Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Trí Dũng Song Ải


trước sau

Advertisement

Miêu Lan mắt lanh đảo quanh, nàng muốn hắn say , lúc đó nàng tha hồ moi móc hắn bí mật, nghĩ đến thích thú mặt đỏ bừng .Vung tay phát đảm đang nữ tính, dĩa mồi hoàn hảo đượm tửu hương. Nhìn thanh niên cạn một hơi lắc đầu lẩm bẩm, Miêu Lan thương sót vô cùng, nàng biết hắn nhịn lâu a.

-Từ từ thôi.

Trần Hùng ho khan che dấu thất thố, nam tử hán vững vàng sống lưng, vận linh lực điều thanh quản thủ thỉ kể chuyện âm.

- Chúng ta nhập khảo nghiệm lúc , đối diện mộc cầu hẳn Trí ải bố trí. Lý trí nhân thận trọng lựa chọn dừng bước chân suy tính . Khác biệt tuyệt thế thiên kiêu tự mãn đối đầu, ngốc nhân tò mò đại vận khí quyết định.

-Ngươi nói có lý a, như vậy thiên kiêu chính bỗn cô nương.

Trần Hùng chớp mắt cười nhìn đỏ mặt chóng nạnh nữ nhân, nói.

-Nhìn tựa đơn giản lại vạn cân áp bách , Lý Trí nhân tâm đấu đá quyết định lao vào tử con đường , liệu tàn cầu chịu được sức nặng , duy nhất cơ hội không cho phép sai lầm . Đạp tử cầu sinh quyết đoán, Trí chữ Thú Nhân Quốc lý giải.

- Tiếp đến lôi điện phán quyết. Nhân lung lay suy nghĩ, sợ hãi quay đầu về sinh cơ nơi, trở lại chính chúng ta hoàn cảnh.

- đấu số mệnh chứng nhất đạo, Dũng chữ Thú Nhân Quốc lý giải. nhân xuyên qua lôi hà , mong manh sinh cơ bám lấy tàn cầu . Một cú va đập cung vòng đến đại địa, tàn cầu áp sát thành vực sâu. Ném dai dẳng bất tỉnh nhân rơi xuống trận pháp vị trí. Thiên kiêu tuyệt đại ý chí , leo lên tàn cầu bước vào hoàng sắc trận pháp thông quan . Trí sinh Dũng , Dũng cường Trí liên hồi song ải a.

-Tiếc quá, như vậy hoàng sắc trận mang hẳn bảo vật trân quý a.

-Nhờ ngươi Bách Linh thể chất biến thái vượt thành, phải biết đủ a.

Trần Hùng cảm thán không có nàng khả năng, hắn quyết định lao xuống trăm phần chết yểu. Tinh thần phản chấn thương tổn chữa trị muôn trùng khó , kết thúc duy nhất nhập Linh tháp thí luyện. Miêu Lan nghe hắn ngợi ca đáng ghét thể chất , vinh quang không kéo dài. Miêu Lan buồn bã nói.

-Học viên thời điểm, ta kì cựu đội sổ hồn lực khả năng, ta không thể diễn hóa linh kĩ a.

Trần Hùng nhớ đến nàng linh quyết vận dùng cơ bản trạng thái, hắn xì mũi một cái, coi thường Linh Sư đạo lý.

- Thái Sơn áp vạn lý, Hồng Thủy vương công phạt. Theo ta nghĩ, cơ bản nhất thiên địa linh khí chính tông Linh Sư, tạp nham Linh kỹ ném qua một góc.

Trần Hùng nóng nảy bất bình thay nàng, nhìn tròn xoe đôi mắt cảm động, hắn ma âm dụ dỗ ngây thơ nữ tử .

-Luyện ngươi sở trường đại công cáo thành lúc, chưởng khống Thú Nhân Quốc vặt vãnh a.

-Như vậy ta xấu lắm a?

Trần Hùng mặt mo cao hứng khựng lại , suy tư nàng câu nói . Vấn đề hé mở khi thấy nàng tay sờ bụng, ngắm thiên than thở nữ nhân suy nghĩ.

-Kẻ nào nói Lan tỷ của ta xấu.

Bên ngoài cửa Diệp Linh tiến vào nói , dịu dàng muội tử phía sau, to tròn hồng hào mặt nhị hộ pháp, Lửng huynh đệ . Thấy lão đại, hai tên tiểu đệ xách lên thân thể, thở hồng hộc lao tới ôm.

-Linh muội tử, bọn hắn gây ngươi phiền phức.

-Hùng đại ca không nên a . A Sinh A Sanh hòa đồng tính cách, ta Diệp gia nhân ưa thích a.

×

— QUẢNG CÁO —

Quay sang ục ịch hai tên tiểu đệ, chất ngông bạc trắng mái đầu, thật dễ bảo mặt a.

-Lão đại ngươi xem, Linh tỷ hằng ngày đưa đến Bách Niên Linh Chi ăn vặt. Phu nhân dăm ba ngày, thưởng một hộp Vũ Tiên Quả bồi bổ .Linh tỷ có dùng đâu, đưa chúng ta xử lý hết a.

Bên cạnh Lửng Sâm nghe ca ca tố tụng thiên mệnh, tay chấm chấm lệ vết đau lòng bộ dáng, nắm lấy tay Trần Hùng thở dài.

-Lão đại, hai ngày trước Diệp gia chủ tổ tiên Diệp gia báo mộng, tổ chức lễ ăn mừng. Chúng ta không muốn no chết a.

Trần Hùng nghiến răng nghiến lợi vã hai tên tiểu đệ vận khí, quay sang nhìn ngoài xa hai nữ nhân khua tay múa chân phấn khích, thở dài.

-Hai ngươi có muốn rời Diệp gia ?

Lửng Sanh ngập ngừng nhìn sang tiểu đệ mắt . Diệp gia nhân tốt đối đãi lay động hắn huynh đệ, bọn hắn lang thang bao năm tháng, gặp gỡ Sung ca trước Di Hương các cửa, dẫn nhập học viện đội sổ lớp niềm vui. Diệp gia cho bọn hắn cảm nhận tình thương, Lửng Sanh nói.

-Lão đại , huynh đệ ta ở lại Diệp gia báo đáp a.

Thấy A Sanh ấp úng lời nói, Trần Hùng vả một phát cười to.

-Đừng nói ngươi huynh đệ, Diệp gia nữ nhân tại a ....

A Sinh nhỏ nhất tiểu đệ đưa mắt nhìn thiên, mồm huýt sáo ngây ngô giả dối biểu hiện, làm sao qua được cẩu mắt sáng chói, Trần Hùng cười khà khà.

-Các ngươi cứ làm, có biến lão đại ta chống lấy.

A Sanh lệ rơi lã chả, hắn giấu kín nỗi lòng chờ lão đại thể hiện lâu a.

-Lão đại , ta thích tam tiểu thư Diệp Vũ.

Trần Hùng nháy mắt nhìn A Sanh , trong đám tiểu đệ không sợ chết nhất nhân, hung hăng bộ dáng biến bẽn lẽn nữ nhân .Tam tiểu thư mục tiêu nghe có chút cao to. Trần Hùng lật tay, hư vô xuất hiện truyền thừa vật.

-Đây là Lạc Hoa tán ,đỉnh cấp mê dược ta độc môn, có bất trắc hóa giải các ngươi kiếp nạn.

Trần Hùng hào sảng bóng dáng in sâu Lửng huynh đệ tâm, lão đại đây là lo lắng nhân hiếp đáp hắn huynh đệ , độc môn báu vật môn phái lão đại đem ra.

-Nàng có thích ngươi ?

-Ta không biết nhưng ta cảm nhận được...

A Sinh tiểu đệ bên cạnh thấy ca ca mông lung không nói, hướng Trần Hùng thở dài giải thích.

-Lão đại, tam tiểu thư không thể nói a.

Trần Hùng chớp mắt nhìn A Sanh gãi đầu ngờ nghệch , khóe mép dần cong cười ha hả .

-Tốt lắm , Tiểu Sinh ngươi nói luôn đi.

×

— QUẢNG CÁO —

Trần Hùng tinh thần thư thái khi thấy tiểu đệ niềm vui, quay sang nhút nhát tiểu đệ .

-Ta thích Diệp Tiểu Nhu a.

-Thu lấy đi tiểu tử...

A Sanh thấy lão đại thanh thản bộ dáng, nuốt xuống tố tụng lời , nhe răng dọa tiểu đệ đệ. Dưới ánh nắng dịu nhẹ , mưu đồ dang dở bởi nữ nhân bóng dáng tiến đến. Miêu Lan hí hửng bộ dáng thu hút Trần Hùng, lẩm bẩm trong lòng ại chi kiếp nạn ....

-Hùng, hai ngày sau Diệp gia tộc hội , ngươi đến cùng ta nha?

Trần Hùng đối mặt không thể chối từ tấm lòng, quay sang bên cạnh muội tử.

- Ta xin đến Diệp gia góp chút niềm vui a.

Diệp Linh nhìn phía trước đại vận thanh niên, Xuân hội biến cố không ngờ thu được Lan tỷ tâm.

-Trần đại ca tráng hán phong thái, ta Diệp Gia lý tưởng mẫu lựa chọn a.

Trần Hùng mỉm cười vuốt râu , trực giác cảm nhận nàng ánh mắt theo dõi, cười ha hả phóng khoáng lời.

-Muội tử dừng ngay ma âm, ta tâm quy duy nhất nàng a.

-Hừ, miệng mồm lươn lẹo....

Tiễn biệt Diệp Linh muội tử rời đi, song nhân chè chèn không hồi kết. Miêu Lan mặt đỏ lung linh mắt nhìn hắn,.

-Hùng, ta muốn biết ngươi thân nhân a.

Trần Hùng mở bừng mắt tỉnh men rượu , hắn phụ mẫu song hành khác thế giới tại, làm sao nàng có thể gặp a.

-Sao ngươi không nói ?

Đắng chát số mệnh, đành cố chịu đựng nàng mè nheo lời nói. Trần Hùng đầu suy nghĩ đến thiết bị đa kết nối chức năng, chắc chắn nhà phát hành từng thử qua. Lúc đó hắn có thể mang phụ mẫu đến gặp nàng a.

-Chờ ta một thời gian, ta mang ngươi đến đó a....

-Bây giờ ngươi nói không ? ngươi coi ta là gì hả ?

Miêu Lan bức xúc dâng cao, men rượu nữ nhân hóa hung dữ ra một tràng quát tháo, thở một hơi mệt mỏi ngày căng thẳng. Hừ một tiếng, đóng cửa cho hắn bên ngoài ngâm sương hả giận. Trong đêm tối lộng gió thanh niên buồn bã lấy trong người hương tửu tay đưa lên cao. Gió hương thổi vào phía sau hang động, gấu đen bên trong khịt mũi mở , đồ sộ cơ thể rón rén lách qua bên cạnh mẫu hùng giấc, theo khởi nguồn hương liếm láp.

-Ngươi sao vậy

Hai ngày thời gian qua , Trần Hùng nhìn thâm đen Miêu Lan mắt lo lắng. Hắn tán thành nàng lạnh nhạt, không muốn nàng tự thương tinh thần a.

-Mặc ta, không cần người dưng quan tâm.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện