Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 184


trước sau

Thằng bé tỉnh dậy bèn vô cùng vui vẻ, nó xoa mắt, chạy đến phòng ông nội nói: “Ông nội ông nội, phu nhân báo mộng cho con biết, bà ấy nói chú dì với chị bọn họ đều đi cứu người rồi!”

Ông cụ Vương: “Thật sao? Ha ha ha ông biết rồi, chờ mấy ngày nữa thì chúng tôi lại đem một ít gà vịt thịt cá cho bọn họ ăn một bữa ngon!”

Thằng bé nói được được, đến lúc đó nó cũng đi cùng, “Đúng rồi, phu nhân còn nói hai cục vàng của con cũng là bà ấy cho.”

“Không ngờ vị phu nhân này lại tốt bụng như vậy, quà gặp mặt cũng không quên tặng, thật là một con quỷ tốt tính.”

Hai ông cháu trốn trong chăn thì thầm bàn bạc, càng nói càng hăng say, hận không thể lập tức đến chợ mua mấy chục cái đầu heo về làm tiệc chiêu đãi toàn bộ Mãn Hán!

Bà nội Vương còn chưa tỉnh ngủ: …?!

Ai đó tới cứu bà với??

Quỷ nước cũng muốn kêu cứu mạng, mỗi ngày hắn còn cầu nguyện cô gái tóc dài đến vùng động đất sẽ bị tai nạn què chân cụt tay gì đó làm hắn vui sướng khi người khác gặp họa một chút nhưng không ngờ cô lại trở về nguyên vẹn lành lặn. Việc đầu tiên cô làm đó là cho hắn mấy nắm đấm làm mắt hắn thấy toàn sao xẹt, không phân biệt được đông tây nam bắc khiến hắn tức phát khóc!

Cô gái tóc dài ác độc như thế sao không bị động thành tên ngốc luôn đi? Như thế lúc về hắn còn bắt nạt được!

Sau khi trở về thành phố A, Cố Phi Âm bèn vội chạy đến nhà ma làm việc, tính ra cô đã nghỉ quá vài ngày, nghỉ một ngày đã bị trừ tiền lương rồi. Nhưng lãnh đạo thần tiên đúng là rất thấu tình đạt lý, biết cô gặp động đất, hơn nữa còn giúp đỡ cứu tế mà trở về khỏe mạnh, đôi mắt cũng tốt lên nên rất vui vẻ, không trừ lương của cô, còn hỏi cô tình hình của khu vực gặp nạn. Cố Phi Âm nói tất cả đều khá ổn, việc cứu viện gì đó đều không sao hết, bọn tiểu Trương đã sắp xếp ổn thỏa rồi.

Lãnh đạo thần tiên nghi hoặc: “Tiểu Trương là?”

Cố Phi Âm nói: “Chính là Trương đạo trưởng đó, tên ông ấy là gì tôi cũng không rõ lắm.”

“Trương đạo trưởng? Là kiểu đạo trưởng ở đạo quan đó sao?”

“Ừ, tôi cũng không biết tiểu Trương có ở đạo quan không?”

“…”

Lãnh đạo thần tiên mơ hồ gật đầu, đột nhiên nhớ đến chuyện trên mạng có lan truyền tin một vị nữ sĩ thần bí đã cứu giúp rất nhiều người ở Bạch Ngọc trấn. Không ít người nhắc tới cô đều cô cùng cảm kích nhưng lại giữ kín như bưng cho nên mọi người đều đoán thân phận của vị nữ sĩ kia không bình thường, còn nói gì mà cô là yêu quái đã tu thành hình người, thấy người gặp nạn nên đưa nhóm tiểu yêu tinh theo hỗ trợ.

Tuy cách nói mơ hồ này rất khó tin, phía chính phủ cũng bác bỏ tin đồn nhưng bây giờ ông nghe thấy “Trương đạo trưởng” cũng đến khu thiên tai cứu viện, còn sắp xếp ổn thỏa, chẳng lẽ thật sự có nhân vật thần bí nào đó?

Lãnh đạo thần tiên có cảm giác mình đã vô tình biết được một bí mật to lớn, kích động đến mức xoa tay: “Tiểu Cố này, cô biết không? Bây giờ ở trên mạng lan truyền rằng ở Bạch Ngọc trấn có vị nữ sĩ thần bí đã cứu rất nhiều người, nhưng thật ra cô ta không phải là người mà là yêu quái đã thành tinh.”

Cố Phi Âm kinh ngạc: “Yêu quái? Bạch Ngọc trấn có yêu quái sao? Tôi không nghe nói đến.”

Lãnh đạo thần tiên nói: “Đúng vậy, lúc trước tôi cũng không tin nhưng nghe cô nói cả đạo trưởng cũng đến Bạch Ngọc trấn, chắc là thực sự có yêu quái rồi. Phái đạo trưởng qua đó để thương lượng với đám yêu quái đó. Ai, cái này vốn dĩ là bí mật, bên trên lừa gạt không cho người thường chúng ta biết, cô không biết cũng là chuyện bình thường.”

Cố Phi Âm gật đầu tán thành: “Lãnh đạo, ông nói rất có lý.”

Lãnh đạo thần tiên thâm trầm ừ một tiếng, dặn dò: “Tiểu Cố, chuyện cô gặp đạo sĩ ở Bạch Ngọc trấn đừng nói cho người khác biết, tôi sợ cô gặp những phiền toái không cần thiết. Tuy rằng con yêu quái đó là yêu quái tốt bụng cứu rất nhiều người nhưng cấp trên nói rồi, sau khi thành lập đất nước thì không có yêu tinh, những yêu quái đó không hộ khẩu, không được quốc gia công nhận nên cũng không thể công khai, sợ làm xã hội khủng hoảng.”

Cố Phi Âm lập tức đồng ý, nói cô đảm bảo không nói cho người khác biết, cô cũng sợ phiền phức. Ở trong nhà giam một ngày đã quá khổ sở, cô không muốn vào cục cảnh sát tí nào.

Vì chuyện thiên tai tác động đến trái tim của nhân dân cả nước nên du khách đến nhà ma cũng ít đi nhiều. Cố Phi Âm nằm trong quan tài làm việc rất nhàn hạ, nằm mệt thì ra ngoài một tí, buổi tối tan làm thì đến chợ mua một nồi nấu lẩu, thêm cả ít thịt bò dạ dày khoai tây ngó sen nấm hương linh tinh, cô muốn tự về nhà làm lẩu ăn.

Một lần ăn lẩu lúc trước là lãnh đạo thần tiên mời khách, mỗi lần tưởng tượng đến đều thèm chảy nước miếng, nhưng mà ăn ở ngoài một bữa cũng mất trên dưới hai trăm tệ. Tự mình mua nguyên liệu thì chỉ mất chưa đến một trăm tệ, nếu không phải nghĩ đến tài sản trong mộ quỷ của mình thì cô cũng không nỡ mua về ăn.

Bây giờ ngồi ăn một nồi lẩu tỏa khói nghi ngút, lại uống một ngụm coca thật sự là cực kỳ thoải mái.

Họ Trang ghé vào gầm bàn, trong lòng thầm mắng cô gái tóc dài vài câu.

Vốn dĩ suýt nữa thì hắn cũng bị cô gái tóc dài đem bán nhưng cô gái tóc dài thật sự tham sống sợ chết, chỉ sợ lúc rời khỏi núi lại động đất không có chỗ trốn, có nó giúp bay lên thì chỉ số an toàn chuẩn cmnl, cho nên mới dắt hắn trở về, chờ xử lý xong chuyện ở khu vực thiên tai, đám tiểu Trương tiểu Lý quay về bán lại cũng không muộn, dù sao hắncũng không chạy thoát được.

Tuy họ Trang tức giận nhưng lại rất may mắn, dù sao đây cũng là cơ hội đê hắn chạy trốn. Nếu phải tới đặc bộ, lợi dụng xong rồi thì chắc chắn sẽ đưa hắn xuống giam cầm ở địa phủ.

Ăn xong một nổi lầu bụng cô đã căng tròn, không những xử lý sạch đống đồ đã mua mà còn uống hết một lon coca.

