyện.
Đối với những ánh mắt kính sợ mà hiện tại hắn có được, Cao Lãng xử sự rất lạnh nhạt, cũng không có chút nào diễu võ dương oai.
Ngày thứ hai, y như hẹn ước, Cao Lãng đi du ngoạn cùng An An một ngày. Ở trong tộc, An An là người mà Cao Lãng thân cận nhất, hắn cũng rất khó cự tuyệt yêu cầu của nàng.
Từ đó, Cao Lãng cứ sáng sớm ở trên núi khổ luyện võ kỹ, sau đó về nhà tu luyện linh khí, thỉnh thoảng lại cùng An An đi chơi.
Cứ thế một tháng thời gian nhanh chóng trôi qua. Còn bảy ngày nữa, Cao gia sẽ cử hành nghi thức trưởng thành.
Chỉ còn 7 ngày nữa, nhưng nguyện vọng đột phá Linh Khiếu Cảnh bát trọng của Cao Lãng vẫn chưa thực hiện được, quả thật làm cho hắn có chút tiếc nuối.
Đúng buổi tối 2 ngày trước lễ trưởng thành, Cao Lãng đang ngồi trong bồn tắm có ngâm dược lực lúc này đã gần như hoàn toàn dùng hết. Một lúc sau, Cao Lãng mở mắt, hắn phát hiện ra, bình cảnh làm khó mình suốt 3 tháng qua, đột phá. Linh Khiếu Cảnh bát trọng.
. . .
Một gia tộc muốn không suy bại, trọng yếu nhất chính là phải duy trì được sức sống. Mà ngọn nguồn của sức sống đó chính là thế hệ trẻ của gia tộc, bọn họ chính là dòng máu mới của gia tộc, có bọn họ, gia tộc mới có thể phát triển không ngừng.
Bởi vậy, nghi thức trưởng thành đối với mỗi một gia tộc đều hết sức quan trọng. Mà Cao gia cũng không ngoại lệ.
Là một trong ba đại gia tộc ở Phong Vũ thành, nghi thức trưởng thành của Cao gia tự nhiên rất được các thế lực trong thành chú ý tới. Môt vài thế lực thậm chí còn trực tiếp yêu cầu tham dự lễ cử hành nghi thức này.
Cao Lãng híp mắt nhìn đài cử hành to lớn ở xa xa, đài làm bằng cự mộc, chính vì nghi thức trưởng thành mà được cố ý làm ra.
Cao Lãng ánh mắt đảo qua, nhìn vào đám người của các thế lực lớn đến tham dự, bất đắc dĩ nhẹ giọng nói: " Thật nhiều người."
Bỗng có tiếng cười vang lên, Cao Lãng nhìn qua,