Sửu Cô Nương

Chương 48


trước sau

Advertisement

Hiển nhiên là tôi không có khả năng cùng Tiểu Thố “Tư bôn”, cười nói vui vẻ cùng nhau trở về phủ công chúa. Từ xa tôi đã nhìn thấy Tiểu Hồng đi tới đi lui trước cổng, ánh mắt ngó nghiêng xung quanh như đang tìm gì đó. Vừa nhoáng thấy bóng tôi, Tiểu Hồng đã nhanh chóng chạy vội tới trước mặt tôi, kéo lấy ống tay áo kêu khổ:

“Nguyệt tỷ tỷ, rốt cuộc cũng chờ được tỷ rồi, trong phủ xảy ra chuyện lớn rồi.”

Tôi hoảng hốt vừa định hỏi thăm thì tiểu Thố đã chen ngang”

“Phủ công chúa thật không có chút phép tắc nào cả.” Tiểu Hồng ngây người, không biết chuyện gì đang xảy ra nhìn tôi.

“Tiểu Thố ~ nói vậy là??” Tôi nhìn về phía tiểu Thố, thấy nàng xụ mặt, giống như có chuyện gì làm nàng không vui.

“Tốt xấu gì ta cũng là quận chúa, tại sao một hạ nhân nhìn thấy bản quận chúa lại không hành lễ.” Tiểu Thố lạnh lùng cười nói.

Đột nhiên không hiểu sao tôi thấy người trước mặt mình thật xa lạ. Tiểu Thố nghịch ngợm đáng yêu vừa nãy đâu mất rồi. Tôi lạnh mặt nói ra rõ ràng từng chữ:

“Quận chúa, Ngải Nguyệt cũng chỉ là một hạ nhân.”

Sắc mặt của Tiểu Thố đen lại: “Ngươi.”

Tôi hơi cúi người thi lễ:

“Quận chúa, xin người cứ tự nhiên.” Mặc kệ tiểu Thố, tôi kéo Tiểu Hồng vào phủ.

Tiểu Hồng nhìn tôi, rồi lại ngoái đầu nhìn về phía cổng chính. Do dự mở miệng:

“Nguyệt tỷ tỷ~”

“Trong phủ xảy ra chuyện gì?” Tôi lo lắng Kỳ Tử Hi xảy ra chuyện.

“ Thái Tử viết một bảng sớ luận tội công chúa, bệ hạ xuống chiếu chỉ phạt công chúa đóng cửa ăn năn một tháng.” Tiểu Hồng cúi đầu, ngón tay xoắn xoắn góc áo, giọng nói rầu rỉ không vui.

“Nguyệt tỷ tỷ ~”

Tiểu Hồng ngẩm đầu trộm liếc nhìn tôi, thấp giọng gọi.

“Muốn nói cái gì?” Vừa đúng lúc hoa nở cả vườn, khắp nơi hương sắc, tôi vươn tay tùy tiện hái một đóa hoa nho nhỏ màu đỏ, đưa lên cánh mũi nhẹ nhàng thưởng thức hương thơm thoang thoảng như có lại như không, cơ hồ khó có thể nhận thấy được.

“Muội vừa rồi chỉ là quá nóng nảy, cũng không phải cố ý muốn bất kính với quận chúa. Chương quản gia mới vừa thông báo với mọi người, công chúa ban lệnh, trong phủ có khách quý viếng thăm, mọi người phải cung kính hầu hạ. Nếu làm quận chua không vui thì……” Tiểu Hồng vừa nói vừa siết chặt góc áo đến nỗi làm nó nhăn nhúm biến dạng.

“Nếu có việc gì, ta sẽ chịu trách nhiệm.” Đem bông hoa hồng nho nhỏ cài lên tóc, tôi đưa mắt nhìn về phía khoảng sân của Kỳ Tử Hi. Nơi đó thật yên tĩnh.

“Tiểu Hồng ~ đi mời công chúa lại đây chút.” Ngay lúc này không biết sao tôi thật sự muốn gặp Kỳ Tử Hi.

“Vâng ạ.” Tiểu Hồng ngoan ngoãn nghe lệnh đi mời, còn bản thân tôi thì từ từ trở về phòng, nhắm mắt nghỉ ngơi một tý.

Chờ trong chốc lát, tôi đã có thể thấy được Kỳ Tử Hi, cô không chút trang điểm tinh xảo gì, tóc dài tùy ý búi đơn giản, mắt phượng mày ngài không chút trang dung, dù không có bất cứ đồ trang sức quí giá nhưng từ cô toát lên một khí độ bất phàm. Dù vậy tôi cũng không nhịn được mở miệng trêu chọc:

“Trở lại nguyên hình?”

“Hoa này rất xứng với cậu.” Kỳ Tử Hi bước tới gần tôi, cô cúi người xoa xoa bông hoa trên tóc tôi, mỉm cười nhận xét.

“Hoa đẹp tặng mỹ nhân.” Tôi nhẹ nhàng gỡ bông hoa hồng nho nhỏ xuống rồi thuận tay cài lên tóc cô. Quả nhiên rất đẹp.

“Nói tới mỹ nhân thì thật sự làm tớ nhớ tới hai vị khách quý vừa mới tới phủ. Nghe nói cậu với cô quận chúa kia vừa gặp mặt đã như thân từ rất lâu, nhất kiến như cố, còn cùng nhau chơi đùa vui vẻ quên cả trời đất.” Kỳ Tử Hi kéo tôi cùng nhau ngồi xuống.

“Rốt cuộc cậu sắp xếp bao nhiêu tai mắt trong phủ vậy?” Tôi biết, mọi chuyện đều không tránh khỏi con mắt của cô.

“Không có đám tai mắt đó, sợ rằng giờ phút này cậu chỉ có thể nhìn thấy thi thể của tớ thôi.” Kỳ Tử Hi xoay chuyển chiếc nhẫn nơi ngón giữa, kiểu dáng cổ xưa, mặt trên có khảm một viên hồng ngọc màu đỏ như máu, nhan sắc thật sự diễm lệ.

“Tớ cũng rất tò mò, vị quận chúa kia rốt cuộc có thân phận như thế nào?” Tôi thật sự rất tò mò thận phận của Tiểu Thố.

“Con gái duy nhất của trấn quốc vương gia nước láng giềng, nàng ta tên là Thải Vi. Vừa tròn mười bảy tuổi, vẫn còn là hoàng hoa khuê nữ. Văn võ song toàn, bản thân nàng cũng là đại tư tế của nước láng giềng. Nói đến thân phận này thì co thể nói lão vương gia cha của nàng cũng phải nhường nàng ba phần.” Kỳ Tử Hi tháo nhẫn ra, đặt trong lòng bàn tay xem xét giống như đang tìm kiếm thứ gì.

“Lợi hại vậy? Vậy nàng và cha nàng sao lại có mặt ở phủ công chúa? Cậu đừng có nói hai người sẽ tạm thời ở lại đây nha.” Tò mò duỗi tay lấy chiếc nhẫn trong tay cô lại nhìn, tôi muốn biết Kỳ Tử Hi đang tìm gì.

“Cậu càng ngày càng thông minh,đúng là gần đèn thì sáng.” Kỳ Tử Hi lấy lại chiếc nhẫn, cô không đeo lên mà cầm quơ quơ trước mặt tôi như trêu ngươi rồi mới mang vào

Tôi liếc cô một cái, khinh thường nói: “Quỷ hẹp hòi! Nói đi nói lại cũng chỉ là cậu đang tự khen bản thân thôi.”

“Bọn họ tới kết minh.” Kỳ Tử Hi đột nhiên nghiêm túc nói, nhất thời tôi chẳng biết phải tiếp tục nói chuyện như thế nào

“Phụ hoàng phạt tớ đóng cửa tự kiểm điểm một tháng. Thật sự chỉ là muốn tớ không ra ngoài để tránh gặp nguy hiểm. Muốn thay đổi thời tiết, thái tử hiện tại đang đứng bên cạnh bờ vực thẩm. Bọn họ chỉ cần đưa đẩy một chút thì mọi chuyện sẽ kết thúc.” Kỳ Tử Hi nói xong thì đứng lên đi tới bên cạnh cửa sổ, cô đưa mắt nhìn khung cảnh phồn hoa thích ý bên ngoài, không hề nói tiếp.

Nhìn bóng lưng của cô, tâm tình của tôi thêm phần nặng trĩu. Cung đình tranh đấu, chạm vào là nổ. Tâm tư của hoàng đế rõ ràng đang hướng về phía Kỳ Tử Hi, để cho cô tránh ở bên ngoài làm người người cuộc, cũng chỉ là đang lót đường cho tương lai sau này của cô. Mà cha con Tiểu Thố, hiển nhiên cũng là đồng minh tới nơi này giúp Kỳ Tử Hi một tay. Mạng của thái tử, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, không còn lâu dài.

“Cậu muốn ngồi trên chiếc long ỷ kia sao?” Tôi đã biết đáp án nhưng vẫn cố ý muốn hỏi.

“Chỉ có chiếc long ỷ kia mới có thể giúp chúng ta tự do sinh tồn.” Kỳ Tử Hi không xoay người, nhưng cô đáp lại tôi không chút do dự.

“Hì ~ nếu cậu làm nữ hoàng, tớ cũng có thể thơm lây. Nếu không vậy đi, tới lúc đó cậu cũng phong cho tớ một chức quan được không?” Tôi bắt đầu suy nghĩ nên làm quan hàm gì mới tốt.

“Tớ sẽ không bạc đãi cậu. Đến lúc đó cậu sẽ là dưới một người mà trên vạn người chịu không?” Kỳ Tử Hi xoay người chăm chú nhìn tôi, giọng nói của cô có chút bất đắc dĩ.

“Thừa tướng sao? Rất khó làm!” Tôi tự biết bản thân mình không có bản lĩnh lớn như vậy.

“Haizz!!” Kỳ Tử Hi đè lại huyệt thái dương, nhẹ nhàng thở dài.

“Vậy làm phó thừa tướng đi!! Hình như mọi thứ có từ phó cũng dễ dàng hơn, mọi chuyện cũng không cần làm gì.” Tôi lên tiếng chắc chắn.

“Cậu~~” Kỳ Tử Hi lắc đầu, biểu tình giống như đang nói “tớ chịu thua cậu rồi.”

Hai người lại nói chút chuyện trên trời dưới đất, sau đó Kỳ Tử Hi ở lại cùng tôi dùng cơm chiều rồi mới trở về phòng. Trước khi đi, cô đột nhiên hỏi tôi:

“Quận chúa Thải Vi mở miệng muốn tớ cho nàng một người.”

Tôi nghĩ tới lúc trước tiểu Thố nói muốn mang tôi về nước, chẳng lẽ lúc đó nàng không phải đang nói đùa sao?

“Cậu sẽ đồng ý nàng sao?” Tôi thật sự có chút lo lắng tình cảnh của bản thân, rốt cuộc tiểu Thố là “Khách quý”, tôi không thể đắc tội được.

“Người đó là người quan trọng trong tim tớ, không thể đồng ý được.” Kỳ Tử Hi đưa tay sờ sờ đóa hoa hồng nho nhỏ trên tóc, mỉm cười quyến rũ, người so với hoa càng thêm diễm lệ.

“Chẳng lẽ nàng muốn Chương quản gia?” Trong khái niệm của tôi, có thể là người quan trọng với Kỳ Tử Hi đại khái chính là vị trung niên soái ca quản gia không việc gì không làm được, còn rất mực trung thành với Kỳ Tử Hi.

Vừa nói ra câu đó tôi đã bị Kỳ Tử Hi dùng ánh mắt giết chết vài lần.

“Ok, tớ biết tớ sai rồi, là Địch thị vệ đúng không?” Tôi nhanh chóng tìm tòi một mục tiêu khác.

Kết quả lần này Kỳ Tử Hi thật sự bị tôi chọc tức sinh khí phất tay áo bỏ đi, chẳng để lại đáp án gì cả, người gì đâu mà vô lý thật sự.

Ta vô tội hỏi Tiểu Hồng: “Ta đắc tội nàng?”

Tiểu Hồng gật đầu.

“Ta không có làm gì cả mà?” Tôi lại nhìn Tiểu Hồng một lần nữa hướng để xác nhận.

Tiểu Hồng thở dài, sâu kín nhìn ta, không nói lời nào. Ánh mắt của nàng làm tôi nổi cả da gà..

Tác giả có lời muốn nói: Sắp trung thu rồi, khắp nơi đều rộn ràng bán bánh trung thu.

Nói đến bánh, ta liền sẽ nghĩ đến “Thanh hương bạch liên Tố Hoàn Chân”. Trúng sét đánh độc, ai ~

Chương kế tiếp sẽ là thứ hai, chính xác là tối mai sẽ up đi lên.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện