Thông tin truyện Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Lượt xem:

321

Trạng thái:

Đang cập nhật

Nguồn Truyện:

16:16 17-01-2021
Website không giữ bản quyền truyện,để báo cáo bản quyền vui lòng email về [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 13523 lượt

REVIEW TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ


Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: Cổ đại, sủng, nam nữ cường, HE.
Tình trạng: Hoàn editGiới thiệu:
Có cha yêu thương hết mực như vậy, có mẹ bảo bọc hết mực như vậy, đệ đệ quần là áo lụa phải phòng trên.
Ba lần bị từ hôn nhưng lòng không hốt hoảng.
Quần áo diễm lệ, kim hoàng lương.
Có tiền có quyền, ai còn ngóng tìm trai?
Nội dung: Đây là câu chuyện của một cô gái xinh đẹp bị từ hôn ba lần cùng một chàng trai ngụy quân tử. Cốt truyện nhẹ nhàng, văn phong thoải mái.
Bối cảnh: Cung đình hầu tước, oan gia hoan hỉ, ngọt ngào.
----
 Nhân vật chính : Dung Hà x Ban Hoạ _ Hầu gia x Quận chúa.
Biết đến tác giả này qua bộ "Vợ ơi, chào em", phải nó là hồi đó bị ghiền truyện đó dã man và không nhớ là đã đọc đi đọc lại bao nhiêu lần rồi. Thích cái cách tác giả xây dựng hình tượng nhân vật nữ chính mạnh mẽ, có chính kiến, không bao giờ bạc đãi mình, nói được làm được. Nói chung là bà ý sủng và thiên vị cô con gái của mình dã man và đến truyện này cũng không ngoại lệ 
 Một Ban Hoạ mạnh mẽ, quyết đoán, mặc kệ miệng lưỡi người đời khi bị nói là khắc phu vì bị từ hôn 3 lần và sẵn sàng quật roi bất kì đứa nào lếu láo với mình. Một Ban Hoạ sống không thẹn với lòng, sống thật với chính mình, sống không bạc đãi bản thân.  Một Ban Hoạ khiến cho nam nhân trong kinh thành nghe tên thì khiếp sợ, khiến cho nữ nhân trong thành ghen ghét, đồ kị và lẫn trong đấy là sự hâm mộ cuộc sống của nàng. Một Ban Hoạ từ khi sinh ra đã có một Ban gia che chở và sau này là một phu quân yêu chiều hết mực. Một Ban Hoạ nhạy bén khi phát hiện có điểm khác thường trong viện của vị hôn phu và sẵn sàng giết chết thích khách ám sát vị hôn phu của mình (1 màn mỹ nhân cứu anh hùng tuyệt đẹp).
 Một Dung Hà tài sắc vẹn toàn, thông minh cơ trí và đặc biệt là cực kì cực kì sủng Ban Hoạ. Một Dung Hà sẵn sàng mang tiếng dựa hơi nhà vợ, đi ngược với những phong tục truyền thống chỉ để sủng vợ sủng vợ và sủng vợ =)) nói chung đó là một soái chồng trong mắt Ban Hoạ, một hiền tế trong mắt Ban gia.
 Một Ban gia trọng nữ khinh nam sủng con gái tận trời  Một Ban gia đời này sẵn sàng gạt bỏ sự hiển hách của đời trước để sống nhàn nhã, thong dong, không can thiệp vào triều chính để bảo vệ an nguy cho cả gia tộc.
 Một bà nội (đại trưởng công chúa đương triều) nhìn xa trông rộng, tính toán sâu xa và không tiếc hi sinh tấm bùa cuối cùng là mạng mình chỉ vì để đạt được mục đích cuối cùng là bảo hộ cho con cháu mình sống một cuộc đời bình an.
 Một Ban phụ mang tiếng là một quan văn nhàn dựa hơi mẫu thân là công chúa để sống nhàn hạ, xa hoa tiêu tiền như nước nhưng thực chất chỉ là một người chồng, người cha yêu vợ thương con, sống vì gia đình mình.
 Một Ban mẫu luôn suy nghĩ thấu đáo cho Ban gia, lo liệu chu toàn mọi sự cho chồng cho con. Công nhận đại trưởng công chúa thật tinh mắt khi chọn bà làm vợ cho con trai mình.
 Một Ban đệ nhí nhố có tiếng là ăn chơi trác táng nhưng thực chất là một cậu trai hiểu chuyện, biết điều, thích chành choẹ với chị gái nhưng ai mà dám động đến chị gái cậu thì cứ xác định đi. Một Ban đệ trẻ con khi nhõng nhẽo xin tiền chị nhưng lại rất trưởng thành và đàn ông khi lên tiếng bảo vệ chị gái mình.
 Ngoài ra truyện còn rất nhiều nhân vật phụ khác làm nổi bật lên những con người mà mình đã kể trên đây =))))))) 
 Vì khá ấn tượng với nhân vật Ban Hằng - em trai Ban Hoạ nên mạn phép trích 1 đoạn mà mình khá thích về nhân vật này. Đây là trích đoạn hôm đại lễ thành hôn của Dung ca và Ban tỷ, sau khi Dung ca vượt qua các cửa để cướp dâu và đây là cửa ải cuối cùng trước khi anh rước vợ về nhà
---
" Người đứng chắn ở ngoài cửa là Ban Hằng, lúc này hắn mặc cẩm bào màu tím, vốn dĩ là thời khắc vui mừng thế nhưng vẻ mặt hắn lại không mấy vui vẻ. 
“Thành An Hầu.” 
“Hằng đệ gọi Quân Phách là được rồi.” Dung Hà làm một lễ với Ban Hằng. 
Ban Hằng quay đầu lại liếc nhìn cánh cửa phía sau, “Tôi không cần huynh làm thơ khẩy đàn gì cả, dù sao nhà của chúng ta cũng không có ai hứng thú với thơ từ.” 
Mọi người dứng ở ngoài cửa viện đều thấy lúng túng, Ban thế tử nói thẳng thừng như vậy, phải chăng không được hay ho cho lắm?
“Tỷ tôi là một cô gái rất tốt, nếu huynh đã trở thành người một nhà với tỷ, tỷ sẽ không cô phụ huynh.” Giọng nói của Ban Hằng hơi nghẹn ngào, “Từ nhỏ đến giờ, tỷ chưa phải gánh chịu thiệt thòi hay ấm ức gì, huynh đừng bao giờ để tỷ phải chịu khổ.” 
Dung Hà lui về phía sau một bước, trịnh trọng làm một lễ với Ban Hằng, “Xin thê đệ cứ yên tâm, cuộc đời này của Dung Hà chắc chắn sẽ không phụ Họa Họa, càng không nỡ lòng để nàng chịu khổ.” 
“Hy vọng huynh nói được thì làm được.” Ban Hằng ưỡn ngực, cố gắng tỏ rõ khí thế của bản thân, “Ban gia chúng tôi không sợ lời đồn đãi, nếu như huynh dám đối xử không tốt với tỷ, chúng tôi sẽ đến đón tỷ trở về.”
Đang trong ngày vui, tân nương tử còn chưa ra khỏi cổng mà người họ Ban đã nghĩ đến chuyện nhận người trở về. Ban gia… quả thật không màn miệng lưỡi thế nhân. 
Dung Hà đi tới trước cánh cửa đang đóng chặt, cao giọng nói: “Hôm nay Dung mỗ may mắn cầu cưới được Ban thị nữ. Một, không thốt lời cay nghiệt, hai, không cô phụ giai nhân, ba, không để vợ phải đau lòng. Nếu ngày sau có vi phạm, xin để cho danh tiếng cả đời này của Dung mỗ mất sạch, không được chết già.” 
Ban Họa đứng phía sau cánh cửa đã đội xong mũ phượng, nghe thấy Dung Hà nói như vậy, nàng nhắm mắt lại, để cho thái thái toàn phúc phủ khăn voan lên cho nàng.
“Tỷ.” 
Ban Hằng đi tới trước mặt Ban Họa, khom người xuống. Ban Họa ghé vào đầu vai hắn, đứa em trai luôn cần nàng bảo vệ, không ngờ nó đã trưởng thành tự lúc nào. Bờ vai nó rộng, cánh tay rắn chắc mạnh mẽ, có thể chống trời đạp đất gánh vác Ban gia.
... 
“Tỷ, đừng sợ.” Ban Hằng nhỏ giọng nói với Ban Họa, “Chỉ cần Dung Hà không tốt với tỷ, đệ sẽ tới đón tỷ về. Hôm nay là đệ cõng tỷ lên kiệu hoa, sau này đệ vẫn sẽ vươn tay che chở cho tỷ, không để cho huynh ấy bắt nạt tỷ.” 
Ban Họa khẽ cười, nước mắt không nghe lời trào ra khỏi mi. 
Từ nhỏ đến lớn, đều là nàng nói những lời này với Hằng đệ, thật không ngờ cũng có một ngày đệ ấy lại nói với nàng như thế".
 Truyện edit rất mượt. Truyện rất hay và cuốn hút nên mình đã đọc vèo vèo trong 2 ngày.
----


Advertisement

Bình luận truyện