Sau khi Lăng Y Mộc rửa mặt xong, Dịch Quân Phi lại ôm Lăng Y Mộc trở lại giường bệnh, đồ ăn đã có người chuẩn bị xong hết rồi.
Là cháo và một ít dưa cải, mặc dù đơn giản nhưng trông rất hấp dẫn, bụng của Lăng Y Mộc ngay lập tức kêu lên ọc ọc.
"Bác sĩ nói hiện giờ tốt nhất thì chị chỉ nên ăn một số thức ăn dễ tiêu hóa thôi" Dịch Quân Phi nói.
Nói rồi, anh lấy từng món đặt lên trên chiếc bàn nhỏ trên giường bệnh của cô.
Nếu như để người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ sợ sẽ nhìn đến trong mắt cũng rơi ra ngoài mất, mới qua có bao lâu mà đường đường là anh Dịch, người đàn ông có thể hô mưa gọi gió ở Thanh Thủy, vậy mà lại ở đây hầu hạ một người phụ nữ như vậy.
Lăng Y Mộc cầm lấy muỗng, bắt đầu ăn, nhưng bởi vì phải cúi thấp đầu khi ăn nên tóc cô cứ rơi xuống ôm lấy hai má cô, rất dễ rơi vào trong cháo.
Lăng Y Mộc đang muốn tìm một dây cột tóc cột tóc lên thì Dịch Quân Phi lại đi trước nói với cô: "Để tôi" Anh vừa nói vừa lấy một hộp dây cột tóc và cái lược từ bên cạnh ra.
Lăng Y Mộc nhìn thấy logo của dây cột tóc thì đã biết đây là dây cột tóc của một hãng lớn, trước khi cô bị bắt vào tù, cô cũng đã từng mua một số đồ trang sức của nhãn hiệu này, chẳng qua là lúc đó, thu nhập của cô cũng chỉ có thể mua được một số đồ vật nho nhỏ của nhãn hiệu này mà thôi.
Trái lại cô lại không nghĩ đến, Dịch Quân Phi vậy mà lại tỉ mỉ đến vậy, đến cái này cũng đã chuẩn bị xong hết rồi.
"Cậu biết làm à?" Cô không nhịn được mà lên tiếng hỏi.
"Mỗi ngày đều thấy chị chải tóc, nhìn một chút là biết làm thôi" Dịch Cần Y nói.
Anh cầm lược chải tóc cho cô, sau đó lại