Khỏi phải nói, đồ ăn nhúng nước lẩu sôi sùng sục ăn cùng rau thơm su hào hành tỏi băm nhỏ, đầy một mồm, ăn ngon vô cùng, nếu không phải dạ dạy cô có hạn thì cô có thể ăn từ tối đến rạng sáng!

Hơn nữa vì ăn nhiều quá nên cô còn túm họ Trang ra bờ sông đi dạo một vòng, vừa tản bộ vừa giúp tiêu hóa, nếu không cô sợ đầy bụng tối không ngủ được.

Cũng nhờ lần tản bộ này mà họ Trang và quỷ nước có một cuộc gặp mặt thế kỷ, chỉ liếc mắt một cái mà ánh mắt thê lương của hai con quỷ đã để lộ dã tâm giống nhau – lật đổ thứ con buôn quỷ như cô gái tóc dài.

Hai con quỷ thưởng thức lẫn nhau, mắt đi mày lại, không biết là giao lưu cái gì. Cố Phi Âm cũng không hề chú ý tới hai con quỷ giao lưu gì cả. Lúc này cô đi tới đi lui bên bờ sông, một lát sau thì Đào Lập Chí tìm tới.

Sắc mặt của hắn có vẻ không tốt lắm, trong mắt còn có tơ máu đầy mệt mỏi, vừa nhìn thấy cô đã kích động đến phát khóc: “Ân nhân ơi! Tôi chờ cô lâu lắm rồi!”

Cố Phi Âm nghi hoặc: “Gần đây tôi phải đi ra ngoài một chuyến, mới vừa trở về, cậu tìm tôi có việc gì à?”

Đào Lập Chí ừ ừ gật đầu, đúng là có chuyện, nhà hắn xảy ra chuyện lớn!

Chính là mấy ngày trước cha hắn ra ngoài dự một bữa tiệc xã giao, đến tối trở về vẫn còn bình thường, thần trí cũng không có vấn đề gì. Sau khi uống canh giải rượu thì về phòng nghỉ ngơi, nhưng mà tới ngày hôm sau, cha hắn vẫn không tỉnh lại.

Lúc bọn họ phát hiện không đúng thì lập tức đưa người đi bệnh viện. Nhưng mà cái gì nên kiểm tra bệnh viện cũng đều kiểm tra rồi nhưng vẫn không phát hiện bệnh gì, ngay cả một vết thương nhỏ trên người cũng không có mà mãi vẫn không thấy tỉnh. Lúc ấy Đào Lập Chí đã cảm thấy không hợp lý, ông nội hắn cũng mời cao tăng đắc đạo tới xem qua nhưng cũng không có cách nào. Đào Lập Chí bèn nghĩ ngay tới ba con quỷ dưới cầu vượt kia.

Tiếc là hắn tới mấy ngày đều không gặp bọn họ, hôm nay vốn dĩ cũng không ôm hy vọng nhưng không ngờ hắn lại gặp được.

“Ân nhân, ba tôi đã hôn mê bốn năm ngày, cách gì chúng tôi cũng đã thử qua, nhưng ông ấy vẫn không tỉnh, thực sự không còn cách nào cho nên muốn tới xin cô giúp đỡ, đến xem chuyện của ba tôi như thế nào đi?”

Chuyện này không thành vấn đề, dù sao cô ở đây cũng nhàn rỗi, vậy đi xem sao, hơn nữa anh bạn này có vẻ là người hiếu kính, là một người kính trọng bề trên.

Cố Phi Âm túm họ Trang đi theo Đào Lập Chí đến bệnh viện, lúc rời đi họ Trang còn đặc biệt nhìn quỷ nước vài lần. Quỷ nước nhô cái nón xanh, gác cằm lên bờ sông phun bong bóng, không biết vì sao, hắn đột nhiên rất vui mừng, tuy cô gái tóc dài này rất đáng giận nhưng ít nhất còn giữ cánh tay cánh chân hắn đầy đủ hết, không giống họ Trang kia, tay què chân cụt, cả đầu cũng thiếu một miếng, nhìn có vẻ thảm hơn hắn nhiều.

Hắn rùng mình một cái, một lần nữa thấy cô gái tóc dài đáng sợ vô nhân tính, thuận tiện vì tiền đồ của chính mình ảm đạm không ánh sáng mà lo lắng sốt ruột.

……


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện