Sủng Thê Vô Độ: Thủ Trưởng Đại Nhân Gõ Cửa Ban Đêm

Gọi tôi là Tử Mặc


trước sau

Advertisement

Chương 23.1: Gọi tôi là Tử Mặc
Dung Hiên thích Lạc Hâm.
Đây là chuyện mọi người đều biết.
Lúc đó ở trong trường, chuyện này truyền đi rất xôn xao, đáng tiếc hai người trong cuộc, một người đánh chết cũng không chịu nói, một người bình tĩnh, giống như nữ chính trong tin đồn không phải cô.
Hai người vẫn lấy duy trì quan hệ đàn anh, đàn em, không để ý những tin đồn kia.
Ngay cả Đường Tiểu Tuyết cũng không rõ, cô ấy đã từng hỏi Lạc Hâm, vì sao không ở bên đàn anh Dung Hiên.
Dáng dấp của Dung Hiên rất đẹp trai, thành tích lại ưu tú, là tình nhân trong mộng của nữ sinh trong trường, yêu đương với anh ta là ước mơ của bao nhiêu người.
Sau đó Lạc Hâm chỉ cười, cái gì cũng không nói.
Điều này khiến Đường Tiểu Tuyết mơ hồ, chẳng qua sau đó, lực chú ý của cô ấy tiếp tục dừng trên người các mỹ nam khác.
Quán BBQ rất đông người, đông gấp hai lần các quán khác, hơn nữa phần lớn khách hàng đều là nữ.
Nhìn thấy mấy người đàn ông có dáng dấp anh tuấn bên trong cửa hàng, Lạc Hâm đại khái biết vì sao chủ yếu là nữ sinh đến đây.
Thì ra đây chính là mỹ nam mà Đường Tiểu Tuyết nhắc đến, so với Kiều Tử Mặc mà nói, cô vẫn tương đối thích loại đàn ông có hương vị nam tính hơn.
Sau khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu cô, cả người Lạc Hâm hơi cứng lại.
Trời ạ! Làm sao vào lúc này, cô lại nhớ đến anh? Chẳng qua chỉ mới quen biết mấy ngày mà thôi, cô thế mà vô thức nhớ đến anh.
“Sao thế?” Thấy cô thất thần, Dung Hiên ngồi đối diện nhếch môi hỏi.
Lúc này Lạc Hâm mới lấy lại tinh thần, bật cười, lắc đầu nói: “Không có gì, em chỉ đang nghĩ đến chuyện công việc hôm nay thôi.”
“Có phải em gặp chuyện gì khó xử không?”
“Không có gì.”
“Bắt đầu từ ngày mai, anh sẽ làm việc chung với các em, nếu như gặp phải khó khăn gì, em có thể đến tìm anh.”
Đường Tiểu Tuyết ở bên cạnh, bất mãn bĩu môi: “Đàn anh Dung Hiên, chỉ có Lạc Hâm mới được đến tìm anh ư? Em thì không được sao?”
“Đương nhiên là được.” Dung Hiên cưng chiều nhìn thoáng qua cô ấy, lúc này Đường Tiểu Tuyết mới hài lòng gật đầu.
Đồ nướng đã được mang lên, Lạc Hâm rất có khẩu vị, cầm chân gà lên gặm trước.
Gặm được một nửa, điện thoại trong túi bỗng nhiên đổ chuông.
“Không phải là mẹ cậu lại gọi điện thoại bảo cậu đi xem mắt đấy chứ?” Đường Tiểu Tuyết vừa gặm đùi gà, vừa nói.
Nghe thấy thế, động tác của Dung Hiên hơi dừng lại, nhíu mày: “Xem mắt?”
“Đúng thế, anh không biết đâu, đến bây giờ, cô ấy đã xem mắt không dưới 20 lần rồi! Mỗi người đều giới thiệu.” Đường Tiểu Tuyết vừa lắc đầu, vừa nói: “Hơn nữa mấy người này đều là loại đàn ông cực phẩm, thật đúng là…”
“Cậu đừng nói lung tung.” Lạc Hâm nhìn thoáng qua cô ấy, sau đó lấy điện thoại di động ra, sau khi nhìn thấy cái tên trên màn hình, sắc mặt cô thay đổi, sau đó đứng lên nói: “Xin lỗi, em đi nghe điện thoại.”
Sau đó, cô đi ra ngoài cửa nghe máy.
“Alo.”
“Em đang ở đâu?”
Giọng nói từ tính của Kiều Tử Mặc thông qua điện thoại truyền thẳng đến tai Lạc Hâm.
Lạc Hâm mấp máy môi nói: “Tôi đang ăn BBQ, sao thế?”
“Địa chỉ.”
Địa chỉ? Lạc Hâm giật mình, tên này hỏi địa chỉ làm gì? Chẳng lẽ anh muốn đến đây?
Nghĩ đến đó, cô vội vàng hỏi: “Anh hỏi địa chỉ làm gì?”
“Đến đón em.”
Quả nhiên, Lạc Hâm quay đầu nhìn thoáng qua hai người đang ngồi trong cửa hàng, có cái miệng rộng Đường Tiểu Tuyết ngồi ở đây, chuyện Kiều Tử Mặc đến đón cô, chẳng phải đến ngày mai, toàn bộ người trong bệnh viện sẽ biết ư?
Nghĩ đến đây, cô mím môi nói: “Không cần đâu, tôi đi ăn BBQ mà thôi, anh đến đón tôi làm gì?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện